• 8,280

Chương 2045: Lý Kiến Thành tâm địa gian xảo (2)


Số từ: 1508
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
́ Kiến Thành tâm địa gian xảo. (2)
Nhưng mà khi ánh mắt hắn nhìn về phía Hoàng Nhi, cũng bị khí chất kinh người của Giang Trần chấn nhiếp, trong lúc nhất thời cực kỳ ghen ghét Giang Trần.
- Tiểu tử này rốt cuộc có chỗ tốt gì? Giai nhân như vậy mà cũng can tâm tình nguyện làm bạn với hắn?
Lý Kiến Thành cũng không phải chưa từng nhìn thấy nữ tử tuyệt sắc.
Thế giới võ đạo này có vô số nữ nhân tuyệt sắc.
Thế nhưng mà khí chất như Hoàng Nhi, thực sự hắn chưa từng thấy qua.
Không thể không nói, Lý Kiến Thành ghen ghét vô cùng, hắn cảm thấy Chân thiếu chủ này thực sự chiếm hết chỗ tốt. Tuổi còn trẻ đã được lập làm thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn không nói tới, còn trở thành đệ nhất thần tượng trong Lưu Ly vương thành. Điều này cũng bỏ đi, thế nhưng lại có nữ nhân tuyệt sắc giống như nữ thần làm đạo lữ hắn.
Trong lúc nhất thời Lý Kiến Thành hận không thể giết chết Giang Trần, đoạt đạo lữ của hắn.
- Họ Chân này quả nhiên là may mắn. Đợi lát nữa hắn quyết đấu với sư tôn, Hoàng Nhi tiểu tỷ này quyết đấu với ta. Ta nhất định phải biểu hiện thật tốt một phen, dùng thực lực và tâm ý triệt để chinh phục nữ nhân này.
Lý Kiến Thành nhìn qua thân thể uyển chuyển mềm mại của Hoàng Nhi, thân thể giống như tiên nữ khiến cho trong mắt hắn tràn ngập lửa nóng. Trong đầu tràn ngập tham niệm chiếm đoạt.
- Ván thứ tám, Hoàng Nhi tiểu tỷ của Khổng Tước thánh sơn đấu với Lý Kiến Thành của Tu La đạo tràng.
Lý Kiến Thành cố gắng ổn định tâm tình của mình, dường như muốn điều chỉnh tâm tình của mình tới trạng thái tốt nhất. Hắn đi tới khu thi đấu, Lý Kiến Thành nho nhã lễ độ chắp tay nói với Hoàng Nhi:
- Hoàng Nhi tiểu tỷ ở Khổng Tước thánh sơn sao lại ít xuất hiện như vậy? Bổn thiếu chủ ở Lưu Ly vương thành những năm qua cũng không biết trong Lưu Ly vương thành ta có nữ tử tuyệt sắc như vậy. Chẳng lẽ là tiên tử thượng giới hạ phàm?
Lời này không tính là ngả ngớn, nhưng lại hung hăng vuốt mông ngựa.
Hắn cảm thấy nữ tử trên thế gian này cho dù xuất chúng tới đâu cũng luôn thích được khen ngợi.
Chỉ là những lời này hiển nhiên không có một chú tác udjng nào. Ánh mắt Hoàng Nhi lạnh nhạt, nhìn Lý Kiến Thành:
- Xin thỉnh giáo.
Hoàng Nhi căn bản không thèm để ý tới những lời này của Lý Kiến Thành.
Lý Kiến Thành như giẫm phải đinh, thế nhưng hắn cũng không vì thế mà nản chí, hắn cười ha hả nói:
- Hoàng Nhi tiểu tỷ, thế cục Lưu Ly vương thành này rắc rối phức tạp. Tu La đạo tràng ta thay thế Khổng Tước thánh sơn chỉ là chuyện trước mắt. Bổn thiếu chủ thực sự cảm thấy tiếc hận thay cho Hoàng Nhi tiểu tỷ nàng a.
- Tiếc hận cái gì?
Hoàng Nhi lạnh nhạt hỏi lại. Đối với những lời này của Lý Kiến Thành, nàng vốn không định phản ứng, nhưng mà tiểu tử này cắn mãi không bỏ, cũng làm cho Hoàng Nhi có chút không vui.
- Hoàng Nhi tiểu tỷ có khí chất như vậy, họ Chân kia lại coi nàng như quân cờ sai bảo. Quả nhiên là phá hỏng ý cảnh, không biết thương hoa tiếc ngọc. Bổn thiếu chủ thực sự không đành lòng nhìn Hoàng Nhi tiểu tỷ cùng gặp chuyện không may với Khổng Tước thánh sơn.
Lý Kiến Thành ra vẻ đại nhân đại lượng.
Hoàng Nhi nhíu mày nói:
- Ngươi có lời nào cứ việc nói thẳng ra, không cần phải nói tới nói lui. Loại người âm trầm như Lý Kiến Thành, nói chuyện thích vòng vo, Hoàng Nhi coi như đã gặp nhiều. Ở Vạn Uyên đảo, người trẻ tuổi ưu tú hơn Lý Kiến Thành có rất nhiều, nàng cũng không biết đã gặp bao nhiêu. Vì vậy đối với loại người này, Hoàng Nhi đã sớm có sức miễn dịch.
Lý Kiến Thành ngược lại có chút kiên nhẫn, ung dung cười nói:
- Hoàng Nhi tiểu tỷ đã nói như vậy, ta sẽ nói thắng. Số mệnh Khổng Tước thánh sơn đã hết, Hoàng Nhi tiểu tỷ ở lại Khổng Tước thánh sơn, thực sự là một lựa chọn không khôn ngoan. Bởi vì cái gọi là chim khôn biết chọn cành mà đậu. Dùng khí chất của Hoàng Nhi tiểu tỷ, thực sự không đáng đứng cùng với Khổng Tước thánh sơn đang xuống dốc. Nhưng mà xin Hoàng Nhi tiểu tỷ yên tâm, một ngày kia dù Khổng Tước thánh sơn xuống dốc. Chỉ cần bổn thiếu chủ còn ở trong Lưu Ly vương thành, ta nhất định sẽ bảo hộ nàng chu toàn.
Lúc nói lời này Lý Kiến Thành ưỡn lên, vô cùng tự tin.
Không thể không nói Lý Kiến Thành cảm thấy mình rất tốt, hắn vẫn là nhân tài kiệt xuất trong đám người trẻ tuổi của Lưu Ly vương thành. Mặc dù là Phiền thiếu chủ năm đó, trong lòng Lý Kiến Thành mà nói, cũng không phải là cao tới mức không thể siêu việt nổi.
Tuy rằng Chân thiếu chủ không ngừng khiến cho hắn cảm thấy thất bại, nhưng mà trong lòng hắn, hắn vẫn cảm thấy không phục. Dù Chân thiếu chủ đan đạo vô song, dù Chân thiếu chủ tìm hiểu được chín tấm Lưu Ly bia.
Thế nhưng mà hteo Lý Kiến Thành thấy, trong thế giới võ đạo cuối cùng là võ đạo xưng tôn. Hắn cảm thấy luận tu vi võ đạo, hắn tuyệt đối có thể nghiền nát Chân thiếu chủ.
Cho nên trong lòng hắn đối với Chân thiếu chủ mà nói, vừa có ghen ghét lại có một phần không phục.
Bây giờ nhìn thấy Hoàng Nhi có khí chất bực này, trong lòng hắn tự nhiên sẽ sinh ra ý nghĩ vung đao đoạt ái thê. Trong mắt hắn, Chân thiếu chủ này cho dù có yêu nghiệt tới đâu, ở Lưu Ly vương thành nhất định sẽ không có tiền đồ.
Cho nên hắn đào góc tường Chân thiếu chủ cũng không có áp lực tâm lý gì.
Thậm chí hắn cảm thấy, tuyệt sắc nhân gian như vậy, nếu như chôn cùng Chân thiếu chủ, vậy cũng không khỏi quá mức đáng tiếc. Còn không bằng ném về phía Lý Kiến Thành hắn.
- Hoàng Nhi tiểu tỷ, bổn thiếu chủ tuyệt đối không nói chuyện giật gân. Lời nói này nếu là người bình thường bổn thiếu chủ tuyệt đối sẽ không nói. Chỉ là Hoàng Nhi tiểu tỷ là giai nhân vô song như vậy, bổn thiếu chủ cũng không đành lòng để nàng nhảy vào trong hố lửa a.
Trong lòng Hoàng Nhi cười khổ, nàng biết rõ Lý Kiến Thành có cảm giác hài lòng, tự mãn về bản thân mình. Chỉ là cảm giác này không khỏi quá mức tự kỷ.
- Lý Kiến Thành đúng không?
Hoàng Nhi rất có tu dưỡng, mặc dù trong đầu không có thoải mái, cũng không có biểu hiện quá mức thoải mái:
- Ta cũng không biết ngươi cảm thấy mình ưu việt ở điểm nào, cũng hoàn toàn không nhìn ra Tu La đạo tràng ngươi có khí vận gì. Ngươi nói những lời này có lẽ trong lòng ngươi cảm thấy mình mạnh hơn Chân thiếu chủ rất nhiều, đúng không?
Lý Kiến Thành cười ha hả:
- Chân thiếu củ ở phương diện đan đạo tài hoa ra sao, bổn thiếu chủ vẫn còn có chút bội phục. Nhưng mà thế giới này là võ đạo vi tôn, nói cho cùng...
Hoàng Nhi lạnh nhạt cười cười:
- Ngươi không cần phải nói nhiều. Có mấy lời rất tàn khốc, đau đớn, thế nhưng tới nước này, ta vẫn nên nói một câu. Có lẽ ngươi trong đám người trẻ tuổi của Lưu Ly vương thành, coi như đại nhân vật. Chẳng qua nếu như so với Chân thiếu chủ, ta chỉ có bốn chữ tặng cho ngươi.
- Cái gì?
Lý Kiến Thành khẽ giật mình.
- Tự rước lấy nhục.
Khi Lý Kiến Thành nghe thấy bốn chữ này, sắc mặt lập tức biến đổi, thanh âm trở nên âm trầm:
- Hoàng Nhi tiểu tỷ, ta không biết Chân thiếu chủ kia rót vào trong hồ lô của ngươi thuốc gì. Nhưng bất quá, sau lần thi đấu này, cơ hồ tất cả thần thoại của hắn đều bị xé rách.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.