• 8,280

Chương 1374: Khảo Hạch Bắt Đầu 1


Số từ: 1523
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Chương 1374 Khảo hạch bắt đầu 1
Trong nội tâm Giang Trần hồ nghi:
- Khổng Tước bệ hạ cử động lần này có ý gì? Chẳng lẽ là muốn ta cùng những đệ tử đại phiệt này, cùng một chỗ tiếp nhận khảo hạch sao?
Cơ tam công tử ở bên người Giang Trần, thọt Giang Trần một cái, truyền âm nói:
- Huynh đệ, vừa rồi ta giống như cảm thấy Khổng Tước Đại Đế đang nhìn ta a. Ngươi có lưu ý đến không?
Giang Trần im lặng, thằng này thật đúng là đủ tự kỷ a.
Bất quá Giang Trần sẽ không vạch trần, thấy vẻ mặt Cơ tam công tử cao hứng bừng bừng, cũng không đành lòng đi bóc trần tưởng tượng của hắn.
Dù sao, một nam nhân vừa mới thất tình, trên sự nghiệp lại bị đả kích một trận, vậy thì quá tàn nhẫn.
- Chư vị, bệ hạ mở miệng, cơ hội tốt như vậy. Mọi người cần phải quý trọng a.
Tất cả phiệt chủ đều đại hỉ, quay đầu đối với đệ tử nhà mình nói.
Không bao lâu, đám người trẻ tuổi đều cực kỳ hưng phấn, kích động.
Lần này người trẻ tuổi được mời, kể cả Giang Trần ở bên trong, khoảng chừng mười tám. Đều là đỉnh cấp thiên tài trong gia tộc mình.
- Bệ hạ có nhã hứng này, chư phiệt chúng ta, tự nhiên là vô cùng cảm kích.
Bàn Long phiệt chủ cười hắc hắc nói:
- Ta có một yêu cầu quá đáng, vị Chân Đan Vương này, cũng là kỳ tài ngút trời. Không biết bệ hạ khảo hạch, có tính hắn một phần ở bên trong hay không?
Khổng Tước Đại Đế cười ha ha:
- Bổn đế đã mời, tự nhiên đối xử như nhau.
Đan Vương?
Người trẻ tuổi các phiệt khác, đều nhao nhao nhìn qua Giang Trần. Hiển nhiên, tất cả mọi người cảm thấy có chút bất ngờ, ngươi một thiên tài đan đạo, xem náo nhiệt làm gì?
Bệ hạ muốn khảo hạch, nhất định là thiên phú võ đạo. Ngươi một thiên tài đan đạo, căn bản không có sân khấu để ngươi phát huy nha. Tới tham gia, đây không phải là tự rước lấy nhục sao?
Ánh mắt những người này, mặc dù không có hùng hổ dọa người. Nhưng loại bài xích cùng hoài nghi kia, lại không thể che hết.
Giang Trần vốn không quá quan tâm, nhưng bị những ánh mắt này gây hấn, lòng hắn ngược lại khó chịu rồi.
Lập tức ôm quyền nói:
- Đa tạ bệ hạ thành toàn.
Lời này ý tứ, hiển nhiên là đáp ứng tham gia.
Khổng Tước Đại Đế cười ha ha, thấy Giang Trần đáp ứng tham gia, trong nội tâm vậy mà không hề có lý do thở dài một hơi. Hiển nhiên, lúc trước hắn vẫn còn có chút lo lắng.
Loại tâm tình này, phát sinh ở trên người Khổng Tước Đại Đế, nếu khiến người khác biết rõ, chỉ sợ sẽ chấn kinh rớt cằm.
Thấy Giang Trần vậy mà thật sự muốn tham gia, truyền nhân mấy phiệt khác, trong nội tâm có chút mất hứng. Hiển nhiên, bọn hắn đối với một Đan Vương của Cửu cấp thế gia, được đãi ngộ cao thượng bực này, trong nội tâm bao nhiêu cũng có chút không phục.
Dù sao, đệ tử của Cửu cấp thế gia là không có tư cách tham dự, ngươi một Đan Vương khách khanh của Cửu cấp thế gia, sao không suy nghĩ thân phận của mình thoáng một phát?
Dù bệ hạ khai sáng, ngươi cũng nên thức thời một chút, tự động buông tha mới phải!
Vậy mà theo cột hướng lên trên bò, cái này cũng quá không biết điều rồi.
Có mấy đệ tử đại phiệt tính cách hẹp hòi, trong lòng đã tính toán, đến lúc đó như thế nào cho Chân Đan Vương này một hạ mã uy.
Cũng cho hắn biết, địa bàn của thiên tài võ đạo, đan đạo không cần tùy tùy tiện tiện lẫn vào.
- Đều chuẩn bị xong chưa?
Vân Trung Minh Hoàng cất cao giọng nói.
- Chuẩn bị tốt, thì đều xuất hiện đi.
Tất cả thiên tài, cả đám đều phía sau tiếp trước đi ra ngoài. Hướng bên Vân Trung Minh Hoàng tập hợp qua.
Giang Trần cũng không nhanh không chậm, ở dưới Cơ tam công tử lôi túm, đi tới trong đám người.
Tiến vào đám người, Giang Trần liền chứng kiến mấy đệ tử đại phiệt, trên mặt treo một tia đùa cợt không che dấu, nhìn về phía trên hiển nhiên đối với Giang Trần có chút địch ý.
Loại địch ý nhàm chán này, Giang Trần sớm đã quen. Tùy ý cười cười, nhưng lại mặc kệ.
Thái độ của hắn như vậy, ở đối phương xem ra, là một loại khinh miệt cao điệu.
Miêu Tác kia cười lạnh nói:
- Cơ lão tam, ngươi thật sự là càng lăn lộn càng đi trở về a? Cùng Đan Vương khách khanh của Cửu cấp thế gia, cũng có thể đánh ra lửa nóng?
Hai tên này vẫn là tình địch, lẫn nhau tự nhiên đối chọi gay gắt.
Cơ tam công tử khinh miệt cười cười:
- Miêu Bàn Tử, ngươi cảm thấy, ngươi có tư cách ở trước mặt bổn công tử thuyết giáo sao?
Miêu Tác đang muốn mở miệng, lại phát hiện Vân Trung Minh Hoàng đang theo dõi hắn. Thân hình hùng tráng xoay mình, sắc mặt xám ngoét, không dám nói nửa câu.
- Chứng kiến Khổng Tước Liên Trì kia không?
Vân Trung Minh Hoàng chỉ Khổng Tước Liên Trì phía trước, liếc cơ hồ là trông không đến bờ.
- Mỗi người các ngươi, đều có một mảnh lá sen. Dựa vào lá sen này, các ngươi phải đến Bỉ Ngạn Khổng Tước Liên Trì. Bỉ Ngạn có Thiên Tôn Khổng Tước Đồ. Các ngươi muốn làm, là quan tưởng Thiên Tôn Khổng Tước Đồ này. Ở trong Thiên Tôn Khổng Tước Đồ này, có cơ duyên mà Khổng Tước bệ hạ ban thưởng. Có thể đạt được hay không, phải xem tạo hóa của các ngươi. Đương nhiên, các ngươi phải nhớ kỹ, các ngươi có thể đến trước Thiên Tôn Khổng Tước Đồ kia không, đó cũng là một vấn đề. Ở trong đó, chí ít có ba cửa ải khảo nghiệm.
Ba cửa ải khảo nghiệm?
Qua ba cửa ải khảo nghiệm, mới có thể đến trước Khổng Tước đồ. Quan tưởng Khổng Tước đồ, mới có cơ hội lấy được cơ duyên của Khổng Tước Đại Đế.
Không thể không nói, cái này độ khó vẫn tương đối lớn.
Nhưng Giang Trần lại bất động thanh sắc, đứng ở trong đám người, con mắt hơi khép hờ, phảng phất như nhập định, đối với các loại phản ứng chung quanh, cũng coi như không thấy.
- Huynh đệ?
Cơ tam công tử cẩn thận từng li từng tí hỏi.
- Vững vàng.
Giang Trần chỉ có hai chữ.
Cơ tam công tử khẽ giật mình, lập tức nghĩ đến cái gì, trong nội tâm cả kinh, cũng ổn định tâm thần. Hai chữ kia của Giang Trần, tựa như chuông lớn, gõ vang ở trong lòng hắn.
Hắn phát hiện, từ khi mình tiến vào Khổng Tước Thánh Sơn, vẫn luôn có loại tâm tính lâng lâng, loại tâm tính này, cho tới bây giờ, cũng còn không có ổn xuống.
Dùng tâm tính như vậy, như thế nào đi đối mặt cạnh tranh?
Có mấy đệ tử đại phiệt, nhìn thấy Giang Trần như vậy, lại lơ đễnh, cảm thấy Chân Đan Vương này thực là ưa thích giả thần giả quỷ. Một thiên tài đan đạo, ở loại trường hợp này, ngươi trang, có thể đi xa sao.
Vân Trung Minh Hoàng kia, đối với Giang Trần tựa hồ có hứng thú rất lớn, ánh mắt đảo qua Giang Trần, lộ ra một tia hân thưởng.
Không nói trước thiên phú võ đạo của người này như thế nào, ít nhất công phu hàm dưỡng của người trẻ tuổi kia, tuyệt đối không tầm thường. Cũng không phải người tuổi trẻ ở chỗ này có thể so sánh, nói vững vàng liền có thể vững vàng.
Đối mặt loại không khí cạnh tranh này, đối mặt người cạnh tranh khác khiêu khích, các loại ngôn ngữ khiêu khích, có thể làm được mắt điếc tai ngơ, không nhìn không ngó, tuyệt đối không nhiều lắm.
Dù sao, người trẻ tuổi đều nóng tính, tu hành võ đạo, các loại cảm xúc mặt trái, đều là ngọn nguồn Tâm Ma của võ giả.
Tham lam, ghen ghét, ngạo mạn, nộ khí...
Nhất là những cảm xúc mặt trái này, càng là trở ngại cho võ giả tu luyện. Nhiều khi, đại đa số võ giả, chính là ngã xuống trước tâm tình của mình.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.