• 1,764

Chương 287: Tuổi trẻ tài cao


Thẩm Minh Nguyệt cùng với Tần Học Xuyên đành đứng ở ngoài sân chờ, trải qua một hồi hỗn loạn, cả hai đều hiểu phần nào về sự 8phức tạp trong gia đình họ Đào. Từ lúc Đào Nga bước vào cửa, Thẩm Minh Nguyệt ngay lập tức để ý đến người đàn ông cùng bước 3vào là Tần Học Xuyên, cảm giác đầu tiên chính là quan hệ của hai người này không bình thường, nhưng lại không công khai để l9ộ ra ngoài. Cách trang điểm và ăn mặc của Đào Nga cùng người đàn ông trang phục chỉnh tề này hoàn toàn không hề ăn nhập với 6nhau, nhưng từ trong ánh mắt của người đàn ông, Thẩm Minh Nguyệt phát hiện rằng quan hệ giữa hai người không đơn giản chỉ là5 bạn bè bình thường.

So với Đào Nga, anh ta có cử chỉ nhẹ nhàng, ngôn từ và hành động đều rất chuẩn mực, ví dụ như vụ đánh nhau vừa rồi, anh ta vô cùng tỉnh táo khi đứng ở một bên quan sát, nhưng dáng vẻ lại rất mạnh mẽ, kiên cường, đoán chừng không phải là nhân vật tầm thường. Nhưng Thẩm Minh Nguyệt chắc chắn mình chưa gặp người đàn ông này bao giờ, hẳn là anh ta không làm việc trong mỏ than, hơn nữa nếu đã xuất hiện cùng Đào Nga thì cô đoán là anh ta đến từ thành phố.

Tần Học Xuyên cũng chú ý đến cô, anh ta và Đào Nga là bạn cấp hai nên anh đều biết bạn bè cô ấy, họ hàng trong gia đình Đào Nga, anh cũng biết rõ. Từ trước đến nay, anh chưa từng nghe Đào Nga có cô em họ nào nhỏ tuổi đến vậy. Ngoài ra, Tần Học Xuyên thỉnh thoảng nhìn Thẩm Minh Nguyệt, thấy cô gái này rất quen, hình như đã gặp ở đâu đó, nhưng ở đâu vào lúc nào thì anh ta lại không nhớ ra được.
Lúc này, một cánh tay vững chắc nâng Đào Tam Thắng lên, cánh tay còn lại đỡ lấy eo, cùng với hai người con gái đỡ Đào Tam Thắng trở vào trong sân ngồi lên chiếc ghế băng. Đào Tam Thắng thở hổn hển, qua một lúc lâu mới có thể thở lại bình thường, rồi mới chú ý tới người trẻ tuổi vừa đỡ lấy mình.

Chàng trai, cảm ơn cháu, cháu là?
Đào Tam Thắng nhất thời cảm thấy quen mặt mà không nhớ ra được.

Chú Đào, chào chú, chú còn nhớ ra cháu không? Cháu là Tần Học Xuyên.


Không có gì đâu ạ.
Thẩm Minh Nguyệt cảm thấy thú vị, bởi vì trong giọng nói của đối phương giống như là người nhà họ Đào vậy, cô rất muốn biết thân phận của người đàn ông này, thẳng thắn hỏi:
Anh đẹp trai, anh là người nhà họ Đào đúng không?


Ha ha! Cô bé à, anh không phải ‘anh đẹp trai’ mà đã là ông chú trung niên rồi
Tần Học Xuyên cảm thấy vui vẻ, bị cô bé xa lạ kêu mình là
anh đẹp trai
thật là khó gặp, cô bé này quả nhiên rất ngây thơ và đáng yêu, nói chuyện với cô bé này dường như có thể tạm thời quên hết những phức tạp chốn quan trường vậy.
Nhưng đổi lại, Tần Học Xuyên lại không trả lời thẳng câu hỏi của Thẩm Minh Nguyệt, anh ta cũng không có cách nào nói rõ mình quan hệ như thế nào với nhà họ Đào, thật ra vốn dĩ cũng chẳng có quan hệ gì đặc biệt, hơn nữa mình cũng đã kết hôn, anh ta không muốn thêm người biết quan hệ giữa mình và Đào Nga. Hôm nay mạo hiểm đến nhà Đào Nga, ngoài việc viện cớ không yên tâm về Đào Nga ra, trên thực tế anh ta còn có ý định khác.
Anh ta ở trong sân dạo quanh một vòng, trong lúc rảnh rỗi, anh ta nói chuyện phiếm với Thẩm Minh Nguyệt:
Em này, trước đây anh chưa bao giờ thấy em ở đây cả, em là họ hàng của gia đình à?

Thẩm Minh Nguyệt cũng không hề để ý, thành thật trả lời:
Em không phải họ hàng, chẳng qua là cùng nấu cơm với chị Đào Muội ở mỏ than mà thôi, hôm nay em đến để thăm bác trai.


Ra là như vậy, vất vả em rồi!
Tần Học Xuyên đã qua mỏ đá mấy lần nhưng không gặp Thẩm Minh Nguyệt bao giờ, anh ta đoán cô gái này mới chỉ đến đây năm nay mà thôi.

Cũng tạm ạ, công việc mà, cố gắng làm việc là tốt thôi ạ.
Tần Học Xuyên mỉm cười trả lời.
Nhưng Đào Nga thì không kiêm tốn như thế, cô nói:
Cha à, Tần Học Xuyên tiến bộ rất nhanh, bây giờ anh ấy đã là Phó Cục trưởng Cục Khai thác mỏ rồi đấy ạ
.

Thật sao?

Đào Nga nghe được những lời này, sống mũi cũng cay cay, ánh mắt đỏ lên. Tần Học Xuyên thấy thế, nói lời an ủi:
Chú Đào à, chú đừng quá đau lòng, chẳng phải chú còn có hai cô con gái hiếu thuận sao? Chú nên lấy làm vui mừng mới đúng. Sau này có việc gì cần đến, chú cứ tìm cháu, cháu nhất định sẽ giải quyết thay chú.

Đào Tam Thắng đã lâu không được nghe người ngoài đối với ông nói những lời như vậy rồi, nhất là sau khi bị Vương Ma Tử đánh, người trong mỏ đều không quan tâm, hàng xóm cũng chỉ là bàn tán sôi nổi rồi thôi, đây là sự ấm áp ít có được trong mấy ngày nay, trong lòng ông không khỏi xúc động, cho dù đó chỉ là lời nói ngoài miệng của Tần Học Xuyên mà thôi, chứ không có bất kỳ sự trợ giúp nào thực tế.

Thật là vất vả cho cháu quá, đúng rồi, nghe con gái cả nói, cháu năm đó thi vào Cục Khai thác mỏ đúng không? Cháu giờ làm được thế nào rồi?
Đào Tam Thắng đột nhiên nhớ tới nơi làm việc của chàng trai trẻ, nhân dịp chuyến thăm này, nếu như anh ta có một chút quyền hạn thì có lẽ lại giúp được ông.

Tần Học Xuyên, cháu là Tần Học Xuyên?
Đào Tam Thắng rất bất ngờ, cái tên này hoàn toàn không xa lạ, bởi vì trước kia, con gái ông thiếu chút nữa đã bỏ nhà đi vì anh ta. Đào Tam Thắng kích động nhìn anh ta:
Cháu chính là bạn học trước kia của con gái cả nhà chú, sau đó nghe nói cháu thi đậu công chức, còn làm nhân viên nhà nước, đúng thật là cháu không!

Tần Học Xuyên tươi cười, thả lỏng đáp:
Trí nhớ của chú tốt quá, đúng là cháu ạ, nhớ khi còn bé, cháu đến tìm Đào Nga chơi, bị chú phát hiện còn cầm gậy đuổi ra ngoài.

Đào Tam Thắng hơi lúng túng:
Ai dà! Thật là xin lỗi, không ngờ rằng qua bao nhiêu năm như vậy mà cháu vẫn còn nhớ, lúc đó còn trẻ con, chú sợ các cháu không hiểu chuyện, còn nếu bây giờ thì chú sẽ không can thiệp vào chuyện đó nữa đâu!

Đào Tam Thắng là một người có kinh nghiệm, nhìn thấy Đào Nga ngồi xe Tần Học Xuyên trở về, biết ngay rằng quan hệ của hai đứa không tầm thường chút nào.

Cha, cha nói linh tinh gì thế? Học Xuyên nghe nói sức khỏe cha không tốt nên muốn đến thăm cha, kết quả là bọn con đều bị cha lừa.
Đào Nga vội vàng giải thích, bởi vì cha không hề hay biết Tần Học Xuyên là người đã có gia đình.

Ài, con gái cả à, con không nên trách cha, nếu mà cha không nói như vậy, em trai con cũng sẽ không về nhà đâu. Nhưng sau lần này thì cha cũng rõ ràng rồi, đứa con này đã hết thuốc chữa, cứ coi như nó không còn tồn tại đi.
Là một người cha, Đào Tam Thắng hết hy vọng nói ra những lời như vậy, có thể thấy ông ấy đã đau lòng đến cỡ nào.
Thẩm Minh Nguyệt thực sự rất có hứng thú với Tần Học Xuyên, nhìn tuổi tác anh ta đã hơn ba mươi, thân thể cũng hơi phát tướng nhưng vẫn không thể giảm bớt được sự trẻ trung, đầy sức sống, cô có cảm giác mơ hồ rằng có thể sẽ tìm được thứ mình cần từ người đàn ông này.
Cô vẫn muốn hỏi thêm, nhưng lúc này, Đào Cẩm Vinh đột ngột nổi giận đùng đùng, từ trong phòng đi ra, miệng đầy câu mắng chửi, chạy thẳng ra khỏi nhà. Theo sau là Đào Tam Thắng đuổi theo tới cửa, nhìn con trai rời đi, ông ấy cũng mắng chửi hết sức khó nghe. Từ những lời nói và dáng vẻ của ông là biết được ông đang vô cùng tức giận, thậm chí còn muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với Đào Cẩm Vinh.
Đào Nga và Đào Muội đuổi theo đến cửa, đỡ lấy người cha, Đào Tam Thắng còn có vết thương trên tay, lần nổi giận này làm cho vết thương của ông tái phát đau đến mức không đứng vững nổi, còn hai cô con gái lại không đủ sức đỡ ông lên được.
Đào Tam Thắng rất bất ngờ, không ngờ rằng bạn học cấp hai của cô con gái cả mình mới ba mươi tuổi, còn trẻ như vậy mà đã trở thành Phó Cục trưởng Cục khai thác mỏ, bộ phận nòng cốt của thành phố, thăng cấp nhanh thật! Hơn nữa, đường đường là Phó Cục trưởng mà lại tự mình đến thăm một nhân viên bé nhỏ như ông, điều này thật sự là điều không tưởng.

Còn một người nữa cũng ngạc nhiên không kém chính là Thẩm Minh Nguyệt, mặc dù cô đã sớm phát hiện ra người đàn ông này rất đặc biệt nhưng cô không bao giờ ngờ tới người này lại nắm quyền lãnh đạo trực tiếp như vậy, anh ta rất bình dị, gần gũi căn bản không giống người lãnh đạo cấp trên một chút nào cả, anh ta lại quá trẻ! Cô càng không nghĩ đến Tần Học Xuyên chính là Phó Cục trưởng Cục Khai thác mỏ, quả nhiên là quan hệ chằng chịt đan xen. Cho nên, Thẩm Minh Nguyệt từ thái độ tò mò đã chuyển thành quan sát, anh ta xuất hiện ngay lúc này, ở thời điểm đặc biệt này trong gia đình Đào Tam Thắng. Theo kinh nghiệm mà Thẩm Minh Nguyệt góp nhặt được qua nhiều năm, cô phỏng đoán rằng không thể có sự trùng hợp như vậy được, Tần Học Xuyên sẽ không chỉ đơn giản là cùng Đào Nga đến thăm cha cô ấy như thế.

Tần Học Xuyên rất bình tĩnh, anh ta giải thích lần này tới đúng là có công việc cần phải làm. Biết được Đào Tam Thắng cùng mỏ có chút tranh chấp, còn bị thương, cho nên trong cục đã thảo luận chuyện này, Tần Học Xuyên cho rằng hầm mỏ xử lý sự việc chưa thỏa đáng, ít nhất đối với Đào Tam Thắng thì thật không công bằng khi bị đuổi việc. Anh ta cũng đề xuất muốn tái xử lý vụ việc một cách khách quan. Hiện tại, mỏ than đá đang được cải tạo và ngừng sản xuất, anh ta khuyên Đào Tam Thắng không nên tức giận, cũng cam kết sẽ điều tra làm rõ vụ việc, nhất định sẽ cho ông ấy một câu trả lời thỏa đáng.

Điều bất ngờ ngoài ý muốn này làm cho Đào Tam Thắng có ảo tưởng vận hạn của mình sắp chấm dứt, từ đầu năm đến giờ, nhà ông ấy liên tục xảy ra bao biến cố, từ đó cũng nảy sinh ý định dặn dò hậu sự. Nhưng mà chuyện lạ từ trên trời rơi xuống, người theo đuổi Đào Nga xuất hiện trong nhà, hơn nữa còn là vị lãnh đạo cấp trên của mình, chuyện hoang đường như vậy lại có thể xảy ra, khiến ông nhất thời không dám tin được điều này là sự thật.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Phương Thần Thám.