• 8,280

Chương 3005: Tổ bốn người Trụ Quang Tông (1)


Số từ: 1510
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Trực tiếp giết qua, hành vi ngu xuẩn nhất của mãng phu, Giang Trần tự nhiên không có khả năng tiếp thu.
Dù thực lực của Chu Tước Thần Cầm siêu quần, nhưng mà Vĩnh Hằng Thần Quốc cũng là quốc độ có Thần linh, loại địa phương này, không phải là ngươi nói xông vào, liền có thể xông vào.
Nếu như không có Thần linh, như vậy nơi này, đối với Chu Tước Thần Cầm mà nói, hoàn toàn chính xác có thể đi ngang, xông vào như thế nào đều được.
Thế nhưng mà, quốc độ có Thần linh, tuyệt đối không cho phép làm như vậy.
Chu Tước Thần Cầm sao cũng được, trên thực tế, nó cũng không chủ trương xông vào. Dù sao, Chu Tước Thần Cầm trải qua Thượng Cổ đại chiến, bái kiến rất nhiều tràng diện, biết rõ Nhân tộc quỷ kế đa đoan. Ngươi không xông vào, cũng không biết có bao nhiêu bẫy rập chờ ngươi đi chui.
Xông vào, cái kia chính là thiêu thân lao đầu vào lửa. Nếu như Chu Tước Thần Cầm nó đột phá Thần đạo, ngưng tụ Thần cách, nó thật đúng là có dũng khí xông vào.
Dù xông vào không cách nào thông qua, nó cũng có nắm chắc qua lại tự nhiên.
Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên đầu đường đi qua một nhóm người. Giang Trần chứng kiến cách ăn mặc của nhóm người này, trong lòng hơi động một chút.
Những thứ kia, Giang Trần rất quen mắt. Đây là tu sĩ của Trụ Quang Tông. Giang Trần đối với tu sĩ của Trụ Quang Tông, là một điểm cũng không xa lạ gì.
Lúc trước Giang Trần đi theo đội ngũ Yến gia, lần đầu tiên tới Vĩnh Hằng Thánh Địa, đã bị người Trụ Quang Tông ngăn lại, nói muốn qua Trụ Quang Tông phải giao tiền mãi lộ.
Khi đó, Giang Trần đối với người của Trụ Quang Tông đã có ấn tượng.
Lần kia Giang Trần ly khai Thánh Địa, tiêu diệt mấy gia hỏa của Vân Lãng Tông, nhớ rõ người cầm đầu nọ từng đề cập tới, lần này trong liên minh nhằm vào Vĩnh Hằng Thánh Địa, Thần Quốc ba đại tông môn, đều tham gia.
Cái gọi là ba đại tông môn, là Vân Lãng Tông, Trụ Quang Tông, còn có Dao Trì Tông. Trừ lần đó ra, còn có mấy thế gia.
Những cái này đều là thế lực nhất lưu của Vĩnh Hằng Thần Quốc.
Mấy gia hỏa Trụ Quang Tông này, thoạt nhìn thần thái vội vàng, tựa hồ có nhiệm vụ gì khẩn cấp.
- Chu Tước lão ca, chúng ta nhìn chằm chằm vào mấy gia hỏa kia, có lẽ có cơ hội trà trộn vào thần đô a.
Giang Trần nhìn bộ dạng bốn người kia, hẳn là muốn đi vào Vĩnh Hằng thần đô.
Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, toát ra một cách nghĩ khá lớn mật.
Thực lực của ba người bọn họ, tự nhiên là viễn siêu bốn người Trụ Quang Tông kia. Bốn người kia, trong đó cầm đầu là Thiên Vị Trung giai, còn có ba cái, đều là Thiên Vị Sơ giai. Địa vị ở Trụ Quang Tông, chắc có lẽ không quá thấp, hẳn là thuộc về thế hệ trước.
Giang Trần đối với tất cả thế lực lớn cấu thành Vĩnh Hằng Thần Quốc, vẫn còn có chút nhận thức. Tiến vào Thiên Vị, đều có tư cách đạt được một ghế trưởng lão.
Nhưng ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, lại ngoại lệ. Vĩnh Hằng Thánh Địa dù sao cũng là Chưởng Khống Giả, thực lực so với thế lực nhất lưu khác cường đại hơn nhiều.
Cho nên, tại Vĩnh Hằng Thánh Địa, cho dù là Hạ trưởng lão, yêu cầu cũng phi thường cao. Thượng trưởng lão, yêu cầu còn cao hơn.
Tiến vào tửu quán kia, thần thức của bọn người Giang Trần hơi quét qua, liền nhận ra khu vực của bốn người Trụ Quang Tông.
Bốn người này, đang ở trong một gian phòng lịch sự, hơn nữa là một vị trí dựa vào nội viện, lộ ra thập phần u tĩnh.
Bọn người Giang Trần cũng mướn một gian phòng, cách bốn người kia không xa.
Bởi như vậy, lấy thần thức cường đại của bọn người Giang Trần, lại có thể nghe bọn chúng đối thoại nhất thanh nhị sở.
Gọi một tí tửu thủy, bọn người Giang Trần làm bộ uống rượu, nhưng lại âm thầm điều tra.
Bốn người kia, hiển nhiên không ngờ rằng mình đã bị người nhìn chằm chằm, ở đằng kia uống rượu ăn cơm, cũng không có vội vã nói chuyện.
Sau một lúc lâu, một tu sĩ tương đối trẻ tuổi trong đó, trùng trùng điệp điệp thả ly rượu trong tay:
- Con mẹ nó, xui, chúng ta mười người đi ra ngoài, chỉ có bốn người trở lại. Còn bị đám súc sinh Vân Lãng Tông kia đoạt công lao. Thật sự là đáng giận!
- Tốt rồi, A Hồng, đừng phàn nàn, coi chừng tai vách mạch rừng.
Bên trong một thanh âm trầm thấp, lại mang theo ý tứ quát lớn.
- Cửu ca, chuyện cho tới bây giờ, ngươi cần gì phải như vậy nữa? Chúng ta ra vẻ đáng thương, từng bước một nhượng bộ, kết quả được cái gì? Công lao đã nói, sự tình đã nói, lại luôn có người đến đoạt. Như vậy xuống dưới, Trụ Quang Tông chúng ta đi lại thành công cụ của bọn hắn. Chỗ tốt lại kiếm không đến nửa điểm. Sớm biết như vậy, chúng ta tranh vào vũng nước đục này làm gì? Có tất yếu sao?
Cửu ca kia còn chưa mở miệng, một thanh âm khàn khàn khác cũng nói:
- Cửu ca, ngươi cũng đừng trách A Hồng càu nhàu, những người kia quá hư không tưởng nổi rồi. Thời điểm kết minh, từng bước từng bước nói rất dễ nghe. Cái gì lợi ích mọi người bình quân phân phối, cái gì về sau mọi người đồng tâm hiệp lực, không thể có tư tâm. Kết quả là, ai không có tư tâm? Trụ Quang Tông chúng ta, lại bị bọn hắn đùa nghịch.
Cửu ca kia thở dài một hơi:
- Tốt rồi, mấy vị huynh đệ, tâm tình của các ngươi, ta có thể hiểu được. Nhưng mà bây giờ chúng ta là đâm lao phải theo lao. Những phàn nàn này, cũng không làm nên chuyện gì. Nếu để cho hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc nghe được, ngược lại hiểu lầm chúng ta. Cho rằng chúng ta có dị tâm. Đến lúc đó chúng ta nhảy vào trong nước cũng rửa không sạch a. Hiện tại, dù chúng ta kiên trì, cũng phải lên a.... Hoàng thất đoạt quyền, Hạ Hầu gia tộc cùng hoàng thất đúng là tuần trăng mật. Bây giờ bọn hắn là nói một không hai. Vân Lãng Tông cùng Hạ Hầu gia tộc quan hệ tốt, biết vuốt mông ngựa, chỗ tốt tự nhiên là để cho bọn hắn nhiều một chút rồi.
- Đâu chỉ là nhiều một chút. Nếu như là một chút, chúng ta cũng nhịn. Vấn đề là, bọn hắn căn bản không chỉ chiếm nhiều một chút a. Tướng ăn của bọn hắn, thật sự rất khó coi.
Thanh âm phàn nàn của A Hồng, một chút cũng không che dấu, hiển nhiên hỏa khí của hắn rất lớn.
- Tốt rồi, uống rượu a. Sáng sớm ngày mai, chúng ta còn phải tiến về thần đô phục mệnh.
Cửu ca bắt đầu hoà giải, hắn biết rõ muốn mọi người tiêu mất nộ khí, chỉ sợ không dễ dàng như vậy. Cho nên, hắn muốn chuyển hướng chủ đề, để cho mọi người uống rượu trò chuyện.
- Cửu ca, ngươi cũng đừng ba phải. Huynh đệ chúng ta không có ngoại nhân, nói vài lời xuất phát từ nội tâm, thì có làm sao? Hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, hiện tại mới không có hứng thú đến nghe trộm chúng ta nói chuyện. Bọn hắn đường làm quan rộng mở, hiện tại đang bề bộn chia cắt lợi ích. Ở đâu có hứng thú đối với những tiểu nhân vật chúng ta.
- Nói cũng đúng, nói thật, ta thực sự hối hận. Đáng tiếc Trụ Quang Tông không phải ta làm chủ. Nếu như ta làm chủ, ta hoàn toàn hi vọng Trụ Quang Tông là cách cục lúc trước. Ta có dự cảm, Hạ Hầu gia tộc cùng hoàng thất khống chế Vĩnh Hằng Thần Quốc, tương lai nhất định sẽ so với trước kia bết bát hơn. Trụ Quang Tông chúng ta, tuyệt đối sẽ không sống khá giả nỗi. Ta biết rõ các ngươi không tin ta, nhưng mà ngày ấy, ta khẳng định sẽ đến.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.