• 8,280

Chương 1710: Lưu Ly vương thành rung động (2)


Số từ: 1504
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Tịch Diệt đại đế cũng cười nói.
– Là Bàn Long phiệt chủ dưới trướng Khổng Tước thánh sơn chúng ta.
Khổng Tước đại đế cũng không tiếp tục dây dưa, trực tiếp mở miệng nói ra.
– Cái gì? Bàn Long phiệt chủ?
– Sao lại là hắn?
– Hắn… Không phải nói hắn trước đây ít năm sẽ tán công sao? Lần trước sau khi tham dự thịnh hội Lưu Ly vương tháp hắn vẫn bế quan không lộ diện. Tất cả mọi người đều cho rằng hắn đã tán công, qua đời rồi.
Trấn Nhạc đại đế cười khổ nói:
– Đạo huynh, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tin đồn Bàn Long phiệt chủ tán công chẳng lẽ là tin tức giả?
– Là tin tức thật, dương thọ hắn gần tới, đây là chuyện mà mỗi người đều biết. Có lẽ không giả a.
Thương Hải đại đế cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như nói là Tứ đại hoàng giả của Khổng Tước thánh sơn, hắn có thể tiếp nhận được.
Thế nhưng mà Bàn Long phiệt chủ, một tên sắp chết, tất cả mọi người đều đã cho rằng hắn là người chết. Đột nhiên lại nghe nói hắn đột phá Đế cảnh, tin tức này quả thực không dễ tiêu hóa.
– Tin tức dương thọ sắp hết là thực, tán công là tin đồn bậy bạ. Nếu như tán công mà nói, hắn làm sao có thể đột phá được đế cảnh cơ chứ?
Khổng Tước đại đế cười nói:
– Chính bởi vì dương thọ gần hết, cho nên trong thời khắc sinh tử lâm đầu hắn lĩnh ngộ ra sự huyền ảo, tìm được đường sống trong chỗ chết. Một lần hành động thu được linh cảm đột phá Đế cảnh, sau đó kích phát tiềm năng sinh mệnh. Tiềm năng tính mạng được kích phát, lại trợ giúp hắn đột phá Đế cảnh.
Tức thì cả đám yên tĩnh, còn có thể như vậy sao?
Quả thực chưa từng nghe qua, người dương thọ gần hết còn có thể kích phát ra tiềm năng cường đại như vậy? Nói như vậy ngươi dương thọ sắp hết, già nua, nặng nề, năng lượng sinh mệnh bình thường không ngừng hạ thấp, cơ năng thân thể cũng hạ thấp, căn bản không có khả năng kích phát ra tiềm năng sinh mệnh a.
Bàn Long phiệt chủ này chẳng lẽ là yêu nghiệt hay sao?
Tuy rằng mọi người bán tín bán nghi, nhưng nghe Khổng Tước đại đế nói như vậy bọn họ cũng không có cách nào không tin được. Loại chuyện này cuối cùng cũng không dấu được.
Nếu như không phải Bàn Long phiệt chủ đột phá Đế cảnh, cũng không có khả năng Khổng Tước đại đế nói lung tung.
Lại nói loại chuyện như thế này cũng không đáng để nói dối. Mấu chốt nhất chính là, Bàn Long phiệt chủ gần hết dương thọ, người như vậy dựa vào thủ đoạn gì kích phát tiềm năng sinh mạng?
Đây mới là thứ mọi người hiếu kỳ nhất. Bởi vì khi ở thịnh hội Lưu Ly vương tháp, mọi người nhìn thấy Bàn Long phiệt chủ, quả thực khi đó không giống như một người gần hết dương thọ, sắp tán công.
Khi đó tuy rằng không nhìn ra được Bàn Long phiệt chủ có dấu hiệu kích phát ra tiềm năng sinh mạng. Nhưng mà lại không có bao nhiêu khác biệt so với trước kia.
Thương Hải đại đế kia bỗng nhiên hỏi:
– Bệ hạ, Khổng Tước thánh sơn có Vạn Thọ đan, có thể kéo dài tuổi thọ cho võ giả Thánh Cảnh. Không phải lại nghiên cứu chế tạo ra loại đan dược mới gì có thể kéo dài tuổi thọ cho võ giả Hoàng cảnh đó chứ?
Vấn đề này đột nhiên được nêu lên, nói thật, ngay cả Giang Trần trong lòng cũng có chút rung động. Không thể không nói, trực giác của Thương Hải đại đế này quả nhiên đủ mạnh.
Nhưng mà Khổng Tước đại đế nhịn không được cười rộ lên:
– Thương Hải lão đệ, sức tưởng tượng của ngươi rất là phong phú. Loại đan dược này chưa hẳn không có. Nhưng mà bổn đế sống mấy ngàn năm, quả thực chưa từng được chứng kiến qua.
Mọi người cũng cười rộ lên:
– Nếu như có loại đan dược này, Lưu Ly vương thành chúng ta ở giới đan dược tuyệt đối có tư cách ganh đua với Đan Hỏa thành kia.
– Đúng vậy a. Không nói tới việc có thể mang tới bao nhiêu lợi ích, chỉ cần là có loại đan dược này là có thể khiến cho vô số cường giả Hoàng cảnh đầu nhập vào Lưu Ly vương thành chúng ta a.
Quả thực nếu như Tùng Hạc đan có thể sản xuất số lượng lớn mà nói, chỉ bằng vào Tùng Hạc đan này, tuyệt đối có thể khiến cho Lưu Ly vương thành nhận được rất nhiều cường giả Hoàng cảnh quy phục.
Chỉ là nguyên dược liệu của loại đan dược này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, cho nên tuy rằng Khổng Tước đại đế cảm thấy đây là một cách suy nghĩ hay, thế nhưng nhất định không thể nào thực hiện được.
– Chư vị, Lưu Ly vương thành xuất hiện đại đế thứ tám, là chuyện vui lớn trong ngàn năm nay của Lưu Ly vương thành. Đợi Bàn Phong đại đế xuất quan, bổn đế quyết định tổ chứ nghi lễ lên ngôi cho hắn, mở Bàn Long đạo tràng, ban cho hắn phong hào đại đế. Có lẽ chư vị không có dị nghị gì chứ?
Đạt được phong hào đại đế không chỉ đơn thuần là cảnh giới đạt tới đó, mà còn cần nhận được sự tán thành của những đại đế khác.
Đối với loại thế lực đỉnh cấp như Lưu Ly vương thành mà nói, nhận được sự tán thành của những đại đế khác tự nhiên không khó. Chỉ là Lưu Ly vương thành đã có bảy phong hào đại đế.
Cho nên chuyện tán thành phong hào cho Bàn LOng đại đế là chuyện tuyệt đối không thành vấn đề.
Tịch Diệt đại đế cười nói:
– Lưu Ly vương thành ta xuất hiện đại đế thứ tám, đây quả thực là một chuyện lớn. Những phong hào đại đế như chúng ta tự nhiên nên ủng hộ. Khổng Tước đại đế, tiểu đệ chỉ có một câu, đòi tiền thì xuất tiền, cần người có người, Tịch Diệt ta tuyệt đối không nhíu mày.
– Ha ha, chuyện lớn này Trấn Nhạc ta cũng coi như có một phần.
Niêm Hoa đại đế cười nói:
– Niệm Hoa nhất mạch của chúng ta gần đây kham khổ, nhưng mà chuyện này ta vẫn sẽ góp một phần tâm ý.
Trảm Không đại đế là đại đế thứ bảy trong vòng hơn ngàn năm gần đây, năm đó hắn ngang trời xuất thế cũng nhận được sự ủng hộ của những đại đế khác. Cho nên lúc này nếu như hắn không tỏ vẻ một chút, tự nhiên sẽ khó mà ăn nói được.
– Đây là truyền thống của Lưu Ly vương thành, Trảm Không nhất mạch ta tuy rằng nội tình còn chưa đủ, thế nhưng nhất định sẽ trở giúp nằm trong khả năng của mình.
Thương Hải đại đế kia cho dù không tình nguyện cũng không khỏi tỏ thái độ, nói:
– Nếu như đã là truyền thống, nên thế nào thì Thương Hải nhất mạch ta cũng không keo kiệt.
Khổng Tước đại đế cười cởi mở:
– Tốt, Lưu Ly vương thành ta đồng tâm hiệp lực, lo gì số mệnh không thịnh?
Năm đại đế tới, sau buổi chiều, tin tức Bàn Long phiệt chủ đột phá Đế cảnh truyền khắp cơ hồ mỗi một ngóc ngách của Lưu Ly vương thành.
Cho dù ở khu vực xa xôi cũng biết chuyện lớn này của Lưu Ly vương thành.
Những thế lực đỉnh cấp khác trong bát vực cũng nhanh chóng nhận được tin tức khiến cho người ta khiếp sợ này. Mọi người đều sợ hãi thán phục, thực lực Lưu Ly vương thành lại một lần nữa tăng lên.
Cho dù là tông môn nhất phẩm, cường giả Đế cấp cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Tông môn cường đại nhất có lẽ chỉ có ba đến bốn cường giả Đế cấp.
Tông môn nhất phẩm yếu một chút cũng có hai cường giả Đế cấp.
Mà những thế lực chuẩn nhất phẩm kia, cũng có cường giả Đế cấp tọa trấn. Cũng bởi vì có cường giả Đế cấp tọa trấn cho nên mới được coi là thế lực chuẩn Đế cấp.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.