• 8,280

Chương 1796: Huynh đệ gặp lại nhau sau nhiều năm (2)


Số từ: 1494
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Sau khi hắn khôi phục trí nhớ, tự nhiên là nhớ tới sự thực, Đan Kiền Cung bị diệt, cũng nhớ lại quá trình mình bị người ta biến thành nô lệ.
Mà hai người trẻ tuổi này trong lòng Vân Niết trưởng lão lại có tác dụng không thể thay thế. Chỉ cần hai người trẻ tuổi này còn, Đan Kiền Cung tuyệt đối có hy vọng trùng kiến.
- Sư tôn, trời có mắt, con và người còn có ngày khôi phục tự do.
Hai mắt Mộc Cao Kỳ đỏ bừng, trong thanh âm mang theo vẻ nghẹn ngào.
Vân Niết trưởng lão nhìn Giang Trần:
- Hiền chất, lại là ngươi cứu lão phu thoát khỏi khổ ải sao?
Mộc Cao Kỳ vội nói:
- Sư tôn, là Trần ca ra tay.
Trên mặt Vân Niết trưởng lão hiện lên vẻ vui mừng, lại có chút đau thương, khẽ thở dài nói:
- Không thể tưởng tượng được, sau khi tông môn trải qua kiếp nạn, chúng ta lại còn có ngày tụ họp. Không thể tưởng tượng được.
- Hiền chất. Đây là nơi nào? Cách thời điểm tông môn bị nghiền nát đã bao nhiêu năm rồi?
Ngữ khí của Vân Niết trưởng lão thâm trầm, hắn cũng không dám hỏi chuyện Đan Kiền Cung.
Hắn sợ nghe thấy bất kỳ tin tức nào của Đan Kiền Cung.
- Nơi này là Đan Hỏa thành, cách Đan Kiền Cung vô cùng xa xôi. Về phần kiếp nạn kia sao? Đã có bảy tám năm rồi.
Giang Trần tính toán một chút, đại khái cũng đã trôi qua bảy tám năm, thậm chí là gần mười năm.
Những năm này Giang Trần không có tính toán, thế nhưng bảy tám năm là ít.
- Trần ca, vậy Đan Kiền Cung còn hay không?
Mộc Cao Kỳ dùng giọng sợ hãi hỏi.
Trên mặt Giang Trần hiện lên vẻ đau thương:
- Đan Kiền Cung đã bị nghiền nát, Vạn Tượng Cương Vực cũng bị nghiền nát. Sáu đại tông môn năm đó đã không còn tồn tại. Vạn Tượng Cương Vực hiện tại đã bị Bất Diệt Thiên Đô cùng Xích Đỉnh trung vực khống chế, giống như lãnh địa vậy. Đương nhiên bên trong còn có một bộ phận của Cửu Dương Thiên Tông. Nhưng mà rõ ràng Cửu Dương Thiên Tông không tính là bao, hiện tại chủ yếu là do Bất Diệt Thiên Đô và Xích Đỉnh trung vực liên hợp khống chế.
- Vậy..
Vân Niết trưởng lão có chút không cam lòng.
- Kể cả Đại Thánh đường, còn hay không?
- Không.
Giang Trần lắc đầu, lúc này đã cách nhiều năm như vậy, cũng không có gì mà giấu. Nhưng mà chuyện xảy ra trong lúc đó, Vân Niết trưởng lão và Mộc Cao Kỳ nhất định không biết. Bọn họ bị bắt, bị mang đi, cơ hồ nhanh chóng trở thành nô lệ, về phần những chuyện sau khi tông môn bị nghiền nát và những chuyện của Giang Trần với Bất Diệt Thiên Đô bọn họ đều không biết.
- Vậy... Đan Kiền Cung chúng ta, trừ chúng ta ra còn có những người sống khác hay không?
Vân Niết trưởng lão cực kỳ đau xót, trầm giọng hỏi.
- Có.
Giang Trần gật gật đầu.
- Đại bộ phận đồng môn khi kiếp nạn kia tới đã chết trận. Nhưng mà vẫn có một ít người trở thành nô lệ. Đám người này có hơn mười người. Ta đã cứu ra, đều được ta sắp xếp ở Lưu Ly vương thành. Kể cả Thân Tam Hỏa và Lăng Huệ Nhi đều ở bên trong số đó.
- Thẩm sư huynh và Lăng sư tỷ đâu rồi? Còn có Quân Mặc Bạch và Nhiếp Trùng, hai vị sư huynh này thì sao?
Mộc Cao Kỳ rung động hỏi.
- Trừ Lăng Bích Nhi không biết tung tích ra, những người khác không còn nữa. Quân Mặc Bạch là nằm vùng của Cửu Dương Thiên Tông, nhưng mà cũng đã chết. Thẩm Thanh Hồng lúc trở lại tông môn bị người ta ám toán, vẫn lạc. Lúc ấy ta và Lăng Bích Nhi sư tỷ đồng hành với nhau, chỉ có ta và nàng may mắn thoát hiểm. Nhưng mà từ đó về sau, ta không còn tin tức của nàng nữa.
Giang Trần biết rõ bọn họ quan tâm chuyện Đan Kiền Cung, cũng không sợ người khác nghe lén cho nên hắn mới nói cho bọn họ biết.
- Đám người cung chủ thì sao? Ban đầu ở Vạn Tượng đại điển, đều không chạy thoát sao?
Vân Niết trưởng lão lúc ấy ở lại Đan Kiền Cung, cũng không có đi tới Vạn Tượng đại điển.
Cho nên hắn đối với tin tức của Đan Trì cung chủ và Liên Thành trưởng lão cũng không biết quá rõ.
- Lúc trước khi Xích Đỉnh trung vực xâm lấn, ta vẫn còn ở trong Vạn Tượng cực cảnh. Đám người cung chủ ở bên ngoài Vạn Tượng cực cảnh, trước đó cung chủ nhận được tình báo, cho nên mang theo người bổn tông dẫn đầu phá vòng vây. Căn cứ vào tình báo khắp nơi, đám người tông chủ hẳn đã thoát hiểm thành công, bất quá hiện tại ta cũng không có tin tức của bọn họ.
Vân Niết trưởng lão nghe vậy đại hỉ:
- Tốt, chỉ cần có thể phá vòng vây, dùng năng lực của cung chủ, nhất định có thể thành công còn sống.
Giang Trần cũng không nói gì.
Dù sao Đan Trì cung chủ lúc ấy bất quá chỉ là Địa Thánh Cảnh mà thôi. Thiên Thánh Cảnh còn chưa đạt tới. Tu vi như vậy ở trong vòng vây của Xích Đỉnh trung vực, dưới sự đuổi giết của Bất Diệt Thiên Đô, có thể còn sống hay không quả thực khó mà nói được.
Nhưng mà có tin tức tốt duy nhất chính là Giang Trần không có nhận được tin tức Đan Trì cung chủ bị bắt. Giang Trần cũng hiểu rõ, dùng cừu hận của Bất Diệt Thiên Đô đối với hắn, nếu như bắt được Đan Trì cung chủ, nhất định sẽ xé xác phanh thây hắn ra, sau đó thị uy với Giang Trần.
Đã không có tin tức về phương diện này ít nhất có thể chứng minh, Đan Trì cung chủ còn chưa rơi vào trong tay những người này.
Hắn lập tức gật đầu nói:
- Ta đoán Đan Trì cung chủ hẳn tạm thời an toàn.
Tuy rằng tông môn bị nghiền nát, nhưng đạt được tin tức tốt như vậy, khiến cho Vân Niết trưởng lão và Mộc Cao Kỳ cảm thấy vui mừng.
Dù sao khi bọn họ trở thành nô lệ, bọn họ cơ hồ mất hết can đảm, căn bản không có nghĩ được gì.
Hiện tại chẳng những thoát khỏi khổ ải, còn nhận được một loạt tin tức tốt của tông môn. Không có tin tức nào có thể khiến cho bọn họ phấn chấn hơn tin tức này.
Thổn thức hồi lâu, Mộc Cao Kỳ mới hỏi:
- Trần ca, làm sao huynh tìm được chúng ta?
Vấn đề này Vân Niết trưởng lão cũng hiếu kỳ. Trong mắt hắn mà nói, lưu lạc tới địa phương như Đan Hỏa thành, cách Vạn Tượng Cương Vực vạn dặm cũng còn ít, Giang Trần làm sao tìm được tới đây.
- Nói rất dài dòng. Lúc ấy sau khi tông môn vỡ vụn, trong lúc vô tình từ trong miệng đám người Xích Đỉnh trung vực ta biết được bọn họ bán một đám tù binh ra ngoài. Sau đó ta lại thông qua các loại thủ đoạn, thăm dò được bọn chúng bán các ngươi cho Lưu Ly vương thành. Ở Vạn Khôi các của Lưu Ly vương thành, ta tìm được những đồng môn Đan Kiền Cung. Nhưng chỉ thiếu có hai thầy trò các ngươi. Sau đó dưới từng cơ hội trùng hợp, người phụ trách Vạn Khôi các rơi vào trong tay ta. Thông qua phương thức điều khiển thần hồn, để cho hắn nhổ ra tin tức về hai người. Mà ta sau đó trùng hợp lại quen một người Đan Hỏa thành. Người này nói quả thực Đan Hỏa thành có một thế lực mua được một nô lệ có Tiên Thiên mộc linh chi thể.
Kinh nghiệm khúc chiết như vậy ngay cả bản thân Mộc Cao Kỳ nghe thấy cũng trợn mắt há hốc mồm. Biến hóa phức tạp như vậy, không thể tưởng tượng được Trần ca lại mạo hiểm như vậy, không buông tha việc tìm kiếm tung tích của hắn.
Nghĩ tới đây trong hốc mắt Mộc Cao Kỳ xuất hiện nước mắt, đời này có mấy người đối đãi với hắn như vậy chứ?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.