• 8,280

Chương 1965: Rời khỏi Lưu Ly vương tháp (1)


Số từ: 1481
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Trận pháp này giống như rãnh trời vậy, nếu như không thể đi ngang qua thì phải đi đường vòng. Trong thế giới võ đạo, cương vực nhân loại bao la, một khi đi đường vòng, vậy thì vô cùng xa.
Nếu như Ma tộc xâm lấn cương vực nhân loại bị trận pháp này ngăn lại, ít nhất phải đi con đường xa gấp mười lần. Hiển nhiên độ khó cũng lớn hơn nhiều.
Quân càng nhiều, binh lực càng dễ dàng phân tán, đối với nhân tộc càng thêm có lợi.
Thời kỳ thượng cổ, những người đứng đầu nhân tộc lựa chọn bố trí trận pháp kia tuyệt đối đã cân nhắc vô cùng chu đáo tới vấn đề này.
Nếu như Giang Trần có thể một lần nữa khởi động Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận, đối với Ma tộc mà nói, tuyệt đối là một bức tường hoàn mỹ. Thế nhưng vấn đề cũng nảy sinh từ đó. Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận có cấp bậc cao như vậy, cho dù muốn trùng kiến đại trận này, độ khó rất lớn, cho dù là Giang Trần cũng cảm thấy khó như lên trời.
Tài nguyên hao phí vào bên trong tuyệt đối là rộng lớn.
Nhân lực cần thiết cũng rất lớn.
Nhưng mà bọn họ cũng có ưu thế, đó chính là thời gian coi như đầy đủ. Dù sao ma kiếp Ma tộc hiện tại còn chưa có bộc phát, miễn cưỡng áp chế vài thập niên vẫn có thể.
Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận ở thời kỳ thượng cổ muốn bố trí cần tám năm, mười năm, hiện tại hao phí thời gian gấp năm lần cũng có thể chứ?
Trùng kiến trận pháp này, chí ít cũng có trụ cột trận pháp trước đo.s Độ khó so với bố trí trận pháp mới nhất định sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Cho nên trọng tổ Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận tuy rằng rất khó, thế nhưng vẫn khả thi.
Thấy ngữ khí Giang Trần kiên quyết như vậy, Trùng Tiêu tôn giả nhịn không được mà hỏi:
- Tông chủ, người định trọng tổ Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận thật sao?
- Tôn giả, ta chỉ hỏi ngươi, dùng nội tình của Trùng Tiêu tôn giả hiện tại, nếu như Ma kiếp bộc phát, cương vực nhân loại có mấy phần hy vọng chiến thắng?
- Không có bất kỳ hy vọng nào.
Trùng Tiêu tôn giả không chút khách khí nói.
- Vậy nếu như trọng tổ trận pháp thì sao?
Giang Trần lại hỏi.
- Nếu như trọng tổ trận pháp mà nói...
Trùng Tiêu tôn giả trầm ngâm:
- Nếu như có thể trọng tổ trận pháp này, Ma tộc tất sẽ bị ngăn cản ở trước trận pháp. Bọn chúng muốn xâm lấn cương vực nhân loại, độ khó ít nhất tăng lên gấp bội. Đến lúc đó bọn chúng có lẽ sẽ đánh chủ ý tới những địa bàn của chủng tộc khác trên Thần Uyên đại lục.
Giang Trần gật đầu:
- Cho nên trận pháp này cũng là hy vọng duy nhất của cương vực nhân loại a.
Trùng Tiêu tôn giả bùi ngùi thở dài:
- Tông chủ, thuộc hạ nhất định phải nhắc nhở người. Độ khó tuyệt đối so với trong tưởng tượng của người còn lớn hơn nhiều. Người có được tài nguyên thì còn cần phải có nhân lực. Mấu chốt nhất chính là trận pháp này cho dù là Đan Tiêu cổ phái chúng ta cũng chỉ tham dự được hai ba thành. Những bộ phận khác trong truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái chúng ta cũng không có bất kỳ ghi chép nào. Nếu như người không hiểu những bộ phận còn lại của trận pháp thì làm sao có thể trọng tổ được trận pháp cơ chứ?
Rất nhiều nan đề, Trùng Tiêu tôn giả đưa ra những nan đề này đều là những vấn đề thực sự. Muốn trọng tổ Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận này, những vấn đề kia nhất định đều phải đối mặt.
- Tôn giả, lúc trước bố trí trận pháp này rốt cuộc có mấy tông môn? Có danh tự cụ thể của bọn họ hay không?
Trùng Tiêu tôn giả nghĩ một lát rồi mới mở miệng nói:
- Hiện tại phải tìm ra tin tức của các tông môn kia, chỉ là đó là chuyện cơ hồ không có khả năng. Nhưng mà nếu như tông chủ người muốn, có lẽ còn có một biện pháp khác. Biện pháp này đối với người mà nói, có lẽ càng có thể thực hiện được.
- Biện pháp nào vậy?
Giang Trần trầm giọng hỏi.
- Lúc ấy bố trí trận pháp này có mấy người đứng đầu nhân tộc cùng tham dự. Lúc ấy thương nghị việc này ở Địa Tàng môn. Cho dù là người Đan Tiêu cổ phái chúng ta cũng đi Địa Tàng môn thương nghị, cho nên chỗ của Địa Tàng môn nói không chừng sẽ ghi lại toàn bộ Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận.
- Địa Tàng môn?
Trước tiên Giang Trần lập tức nghĩ tới chỗ mình đạt được Địa Tàng nguyên châu. Chẳng lẽ XÍch Đỉnh trung vực kia là nơi năm đó Địa Tàng môn ở hay sao?
Thế nhưng mà địa phương đạt được Địa Tàng châu là Băng Vân sơn mạch, chỗ đó không giống như là di chỉ của tông môn thượng cổ a.
Hơn nữa, đã được Ma tộc lựa chọn làm cứ điểm Ma tộc, vậy cũng không phải là địa bàn của tông môn Thượng cổ khi trước nha.
Bằng không mà nói, Ma tộc cũng sẽ không ngu như vậy, lựa chọn ở loại nơi thế này thành lập cứ điểm. Mà Địa Tàng môn cũng không có khả năng hữu hảo, để cho Ma tộc mình thù hận tận xương thành lập cứ điểm trên địa bàn của mình.
- Tôn giả, vậy Địa Tàng môn kia... Truyền thừa của bọn họ có lưu lại hay không?
Giang Trần vô cùng hiếu kỳ.
- Hừ.
Thanh âm của Trùng Tiêu tôn giả đột nhiên trở nên cực kỳ cổ quái. Trong tiếng hừ lạnh này hiển nhiên mang theo ý tứ cực kỳ khinh thường.
- Tông chủ, Địa Tàng môn này trên chuyện bố trí Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận này quả thực xuất lực rất lớn, xuất ra rất nhiều tài nguyên, rất nhiều nhân lực. Thậm chí có thể nói, Địa Tàng môn là kẻ chủ trì trận pháp này cũng không ngoa. Nhưng mà...
- Ồ?
Giang Trần nhướng mày, cái nhưng mà này nhất định còn có ẩn tình phía sau.
- Hắc hắc, chỉ tiếc Địa Tàng môn chỉ là nhà giàu mới nổi không có nội tình. Khi Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận bị Ma tộc dùng khôi lỗi dụ kích phát ra, lúc ấy Địa Tàng môn không có mặt, bọn họ cảm thấy những tâm huyết và sự trả giá của bọn họ uổng phí. Sau đó môn nhân Địa Tàng môn đều có chút tiêu cực, lười biếng, cảm thấy số mệnh Nhân tộc đã suy. Về sau Địa Tàng môn không ngờ lại định phong tông, lánh đời.
- Cái gì? Địa Tàng môn này sao lại hoang đường như vậy? Trong lúc kháng ma đang hừng hực khí thế như vậy, không ngờ cả tông lại định cùng lánh đời, phong tông sao?
CÓ lẽ một ít cường giả thượng cổ, bọn họ sợ hãi tử vong, sợ hãi Ma tộc, cho nên lựa chọn vụng trộm chạy đi, chạy tới địa phương khác.
Thế nhưng mà cả tông môn lánh đời, thực sự không có cách nào tưởng tượng được ra.
- Nghe không thể tưởng tượng được nổi đúng không? Thế nhưng Địa tàng môn chính là như vậy. Bọn họ không để ý tới mấy vị cường giả đứng đầu Nhân tộc phản đối, vẫn khư khư cố chấp, định phong tông lánh đời. Nói là muốn giữ lại hương khói tông môn, vì số mệnh tông môn mà làm ra lựa chọn có lợi nhất.
Giang Trần im lặng, trong lúc mấu chốt như vậy, đại tông môn được xưng là đệ nhất trên phương diện trận pháp bỗng nhiên lại làm trò khôi hài như vậy, không thể nghi ngờ là một loại đả kích với sĩ khí của nhân tộc.
Giang Trần đột nhiên hiểu ra, vì sao Trùng Tiêu tôn giả lại khinh thường Địa Tàng môn như vậy. Hóa ra cuối cùng căn nguyên lại ở chỗ này.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.