Chương 226: Chờ thời cơ hành động
-
Đông Túy Hạ Hàm
- Miêu Lão Sư
- 1595 chữ
- 2022-02-06 11:28:24
Cô sắp phải đối diện với cuộc sống thuộc về cô rồi.
Vương Đình đi tới cửa căn phòng mà Tần Nhị gia đã căn dặn cô trước 8đó.
Vẫn ổn, còn anh thì sao? Sư phụ.
Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng thản nhiên của Đông Túy, Tể Quỷ cũng coi như yên tâm phần nào.
Tể Quỷ nói với vẻ ranh mãnh:
Đương nhiên sư phụ ổn rồi! Mấy ngày nay chăm sóc tinh thần khá tốt!
Nhưng Đông Túy đã nhìn thấy những tơ máu đỏ tươi hiện lên trong đôi mắt Tể Quỷ, thật ra hắn ngủ nghỉ không tốt, lúc này chỉ đang cố tỏ ra mình ổn mà thôi.
Trong đại sảnh ở tầng trệt của club, Đông Túy đang ngồi thưởng thức trà trong phòng tiếp khách bên cạnh, đợi một vài người khác đến.
Còn Tổ Quỷ thì đang ngồi đối diện Đông Túy.
Có vậy, Tần Nhị gia cũng chỉ còn biết tự trách bản thân mình quá xui xẻo.
Đây cũng chưa chắc đã không phải là cách Đông Túy đặt điện thoại xuống, nhưng lúc này cô chẳng có lòng dạ đâu mà đi ngủ, trong đầu cô toàn là dáng vẻ sau khi thay đổi hoàn toàn của Vương Đình.
Cặp mắt đó, chẳng phải từ chiếc xe nào khác, mà chính là từ một shipper vô cùng bình thường.
Thường thì xe giao hàng sẽ rất cũ, hơn nữa shipper còn phải mặc đồng phục.
Văn Sênh, mấy ngày gần đây đều không thấy em, vẫn ổn chứ?
Tể Quý ân cần hỏi han Đông Túy.
Hắn ta vẫn luôn lo lắng liệu có khi nào sự việc này sẽ khiển Đông Túy sợ hãi hay không.
Có diễn cũng phải diễn cho nhập vai.
Đó là chuyện thường tình thôi.
Dù có lấy chồng sinh con thì đó cũng sẽ mãi là vết nhơ khó phai, hằn sâu ở trong tim cô ấy.
Ngày mai, những hào nhoáng rực rỡ vẫn sẽ chiếu xuống như thường, những khó khăn mà các cô phải đón nhận cũng chẳng ít chút nào.
Trong đại sảnh có vài người đang từ từ đi tới, hai người đàn ông cùng với ba cô gái.
Quần áo mà mấy cô gái này mặc đều đã cũ nát, khuôn mặt cũng không được chăm chút kỹ càng, nhưng nhìn qua thì có thể đoán tuổi tác của họ cũng khoảng hai mươi mấy tuổi.
Vương Đình đã trở thành
kiều nữ
cao cấp của club này.
Tình hình chung thì tôi đã nói cho bọn họ hết rồi.
Chắc sẽ không có vấn đề gì đâu, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn có thể gọi điện cho tôi.
Sư phụ, chúng ta xuất phát thôi.
Cuộc đối thoại ngắn ngủi, dù sao cũng không phải là bàn chuyện làm ăn, chỉ cần đi làm tốt việc là được.
Tể Quỷ có vẻ thất thần ngồi nguyên trên ghế, tay hắn ta đang run lên.
Chặt quá...
Em thật đẹp.
Đẹp sao? Đúng nhỉ, bây giờ trông cô thật sự rất đẹp!
Tôi và Nhị gia là chỗ quen biết lâu năm.
Đông Túy thật sự ghét cay ghét đắng loại lấy con người ra làm vật trao đổi mua bán mà vẫn nói với cái giọng như thể đó là lẽ thường tình kiểu này.
Nhưng lúc này cô vẫn phải nở nụ cười.
Bởi vì sự khác biệt ngôn ngữ nên giữa hai bên cũng chẳng có giao tiếp gì nhiều.
Chiếc xe nhanh chóng chạy đến địa điểm đã hẹn trước, bầu không khí hai bên đường vẫn ổn ào náo nhiệt như ngày thường, mấy cô gái ngồi trong xe cũng rất an tĩnh, trông rất hiền lành thật thà.
Ừm, không thành vấn đề.
Hai người yên tâm đi.
Chỉ cầu mong cho vụ án này mau chóng kết thúc để không có thêm nhiều cô gái bị hại như thế này nữa.
Nhìn thì có vẻ lúc này Vương Đình rất rạng rỡ, sau này cũng sẽ kiếm được nhiều tiền, thế nhưng một khi đã rơi vào cái cạm bẫy này, muốn cải tà quy chính là điều rất khó khăn, cho dù sau này có quay đầu được thì căn bản cũng chẳng gột rửa được hết những dơ bẩn đó.
Cô giơ tay lên gõ cửa.
Cánh cửa đ6ược mở ra trong nháy mắt, xuất hiện trong tầm mắt cô là một người đàn ông trung niên đầu hói, mà ông ta ngay từ giây phút đầu 5tiên nhìn thấy cô thì đã bị cô hút mất hồn rồi.
Nghe nói người đàn ông trong đó là một đại gia có giá trị con người lên đến hàng chục triệu, chỉ cần một đêm cô đã3 có thể kiếm được mười nghìn tệ.
Mười nghìn tệ, bằng thu nhập của cả một hộ gia đình ở dưới quê của cô.
Nhưng Đông Túy khá nhạy bén, cô có cảm giác có một cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào chiếc gương chiếu hậu.
Dù cho đối phương có ẩn nấp rất kỹ càng.
Một cô gái đơn thuần ngốc nghếch trong cái thần nhỏ đỏ lắc mình một cái đã trở thành một
kiều nữ
ở trong club này.
Là nữ thần trong mắt mọi người! Đông Túy biết rất rõ, cô ta chỉ đang nhảy vào một hố lửa khác mà thôi.
Được, tôi biết rồi.
Hành động cẩn thận, ngày mai tôi sẽ phải nhiều cảnh sát giao thông qua bên đó hơn, chờ cơ hội hành động.
Đông Túy biết, Hạ Hàm muốn lợi dụng cảnh sát giao thông để diễn cảnh bất ngờ kiểm tra rồi bắt gọn một mẻ.
Bởi vì bất đồng ngôn ngữ thể nên chỉ có thể dùng cách này để giao tiếp.
Cô gái người nước X kia đương nhiên hiểu được ý của Đông Túy, cô ấy khẽ nở nụ cười, gật đầu đồng ý.
Tiền, là một thứ quan trọng biết nhường nào.
Vệt máu đỏ in trên giường cũng chính là nỗi đau xé nát tim gan hằn trong lòng cô.
Vẻ ngờ nghệch ngu ngơ hiện trong đôi mắt đó, Đông Túy không biết Lý Khôn đã nói gì với cô gái mà có thể lừa được những cô gái ấy bước lên chiếc thuyền giặc này.
Cô chỉ biết, việc tiếp theo của cô chính là đẩy bọn họ vào chỗ chết.
Ngày mai tôi sắp phải đích thân đi giao mấy cô gái ngành người nước X.
Địa điểm giao dịch là quán massage số 1 đường Phong Thành.
Đông Túy nói ngắn gọn về kế hoạch hành động ngày mai của mình.
Vào đi.
Người đàn ông khẽ nói.
Dáng vẻ của Vương Đình còn có phần e thẹn, càng khiến cho ông ta như tìm được cảm giác của mối tình đầu.
Xin chào, cho hỏi cô là Văn Sênh đúng không?
Tân Nhị gia cũng đã dặn dò kỹ bọn họ rồi.
Lúc này Đông Túy đứng dậy, lịch sự nói:
Đúng, tôi là Văn Sênh.
Mấy cô gái kia đi theo sau Đông Túy rời đi, Tế Quỷ đi sau cùng để theo dõi nhất cử nhất động của các cô.
Trong chiếc xe van đậu bên ngoài, Đông Túy phụ trách lái xe.
Chúng tôi là người của Nhị gia, nhưng chuyện bình thường, chúng tôi vẫn có thể tự mình giải quyết được.
Hơn nữa Nhị gia của chúng tôi cũng rất tin tưởng chú.
Làm người của Tần Nhị gia đương nhiên phải lối kéo mối quan hệ cho Tần Nhị gia rồi.
Ừm, vậy tôi còn có việc, mấy người này giao lại cho cô đấy.
Nói xong, Lý Khôn quay sang nói với ba cô gái bên cạnh bằng tiếng nước nào đó, thứ ngôn ngữ mà Đông Túy nghe chẳng hiểu gì cả.
Sau đó ông ta khẽ gật đầu, tỏ ý chào tạm biệt Đông Túy.
Khách hàng
đầu tiên mà cô phục vụ lại là một người đàn ông trung niên hội đầu tướng mạo tầm thường như vậy.
Một đêm mây mưa, cơ thể và trái tim của cô đều bị giày vò đến tàn tạ, nhưng đến khi cô nhận được tiền, cầm trong tay mới phát hiện thì sự tàn tạ trước đó mới càng thêm méo mó làm sao.
Nội tâm của hắn không được kiên cường như Đông Túy, thế nên đa số tâm tư của hắn đều hiện rõ trên mặt, người như vậy, chỉ là vật cản ngáng chân mà thôi.
Thật ra Đông Túy chẳng hề muốn làm việc chung với Tổ Quỷ.
Trên thế giới này làm gì có công việc nào không chịu khổ cực, không phải trả giá chứ.
Muốn có được thứ gì thì phải trả với cái giá tương xứng với thứ đó.
Đông Túy gọi to hơn,
Sư phụ!
Hả?
Tế Quỷ hoàn hồn, cười gượng nói,
Ừ, được, anh biết rồi.
Đông Túy chỉ hy vọng Tể Quỷ sẽ không gây thêm rắc rối cho cô.
Đông Túy khẽ thở dài một hơi, cô bước tới bên cạnh cô gái nước X đi đầu, đưa tay vỗ vào vai cô gái kia rồi chỉ vào mình.
Chú là Lý Khôn, chú Lý đúng không ạ?
Đương nhiên trước khi hành động, Đông Túy cũng phải biết được nhưng thông tin cơ bản của đối phương chứ.
Ừm, vậy tôi giao ba người kia cho các cô nhé.
Nhưng 9lúc này cô chỉ cần một đêm.
Hơn nữa còn không cần chịu khổ chịu cực.
Thế nhưng chiếc xe của người đó lại rất mới, hơn nữa đồ hắn ta mặc là trang phục ngày thường, không biết bắt đầu từ lúc nào hắn đã đi theo sau xe Đông Túy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.