• 8,280

Chương 1292+1293: Người so với người giận điên người


Số từ: 2971
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Một màn quỷ dị này khiến cho toàn trường càng thêm há hốc mồm.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đang êm đẹp tại sao Dục Đan Vương lại khóc? Có cảm động như vậy sao? Chẳng lẽ Đan Vương của Thái Uyên các này không có viết đan phương gì đó mà ghi một câu chuyện máu chó gì đó chứ?
Bằng không mà nói, làm sao có thể khiến cho Dục Đan Vương sống ngàn năm này đột nhiên thất thố như vậy, đột nhiên rơi nước mắt?
- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được, Dục mỗ lại có một ngày nhìn thấy Trân Lung Thiên Cương đan cục hoàn toàn bị phá cỡ. Không thể tưởng tượng được... Đây là ý trời sao?
Trân Lung Thiên Cương đan cục?
Sáu chữ này vừa mới vang lên, rất nhiều Đan Vương khiếp sợ.
Không ít người trong bọn họ cũng từng nghe qua Trân Lung Thiên Cương đan cục, thế nhưng chỉ đều nghe danh mà thôi, chứ không được biết. Đừng nói là bọn họ chưa từng tnhifn qua ba mươi sáu loại đan phương, cho dù là ba mươi sáu loại linh dược liệu bọn họ cũng chưa từng nhìn qua.
Nhưng mà đại danh của Trân Lung Thiên Cương đan cục không ít người vẫn nghe nói qua.
Loại tiền bối đan đạo như dục Đan Vương, kiến thức rộng rãi, được chứng kiến ba mươi sáu loại linh dược liệu, thế nhưng còn chưa gặp qua ba mươi sáu loại đan phương nguyên vjen.
Cho nên sau khi hắn nhìn vào quyển trục của Giang Trần mới trở nên thất thố như vậy, nhịn không được mà dựa vào bàn khóc rống lên.
Bởi vì hắn quá kích động, Trân Lung Thiên Cương đan cục nghiên cứu mấy trăm năm, dùng bổn sự của Dục Đan Vương hắn cũng chỉ nghiên cứu ra hai ba mươi loại đan phương mà thôi.
Hắn vẫn cho rằng kết quả của Thiên Cương đan cục này là giả, là tiền nhân học đòi văn vẻ, căn bản không thể nào tổ hợp ra ba mươi sáu loại đan phương.
Thế nhưng mà hôm nay vừa thấy, hắn mới biết được, bản thân mình tuy rằng là Đan Vương cửu cấp, thế nhưng cuối cùng vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
Trân Lung Thiên Cương đan cục, vạn cổ danh cục tại sao có thể là giả được.
Mấy vị Đan Vương trọng tài khác cũng nhìn như si mê, say sưa, mãi một lúc sau mới chậm rãi có phản ứng.
Lại nhìn quyển trục của Vinh Đan Vương, tổng cộng chỉ viết được chín loại đan phương. Tuy rằng viết ra chín loại đan phương trong vòng nửa canh giờ đã rất không tệ rồi, thế nhưng so với quyển trục của Giang Trần mà nói, quả thực chính là rác rưởi.
Dục Đan Vương cố gắng khống chế cảm xúc, lớn tiếng nói:
- Ván đầu tiên, Trân Lung Thiên Cương đan cục, Thái Uyên các dùng ưu thế tuyệt đối chiến thắng.
Lúc này rõ ràng Dục Đan Vương có một chút thay đổi, rõ ràng là cái từ ưu thế tuyệt đối này rõ ràng là từ mà một vị trọng tài không nên nói.
Thế nhưng mà Dục Đan Vương cảm thấy, như vậy còn chưa đủ để biểu đạt sự kinh diễm và cuồng hỉ trong lòng của hắn.
- Trân Lung Thiên Cương đan cục này, vô số Đan Vương đỉnh cấp trong Thần Uyên đại lục không ai có thể phá giải, không ngờ lúc này lại chứng kiến được toàn bộ. Nhân sinh sống tới đây coi như đã thỏa mãn, có mất mạng luôn cũng được.
Lời nói nho nhã như vậy nhiều người thô kệch thậm chí còn không hiểu hết được. Thế nhưng ý tứ đại khái lại có thể hiểu ra, Dục Đan Vương này là kích động, cảm thấy hôm nay mở rộng tầm mắt, có thể nhìn thấy toàn cục của Trân Lugn Thiên Cương đan cục, cho dù hiện tại chết thì cuộc đời này của hắn cũng không uổng phí.
Đám người Đan Vương bốn phía vừa nghe nói vậy đều vô cùng sợ hãi.
Trân Lung Thiên Cương đan cục bị phá toàn bộ?
Thần Uyên đại lục có người có thể phá giải toàn cục của Trân Lung Thiên Cương đan cục sao?
Đây là đan cục trong truyền thuyết, đan cục khó giải nhất Thần Uyên đại lục a.
Một Đan Vương vô danh trong Vi gia nho nhỏ không ngờ lại có thể phá giải toàn cục của Trân Lung Thiên Cương đan cục? Toàn bộ ba mươi sáu loại đan phương đều được tổ hợp?
Tin tức mang tính chất bạo tạc này quả thực khiến cho tất cả mọi người có mặt ở hiện trường ngây ngốc.
Ngay cả Vương Đằng cũng không nhịn được mà nói:
- Dục Đan Vương, không phải Vương mỗ hoài nghi, Trân Lung Thiên Cương đan cục Vương mỗ cũng từng nghe nói qua. Đan cục này căn bản chính là tử cục, tiểu tử này không phải đang cố giả vờ, lừa gạt mọi người đó chứ?
Dục Đan Vương nghe vậy sắc mặt lập tức trầm xuống.
- Vương công tử, ngươi đang hoài nghi chức nghiệp, hoài vi tác phong thường ngày của ta? Hay là hoài nghi trình độ chức nghiệp của chúng ta?
Hiển nhiên Dục Đan Vương rất không cao hứng.
Trân Lung Thiên Cương đan cục trong lòng hắn là tồn tại như thần, há có thể để cho Vương Đằng khinh nhờn.
Dục Đan Vương lớn tiếng nói:
- Đan cục này lão phu đã suy diễn mấy trăm năm, cũng chỉ tổ hợp ra hai mươi ba loại. Cho nên đối với loại đan cục này lão phu vô cùng hiểu rõ. Hai mươi ba loại đan phương mà lão phu tổng hợp ra, trong quyển trục của Chân Đan Vương này đều có toàn bộ. Mười ba loại mà lão phu cũng không suy diễn ra trên này đều có. Nếu ai nghi vấn Trân Lung Thiên Cương đan cục thi chính là khinh nhờn đan cục như thần này.
Thái độ của Dục Đan Vương như vậy đã cho thấy tất cả.
Mấy trọng tài Đan Vương khác cũng nhao nhao gật đầu. Bọn họ hoặc ít hoặc nhiều cũng từng nghiên cứu qua Trân Lung Thiên Cương đan cục này, cũng biết đáp án trong quyển trục này không giả.
Vương Đằng lại không cam lòng, lạnh nhạt nói:
- Ta đây cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái. Dục Đan Vương ở trong Lưu Ly vương thành ta là thái đẩu trong giới đan dược. Lão nhân gia ngài chỉ suy diễn ra hai mươi ba loại đan phương. Chỉ bằng vào một Đan Vương khách khanh của Vi gia trong vòng nửa khắc đồng hồ có thể phá cục được Trân Lung Thiên Cương đan cục sao? Mọi người không thấy việc này có chỗ quỷ dị sao?
Trong lúc nhất thời Vương Đằng lại đem đầu giáo chỉ về phía Giang Trần.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, dùng ánh mắt giống như nhìn kẻ ngây ngốc nhìn Vương Đằng:
- Chẳng lẽ ta phá giải Trân Lung Thiên Cương đan cục thế nào cũng phải báo cáo cho Vương công tử ngươi sao?
Lấy lời nói của người trả lại cho người.
Trước đó khi nói tới lai lịch của Vạn Thọ đan, Vương Đằng còn nói lai lịch của Vạn Thọ đan không cần phải báo cáo, chứng minh với Giang Trần hắn.
Hiện tại Giang Trần cũng dùng những lời này trả lại nguyên vẹn cho Vương Đằng.
Trong lúc nhất thời Vương Đằng mặt đỏ tía tai, không lên tiếng được.
Ngược lại, trong lòng Dục Đan Vương áy náy, lại vô cùng hiếu kỳ. Áy náy là trước đó hắn xem thường vị Chân Đan Vương của Vi gia này. Hoài nghi hắn ta bỏ cuộc.
Hiếu kỳ là, Trân Lung Thiên Cương đan cục này rốt cuộc làm sao Đan Vương khách khanh của Vi gia lại phá giải được?
- Chân Đan Vương, lão phu vô tình mạo phạm, chỉ thuần túy là hiếu kỳ mà thôi. Trân Lung Thiên Cương đan cục ở trong Thần Uyên đại lục chính là thứ khó giải nhất, ngươi ... Làm sao ngươi lại giải được?
Cũng không phải Dục Đan Vương cố ý gây khó dễ cho Giang Trần, mà là trong lòng thuần túy hiếu kỳ, khi nói chuyện cũng dùng khẩu khí thỉnh giáo Giang Trần.
Giang Trần cười cười:
- Kỳ thực cũng không có gì khó hiểu cả. Không lâu trước đây ta từng gặp được quý nhân, dạy ta đan dược mười năm. Vị tiền bối dị nhân kia từng nói với ta rất nhiều chuyện lý thú về đna dược. Trân Lung Thiên Cương đan cục này, khi ta mười tuổi đã nghe qua, cho nên nhớ vô cùng rõ.
Lời vừa nói ra, Dục Đan Vương ngây ra như phỗng.
Đồ vật mà hắn suy diễn mấy trăm năm, người khác mười tuổi đã biết rõ.
Nhưng mà Dục Đan Vương một đống tuổi, hiển nhiên cũng không ghen ghét. Ngoài kinh ngạc ra, hắn càng thêm hiếu kỳ. Theo như lời Chân Đan Vương này nói, người truyền thụ đan đạo cho hắn không biết là cường giả đan đạo tới bực nào.
Trong lúc nhất thời trong lòng Dục Đan Vương có rất nhiều nghi vấn, thầm nghĩ cần phải nói chuyện với Giang Trần này, tốt nhất là nói chuyện ba ngày ba đêm là tốt nhất. Chỉ là, cuối cùng hắn cũng không có quên, đây đang là lúc hai nhà đánh cuộc.
Nếu như hắn có quá nhiều cảm xúc chủ quan mà nói, cuối cùng làm không tốt sẽ bị mọi người lên án.
Hắn lập tức miễn cưỡng áp chế lòng hiếu kỳ trong lòng, chậm rãi gật đầu, dùng ánh mắt trao đổi với những trọng tài còn lại một lát. CUối cùng tất cả mọi người nhất trí nhận định, ván đầu tiên này Thái Uyên các bên này thắng lợi, không có bất kỳ nghi vấn nào.
Tuy rằng Vương Đằng không phục lắm, trong lòng tràn ngập nghi vấn, thế nhưng giống như Vạn Thọ đan khi trước, người ta cũng không có nghĩa vụ phải báo cáo với hắn.
Cho dù trong đầu hận tới nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng cũng chỉ có thể hừ mũi mà chấp nhận.
Cũng may đây chỉ là một việc ngoài ý muốn.
- Con mẹ nó, vận cứt chó, tiểu tử này không ngờ lại biết rõ Trân Lung Thiên Cương đan cục từ trước. Ván này bất quá tiểu tử này chỉ may mắn mà chiến thắng.
Trong lòng Vương Đằng tự an ủi mình.
Dục Đan Vương bên kia cũng chầm chậm khống chế cảm xúc của mình, nói:
- Ván thứ hai trong cửa đan vương đấu, tuy rằng phương thức khác với ván thứ nhất, thế nhưng kết quả lại giống nhau tới mức kỳ diệu. Nhưng mà ván thứ hai này cũng không đơn thuần là khảo nghiệm trình độ lý luận, còn là khảo nghiệm trình độ ra tay của Đan Vương.
Nói xong, Dục Đan Vương vung tay lên, lập tức có hai trợ thủ tiến lên phía trước.
Hai trợ thủ này trong tay mỗi người đều nâng một cái khay. TRong mỗi một cái khay đều để bốn mươi tám loại tài liệu.
- Trong tay mỗi người các ngươi có bốn mươi tám loại linh dược liệu. Những tài liệu này đều là những linh dược có tính dung hợp rất mạnh trong giới đan dược. Giữa bọn chúng tồn tại rất nhiều khả năng dung hợp. Thứ các ngươi phải làm là bắt đầu từ trong đám linh dược liệu này tổ hợp ra một loại đan dược, đồng thời cũng phải đem nó luyện chế ra. Ai có thể luyện chế ra đan dược đẳng cấp cao hơn thì coi như người đó thắng ván này. Nếu như đẳng cấp đan dược bằng nhau, thì xem độ tinh khiết và tỉ lệ của đan dược. Cực phẩm là tốt nhất, thượng phẩm thứ hai, sau đó mới là trung phẩm, hạ phẩm.
Dục Đan Vương giải thích quy tắc kỹ càng, Giang Trần đối với chuyện này cũng không xa lạ gì.
Loại phương thức thi đấu này ở khắp nơi trong Thần Uyên đại lục vô cùng phổ biến, trước đó Giang Trần ở đan đấu Huyễn Ba sơn cũng đã nghe qua một lần.
Sau khi tiếp nhận khay, quanh thân hai người lập tức bị hạ cấm chế, bắt đầu ngăn cách hai người với khu vực bên ngoài.
- Nhớ kỹ, ván này giới hạn thời gian một giờ. Nếu như tất cả các phương diện của đan dược các ngươi luyện chế ra đều bằng nhau, vậy thì người thắng chính là người luyện chế ra đan dược đầu tiên.
Dục Đan Vương nhắc nhở.
Trọng tài ra lệnh, ván thứ hai chính thức bắt đầu.
Hai Đan Vương tham gia đánh cuộc đều bị ngăn cách trong cấm chế, bên ngoài có thể nhìn thấy bên trong, thế nhưng người bên trong lại không thể nhìn thấy người bên ngoài.
Từ đó cũng không cần lo lắng tới vấn đề học theo.
Kiếp trước, kiếp này, thứ Giang Trần quen thuộc nhất chính là luyện đan. Cấm chế được mở ra, hắn lập tức tiến vào trạng thái vong ngã.
Bốn mươi tám loại linh dược liệu không ngừng hiện lên trong đầu hắn, không ngừng được tổ hợp. Đầu óc Giang Trần tựa như một chiếc máy tính vậy, tổ hợp cực kỳ nhanh chóng.
Đối với Giang Trần mà nói, chuyện này là chuyện thường giống như ăn cơm, ngủ nghỉ vậy.
Cấp bậc của bốn mươi tám loại tài liệu không cao, chỉ là linh dược Thánh cấp mà thôi. Tương đương với linh dược Thánh cấp chính là võ giả cấp bậc Nguyên Cảnh.
Linh dược Chân Thánh cấp mới tương đương với cường giả Thánh Cảnh.
Mà bốn mươi tám loại linh dược liệu này, Chân Thánh cấp có thể nói là ít tới đáng thương, chỉ có rải rác bảy tám loại.
Mà bảy tám loại linh dược liệu này, hiển nhiên không có cách nào tổ hợp ra một loại đan phương.
Tâm tư Giang Trần nhanh chóng vận chuyển, hắn có kinh nghiệm hai đời luyện đan, thứ không thiếu nhất chính là kinh nghiệm. Đối với mấy loại linh dược này quả thực vô cùng quen thuộc giống như quen thuộc với ngón tay hắn vậy.
Vô số ý niệm và linh cảm trong đầu ùn ùn kéo tới.
Trong đầu Giang Trần lập tức hiện lên vài loại đan phương.
Nhưng mà cấp độ của đan phương này đều không cao, miễn miễn cưỡng cưỡng có thể coi là Chân Thánh cấp, đây không phải là kết quả mà Giang Trần muốn.
- Ván này vô cùng hà khắc, chỉ cần bản thân đan dược có đẳng cấp cao là có thể chiến thắng. Cho nên ván thi đấu này chỉ quan tâm tới độ cao, mà không phải là độ chính xác.
Giang Trần hiểu quy tắc, biết rõ đan dược đẳng cấp cao tự động chiến thắng. Nếu như đẳng cấp bằng nhau, thì mới có thể so tới độ chính xác, tinh khiết của đan dược, so phẩm chất của hai khỏa đan dược.
Ánh mắt Giang Trần lần nữa đảo qua đám linh dược một lần, hai lần....
Ván này tổng cộng có một giờ, nếu nói muốn đan dược cấp bậc quá cao cũng không thực tế. Nếu như quá thấp lại tuyệt đối không có nắm chắc.
Trong lúc Giang Trần theo mạch suy nghĩ của mình thì đột nhiên linh cảm hiện lên.
Những ngày qua, thời gian nghiên cứu Quỷ đan lưu của hắn rất nhiều, tốn không ít thời gian. Mà Quỷ đan lưu không phải là không chú ý tới độ trân quý của tài liệu, nổi danh với đan phương kỳ lạ sao?
Truy cầu trực tiếp nhất của Quỷ đan lưu chính là dùng tài liệu, biến hóa kỳ lạ, dùng phương pháp mà người ta không thể tưởng tượng ra được luyện chế ra loại đan dược mà mọi người quen thuộc.
Quỷ đan lưu truy cầu thành phẩm, cùng một loại đan dược, thành phẩm của QUỷ đan lưu có lẽ người ta ngay cả một nửa cũng không bằng.
Quỷ đan lưu, bàn tay của quỷ thần, thường thường thường có thể sử dụng tài liệu rẻ tiền, luyện chế ra đan dược cao giai, thường thường có xuất hiện thủ bút thần kỳ, giống như sửa đá thành vàng, hóa mục nát thành thần kỳ.
Đây cũng là chỗ mị lực nhất của Quỷ đan lưu, bằng không thì Quỷ đan lưu cũng không trở thành đại biểu của đan đạo lưu phái, có thể khiến cho vô số đan sư điên cuồng, trở thành fan hâm mộ cuồng nhiệt của Quỷ đan lưu.
Nói trắng ra Quỷ đan lưu dùng dược như quỷ thần, truy cầu không giống người thường, mục tiêu của những người này là dùng thủ pháp đặc thù tiết kiệm thành phẩm, thế nhưng vẫn có thể đào móc ra tiềm lực lớn nhất của đan dược.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.