• 8,280

Chương 1629: Bài danh chiến chấm dứt (1)


Số từ: 1512
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Năm đó, Phàn thiếu chủ một mực truy cầu khí độ, truy cầu hoàn mỹ, truy cầu thu mua nhân tâm.
Mà Lý Kiến Thành, thì truy cầu cao điệu, truy cầu bá khí, truy cầu khí thế của thượng vị giả. Cho nên Lý Kiến Thành rất ít đi làm cử động thu mua nhân tâm gì.
Ở Lưu Ly Vương Thành từ trên xuống dưới xem ra, Lý Kiến Thành là nhân vật cao cao tại thượng, là thiên tài tuyệt đỉnh, cao đến không thể chạm.
So sánh xuống, bọn hắn cảm thấy Phàn thiếu chủ càng chân thật một ít, càng thân thiết một ít.
Đương nhiên, nếu như nói Lưu Ly Vương Thành cần tìm mấy thiên tài cùng Phàn thiếu chủ lực lượng ngang nhau, cái thứ nhất mọi người nghĩ tới là Lý Kiến Thành.
Đúng vậy, Tu La Đại Đế nhất mạch Lý Kiến Thành.
Võ đạo chi lộ của người này, bá đạo hung hăng càn quấy, cho dù là Phàn thiếu chủ ở thời kì đỉnh phong, nhiều lắm chỉ có thể miễn cưỡng áp chế hắn.
Hơn nữa tục truyền, mấy năm gần đây Lý Kiến Thành đang tu luyện một môn công pháp cực kỳ lợi hại. Một khi công pháp đại thành, mặc dù là Phàn thiếu chủ, chỉ sợ chống lại hắn cũng phải nhượng bộ lui binh.
Bởi vì tu luyện công pháp, làm cho Lý Kiến Thành ở những năm này, danh tiếng có chút bị sư đệ Cao Triển siêu việt, thế nhưng mà trên thực tế, cũng không phải thiên phú võ đạo của Lý Kiến Thành không bằng Cao Triển.
Mấu chốt nhất là, võ đạo chi lộ của Lý Kiến Thành bá đạo, hung hăng càn quấy, nhưng tâm tư của hắn lại cực kỳ tỉ mỉ, rất có phong phạm một đời kiêu hùng.
Cho nên, ở trong vòng luẩn quẩn dưới trướng Tu La Đại Đế, thiên tài trẻ tuổi, lén lút gọi Lý Kiến Thành là Thái tử. Gọi cái tên này, dã tâm tự nhiên rõ rành rành rồi.
- Kiến Thành, Cao Triển bại, ngươi đối đãi như thế nào?
Ánh mắt của Tu La Đại Đế dừng lại ở trên người Lý Kiến Thành, nhàn nhạt hỏi.
Lý Kiến Thành biểu lộ lạnh nhạt:
- Cao Triển bại, bại không phải thực lực, hay là nội tình. Chân Đan Vương kia át chủ bài tầng tầng lớp lớp, hoàn toàn quấy rầy tiết tấu của Cao Triển sư đệ, thậm chí là áp chế.
Tu La Đại Đế gật đầu:
- Lai lịch của Chân Đan Vương này, đích thật là một nghi vấn. Bất quá Khổng Tước Đại Đế cực lực muốn đẩy người này lên, đã là sự tình rất rõ ràng rồi.
Nguyệt Hoàng nhịn không được nói:
- Bệ hạ, Khổng Tước Đại Đế muốn lập Chân Đan Vương làm Thiếu chủ, như vậy Khổng Tước Thánh Sơn hắn còn muốn hưởng mấy ngàn năm số mệnh sao? Không chịu giao quyền khống chế Lưu Ly Vương Thành đến trong tay bệ hạ?
Đối với Tu La Đại Đế nhất mạch mà nói, bọn hắn không cam lòng chỉ làm Tam đương gia trên danh nghĩa, Nhị đương gia trên thực tế.
Bọn hắn thời khắc đều đang chuẩn bị, chuẩn bị thay thế Khổng Tước Đại Đế.
Kể cả các đại phiệt thế tục, cũng quay chung quanh chủ đề này tiến hành.
Ví dụ như Vương Đình đại phiệt năm đó, từng bước một tới gần Bàn Long đại phiệt, là vì tạo thế, bọn hắn muốn chế tạo một loại cục diện, một loại cục diện toàn diện áp chế Khổng Tước Thánh Sơn nhất mạch.
Đáng tiếc, từ khi Chân Đan Vương này xuất hiện, phương diện Tu La Đại Đế có thể nói là liên tiếp bại lui. Vốn là Vương Đình đại phiệt bị diệt, lại nghe nói Khổng Tước Đại Đế muốn lập Thiếu chủ mới, thay thế Phàn thiếu chủ đã vẫn lạc, hôm nay Cao Triển lại bị Chân Đan Vương cường thế đánh bại. . .
Một loạt đả kích này, đối với sự nghiệp của Tu La Đại Đế nhất mạch, tuyệt đối là đả kích trí mệnh, làm cho các loại bố cục mà bọn hắn tân tân khổ khổ làm ra, hoàn toàn trở thành phù vân.
Cho nên, vấn đề này của Nguyệt Hoàng, cũng khiến người khác cảm giác cộng minh. Bọn hắn đều quan tâm, đến cùng Khổng Tước Đại Đế có thể thoái vị cho Tu La Đại Đế hay không?
Vấn đề này, huyền mà không quyết, đối với sự nghiệp của Tu La Đại Đế nhất mạch mà nói, tuyệt đối là đả kích cực lớn.
Sắc mặt của Tu La Đại Đế lành lạnh:
- Khổng Tước Đại Đế làm việc, gần đây rất quỷ dị. Hôm nay đã có tin đồn như vậy, không có lửa làm sao có khói, chỉ sợ việc này, cũng có mấy phần chân thật. Mượn tư thái Đại Hắc mã của Chân Đan Vương, đây hết thảy đều không phải là không có khả năng.
Nguyệt Hoàng nóng nảy:
- Chẳng lẽ chúng ta toan tính mưu sự, cứ như vậy uổng phí?
Tu La Đại Đế lạnh lùng nói:
- Tuy kế hoạch bị ngăn trở tạm thời, nhưng còn chưa tới trình độ như ngươi nói. Khổng Tước Đại Đế lòng mang thiên hạ, hắn vội vã muốn lập Thiếu chủ như thế, tất nhiên có nguyên nhân sâu xa. Hơn nữa Ma tộc rục rịch, Khổng Tước Đại Đế tuyệt đối sẽ không ngồi yên không lý đến. Chân Đan Vương này lại yêu nghiệt, nhưng không có một hai trăm năm phát triển, là không chống nổi đại cục của Lưu Ly Vương Thành. Một hai trăm năm thời gian, nếu như chúng ta còn tìm không thấy cửa đột phá, vậy thì đáng đời thất bại.
Mọi người nghe vậy, đều như có điều suy nghĩ. Nguyệt Hoàng cũng nở nụ cười:
- Cũng đúng a. Chân Đan Vương kia lại yêu nghiệt, cũng không quá đáng là người trẻ tuổi mà thôi. Đến kế thừa đại vị chính thức còn kém xa lắm. Trong lúc này, ai biết có thể có ngoài ý muốn gì hay không?
Hai đại Hoàng giả khác cũng gật đầu.
Tu La Đại Đế nhìn về phía Lý Kiến Thành:
- Kiến Thành, sự thật chứng minh, năm đó đường đi của Phàn thiếu chủ, cùng đường đi của Chân Đan Vương hôm nay, là nhất trí. Bọn hắn đều thu mua dân tâm. Ở phương diện này, nếu như ngươi thực có chí hướng, cũng nên suy nghĩ một chút.
Ưu điểm lớn nhất của Lý Kiến Thành, là hắn biết suy nghĩ, biết nghe ý kiến của người khác.
Như có điều suy nghĩ, Lý Kiến Thành gật gật đầu:
- Sư tôn, chuyện này ta sẽ chăm chú suy nghĩ.
- Trong khoảng thời gian này, danh tiếng của Chân Đan Vương chính thịnh, mọi người nên bảo trì tâm thái. Quyền thế chi tranh, không ở một sớm một chiều. Năm đó Phàn thiếu chủ phong quang hạng gì, nói vẫn lạc còn chẳng phải vẫn lạc?
Tu La Đại Đế cười nhạt nói. Hắn làm Chưởng Khống Giả nhất mạch, lúc này tự nhiên phải ủng hộ sĩ khí.
- Sư tôn nói rất đúng, hiện tại chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà thôi. Khổng Tước Đại Đế còn, cách cục của Lưu Ly Vương Thành sẽ không thay đổi. Chỉ cần Khổng Tước Đại Đế ly khai, cách cục của Lưu Ly Vương Thành, tự nhiên sẽ biến.
Lý Kiến Thành cũng gật đầu phụ họa.
- Nói rất hay.
Tu La Đại Đế lộ ra nụ cười hài lòng.
- Mặc kệ như thế nào, Kiến Thành ngươi bây giờ là đứng đầu Thiếu Chủ Bảng. Điểm này, ai cũng không phủ nhận được.
Bởi vì Phàn thiếu chủ vẫn lạc, Thiếu Chủ Bảng lần này, Lý Kiến Thành là đứng đầu không hề tranh luận.
Mà Khổng Tước Đại Đế nhất mạch, ngoại trừ Phàn thiếu chủ ra, chân truyền thứ hai tên Chu Diễn, là một thiên tài Kiếm đạo. Bởi vì niên kỷ trẻ một chút, cho nên danh tiếng của hắn không bằng Phàn thiếu chủ cùng Lý Kiến Thành.
Hôm nay Phàn thiếu chủ vẫn lạc, hắn ở Thiếu Chủ Bảng, bài danh cũng chỉ có thể sau Lý Kiến Thành, xếp hạng thứ hai.
Xếp hạng thứ hai, có người nói bởi vì hắn là chân truyền dưới trướng Khổng Tước Đại Đế, là bài danh mà người khác nhường lại.
Bởi vì xếp hạng thứ ba chính là đệ nhất chân truyền dưới trướng Niêm Hoa Đại Đế… Thủy Như Thiên, một thân Thiền đạo ý cảnh, đã đến nơi tuyệt hảo, thậm chí không kém Lý Kiến Thành.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.