• 8,280

Chương 1075+1076: Gặp thiên tài Thánh Kiếm cung


Số từ: 2968
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Dường như đây là chuyện không có khả năng.
Giang Trần mặc dù không phát hiện ra thế nhưng lại không có một chút biểu hiện nào.
Ban đầu Quân Mặc Bạch ở Đan Hà cốc đã từng sang chào hỏi Giang Trần. Chỉ là Giang Trần đối với Quân Mặc Bạch này cũng không có nhiều hứng thú lắm.
Giang Trần cảm thấy, cảm thấy loại người nhìn như quân tử, phong độ nhẹ nhàng như vậy, trong lòng hơn phân nửa không giống như biểu hiện bề ngoài của hắn.
Sau khi vòng thứ hai chấm dứt, rút thăm vòng thứ ba lại sắp bắt đầu.
Sau đợt thứ hai, đại bộ phận người tấn cấp đều là thiên tài tông môn tứ phẩm. Thiên tài ngoài tông môn tứ phẩm chỉ chiếm một phần tư.
Vòng thứ ba mới chính là vòng mấu chốt.
Nếu như có thể chiến thắng vòng thứu ba, vậy thì có thể chiếm được một danh ngạch trong Vạn Tượng Tiềm Long bảng.
Nhưng mà trải qua hai đợt đào thải tàn khốc, trên cơ bản người thực lực kém một ít đã bị đào thải, những người còn lại đều là thiên tài hàng thật giá thật.
Cho nên chém giết vòng thứ ba này nhất định sẽ là chiến đấu thảm thiết, trừ việc những hạt giống tuyển thủ nhất đẳng sẽ không gặp lẫn nhau ra, những tuyển thủ hạt giống khác cũng có tỷ lệ sẽ phải nhau.
Cơ hồ tất cả người dự thi đều đang âm thầm cầu nguyện, ở thời khắc mấu chốt này nhất định không thể gặp phải tuyển thủ hạt giống nhất đẳng.
Một khi gặp phải tuyển thủ hạt giống nhất đẳng, vậy thì trên cơ bản cánh cửa tấn cấn coi như đã đóng lại.
Dưới Thánh Cảnh cùng với ngoài Thánh Cảnh, chênh lệch thực sự quá lớn, căn bản không phải là cuộc chiến cùng cấp độ.
Nếu như có một người nào đó hoàn toàn không để ý thì chính là Giang Trần. Lòng hắn tĩnh lặng như mặt nước hoàn toàn không để ý tới đối thủ vòng tiếp theo là ai.
Tuyển thủ hạt giống nhất đẳng không cần rút thăm, tên tuổi bọn họ đều bị rút ra.
Đều tiên chính là rút ra những đối thủ của những tuyển thủ hạt giống nhất đẳng kia.
Một cái tên được xướng lên, những thiên tài bị gọi tới tên vẻ mặt phiền muộn không thôi. Hiển nhiên bọn họ không may mắn, biết được đối thủ vòng tiếp theo của mình chính là thiên tài Thánh Cảnh, trong lòng phiền muộn cực kỳ, biết rõ đường tấn cấp đã triệt để bị đóng lại.
Tuyển thủ hạt giống nhất đẳng tìm được đối thủ.
Danh tự của những tuyển thủ khác lại một lần nữa được xáo đều lên, không ngừng rút ra, phân thành từng cặp đối chiến.
Bên Đan Kiền Cung, người đầu tiên bị rút ra chính là Lăng Bích Nhi, đối thủ của nàng không ngờ cũng là tuyển thủ hạt giống nhị đẳng, Nguyên Cảnh cửu trọng, đến từ Tiêu Dao tông.
Đây không thể nghi ngờ chính là một hồi chém giết thảm thiết.
Sau đó danh tự của Giang Trần cũng bị rút ra, đối thủ vòng tiếp theo của hắn không ngờ lại là một thiên tài của Thánh Kiếm cung. Người này gọi là Vương Kình, thiên tài Nguyên Cảnh bát trọng đỉnh phong.
Kết quả rút thăm vừa được công bố, bên Thánh Kiếm cung tức thì vui mừng.
Mộc Cao Kỳ đối chiến với Vương Kình.
- Ha ha, Vương Kình sư đệ, lần này dựa vào đệ rồi.
Một gã Nguyên Cảnh cửu trọng trong Thánh Kiếm cung vỗ vỗ bả vai Vương Kình.
Vương Kình này có dáng người khôi ngô, vẻ mặt dữ tợn, sát khí kinh người.
- Uông Hàn sư huynh, là giết chết hay là đánh tàn phế, ngươi chọn cái nào?
Uông Hàn âm trầm cười, quăng ánh mắt âm hiểm về phía Giang Trần. Những đệ tử khác của Thánh Kiếm cung đều nở nụ cười quái dị, nhìn về phía Mộc Cao Kỳ, trong mắt tràn ngập vẻ châm chọc giống như nhìn thấy con mồi.
- Đánh cho tàn phế đi, để cho hắn thống khổ cho đã, nếu như chết chẳng phải là đáng tiếc hay sao?
Ngữ khí của Uông Hàn lành lạnh, nói:
- Vương Kình sư đệ, ta nghe nói kiếm khí của Vương Kình sư đệ phi thường bá đạo, có thể xâm nhập nội phủ, công kích khí hải. Biện pháp tốt nhất chính là dùng Kình Vương kiếm khí của ngươi đánh nát cơ hồ tất cả kinh mạch của tiểu tử này, phá hủy đan điền khí hải của hắn, khiến cho hắn trở thành một phế vật chính cống.
Vương Kình gật đầu, hắn biết rõ nên làm như thế nào.
Ném ánh mắt hung tàn về phía Giang Trần, nghĩ thầm tiểu tử ngươi muốn chống đối Uông Hàn sư huynh, nhất định sẽ vì thế mà phải trả một cái gí thảm tọng.
Rút thăm hoàn tất, cơ hồ tất cả người dự thi đều vận sức chờ phát động.
Trừ những người bên ngoài đã bị loại, hoặc là không có tư cách tham dự, những người còn lại đều xoa tay, hiển nhiên muốn ở trong vòng thứ ba này tỏa sáng, tiến vào Vạn Tượng Tiềm Long bảng.
Chỉ cần thắng trong vòng thứ ba này là có thể lưu danh trên Vạn Tượng Tiềm Long bảng.
Nhất là những thiên tài của tông môn ngũ phẩm, đối với chuyện này càng thêm kích động. Dù sao đối với bọn họ mà nói, đây là cơ hội dương danh vạn dặm khó có được.
Trên cơ bản, danh ngạch trên Vạn Tượng Tiềm Long bảng đều bị tông môn tứ phẩm chiếm hết.
Danh ngạch để lại cho tông môn ngũ phẩm mỗi một lần cũng không vượt quá năm.
Nhưng mà lần này thì khác. Lục đại tông môn tứ phẩm trong Vạn Tượng Cương Vực bỗng nhiên mất đi một Tam Tinh tông, tự nhiên sẽ dư ra không ít danh ngạch.
Mà những danh ngạch của Tam Tinh tông lưu lại kia sẽ tạo thêm cơ hội cho những tông môn ngũ phẩm kia.
Cho nên cơ hội lần này quả thực khó mà có được.
Nhất là đối với những tông môn ngũ phẩm tương đối cường đại kia, thậm chí còn có chí hướng không nhỏ. Đều hy vọng môn hạ có thể phát huy thực lực vượt qua ngày thường, chứng minh thực lực của tông môn.
Một khi lần này có biểu hiện xuất sắc, danh khí của tông môn tất sẽ tăng lên mạnh mẽ, thậm chí ngay cả cơ hội nhảy vào chiếc ghế trống của Tam Tinh tông cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Dù sao, mỗi một tông môn ngũ phẩm, ai mà lại không muốn tiến thêm một bước, trở thành tông môn tứ phẩm cơ chứ?
Trước kia có lục đại tông môn twsp hẩm, danh ngạch đều bị lũng đoạn gần hết.
Hiện tại Tam Tinh tông phản bội, bớt đi một tông môn tứ phẩm, những danh ngạch này khiến cho những tông môn ngũ phẩm kia tranh giành kịch liệt. Muốn mở một đường máu tiến bước trở thành tông môn tứ phẩm.
Vương Kình? Đệ tử Thánh Kiếm cung?
Giang Trần khẽ nhíu mày, hắn tự nhiên cũng cảm nhận được khiêu khích từ bên Thánh Kiếm cung, cũng biết những người này coi hắn là cá thịt nằm trên thớt, bọn chúng muốn làm gì thì làm.
Nhẹ nhàng cười cười, Giang Trần lắc đầu, chậm rãi đi lên trên đài.
Chỉ là khiến cho người ta kỳ quái chính là, bên Đan Kiền Cung, bất kể là Đan Trì cung chủ hay là tùy tùng của Giang Trần dường như cũng không dặn dò hắn một chút nào.
Cả đám đều dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Giang Trần đi về phía lôi đài, dường như không có một chút lo lắng nào về an nguy của hắn.
Một màn quỷ dị này khiến cho Uông Hàn có chút kinh ngạc, theo đạo lý mà nói, Mộc Cao Kỳ là bảo bối của Đan Kiền Cung, tham dự luận võ trong đại điện này hẳn đám người kia phải lo lắng, không cho xảy ra chuyện mới đúng.
Thế nào mà tiểu tử này đi lên, người Đan Kiền Cung lại có chút thờ ơ với Mộc Cao Kỳ?
Chuyện này nhìn thế nào cũng thấy không hợp lý a.
Tuy rằng Uông Hàn cảm thấy khó hiểu, thế nhưng hắn không suy nghĩ nhiều mà dặn dò Vương Kình:
- Vương Kình sư đệ, chỉ sợ Mộc Cao Kỳ này có chút quỷ dị, đệ không nên khinh địch.
Vương Kình nở nụ cười tiêu sái, nói:
- Uông sư huynh yên tâm đi, Đan Kiền Cung là địch nhân bất cộng đái thiên với Thánh Kiếm cung chúng ta. Tiểu đệ xưa nay cũng chướng mắt người Đan Kiền Cung. Trừ tứ đại thiên vương của Đan Hà cốc ra, mặc kệ là gặp phải ai tiểu đệ đều nắm chắc tuyệt đối sẽ nghiền nát được hắn.
Tứ đại thiên vương của Đan Hà cốc, đó chính là bốn người kiệt xuất nhất của Đan Kiền Cung. Bốn người này lần lượt là Lăng Bích Nhi cùng với Niếp Trùng là Nguyên Cảnh cửu trọng, Thẩm Thanh Hồng và Quân Mặc Bạch là Thánh Cảnh nhất trọng.
Vương Kình tự tin, cũng biết mình không địch lại nổi bốn người này.
Thế nhưng mà ngoài bốn người này ra, những đệ tử khác còn lại trong Đan Kiền Cung, Vương Kình tuyệt đối có tự tin nghiền nát tất cả.
Dù sao bằng vào Kình Vương kiếm khí của Vương Kình, tuy rằng hiện tại mới chỉ là Nguyên Cảnh bát trọng đỉnh phong, thế nhưng ngay cả Nguyên Cảnh cửu trọng khi đấu với hắn thì hắn cũng có thể chiếm thế thượng phong.
Đối chiến võ đạo, lòng tin rất quan trọng.
Tuy rằng Uông Hàn muốn khuyên bảo Vương Kình vài câu, thế nhưng lại sợ vì vậy mà ảnh hưởng tới đạo tâm của Vương Kình. Vạn nhất lời nói của mình quá nặng, lưu lại dấu vết trong lòng Vương Kình, như thế cũng không hay.
Vỗ vỗ bả vai Vương Kình, Uông Hàn nói:
- Không kiêu không nóng nảy, toàn lực ra tay, đề phòng đối phương dùng chiêu trò gì đó.
- Vâng.
Vương Kình hăng hái, dáng người khôi ngô vội vàng sải bước lên đài. ên này mặc dù thân thể không có khoa trương bằng Thang Hồng, thế nhưng cũng không kém nhiều lắm.
Khi cất bước mặt đất rung động, có xu thế đất rung núi chuyển.
Uông Hàn thấy vậy khoát tay nói:
- Tất cả mọi người lên đài đi.
Bên Đan Kiền Cung, những trưởng lão võ đường kia kỳ thực đối với việc Mộc Cao Kỳ bị chọn trúng vẫn có chút không phục. DÙ sao trong nội cung Đan Kiền Cung, võ giả trẻ tuổi cường đại hơn Mộc Cao Kỳ, tuy rằng không nói quá nhiều, thế nhưng ít ra cũng có một hai chục.
Những người kia không ai bị chọn chúng, hết lần này tới lần khác lại là Mộc Cao Kỳ đi cửa sau lại được đẩy lên. Việc này khiến cho Liên Thành trưởng lão và những người khác buồn bực.
Vốn Liên Thành trưởng lão cảm thấy, từ khi Đan Trì cung chủ nhậm chức tới nay, võ đường là đệ nhất đường của Đan Kiền Cung, đây là sự coi trọng với Liên Thành trưởng lão hắn.
Hiện tại xem ra chỉ là ảo giác, dường như trong khoảng thời gian này, cung chủ cùng với Vân Niết trưởng lão của thảo mộc đường đi lại ngày càng gần, có ý liên thủ, bài trừ Liên Thành trưởng lão hắn.
Nhất là việc Mộc Cao Kỳ xuất chiến luận võ trong Vạn Tượng đại điển, càng khiến cho Liên Thành trưởng lão chán chường cực kỳ. Đi cửa sau cũng có thể tới mức này đủ để chứng minh Đan Trì cung chủ thiên vị Vân Niết trưởng lão tới mức nào.
- Cung chủ, Mộc Cao Kỳ này có thể làm được hay không?
Liên Thành trưởng lão liếc nhìn Đan Trì cung chủ, nhịn không được mà lên tiếng:
- Nếu như không được, theo ta thấy vẫn là bảo vệ tính mạng quan trọng hơn. Thiên phú đan đạo kia nếu như bị hủy trong tay người Thánh Kiếm cung, người không thấy tiếc sao?
Những lời này của Liên Thành trưởng lão nửa thật nửa giả, mặc dù có ý tứ giả mù sa mưa, thế nhưng cũng không muốn thấy Mộc Cao Kỳ, một thiên tài tiên thiên Mộc Linh chi thể vẫn lạc.
Dù sao loại thiên phú này có thể mang tới số mệnh mấy trăm năm cho tông mô, thậm chí có thể mang tông môn tới thời đại huy hoàng.
Trong mắt của Liên Thành trưởng lão, thiên phú đan đạo của ngươi cao, chỉ cần chuyên tâm ở đan đạo là được, luận bàn võ đạo, ngươi tham dự náo nhiệt làm gì?
Đan Trì cung chủ chỉ cười cười nói:
- Xem đi, nếu như không được hắn sẽ tự mình biết nên làm thế nào.
Liên Thành trưởng lão lấy Đan Trì cung chủ không có ý giải thích cặn kẽ, cũng không có nói nhiều, trong lòng lập tức không cho là đúng.
Tự biết nên làm thế nào sao?
Mộc Cao Kỳ biết nên làm thế nào thì làm được gì? Thánh Kiếm cung và Đan Kiền Cung có thù bất cộng đái thiên, đối phương nếu như không biết tiến thối, ra tay hạ sát thủ mà nói, ngươi có nắm chắc toàn thân trở ra hay không?
Vạn nhất đối phương điên cuồng công kích, phá hủy đan điền khí hải của ngươi, vậy thì Tiên thiên mộc linh chi thể cũng triệt để bị phá hủy.
Nhưng mà thấy ngay cả tông chủ một tông như Đan Trì cung chủ cũng không lo lắng, Liên Thành trưởng lão tự nhiên cũng không nói cái gì. Lại nói, nhìn thấy đệ tử của Vân Niết kia mất mặt cũng không phải là chuyện không tốt.
Đan Trì cung chủ khư khư cố chấp, muốn để cho Mộc Cao Kỳ kia xuất chiến.
Một khi xuất hiện việc gì ngoài ý muốn, Đan Trì cung chủ cũng khó mà tránh khỏi liên quna.
Trong khoảng thời gian này trong lòng Liên Thành trưởng lão tràn ngập oán khí, bỗng nhiên có chút chờ mong việc Mộc Cao Kỳ này xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nghĩ tới đây Liên Thành trưởng lão không nhịn được mà cố gắng làm ra vẻ nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào trên lôi đài, ngay cả đệ tử thân truyền Thẩm Thanh Hồng của hắn đang giao đấu hắn cũng lười chú ý.
- Vương Kình Thánh Kiếm cung đấu với Mộc Cao Kỳ của Đan Kiền Cung.
Người trọng tài lên tiếng thông báo, báo hiệu trận chiến sắp bắt đầu.
- Tiểu tử, ngươi tự mình ngoan ngoan quỳ xuống nhận lấy cái chết hay là muốn Kình gia gia ngươi hành hạ ngươi một phen rồi mới cho ngươi nhận lấy cái chết?
Vương Kình nhanh chóng bước lên, khí lưu Nguyên Cảnh bát trọng đỉnh phong của Vương Kình tràn ra, giống như sóng xô bờ, mang theo uy áp vô cùng kéo về phía Giang Trần.
Giang Trần không nhịn được mà cười lớn, người Thánh Kiếm cung vĩnh viễn đều thơ ngây như vậy sao? Dường như việc ức hiếp người khác là lẽ đương nhiên của bọn chúng vậy.
Nếu như đổi lại là bản thân Mộc Cao Kỳ thực sự, cuộc chiến ngày hôm nay quả thực sẽ hỏng bét.
Chỉ tiếc, người đứng ở chỗ này hôm nay chính là Giang Trần.
Hai tay Giang Trần chắp ở sau lưng, sừng sững đứng đó, đối với khí lưu kinh người của Vương Kình kia không biết là sợ hãi tới ngây ngốc hay là thực sự là kẻ tài cao nên có gan lớn.
Người dưới đài nhìn lên trên đài, nhìn thấy cảnh này tất cả mọi người đều rất giật mình.
Tên tuổi của Mộc Cao Kỳ tất cả các tông đều nghe nói, thế nhưng cũng chỉ nghe nói tới thiên phú đan đạo của hắn. Về phần thiên phú võ đạo, tất cả mọi người đều thấy không có đáng bao nhiêu.
Thế nhưng nhìn vào tình huống trước mắt này, Mộc Cao Kỳ này không ngờ lại có bộ dáng như vậy.
Chuyện này ....
- Tông chủ, tiểu tử Mộc Cao Kỳ này hẳn đã bị sợ tới ngây ngốc rồi.
Một gã trưởng lão Thánh Kiếm cung thấp giọng nói nhỏ bên người Uông Kiếm Vũ.
Uông Kiếm Vũ không phải là củi mục bình thường, hắn có ánh mắt cực kỳ sắc bén, cho nên lúc này hắn cau mày nói:
- Trận chiến này không đơn giản. Tiểu tử Mộc Cao Kỳ này luôn bị người khác đánh giá thấp.
- Ồ?
Uông Kiếm Vũ khoát tay nói:
- Đứng xem trận chiến đi, không cần phải nhiều lời.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.