• 8,280

Chương 1105: Võ đấu tới văn đấu, cuộc chiến khí độ 2


Số từ: 1488
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Lúc này không thừa cơ một lần hành động đánh đối thủ xuống đài, ngược lại còn nhảy về phía sau, để cho đối phương có cơ hội thở dốc. Rộng lượng cũng không nên rộng lượng như vậy nha.
Đan Trì cung chủ cũng âm thầm cười khổ, hắn cũng không hiểu vì sao Giang Trần lại muốn cho Hạng Tần có cơ hội thở dốc. Lúc này là lúc nên một lần hành động đánh đối thủ xuống dưới đài mới đúng.
Bằng không mà nói, Hạng Tần này còn có lực lượng đồ đằng, đây mới là lực lượng hung tàn nhất của Đại Thánh đường, lực lượng điên cuồng nhất, át chủ bài mạnh nhất.
Hạng Tần dường như cũng không nghĩ ra đối thủ lại thối lui cho hắn có cơ hội lên tiếng, trong lúc nhất thời gia hỏa phóng khoáng như hắn cũng có chút xấu hổ.
Hạng Tần hắn chưa bao giờ biết đầu cơ trục lợi, lúc này nhìn thấy đối phương trở ra, hiển nhiên có cảm giác mình đã chiếm tiện nghi của đối phương.
Hắn gãi gãi đầu nói:
- Mộc Cao Kỳ, thực lực của ngươi khiến ta giật mình. Ta còn một lá bài tẩy cuối cùng, nếu như ngươi có thể vượt qua lá bài tẩy này thì ta sẽ nhận thua.
Hạng Tần chiếm tiện nghi, cho nên trực tiếp nhắc nhở đối phương, coi như là cho đối phương có cơ hội chuẩn bị tâm lý.
Giang Trần cười cười nói:
- Ta nghe nói rồi, Đại Thánh đường các ngươi có lực lượng đồ đằng viễn cổ đúng không?
- Đúng vậy, chính là lực lượng đồ đằng. Hơn nữa ta còn mượn lực lượng đồ đằng của Thánh Sư nhất tộc, Thánh Lang nhất tộc, Thánh Vượn nhất tộc. Cũng tương đương với việc cùng lúc ngươi phải đối mặt với bốn loại lực lượng đồ đằng.
Hạng Tần cũng thẳng thắn, tính tình thẳn thắn của hắn khiến cho người Đại Thánh đường lắc đầu không thôi.
Chiến đấu tới bước này cũng không giống như Uông Hàn kia, song phương đều vô cùng tốt đẹp, là cuộc chiến của quân tử.
Mặc dù mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, thế nhưng không thể không bội phục. Hai người này đại biểu cho hai thiên tài đỉnh cấp trong Vạn Tượng Cương Vực chiến đấu, trận chiến này mới thực sự đáng xem.
Không đơn thuần là giao thủ, còn có thẳng thắn, chân tình.
Đây mới là thiên tài cao cấp nhất.
Trong lúc nhất thời, trưởng lão tất cả các tông các phái đều mượn cơ hội này giáo dục đệ tử trong tông phái mình. Những thiên tài trẻ tuổi trong Vạn Tượng Cương Vực cũng bị hành động của hai người này làm thán phục.
Mộc Cao Kỳ vô cùng phong độ nhường lối để cho đối phương có cơ hội thở dốc.
Mà Hạng Tần lại nói việc mình vận dụng lực lượng đồ đằng, hơn nữa còn là bốn đồ đằng của bốn đại tộc tập hợp, sự thẳng thắn này cũng vô cùng có phong độ.
Loại quyết chiến này có lẽ thiếu một ít gió tanh mưa máu, thế nhưng lại nhiều hơn một ít khí độ, nhân tình.
Vốn đây là luận bàn giữa các thiên tài của Vạn Tượng Cương Vực, vốn không nên có gió tanh mưa máu. Đây mới là khí độ mà khi thiên tài luận bàn với nhau nên có.
Trong lúc nhất thời, thủ lĩnh tất cả các tông cũng không khỏi gật đầu. Hiển nhiên đối với loại cục diện này cũng có chút đồng ý.
Giang Trần trầm mặc một lát, bỗng nhiên tay liên tục búng ra, tràng hạt không ngừng run run rồi từng hạt rơi xuống.
Sáu võ sĩ kim giáp Nhân Thánh Cảnh rơi xuống đất.
Hạng Tần lắc đầu mỉm cười nói:
- Cái này còn chưa đủ.
Giang Trần mỉm cười gật đầu, ngón tay lần nữa bắn ra, lại có ba võ sĩ kim giáp Địa Thánh Cảnh biến hóa, nhanh chóng đứng ở phía trước.
Trong lúc nhất thời Hạng Tần cũng cảm thấy giật mình, nhìn kỹ một lát rồi nói:
- Có lẽ đủ, có lẽ ngang sức ngang tài a.
Giang Trần cười ha hả, lần nữa búng tay ba cái, bắn ra một võ sĩ kim giáp Thiên Thánh Cảnh.
Hắn có ba võ sĩ kim giáp Thiên Thánh Cảnh, đây chỉ là một võ sĩ kim giáp yếu nhất trong ba võ sĩ kim giáp. Thế nhưng dù yếu thế nào vẫn là Thiên Thánh Cảnh.
Mà hai võ sĩ kim giáp cường đại hơn còn lại Giang Trần lại không muốn bộc lộ ra.
- Như vậy thì sao? Nếu như thế này cũng không được mà nói, ta chỉ có thể nhậ nthua.
Giang Trần mỉm cười nói.
Trong lúc nhất thời, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, yên tĩnh tới mức ngay cả tiếng cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy được.
Yên tĩnh, cơ hồ không có ai mở miệng nói chuyện, trong lúc nhất thời cũng không có ai phục hồi tinh thần lại được.
Giang Trần liên tục không ngừng ra tay đã khiến cho mọi người hóa đã trong giây lát.
Rốt cuộc tiểu tử này là người thế nào?
Dùng những thủ đoạn kia đánh bại Uông Hàn còn không nói, thậm chí còn có huyết mạch Long tộc. Trừ huyết mạch Long tộc ra còn có thần thông vẩy đậu thành binh.
Trước đó hắn ta cũng dùng thần thông vẩy đậu thành binh, có sáu võ sĩ Kim giáp Nhân Thánh Cảnh đã rất là khoa trương rồi.
Thế nhưng hắn lại vẫn có thể triệu hồi ra ba võ sĩ kim giáp Địa Thánh Cảnh.
Võ sĩ kim giáp Địa Thánh Cảnh còn chưa đủ?
Không đủ còn có nữa.
Trong chớp mắt hắn lại triệu hồi ra một võ sĩ kim giáp Thiên Thánh Cảnh.
Thần kinh của tất cả mọi người từng lần một, bị Giang Trần kích thích, bị kích thích tới trạng thái gần như chết lặng. Đột nhiên tất cả mọi người trong toàn trường đều lâm vào trạng thái giống như hóa đá.
Bọn họ đã không tìm thấy được lời nào có thể hình dung về Mộc Cao Kỳ này nữa. Vạn Tượng Cương Vực từ lúc nào có nhân vật yêu nghiệt như vậy?
Mộc Cao Kỳ này rốt cuộc có lai lịch như thế nào a.
Bên phía Đại Thánh đường, một đám cự đầu mặt mũi đắng chát. Trình độ coi trọng của Đại Thánh đường với Hạng Tần không thể không nói là rấ tcao. Ngay cả bổn mạng đồ đằng của những thiên tài khác cũng cấp cho Hạng Tần.
Thế nhưng mà đối phương còn có thể ra tay lớn như vậy khiến cho bọn họ mới thâm thúy một câu trời đã sinh ra Du làm sao lại sinh ra Lượng? Trong lòng cảm thấy vô lực cực kỳ.
Trong lòng Hạng Tần đắng chát, hắn là người thành thật, cũng là người phóng khoáng, hắn đối với lực lượng đồ đằng của mình vô cùng có lòng tin.
Thế nhưng mà tuy rằng tự tin vào mình, hắn lại khinh thường việc nói dối.
Khi thấy Giang Trần triệu hồi ra ba võ sĩ kim giáp Địa Thánh Cảnh, trong lòng Hạng Tần thoáng cái chìm xuống đáy cốc, thế nhưng mà hắn lại cảm thấy vô cùng nhẹ nhõ,
Đột nhiên hắn cảm thấy tất cả gánh nặng trên vai mình thoáng cái bị tháo xuống.
Hắn chịu áp lực phải đoạt ngôi vị quán quân này, thế nhưng mà giờ phút này hắn cảm thấy tất cả áp lực đều không có bất kỳ ý nghĩa nào.
Trước mặt một đối thủ yêu nghiệt như thế này, Hạng Tần hắn cũng không phải không thể tiếp nhận được.
Hắn lắc đầu, miệng đắng chát thở dài nói:
- Ta thua rồi.
Lời này nói ra cũng không có ai cảm thấy bất ngờ. Mấy lão tổ của Đại thánh đường đều lắc đầu. Thua như vậy bọn họ không cảm thấy uất ức một chút nào.
Bởi vì những thứ mà bọn họ chứng kiến ngày hôm nay thực sự quá kinh người, quá kinh người.
Hạng Tần chắp tay nói với Mộc Cao Kỳ:
- Cao Kỳ huynh đệ, Hạng Tần ta bình sinh chưa từng phục qua ai. Đối với Đan Kiền Cung các ngươi ta xem như phục. Vốn có một Giang Trần, hiện tại lại có một Mộc Cao Kỳ, Hạng Tần ta hôm nay mới biết được trong Vạn Tượng Cương Vực chúng ta không phải là không có thiên tài.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.