• 1,764

Chương 330: Tình cảm chị em


Đào Muội nhanh chóng chạy đến bệnh viện, để biết tình hình của chị mình sớm hơn nên cô đã gọi hẳn taxi. Trước lúc đi, cô đã mang the8o tất cả số tiền mình có, thật ra cũng chẳng còn lại là bao nhiêu, chỉ là trong nhà có tích góp được một ít và cả số tiền mà Tần Họ3c Xuyên vừa cho, nhưng Đào Tam Thắng là người đang cầm chúng, nhưng vì không dám nói cho cha biết tình hình của chị nên cô không th9ể mang số tiền ấy theo.

Từ xa, cô đã nhìn thấy Thẩm Minh Nguyệt đứng ở cửa bệnh viện, rõ ràng là cô ấy đang chờ mình ở đó, 6nên Đào Muội vội vàng chạy lên trước hỏi:
Tiểu Nguyệt, chị của chị ra sao rồi?


Thẩm Minh Nguyệt kéo Đào Muội đang hớt hải5 vào, lắc đầu nói:
Thật xin lỗi, tình hình cụ thể thế nào thì em cũng không biết nữa, chị ấy vẫn ở trong phòng cấp cứu, em đưa chị đi làm thủ tục phẫu thuật cho chị ấy trước đã.

Đào Muội hơi sững người một lúc, sau đó trả lời:
Anh ta không nói gì cả! Chỉ là cùng cha chị trò chuyện gia đình thôi, em cũng nghe thấy mà. Sau khi em rời đi hơn một tiếng, bọn họ cơm nước xong xuôi lại trò chuyện với nhau một lúc, sau đó Tần Học Xuyên nói rằng cơ quan còn có cuộc họp nên cùng chị Đào Nga ra về. Ngoài ra thì hoàn toàn không khác thường chỗ nào cả, nhưng mà, lúc sắp đi, hình như anh ta có đưa cho cha một khoản tiền.


Một khoản tiền ư? Là bao nhiêu?
Thẩm Minh Nguyệt tiếp tục hỏi dồn.

Là một chồng thế này…
Đào Muội vươn tay miêu tả:
Trông khoảng ba nghìn nhân dân tệ, nhưng chị không đếm, tất cả đều được cha chị cất vào một cái túi.


Ừ, chỉ còn cách đó thôi! Nhưng cha chị bây giờ đang ở nhà một mình, nếu như chị nói thật thì sợ ông ấy sẽ không chịu nổi mà ngất đi.
Điều Đào Muội lo lắng hoàn toàn có thể hiểu được, bị ông trời và số mệnh giày vò bao nhiêu lần như vậy, cơ thể không còn khỏe mạnh như trước, hơn nữa ông ấy cũng đã lớn tuổi rồi.
Ngời tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh luôn khiến người già bi thương nhất, mặc dù Đào Nga còn hơi thở, nhưng bệnh viện đã thông báo bệnh tình nặng như vậy, lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng. Thẩm Minh Nguyệt khuyên Đào Muội là nên nói thật với Đào Tam Thắng mọi chuyện, nhưng Đào Muội vẫn rất do dự.
Thẩm Minh Nguyệt bỗng nhớ đến một vấn đề, cô hỏi:
Đúng rồi, Đào Muội, sau khi em từ nhà chị đi ra, Tần Học Xuyên có nói gì không? Anh ta ra về lúc nào? Có gì khác thường không?

Thật không ngờ rằng, ngay cả Đào Muội cũng không biết bí mật về Tần Học Xuyên, xem ra mối quan hệ giữa hai chị em họ không thân mật cho lắm! Nếu đã mở miệng rồi thì Thẩm Minh Nguyệt đành phải nói rõ tất cả, sự thực là Tần Học Xuyên không chỉ đã có gia đình mà còn có hai đứa con trai, cho nên nếu Đào Nga thực sự có quan hệ với anh ta thì hẳn là bất chính rồi.
Đào Muội hoàn toàn không thể tin đây là sự thật, cô ấy cũng như Đào Tam Thắng, luôn cho rằng Tần Học Xuyên và Đào Nga là bạn học cấp hai, có tình cảm với nhau, cũng biết rằng Tần Học Xuyên có tình cảm với chị mình. Cô còn cho rằng hai người đã nối lại tình xưa, tất nhiên sẽ đến với nhau. Hơn nữa, Tần Học Xuyên cũng rất quan tâm đến Đào Tam Thắng, làm cha cô cảm thấy rất vui mừng, cô còn thầm cảm ơn anh ta vì điều đó.
Nếu nói như vậy thì người chị Đào Nga của cô ấy tất nhiên sẽ trở thành kẻ thứ ba, chả trách không mấy khi tâm sự với mình về chuyện liên quan đến Tần Học Xuyên. Hôm nay, cả hai người bị thương nằm viện, giống như hai cú đánh giáng mạnh xuống vậy, năm nay, cha cô đã bị thương hai lần rồi, chỉ sợ không chịu đựng nổi thêm cú sốc này.
Đào Muội do vội vàng nên toàn thân đều toát mồ hôi, cô đưa tiền ra:
Tiểu Nguyệt, để chị đi thăm chị ấy thế nào đã, chị thật sự lo lắng lắm!

Vừa nói, cô vừa chạy đến phòng cấp cứu, nhưng lại bị kéo lại ngay lập tức:
Chị đừng qua đó vội, nghe em nói này, ôi trời, nói thật với chị, người đi cùng chị gái chị là Tần Học Xuyên ấy, vợ của anh ta đang ở bên ngoài phòng cấp cứu, vừa rồi còn tưởng em là chị, còn muốn đánh em đấy!

Đào Muội thực sự kinh sợ, bây giờ mới để ý thấy trên mặt Thẩm Minh Nguyệt có vết màu hồng:
Thật sự xin lỗi, em phải chịu khổ rồi, em nói là vợ của Tần Học Xuyên? Anh ta đã kết hôn rồi sao?

Nhất thời, Đào Muội không biết phải làm sao, không thể làm gì hơn là đi đóng tiền viện phí trước.
Nhưng tiền chữa trị rất cao, khiến cô gặp phiền toái ngay lập tức, tất cả số tiền mang tới còn không đủ để xét nghiệm chứ đừng nói đến tiền phẫu thuật. Thẩm Minh Nguyệt lấy tiền của mình ứng thay Đào Nga một phần, cuối cùng cũng đủ đi xét nghiệm trước.

Làm vậy vẫn không phải là cách hay, không phải lần trước, phía mỏ đã bồi thường cho nhà chị một khoản tiền rồi à? Hay là bảo cha chị đem ra dùng để cứu chị gái trước đã!
Thẩm Minh Nguyệt nhắc nhở Đào Muội, tính mạng là thứ quý giá nhất, việc cứu người phải đặt lên đầu tiên.

Còn có điều gì khác không?
Thẩm Minh Nguyệt tiếp tục hỏi.


Tiểu Nguyệt, em làm sao thế? Sao lại hỏi tỉ mỉ như vậy, cứ như đang thẩm vấn tội phạm trong phim ấy!
Đào Muội ban nãy đã có phần nghi ngờ, Thẩm Minh Nguyệt cứ như thay đổi một gương mặt khác vậy, trở nên rất đứng đắn và nghiêm túc.

Thẩm Minh Nguyệt biết mình đã nói hơi nhiều, những điều này nên để Lý Nhất Đình tới hỏi, còn mình bây giờ vẫn làm trong nhà bếp, làm vậy là hơi liều lĩnh rồi.

Vì vậy, cô đành cười gượng, thay đổi đề tài:
Không có gì đâu! Được rồi, chúng ta mau đi thăm chị gái chị xem thế nào, tình hình của chị ấy bây giờ không được tốt cho lắm!


Đào Muội còn muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng cô đã bị Thẩm Minh Nguyệt nhất quyết kéo đi rồi. Lúc này, cô nhớ tới lời của Trâu Thiệu Đường, đột nhiên cảm thấy cô gái đáng yêu, thông minh, nhanh nhẹn này dường như không hề đơn giản.

Nhưng sự nghi ngờ của Đào Muội nhanh chóng bị thay thế bằng sự đau xót khi nhìn thấy Đào Nga. Trên đầu Đào Nga quấn đầy băng gạc trắng, khuôn mặt và toàn thân lấm lem, giống như vừa được cứu ra từ trong mỏ than đá vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Phương Thần Thám.