• 8,280

Chương 1005+1006: Người mặc áo choàng thần bí


Số từ: 2977
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Mục tiêu của hắn là linh dược Thiên cấp và linh dược Địa cấp, còn có đan phương Vạn Thọ đan.
Nếu như ngay từ đầu giết người, khó tránh khỏi sẽ khiến cho cả Đan Kiền cung cùng chung mối thù, kích thích ra lửa giận của võ giả, rất có khả năng sẽ khiến cho những người này không chết không ngớt với hắn, tử chiến tới cuối cùng.
Một khi đối phương ngọc đá cùng tan mà nói, cho dù Tào Tấn hắn có toàn thân trở ra, muốn lấy đi những vật kia là chuyện cơ hồ không có khả năng.
Cho nên hắn luôn không có giết người, không phải là hắn không giết người mà là hắn có mưu đồ, cho nên mới kiềm chế mình như vậy.
Nếu như khiến cho đối phương dùng lực toàn tông liều mạng tới một bước kia, kết quả chính là lấy giỏ trúc múc nước, không công dã tràng.
Đan Trì cũng biết, bản thân mình nếu như thực sự không xuất đầu, Đan Kiền cũng sẽ bị diệt ngay trong khoảnh khắc. Mà uy tín của hắn cũng chắc chắn rớt xuống ngàn trượng.
Hắn lập tức chậm rãi gật đầu:
- Các hạ có thực lực cao cường, nhất định là tới từ tông môn nhất phẩm trong Bát vực. Là thiên tài bát vực mắt cao hơn đầu, thế nhưng không biết vì duyên cớ gì mà hôm nay lại nhằm vào Đan Kiền cung chúng ta?
Tào Tấn cười nhạt một tiếng:
- Ngươi muốn biết sao?
- Xin rửa tai lắng nghe.
Đan Trì cung chủ tuy rằng đứng giữa sự sống và cái chết, thế nhưng khí độ lại không vì thế mà loạn.
- Muốn biết cũng được, tiếp ta ba chiêu. Chỉ cần ngươi tiếp được ba chiêu của ta. Bổn công tử không nói hai lời sẽ lập tức nhấc mông rời đi.
Tào Tấn cười nhạt một tiếng:
- Nhưng mà nếu như không tiếp được ba chiêu của ta, vậy thì phải nghe theo lời của ta.
Đan Trì cung chủ suy nghĩ một lát, tuy rằng hắn biết rõ bản thân mình và Tào Tấn này có thực lực khác biệt quá lớn, nhưng ước hẹn ba chiêu, hắn có ba thành nắm chắc chuyện này.
Chuyện cho tới lúc này, đừng nói là ba thành nắm chắc, cho dù chỉ có một thành cũng phải liều chết chiến một trận.
Nếu như hắn chỉ phòng thủ mà không chiến, cho dù thanh niên này không diệt Đan Kiền cung, sĩ khí của Đan Kiền cung sẽ bị đả kích lớn, nguyên khí đại thương, từ nay về sau khó có thể gượng dậy nổi.
Mà người làm cung chủ như hắn sẽ mất đi cơ hồ tất cả uy nghiêm.
Như vậy tất cả khát vọng, cơ hồ tất cả hùng tâm của hắn cũng hóa thành mây bay.
CHo nên trận chiến này vô luận như thế nào hắn cũng phải ra tay, không thể trốn tránh.
- Tốt, các hạ đã hùng hổ dọa người như vậy, Đan Trì sẽ tiếp ngươi ba chiêu.
Đan Trì cung chủ đã quyết tâm.
- Cung chủ, nghĩ lại đi.
- Cung chủ, tiểu tử này thực lực quỷ dị, bằng không cả đám chúng ta cùng tiến lên, phối hợp với đại trận trấn sơn, cũng không thể không quần thảo một chút. Lại kêu cứu tông môn khác, tụ tập lực lượng sáu đại tông môn, mọi người cùng nhau tru sát tiểu tử này.
- Đúng vậy, cung chủ, kẻ thù bên ngoài xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, tất cả các đại tông môn đều có trách nhiệm đối mặt. Đan Kiền cung chúng ta không nên đối mặt một mình.
Những lão gia hỏa sau lưng Đan Trì đều là người cẩn thận, hiển nhiên đều không muốn để cho Đan Trì tiếp ba chiêu của thanh niên lông mày màu lam kia.
Đan Trì khoát tay chặn lại, ngăn lại đám người đang khuyên can.
Đan Trì là cung chủ Đan Kiền cung, vừa mới tham dự Đan đấu Huyễn Ba sơn, đối với quan hệ giữa sáu đại tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực so với những trưởng lão lánh đời trong tông môn còn lý giải sâu hơn một chút.
Nói trắng ra giữa sáu đại tông môn đều có tư tâm, kêu cứu đám người kia sao? Trừ Bắc Minh tông sẽ có lẽ sẽ đáp lại qua, những tông môn khác căn bản không trông cậy lại được.
Nhất là Thánh Kiếm cung, nhất định sẽ hả hê nhìn vào.
Thấy Đan Trì đi tới Tào Tấn có chút ngoài ý muốn, khóe miệng mỉm cười.
- Đan Trì, bổn công tử đã xem nhẹ dũng khí của ngươi. Ba chiêu ...
Trong khi Tào Tấn nói chuyện, toàn thân nổi lên đạo khí lưu màu xanh nhạt, khí lưu màu xanh da trời này lập tức dung nhập tới trời xanh vô tận làm một thể.
Trong lúc mơ hồ, Tào Tấn này giống như đã dung nhập vào trong hư không, trở thành một bộ phận của thiên địa này.
- Chiêu thứ nhất.
Thanh âm lạnh nhạt của Tào Tấn vang lên, đầu ngón tay khẽ điểm, một đạo tinh quang hiện lên, hóa thành khí lưu trong hư không, trong lúc đó giống như đột nhiên có vô số điểm nhỏ bao phủ phiến hư không này.
Đây là Thiên Hà chỉ, một trong những thần thông của Tào Tấn.
Chỉ lực một điểm, ngân hà giống như sáng lên, vô số ngôi sao rậm rạp.
Mỗi một ánh sao đều có lực lượng đánh nát sơn hà.
Vô số ngôi sao lóng lánh bỗng nhiên kết hợp lại một chỗ, hóa thành một đoàn tinh mang đáng sợ, giống như sao băng đánh về phía Đan Trì kia.
Toàn thân Đan Trì kéo căng, hết sức chăm chú, thần thức toàn thân mở rộng, nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Tào Tấn, hắn biết rõ Tào Tấn lợi hại, biết rõ ba chiêu của Tào Tấn tuyệt đối không dễ dàng mà tiếp được.
Nhưng mà hắn tuyệt đối không ngờ một chỉ nhìn như tùy ý như vậy lại có uy lực đáng sợ như thế.
Đây là uy lực của Thánh Cảnh cửu trọng sao? Đây tuyệt đối là Thánh Cảnh đỉnh phong, là thiên tài thiếu chút nữa bước vào Hoàng cảnh.
Trong lúc nhất thời Đan Trì cũng không dám sơ ý, hai tay khoanh tròn, từng vòng xoáy bằng khí lưu nhanh chóng tụ tập lại.
Những khí lưu này không ngừng tụ tập, vòng xoáy càng lúc càng di chuyển càng nhanh, không ngờ lại hình thành một tấm mặt kính bằng khí lưu bóng loáng.
Oanh.
Vô số ngôi sao giống như thiên hà trút xuống, ầm ầm nện vào trên mặt kính bằng khí lưu kia.
Oanh.
Mặt kính ầm ầm bị nghiền nát, vòng xoáy toàn bộ bị đánh nát.
Mà Đan Trì thì rên lên một tiếng, bị dư âm ảnh hưởng còn lại khiến cho hắn lùi lại mười mấy bước mới đứng vững. Ngực cảm giác khó chịu, một ngụm máu đã vọt tới yết hầu thế nhưng lại bị hắn mạnh mẽ nuốt suống.
Liên tục vận chuyển, sắc mặt hắn trong nháy mắt từ trắng bệch chuyển thành hồng, liên tục vận chuyển bảy tám chu thiên lúc này mới trì hoãn được.
- Ồ?
Tào Tấn sửng sốt.
Hắn không ngờ THiên Hà chỉ mà hắn vẫn lấy làm tự hào, tuy rằng chỉ dùng bảy tám phần uy lực thế nhưng lại bị gia hỏa Thánh Cảnh lục trọng mạnh mẽ ngạnh kháng.
Đối với mặt kính do khí lưu của đối phương ngưng tụ thành, hiển nhiên thứ này vô cùng thâm ảo, có một loại cảm giác khiến cho Tào Tấn nhìn mà không thấu.
Trong lòng Đan Trì kinh hãi không thôi, một chiêu vừa rồi là tuyệt chiêu là Thuấn lão đã truyền cho hắn trước khi đi.
Thời gian Đan Trì tu luyện tương đối ngắn, cho nên mới chỉ đào móc ra một hai thành của môn thần thông này.
Nhưng mặc dù chỉ moi móc ra được một hai thành thế nhưng cũng đã trở thành thủ đoạn phòng ngự lợi hại nhất của Đan Trì hắn.
Không ngờ chiêu công kích thứ nhất của đối phương đã bức ra át chủ bài mạnh nhất của hắn, hơn nữa cuối cùng bản thân hắn còn chịu thiệt.
Trong lúc nhất thời Đan Trì kinh hãi không thôi, Tào Tấn kia cũng hơi có chút kinh ngạc.
Hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới, tông môn Tứ phẩm trong Vạn Tượng Cương Vực lại có thần thông phòng ngự cường diệu như vậy.
Mà người kinh ngạc nhất chính là đám người từ trên xuống dưới của Đan Kiền cung, bọn họ ngoài kinh ngạc ra là vô cùng phấn chấn, cung chủ dù sao cũng là cung chủ.
Tuy rằng trên lý luận Hồ trưởng lão và Liên Thành trưởng lão không có tu vi cao bao nhiêu, nhưng mà hai vị Đại trưởng lão kia một chiêu bị đánh bay, sinh tử không rõ
Nhưng mà Đan Trì cung chủ lại tiếp được một kích càng thêm mạnh mẽ của đối phương, chỉ lùi lại hơn mười bước, nhìn vào cũng thấy không phân thắng bại rõ ràng.
Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người sinh ra mấy phần tin tưởng với Đan Trì cung chủ.
Mọi người đều biết lão cung chủ lợi hại, thế nhưng mà lão cung chủ đã đi về cõi tiên, hôm nay Đan Kiền cung này, mặc kệ mọi người có nguyện ý hay không đều phải nhờ cậy vào Đan Trì cung chủ trẻ tuổi.
Hôm nay xem ra, có lẽ Đan Trì cung chủ trẻ tuổi này kém hơn lão cung chủ, thế nhưng so với bất luận kẻ nào trong các tông môn khác còn tin cậy hơn nhiều.
Ở cửa động phủ của Giang Trần, Hoàng Nhi luôn ẩn nấp xem cuộc chiến, nàng vốn định lặng lẽ theo dõi kỳ biến. Thế nhưng sau khi nhìn thấy một chiêu của Đan Trì cung chủ, trong lòng nàng đột nhiên chấn động:
- Thuấn lão? Đan Trì cung chủ này không ngờ lại được Thuấn lão chỉ điểm? Một chiêu Thủy kính này rõ ràng là thần thông của Thuấn lão.
Hoàng Nhi cực kỳ thông minh, lập tức nghĩ tới mọi chuyện. Nhất định là Thuấn lão rời khỏi liên minh thập lục quốc, khắp nơi tìm kiếm An Hồn mộc, đi ngang qua Đan Kiền cung, biết rõ Đan Kiền cung dùng đan dược lập tông, nghĩ tới thử thời vận, có lẽ nhìn thấy Đan Trì cung chủ hợp ý cho nên lúc này mới dừng lại đây.
Trong lúc nhất thời Hoàng Nhi như nghĩ ra, tâm tư khẽ động, thân ảnh lóe lên rồi biến mất trong hư không.
Trên trời xanh, Đào Tấn kia cười ha hả, nói:
- Tốt, có chút ý tứ. Đan Trì, chỉ bằng một kích vừa rồi, ngươi có thể lên làm cung chủ Đan Kiền cung quả thực cũng không phải chỉ có hư danh. Thực lực ngươi không chênh lệch với Thánh Cảnh thất, bát trọng là bao. Thế nhưng chiêu thứ hai ta sẽ dùng toàn lực.
Tào Tấn làm việc chỉ nhìn kết quả, không chú ý tới quá trình. Hắn đã ước định ba chiêu thì tuyệt đối sẽ không khiến cho bản thân dùng đến chiêu thứ tư.
Hắn muốn nắm giữ tất cả quyền chủ động.
Đan Trì âm thầm suy nghĩ, át chủ bài của hắn đã bị đối thủ nhìn thấy. Tuy rằng hắn còn có một con át chủ bài còn chưa xuất ra, thế nhưng con át chủ bài kia chỉ có một lần duy nhất.
Cho dù có dùng thì đối phương còn có chiêu thứ ba.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, bỗng nhiên hư không run rẩy kịch liệt. Hư không bỗng nhiên bị xé rách ra một khe nứt, một bóng dáng màu đen đột nhiên từ trong khe nứt chui ra.
Một người thần bí mặc áo choàng màu đen, không hề có chút dấu hiệu nào mà xuất hiện ở giữa Đan Trì và Đào Tấn.
- Cửu Dương Thiên Tông đối với ngươi không tệ, loại pháp bảo Địa cấp như Phá Nguyệt chùy cũng ban cho ngươi, loại thần thông như Thiên Hà chỉ cũng dạy cho ngươi. Xem ra ngươi là một trong thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông?
Thanh âm của người mặc áo choàng này khô khan, hiển nhiên đã xử lý qua âm thanh của mình.
Nhưng mà thanh âm này truyền vào trong tai Tào Tấn, không ngờ lại thẩm thấu vào trong thần thức của Tào Tấn, khiến cho thần thức của Tào Tấn không tự chủ được mà sinh ra từng đợt rung động.
Tào Tấn rất là kinh ngạc đối với nhân vật thần bí bỗng nhiên xuất hiện này. Không ngờ trước đó hắn lại không ngờ phát giác ra, trong lúc nhất thời, trong lòng Tào Tấn không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.
- Ngươi là người phương nào?
Người mặc áo choàng thảm nhiên nói:
- Đừng hỏi ta là người nơi nào, ngươi tiếp được ta ba chiêu. Ta thả ngươi đi, nếu tiếp không được, ta cũng không muốn làm khó ngươi. Chỉ là đừng để ta nhìn thấy ngươi loanh quanh ở trong Vạn Tượng Cương Vực này.
Những lời này giống như mây trôi nước chảy, tất cả giống như chuyện hiển nhiên, mà Tào Tấn ở trong mắt người mặc áo choàng này giống như một cái tượng bùn, không hề có chút lực uy hiếp nào.
Người mặc áo choàng thần bí đột nhiên xuất hiện khiến cho tình cảnh chuyển biến.
Thế cục vừa rồi đối với Đan Kiền cung cực kỳ bất lợi lúc này lại đột nhiên có cơ hội chuyển mình to lớn.
Dường như... Người mặc áo choàng thần bí này ở trong Đan Kiền cung này.
Hai hàng lông mày màu lam của Tào Tấn nhếch lên, nhìn chằm chằm vào trong áo choàng màu đen, vẻ cuồng ngạo trong mắt đã được thu hồi triệt để, dường như muốn thẩm thấu vào trong kiện áo choàng màu đen, nhìn xem bên trong kiện áo choàng màu đen này rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Chỉ là cho dù Tào Tấn thăm dò thế nào, thần thức lại giống như ném đá vào trong biển rộng. Bên ngoài áo choàng màu đen giống như có lực lượng cấm chế cường đại, có thể gạt bỏ tất cả thần thức thăm dò bên ngoài.
Mà người mặc áo choàng thần bí này dường như đối với việc thăm dò của hắn căn bản không thèm nhìn vào, vẫn lơ lửng trên không trung. Ngoài áo choàng chỉ lộ ra một đôi mắt thâm thúy giống như tinh không vô hạn mà thôi.
Thế cho nên bầu không khí ở trên Đan Kiền cung hiện tại có chút quỷ dị.
Lúc trước Tào Tấn ngạo nghễ không ai bì nổi, liên tục đánh bay hai đại trưởng lão của Đan Kiền cung, sau đó lại định ra ước hẹn ba chiêu cùng với Đan Trì cung chủ.
Đan Trì cung chủ phải dùng toàn lực mới ngăn cản được một chiêu.
Không nghĩ tới bỗng nhiên lại xuất hiện một kẻ lạ mặt ngăn giữa đường, nửa đường xuất hiện một người mặc áo choàng thần bí, không ngờ lại muốn thanh niên có hàng lông mày màu lam này tiếp ba chiêu của hắn.
Trong lúc nhất thời mỗi người trong Đan Kiền cung đều ngẩng cao đầu, kể cả Đan Trì cung chủ đối với người mặc áo choàng thần bí đột nhiên xuất hiện tại nơi này cũng cực kỳ hiếu kỳ.
Người mặc áo choàng thần bí này chẳng những có thần bí, mà lại một câu nói toạc ra lai lịch của Tào Tấn.
Chuyện này khiến cho tất cả mọi người trong hiện trường khiếp sợ không hiểu. Đan Kiền cung nghe nói là thiên tài đỉnh cấp của Cửu Dương Thiên Tông xâm phạm, có cảm giác giống như gặp đại địch.
Tào Tấn thì khiếp sợ không thôi, sau khi hắn tới đây chưa từng nói ra lai lịch của bản thân mình.
Đối phương không ngờ lại một câu nói toạc ra lai lịch của hắn, nhãn lực bực này khiến cho Tào Tấn cơ hồ hoài nghi, ở trong mắt đối phương hắn căn bản không có bất kỳ bí mật nào đáng nói.
Tào Tấn cho dù tự tin tới mức nào giờ phút này cũng không khỏi có cảm giác chột dạ.
Hắn có cảm giác mình ở trong mắt đám người Đan Kiền cung đã đủ thần bí. Thế nhưng mà người trước mắt này lại càng thêm thần bí.
Ba chiêu, tiếp được không?
Tào Tấn là người kiên định, thế nhưng giờ phút này cũng không khỏi do dự.
ĐỐi phương đột nhiên xuất hiện, cơ hồ là không có bất kỳ dấu hiệu nào, hơn nữa đối phương hoàn toàn không để ý tới thần thức của hắn dò xét, loại dấu hiệu này cho thấy, thực lực của đối phương so với Tào Tấn hắn chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.