• 8,280

Chương 1269+1270: Vẽ mặt và phản vẽ mặt


Số từ: 2964
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Cơ Tam công tử với tư cách là nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Bàn Long đại phiệt, dù sao tuổi vẫn còn trẻ, kinh nghiệm ít, cũng không có tư cách tiếp nhận chức vị phiệt chủ.
Kể từ đó vận mệnh của hắn tất sẽ xuất hiện chấn động cực lớn, vốn là thiên kiêu chi tử của Bàn Long đại phiệt, nói không chừng đảo mắt cái sẽ trở thành vật hi sinh trong tranh đấu.
Đây là chuyện mà Cơ Tam công tử không nguyện ý đối mặt nhất. Về công, hắn không hy vọng Bàn Long đại phiệt lâm vào trong hỗn loạn, sụp đổ. Về tư, hắn không hy vọng mình trở thành vật hy sinh trong tranh đấu gia tộc.
Cho nên cho dù Vạn Thọ đan này chỉ có một đường hy vọng, hắn cũng sẽ không buông tha. Mặc kệ phải trả một cái giá lớn thế nào, hắn sẽ không tiếc.
Liều tiền tài? Vậy thì liều đi.
Bị người ta cười nhạo là coi tiền như rác? Vậy thì cứ để cho bọn chúng cười nhạo một lần di.
Bị thiếu chủ Vương Đình đại phiệt tính toán, vậy thì cứ để cho hắn ta đắc ý một hồi.
Cơ Tam công tử cắn răng, lại hô lên:
- Tám ngàn vạn.
Ti Khấu Nam cười hắc hắc:
- Chín ngàn vạn.
Đấu tới lúc này, quả thực chính là đấu mặt mũi, dũng khí, Ti Khấu Nam này ngay cả con mắt cũng không thèm nhíu lấy một cái. Phương thức đấu giá khiến cho tất cả mọi người thở dài trong lòng.
Người cao hứng nhất phải kể tới thiếu chủ Liên Sơn trai. Cái giá này hiển nhiên cũng khiến cho hắn không kịp trở tay. Nhưng mà loại cục diện này là tình huống mà hắn muốn nhìn thấy nhất.
Giá cả càng cao, Liên Sơn trai bọn họ càng thu được nhiều a.
Vương Đằng bỗng nhiên cười nói:
- Cơ lão tam, ta biết ngươi có tiền, chẳng lẽ ngươi dám đưa ra cái giá một ức?
Cơ Tam công tử lúc này cũng tỉnh táo lại, hắn đã quyết tâm phải giành bằng được, cho nên cũng không phập phồng không yên giống như trước nữa.
- Một ức.
Hai chữ lạnh nhạt lại lộ ra quyết tâm trước nay chưa từng có của Cơ Tam công tử.
Ti Khấu Nam cười hì hì nói:
- Một ức hai ngàn vạn.
Trong hội đấu giá xôn xao, Ti Khấu Nam này muốn đắc tội với Bàn Long đại phiệt tới chết hay sao? Cho dù ngươi là thế lực tâm phúc của Vương Đình đại phiệt cũng không cần phải làm như vậy a? Chẳng lẽ thực sự phải trở mặt với Bàn Long đại phiệt người ta như vậy?
Vẻ mặt Vi Kiệt âm trầm, miệng lẩm bẩm, cũng không biết là hắn đang chửi cái gì. Hiển nhiên, nhìn thấy thế cục như vậy, hắn cũng cảm thấy hận thấu xương với Ti Khấu thế gia và Vương Đình đại phiệt.
Nếu như không phải thân phận thấp, thậm chí hắn còn định nhúng tay vào. Chỉ là hắn cũng biết, bằng vào thân phận và tình cảnh của mình hiện tại, lúc này chỉ có thể thành vật cản chứ không giúp được gì. Ngược lại còn khiến cho Cơ Tam công tử không thoải mái.
Giang Trần lạnh nhạt nhìn Vi Kiệt, lại nhìn Cơ Tam công tử, sau đó nhìn Vương Đằng đang dương dương đắc ý. Trong lòng Giang Trần cũng cực kỳ khó chịu.
Hiện tại nếu như cứ để cho Vương Đằng này dương dương tự đắc như vậy, Giang Trần nhịn không được.
Hiện tại nếu như nói có một người ở nơi này có thể phá được cục diện này mà nói, cũng chỉ có mình Giang Trần hắn.
Vốn Giang Trần không định nhúng tay vào chuyện này, thế nhưng mà nhìn thấy biểu lộ của Vương Đằng với Cơ Tam công tử kia, Giang Trần cực kỳ khó chịu.
- Vạn Thọ đan của ta bị Vương Đằng ngươi lấy ra để ngưu bức sao? Có thể nhẫn chứ không thể nhục.
Trong lòng Giang Trần thầm nói, quyết định ra tay.
- Vi Kiệt, lần này có thể chữa trị quan hệ giữa Vi gia và Bàn Long đại phiệt hay không phải nhìn xem ngươi có nắm chắc hay không.
Giang Trần truyền âm cho Vi Kiệt.
Vi Kiệt còn chưa kịp phản ứng Giang Trần đã truyền âm cho Cơ Tam công tử.
- Cơ Tam công tử, kết quả như hiện tại là Vương Đằng cố ý trêu đùa ngươi. Trong tay ta có một khỏa Vạn Thọ đan thượng phẩm, chỉ thu của ngươi một ngàn vạn Thánh linh thạch mà thôi.
Cũng không phải Giang Trần ăn nói lung tung, về sau hắn lại luyện chế một lò Vạn Thọ đan, ngoài ba khỏa đưa cho Đan Trì cung chủ, hắn cũng tự mình lưu lại một bộ phận.
Trong đó có một khỏa có tư chất thượng phẩm, khỏa Vạn Thọ đan này so với ba khỏa Vạn Thọ đan trung phẩm kia tốt hơn rất nhiều.
Giang Trần cũng biết, lúc này nếu như nói cho Cơ Tam công tử biết Vạn Thọ đan đối với võ giả Hoàng cảnh không có hiệu quả, chắc chắn hắn ta sẽ không tin tưởng.
Mà tự ngươi nói có Vạn Thọ đan, Cơ Tam công tử chưa hẳn cũng không tin.
Quả nhiên Cơ Tam công tử sững sờ, nhìn về phía vừa mới truyền âm. Ánh mắt quét qua người Giang Trần một lát, sau đó lại nhìn Vi Kiệt ở bên cạnh hắn.
Tuy rằng Vi Kiệt không nghe thấy nội dung Giang Trần truyền âm, thế nhưng cũng đại khái biết được Giang Trần đã ra tay.
Lúc này Giang Trần truyền âm cho Vi Kiệt, nói:
- Vi thiếu gia, nếu như ngươi dám đem Vi gia làm đảo bảo, hôm nay sẽ có cơ hội chữa trị quan hệ với Bàn Long đại phiệt. Chỉ là phải nhìn ngươi có dũng khí này hay không mà thôi.
Vi Kiệt nghe xong, trong lúc đang suy nghĩ thì quả nhiên Cơ Tam công tử truyền âm cho Vi Kiệt:
- Vi Kiệt, người nọ bên cạnh ngươi là Đan Vương mà Vi gia các ngươi mới mời sao? Hắn có Vạn Thọ đan, thật hay giả vậy?
Vi Kiệt nghe vậy lập tức hiểu rõ dụng ý của Giang Trần.
Trong lòng hắn cảm kích cực kỳ, biết rõ Giang Trần muốn xuất ra Vạn Thọ đan của bản thân để phá cục diện này, trong lòng cực kỳ bội phục Giang Trần nhanh trí.
Hiện tại nếu như nói cho Cơ Tam công tử biết Vạn Thọ đan vô dụng, tất nhiên người này sẽ không tin. Nếu như cầm Vạn Thọ đan nói cho hắn biết, lại vô dùng hữu hiệu.
Hiểu rõ ý đồ của Giang Trần, Vi Kiệt cũng biết tại sao Giang Trần muốn dùng Vi gia để đảm bảo.
Hắn lập tức truyền âm, thề thốt nói:
- Cơ Tam công tử, Vi Kiệt nguyện đem tính mạng ra đảm bảo. Chân Đan Vương thực sự có Vạn Thọ đan. Nếu như có lừa dối, Vi gia ta cam nguyện tiếp nhận trừng phạt. Vi gia ta và Vương Đình đại phiệt bất cộng đái thiên, không muốn nhìn thấy Cơ Tam công tử bị bọn họ trêu đùa. Sự trung tâm của Vi gia thiên địa chứng giám.
Những lời này của Vi Kiệt chân thành vô cùng, khiến cho Cơ Tam công tử cũng không thể nghiêm túc suy nghĩ.
Nói thật, Đan Vương trước đó của Vi gia làm như vậy khiến cho trong lòng Bàn Long đại phiệt sinh ra hoài nghi với Vi gia, cho nên mới ghẻ lạnh Vi gia như vậy.
Hôm nay Vi Kiệt nói ra những lời này, cảm xúc đầu tiên của Cơ Tam công tử chính là bán tín bán nghi.
Nhưng nhìn vẻ mặt và ngữ khí của Vi Kiệt này lại không giống như là giả. Cơ Tam công tử cũng động tâm, nếu như lúc này hắn tiêu sái rút lui, không thể nghi ngờ chính là phản kích lớn nhất đối với Vương Đằng.
Mà sau đó hắn còn có thể dùng một cái giá rẻ mua được Vạn Thọ đan thượng phẩm, cần gì phải làm chuyện tiêu tiền uổng phí, tiêu tiền như rác thế này?
Thế nhưng mà hắn sợ đây là tin tức giả, đường hy vọng này triệt để bị cắt đứt. Lúc Vạn Thọ đan xuất hiện lần sau không biết là khi nào.
Trong lúc nhất thời Cơ Tam công tử gần đây quyết đoán, cơ trí lúc này lại có chút do dự.
Giang Trần nhìn thấy Cơ Tam công tử do dự, lạnh nhạt truyền âm:
- Cơ Tam công tử, nếu như ngay cả thuộc hạ trung thành nhất mà ngươi cũng không tin, vậy thì một ngày nào đó Bàn Long đại phiệt bị Vương Đình đại phiệt thay thế cũng là chuyện đáng đời. Đường đường là đệ tử của đệ nhất đại phiệt - Bàn Long đại phiệt mà còn sợ chúng ta lừa gạt ngươi hay sao?
Cơ Tam công tử nghe vậy nhíu mày, trong lòng đã có quyết định.
Mà lúc này thanh âm của Vương Đằng lần nữa vang lên:
- Ha ha, không thể tưởng tượng được, Cơ Tam công tử xưa nay hào phóng cũng có lúc rụt vòi lại. Cơ lão tam, nếu như thiếu tiền thì cứ nói với huynh đệ một tiếng. Cho ngươi mượn năm ba ngàn vạn cũng là chuyện không thành vấn đề.
Cơ Tam công tử đột nhiên cười dài một tiếng, nhưng mà hắn không thèm nhìn Vương Đằng, ánh mắt nhìn thẳng về phía thiếu chủ Liên Sơn trai, nói:
- Vừa rồi bọn chúng ra bao nhiêu?
Thiếu chủ Liên Sơn trai cười nói:
- Một ức hai ngàn vạn.
Cơ Tam công tử vỗ đùi:
- Tốt, vậy thì để cho bọn họ đi. Để cho bọn họ trả tiền nhận hàng ngay tại chỗ. Đừng chơi xấu, bằng không bổn công tử sẽ hoài nghi bọn chúng có giao hảo với phòng đấu giá các ngươi. Cố ý nâng giá, nhiễu loạn hội đấu giá.
Biến cố bực này quả thực đến quá mức đột nhiên.
Theo lời này, Cơ Tam công tử buông tha? Hơn nữa nhìn biểu lộ nhẹ nhàng tiêu sái của hắn như vậy, hoàn toàn không có cảm giác nghiến răng nghiến lợi vì cạnh tranh thất bại a.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người có mặt ở nơi này đều không rõ.
Đây rốt cuộc là Cơ Tam công tử đùa giỡn người Vương Đình đại phiệt, hay là người Vương Đình đại phiệt hợp lại chơi Cơ Tam công tử? Tại sao nội dung cốt truyện càng ngày càng không nhìn thấu như vậy nha?
Ngay cả thiếu chủ Liên Sơn trai nhìn thấy Cơ Tam công tử buông tha cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Nhưng cái giá này hắn cũng vô cùng hài lòng. Quả thực là siêu cấp thỏa mãn.
Thế nhưng mà bên Ti Khấu Nam kia lại há hốc mồm.
Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Cơ Tam công tử này lại đột nhiên buông tha. Phải biết rằng điểm mấu chốt của bọn họ là vọt tới hai ức rồi buông tay a.
Dùng sự lý giải của bọn họ về Cơ Tam công tử, hai ức, Cơ Tam công tử tuyệt đối có thể ra được.
Thế nhưng mà lúc này vừa mới tới một ức hai ngàn vạn, Cơ Tam công tử đã rút lui như vậy? Đây cũng không giống như phong cách của Cơ Tam công tử a. Chẳng lẽ Cơ Tam công tử này không muốn lấy Vạn Thọ đan đi kéo dài tuổi thọ cho phiệt chủ Bàn Long đại phiệt?
Trong lúc nhất thời đừng nói là Ti Khấu Nam, coi như là Vương Đằng cũng kinh ngạc không thôi. Cơ Tam công tử bỗng nhiên rút lui, hoàn toàn quấy rối bố cục của hắn.
Lúc này Cơ Tam công tử được lý không buông tha người, hắn cười nhạt nói:
- Sao nào? Vừa rồi tiểu tử kia kêu giá hăng say như vậy. Hiện tại muốn trốn tránh sao? Ngươi muốn đánh vào mặt mũi của Liên Sơn trai sao?
Đấu giá tại chỗ, giao dịch tại chỗ, đây là quy tắc đấu giá hội của Liên Sơn trai.
Ti Khấu Nam thực sự đứng ngồi không yên, hắn cũng không có mang nhiều tiền như vậy a. Hơn nữa tiêu nhiều như vậy chỉ để mua ba khỏa Vạn Thọ đan. Ti Khấu thế gia hắn có tiền, thế nhưng cũng không thể tiêu như vậy. Huống chi lần trước Vạn Khôi các của Ti Khấu thế gia bị đoạt, phương diện tài chính cũng xuất hiện chút khó khăn.
Nếu như lại vung tay mất một ức hai ngàn vạn, vậy đối với Ti Khấu thế gia của hắn mà nói, chẳng khác nào đã rét vì tuyết mà còn lạnh vì sương.
Trong lúc nhất thời Ti Khấu Nam vẻ mặt đau khổ, phát tín hiệu cầu cứu về phía Vương Đằng.
Vương Đằng cũng xanh mặt, tính toán của hắn đã thất bại cho nên tự nhiên hắn vô cùng khó chịu. Hắn cười lạnh nhìn qua Cơ Tam công tử:
- Cơ lão tam, xem ra ngươi thờ ơ với chuyện phiệt chủ của các ngươi a. Một ức hai ngàn vạn cũng không dám thêm.
Trong thanh âm của Vương Đằng tràn ngập vẻ không cam lòng.
Cơ Tam công tử lại khoan thai cười nói:
- Tiểu tử Vương Đằng, Cơ mỗ đã sớm biết ngươi sẽ dùng chút tiểu xảo đó, vừa rồi kêu giá với ngươi chỉ bất quá là trêu chọc ngươi một chút mà thôi. Vạn Thọ đan gì đó, Bàn Long đại phiệt chúng ta đã sướm có. Không cần phải ở nơi này tiêu tốn nhiều như vậy. Vương Đình đại phiệt các ngươi nghe nói những năm này phát tài, lòng dạ hiểm độc, cho nên ta thấy kẻ coi tiền như rác đổi lại là các ngươi sẽ vô cùng phù hợp. Ha ha...
Cơ Tam công tử đã rút lui, lúc này muốn giả vờ tiêu sái cũng đã thành công.
Những lời này vang lên, tức thì cả hội đấu giá xôn xao.
Giữa các đệ tử đại phiệt quả nhiên không ưa gì nhau a. Ngay từ đầu mọi người đều cảm thấy là Vương Đằng trêu đùa Cơ Tam công tử, giống như dùng mồi câu dụ Cơ Tam công tử cắn câu.
Thế nhưng không ngờ rằng người chính thức câu cá là Cơ Tam công tử, mà đám người Vương Đằng lại bị mắc vào lưỡi câu của Cơ Tam công tử.
Tiết mục đặc sắc như vậy quả thực vô cùng hoàn mỹ.
Vương Đằng ngây ngốc, triệt để ngây ngốc.
Hắn rất hoài nghi những lời này của Cơ Tam công tử liệu có phải là thật hay không. Thế nhưng mà cho dù Cơ Tam công tử nói xạo, như thế thì sao?
Ít nhất, giá tiền hiện tại là do Vương Đằng hắn trả.
Tuy rằng Vạn Thọ đan này là do Vương Đình đại phiệt hắn âm thầm cung cấp, thế nhưng mà hắn cũng không thể công khai nói thu hồi Vạn Thọ đan a.
Nếu như nói ra, Vương Đình đại phiệt hắn không bị người ta phun nước miếng chết mới là lạ.
Vật mà bản thân lấy ra đấu giá, mình lại ở đây nâng giá một cách ác ý, đây không phải là gian thương thì là cái gì?
Nếu như để lại một ấn tượng không tốt tỏng lòng mọi người, Vạn Thọ đan của nhà hắn còn chưa lấy ra đã bị mọi người gán cho cái danh hiệu gian thương.
Hơn nữa, hôm nay nếu như hắn không hoàn thành giao dịch, hiển nhiên Cơ Tam công tử sẽ không đồng ý.
Sắc mặt Vương Đằng trắng bệch, không làm sao được, vẫn phải đi gom góp. Cũng may tài lực Vương Đằng hùng hậu, mấy người gom góp một chút, một ức hai ngàn vạn cuối cùng cũng gom góp đủ, không có làm mặt mũi mất hết.
Trong lòng Vương Đằng nhỏ máu, một ức hai ngàn vạn này mặc dù đại bộ phận còn có thể trở lại trong tay hắn. Thế nhưng Liên Sơn trai với tư cách là người đấu giá, có thể thu lại hai thành.
Vốn, tỉ lệ thu phí của Liên Sơn trai chỉ là một thành. Thế nhưng mà khi Vương Đằng đem ba khỏa Vạn Thọ đan này ra, vì không muốn bạo lộ bản thân Vương Đình đại phiệt cho nên không có cung cấp danh tự chân thật, mà lựa chọn kín đáo đấu giá.
Cho nên mới ủy thác người không rõ thân phận mang tới nhờ đấu giá. Bởi vì thân phận người ủy thác không rõ, cho nên bên đấu giá cũng sẽ gánh chịu một ít nguy hiểm.
Cho nên nếu như vậy thì tỷ lệ thoáng cái tăng lên gấp đôi, từ một thành nâng lên thành hai thành.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.