• 1,918

CHƯƠNG 6: CÂU CHUYỆN VỀ EL-AHRAIRAH – ANH HÙNG THỎ


Số từ: 1622
Nguồn: Isach
Dịch giả: Hồng Vân
NXB Văn Học
Đã lâu lắm rồi kể từ khi Thần Mặt trời tạo ra thế giới, Ngài cũng nặn ra cả các vì sao mà thế giới này là một trong số đó. Ngài tạo ra tất cả bằng cách tung phân của mình lên bầu trời và đó là lý do tại sao cây cỏ lại mọc dày như thế trên trái đất. Thần Mặt trời làm cho nhưng dòng suối tuôn chảy. Chúng chảy theo Ngài trong lúc Ngài đi trên bầu trời và khi Ngài rời khỏi đây chúng ngóng tìm Ngài suốt đêm. Thần Mặt trời tạo ra chim chóc và muông thú, nhưng lúc đầu, muôn loài đều giống nhau. Chim én và chim két là bạn và chúng đều ăn các loại hạt và ruồi nhặng. Cáo và thỏ cũng là bạn và đều ăn cỏ. Có vô số cỏ và ruồi nhặng bởi vì thế giới vừa được sinh thành, còn Thần Mặt trời thì chiếu sáng và mang hơi ấm đến cho thế gian.
Bây giờ, El-ahrairah là một trong những con thú như thế và ông có rất nhiều vợ. Nhiều đến mức không đếm xuể, những bà vợ này cũng sinh cho ông nhiều con đến nỗi cả Thần mặt trời cũng không sao đếm nồi, tất cả đều ăn cỏ, bồ công anh, rau diếp và cỏ ba lá. Phải, El-ahrairah là cha của tất cả. (Tóc Giả làu bàu một tiếng tán thưởng.) "Một thời gian sau," Bồ Công Anh tiếp tục "một thời gian sau, cỏ bắt đầu mọc thưa dần và loài thỏ lang thanh khắp nơi, sinh trưởng và ăn sạch mọi thứ ở những nơi chúng đến.
Thế rồi Thần Mặt trời nói với El-ahrairah, "Hoàng tử Thỏ, nếu ngươi không quản được người của mình ta sẽ ra tay đấy. Vì thế hãy ghi nhớ những lời ta nói."
Nhưng El-ahrairah không nghe mà thưa với Thần Mặt trời như thế này: "Người của tôi mạnh mẽ nhất trên đời, bởi vì họ đẻ nhanh hơn, ăn nhiều hơn bất cứ giống loài nào khác. Và như thế đã chứng tỏ họ yêu Thần Mặt trời nhiều đến thế nào, trong số tất cả các loài, họ có trách nhiệm nhất với tình yêu thương và sự thông tuệ của người. Ngài cần phải nhận ra thưa Thần Mặt trời, loài thỏ quan trọng như thế nào và sẽ không ngăn cản chúng tôi sống cuộc đời tươi đẹp."
Thần Mặt trời có thể giết El-ahrairah ngay lập tức, nhưng Ngài có ý định giữ El-ahrairah lại trên đời, bởi vì Ngài cần ông chơi thể thao, giải trí và bày ra những trò đùa bỡn. Thế là Ngài quyết định cải tạo ông không phải bằng năng lực siêu nhiên của mình mà bằng mưu mẹo. Ngài bèn nói rằng mình sẽ tổ chức một buổi họp mặt đông đảo các loài, trong cuộc họp mặt ấy Ngài sẽ tặng quà cho từng loài vật để phân biệt các loài vật với nhau. Thế là tất cả muông thú đều nô nức kéo tới địa điểm đã định. Nhưng chũng đến vào những thời điểm khác nhau bởi vì chính Thần Mặt trời đã sắp xếp tất cả. Khi chim két đến, Ngài ban cho chú tiếng hót tuyệt vời, khi bò đến chú nhận được cặp sừng nhọn và sức mạnh không phải e ngại bất cứ loài vật nào. Và cứ thế đến lượt cáo, chồn écmin, chồn sương. Mỗi loài, Thần Mặt trời lại ban cho sự gian xảo, tính hung hãn và khát khao muốn săn đuổi, giết hại và ăn thịt những đứa con của El-ahrairah. Và thế là khi rời khỏi Thần Mặt trời, những loài này chẳng có gì ngoài sự thèm khát muốn diệt trừ loài thỏ.
Suốt trong thời gian đó, El-ahrairah chỉ nhảy múa, gây giống và khoác lác rằng mình sẽ đến chỗ hẹn với Thần Mặt trời để nhận được món quà vĩ đại. Cuối cùng, cũng đến lúc ông lên đường đến chỗ họp mặt, nhưng trên đường tới đó ông dừng lại bên sườn đồi cát mịn với bãi cỏ mềm. Trong khi ông đang nghỉ ngơi, một con chim én bay ngang qua liền kêu lên "Có tin! Có tin!" Mọi người đều biết đấy, đó là điều chú đã nói kể từ ngày ấy. Thế là El-ahrairah ngẩng lên, gọi con chim lại và hỏi, "Có tin gì thế?" "Tin gì ư, may làm sao tôi không phải là ông, El-ahrairah ạ. Bởi vì Thần Mặt trời đã ban cho cáo và chồn trái tim gian manh và hàm răng sắc nhọn, ban cho mèo bước chân êm như nhung và đôi mắt nhìn được trong bóng tối; và chúng đang rời khỏi chỗ Thần Mặt trời để đi tìm diệt và ăn sống nuốt tươi tất cả những gi thuộc về ông, El-ahrairah ạ." Nghe vậy, El-ahrairah vội phóng qua những quả đồi. Cùng lúc ấy, El-ahrairah nghe giọng của Thần Mặt trời cất lên: "El-ahrairah đâu? Tất cả những con thú khác đã đến nhận phần của mình và rời khỏi đây rồi, ta sẽ đi tìm gặp hắn vậy."
Đến lúc ấy, El-ahrairah mới biết Thần Mặt trời quá khôn ngoan so với mình và lấy làm sợ hãi. Ông nghĩ đến cáo và chồn đi cùng Thần Mặt trời, thế là ông quay về phía quả đồi và bắt đầu đào. Ông đào một cái hố, nhưng chỉ vừa đào được một chút thì Thần Mặt trời đã một mình đi lên đồi. Thần Mặt trời chỉ trông thấy cái mông của El-ahrairah nhô ra khỏi một cái lỗ, đất cát bay rảo rào như mưa trong khi cuộc đào bới tiếp tục. Thấy thế, Ngài kêu to, "Này anh bạn, có trông thấy El-ahrairah đâu không, bởi vì ta đang tìm hắn để tặng hắn một món quà."
"Không." El-ahrairah đáp, vẫn không chịu thò mặt ra "Tôi chẳng thấy anh ta đâu cả. Anh ta đã đi xa. Anh ta sẽ không đến đâu."
Nghe vậy, Thần Mặt trời nói, "Thế thì anh bạn bò ra khỏi hang xem nào, ta sẽ tặng quà cho anh thay vì cho hắn."
"Không, tôi không thể làm thế, tôi bận lắm. Cáo và chồn sắp đến đây. Nếu muốn ban phước lành cho tôi thì ngài cứ ban cho cái mông đít của tôi cũng được, bởi vì lúc này nó đang ở bên ngoài đấy."
Tất cả những chú thỏ này đều đã nghe câu chuyện về tổ phụ ucar mình, vào những buổi tối mùa đông khi từng đợt gió lạnh thổi về qua những luống cày và những con đường mòn trên cánh đồng, băng tuyết đóng cứng trên những chiếc hố và lối đi vào hang thỏ; vào những buổi tối mùa hè trên những bãi cỏ dưới những gốc táo gai đỏ rực và những loài cây đơm hoa thoảng đưa hương ngọt ngào. Bồ Công Anh có giọng kể rất cuốn hút khiến cả Nồi Đất cũng quên mối nguy hiểm đang treo trên đầu và sự mỏi mệt mà nghĩ đến sức mạnh không dễ gì hủy diệt được của loài thỏ. Mỗi chú trong số này đều coi mình như El-ahrairah có thể hỗn xược và bỡn cợt cả Thần Mặt trời rồi thanh thản thoát khỏi những chuyện đó.
"Đến lúc ấy," Bồ Công Anh kể tiếp " Thần Mặt trời cũng cảm nhận được rằng mình thích làm bạn với El-ahrairah vì tài tháo vát, giỏi xoay xở của ông và vì ông không chịu bỏ cuộc ngay cả khi biết rõ rằng cáo và chồn đang kéo đến. Thế là Thần Mặt trời nói, "Tốt lắm, ta sẽ ban phước cho cái mông đít của anh bạn đang ló ra khỏi cái hang kia. Mông đít, mày hãy mạnh mẽ, luôn cảnh giác, tốc độ để cứu lấy cái mạng của chủ mày nghe chưa? Cứ thế nhé." Trong lúc Thần Mặt trời nói thế, cái đuôi của El-ahrairah mỗi lúc một sáng lên biến thành màu trắng, lấp lánh như một vì sao, hai chân sau cũng mọc dài ra khỏe mạnh, El-ahrairah đập chân lên sườn đồi cho đến khi tất cả những con bọ cánh cứng rơi khỏi những chiếc rễ cỏ mà chúng đang bám chắc. El-ahrairah chui ra khỏi cái hang vừa đào, phi qua quả đồi nhanh hơn bất cứ con vật nào trên đời. Và Thần Mặt trời cao giọng nói với theo, "Này El-ahrairah, người của ngươi không thể thống trị thế giới vì ta không cho phép điều này xảy ra. Cả thế giới này sẽ là kẻ thù của bọn ngươi – Hoàng tử với Ngàn kẻ thù ạ - hễ bắt được ngươi chúng sẽ giết ngươi. Nhưng trước hết chúng phải bắt được ngươi – kẻ đào hang, người lắng nghe, người chạy đua, hoàng tử cùng với sự cảnh giác và nhanh nhạy. Hãy khôn ngoan và mưu mẹo và người của ngươi sẽ không bao giờ bị hủy diệt." Và nghe thế, El-ahrairah biết rằng mặc dù không muốn bị kẻ dưới lỡm nhưng Thần Mặt trời vẫn muốn là bạn với mình. Mỗi buổi tối khi Thần Mặt trời hoàn tất một ngày làm việc và nằm xuống thanh thản an nhàn trên bầu trời rực đỏ, El-ahrairah cùng với đàn con cháu lại ra khỏi hang kiếm ăn và chơi đùa dưới sự trông chừng của Thần Mặt trời, bởi vì họ vẫn là bạn và Ngài đã hứa rằng loài thỏ sẽ không bao giờ bị tiêu diệt."
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồi Thỏ.