Chương 30: Bộ sách võ thuật bình thường
-
Dùng Hết Đời Để Yêu
- Vu San
- 2673 chữ
- 2020-05-09 01:07:09
Số từ: 2656
Edit: thanhhuyen00
Beta: myumyu612 + heoburin87 + Vân Thất Nhi
Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn
Cô không cần giật mình, Tịch Hi cô thể tra được chuyện tình, không có lý do tôi đây lại tra không được. Mà là không cần thiết, vì vậy đáp án chỉ biết làm Miểu Miểu đối Thành Thành áy náy sâu sắc. Tịch Hi, tôi cảm thấy được thê tử tôi có một câu nói đặc biệt…, lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt. Không ai có thể chạy trốn khỏi sự trừng phạt của vận mệnh, bởi vì …này chính là theo lời nhân quả của Phật gia. Cô cũng có thể đi tìm vợ con của ta, nhưng tôi nghĩ nàng sẽ nói ra lời nói càng làm cô xấu hổ…, cho cô không cách nào đối mặt chính mình.
Tịch Hi không nghĩ tới Giang Tu Nhân dứt khoát như thế, nàng không cho rằng Giang Tu Nhân đối đáp án này không có hứng thú, hắn chỉ là không muốn từ trong miệng của mình biết rõ đáp án. Nhìn xem Giang Tu Nhân tuấn dật, bóng lưng tiêu sái, Tịch Hi lệ rơi đầy mặt. . . . . .
A Nhân, trên cái thế giới này không ai có thể so với tôi yêu anh hơn!
Tịch Hi khóc nói ra.
Giang Tu Nhân nghiêm túc nói:
Bất luận kẻ nào đều có quyền có người yêu, nhưng cô dùng sai rồi phương pháp. Những việc làm của cô sẽ chỉ làm người cô yêu đối với cô càng thất vọng đau khổ! Mời cô suy nghĩ một chút, nếu như cô là tôi, cô có thể tiếp nhận người như vậy sao? Một nữ nhân tâm cơ âm trầm như vậy mỗi ngày ngủ ở bên cạnh của mình, tôi nghĩ bất cứ người nào giờ đang ngủ đều muốn luôn luôn trừng lớn con mắt! Có lẽ lời của tôi có chút cay nghiệt, nhưng tôi nghĩ đến sau này, cô càng muốn nghe tôi nói lời nói thật!
Tịch Hi không cách nào tin nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt nàng dùng hết khí lực toàn thân đi yêu trong miệng nói ra đối với đánh giá chính mình ác độc như thế. Với người nam nhân này trong mắt hắn, Tịch Hi nàng chính là nhà dã tâm cùng âm mưu. Nàng nịnh nọt tất cả, cố gắng tất cả đều là uổng phí khí lực. Với nội tâm của hắn, chưa bao giờ Tịch Hi nàng tồn tại, nàng vui vẻ yêu nam nhân như hắn một cách vô ích đến phát điên lâu như vậy.
Giang Tu Nhân vẫn nghĩ, có lẽ tìm được người kia bị Tịch Hi lợi dụng có lẽ người đó có thể biết rõ chân tướng sự tình. Trong lòng anh lưu ý một chút, rốt cuộc ai cùng Tịch Hi nhiều lần lén tiếp xúc và đáp ứng? Mà giao du chính là quan hệ cùng mẹ cũng tương đối quen thuộc .
Giang Tu Nhân nghĩ thông suốt điểm này, ngâm nga ca khúc đến văn phòng Trọng Tinh Hỏa. Hắn là phó cục trưởng cục trinh sát bộ công an, cũng là chuyên gia phương diện tâm lý học, sở trường của ta của hắn chính là công phá tâm lý phòng bị của nghi phạm, làm cho ý chí nghi phạm sụp đổ. Hắn còn có một thân phận, chính là Tôn Tử Nhất Hào (con trai nhà giàu). Có thể hắn chưa từng thừa nhận qua, đặc biệt sau khi mẫu thân hắn qua đời, hắn nhớ kỹ di chúc của mẫu thân, trọn đời không vào của Triệu gia. Trọng Tinh Hỏa cứng cỏi cùng ẩn nhẫn đều do mẫu thân truyền cho, hắn và Triệu gia hết thảy toàn bộ cùng công tác của hắn tại cuộc sống không quan hệ.
Khi hắn bị người cưỡng ép mang lên xe, nhìn thấy người kia mỗi ngày tại tin tức trong phát thanh nhìn khuôn mặt, nhưng trong nội tâm không có một tia gợn sóng. Hắn nghĩ đến sinh sống khoái hoạt cùng mẫu thân, nghèo khó vật chất cũng không có thay thế hắn cùng với mẫu thân đời sống tinh thần khoái hoạt. Hắn trấn tĩnh nói:
Thủ trưởng, nhĩ hảo. Tại sau sinh nhật10 tuổi của tôi, mẹ liền nói thân thế cho tôi biết, từ nay về sau chúng ta không nên lại tiếp tục, cho dù là một lần, cũng không có. Bởi vì chúng tôi không có không cam lòng, không có oán mệnh, chúng tôi đầy đủ mà vui vẻ. Tạm biệt, thủ trưởng. Chúc ngài thân thể khỏe mạnh.
, có chuyện tốt gì? Làm cho cậu vui như vậy?
Giang Tu Nhân tà tà cười:
Cậu khoan hãy nói, thật đúng là chuyện tốt. Nhưng mình không nói cho cậu, mình cấp chết cậu, hiếu kỳ chết cậu.
(ý nói cho nôn nóng, tò mò đến chết luôn)
Nói thì nói lẹ lên, thích nói lại không nói.
Trọng Tinh Hỏa quyệt miệng nói ra. Giang tu nhân đoạt lấy thuốc của hắn, Trọng Tinh Hỏa đốt cho anh:
Có phải là muốn nói về Tịch Hi cùng mình.
Vẻ mặt Giang Tu Nhân một bộ làm sao ngươi biết. Trọng Tinh Hỏa nhìn sang nam nhân ác liệt xinh đẹp này:
Cậu đến đâu chính là tai họa, khiến cho người ta thần hồn điên đảo, gây họa xong rồi, phủi phủi đít đi.
Giang Tu Nhân lập tức giơ tay lên:
Mình chưa từng có chạm qua cô ấy.
Trọng Tinh Hỏa hiểu rõ nói:
Cho nên cô ấy mới càng mê mẩn. Kỳ thật mình cùng vợ của mình nhìn ra tình thế bắt buộc của cô ấy đối với cậu, nhưng cái này dù sao cũng là chuyện riêng của các người, thật sự bọn mình không tiện nhiều lời.
Giang Tu Nhân gật gật đầu:
Ân, nếu như đổi lại là mình, cũng không biết có thể nói những gì.
Giang Tu Nhân nói những việc làm của Tịch Hi, làm cho Trọng Tinh Hỏa chấn động:
Có đôi khi trực giác của nữ nhân rất đáng sợ, Tịch Hi đối với bọn mình tốt như vậy, chính là vợ của mình từ trước đến nay thật sự tín nhiệm qua nàng, tuy nhiên thoạt nhìn quan hệ mọi người cũng không tệ. Không nghĩ tới vợ của mình xem cô ấy là tiêu chuẩn kiệt xuất, lúc ấy mình còn nói đây là nữ nhân lòng dạ hẹp hòi. Vậy cậu bây giờ nghĩ làm như thế nào?
Cậu giúp mình phân tích, phân tích, Tịch Hi khả năng có bằng hữu tại Nghiễm Nam. Dù sao các người là đồng sự, tóm lại so với mình phải có đầu mối. Hơn nữa người này nhất định cùng mẹ mình quan hệ cũng tương đối khá, hoặc là nói đúng tình huống nhà của mình rồi giải . Đương nhiên người này không nhất định là đồng minh của Tịch Hi, dựa theo Miểu Miểu nói, Tịch Hi rất có thể quang minh chánh đại vô ý chỉ đạo thông qua con đường chuyện nhà của mình. Vì người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Trọng Tinh Hỏa trầm ngưng thật lâu, đem những người đang trong đầu này đều qua một lần:
Ta cảm thấy được hệ thống công an của các cậu ở Nghiễm Nam cơ bản có thể bài trừ, bởi vì tất cả mọi người là đồng hành, dụng ý của cô ấy rất dễ dàng bị bại lộ, cô ấy biết rõ như vậy sẽ gây ra trái ý của cậu, cho nên cô ấy sẽ không ngu như vậy, hơn nữa những người kia cơ hội không có khả năng lớn có thể với rất quen thuộc mẹ cậu, đương nhiên, đây không phải tuyệt đối, vậy còn lại là quan hệ trong tỉnh.
Giang Tu Nhân gật gật đầu:
Thì phải là phụ thân cô ấy hoặc là bằng hữu của cô ấy. Quê nhà của Tịch Hi ở đâu ?
Cậu chờ một chút, mình tra một chút. Điều tra ra rồi, Đại Liên .
Giang Tu Nhân vỗ vỗ đùi:
Cái này đúng rồi, bộ trưởng liên lạc Nghiễm Nam Doãn Nguyên Hằng chính là người Đại Liên, vợ của hắn đi theo đơn vị mẹ mình, đều là cục hồ sơ tỉnh. Nhưng chưa nghe nói qua mẹ của mình cùng vợ hắn có giao tình gì nha?
Trọng Tinh Hỏa lắc đầu:
Cục hồ sơ có nhiều hơn? Các nữ nhân cùng một chỗ vãn chuyện việc nhà cái này rất bình thường.
Doãn Nguyên Hằng nhà bọn họ ai cùng Tịch i tốt nhất ? Nhưng lại có thể biết chuyện 6 năm trước. Khi đó, Doãn Nguyên Hằng cũng không biết ở đâu? Ba của mình cũng còn là phó tỉnh trưởng. Lúc ấy chuyện này ba ba giao trách nhiệm phòng công an đều tham dự, chính là không có phá án. Lâm Miểu cùng Thành Thành cũng tự mình miêu tả tướng mạo này, chính là bởi vì các nàng lúc ấy tuổi quá nhỏ, hơn nữa bị sợ chết đi được, cho nên mình cho rằng các nàng đối miêu tả nghi phạm nhất định là tăng thêm các nàng tự mình tưởng tượng. Mình xem hồ sơ vụ án năm đó, hai tiểu tổ tông này chính là miêu tả tội phạm đều là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược. Mà ngay cả tội phạm bao nhiêu tuổi, Thành Thành nói mười mấy tuổi, vợ của mình nói ba mươi tuổi. Mình cũng hỏi cảnh sát phá án năm đó, bọn họ cũng đều nói, hai người cho ra đáp án không có giống nhau , để cho chúng ta cũng rất hoang mang, cũng không biết nghe ai .
Là bị TV độc hại quá sâu. Thế hệ các nàng này là thời đại thông tin bùng nổ.
Trọng Tinh Hỏa cười nói:
Mình hiện tại xem như đã hiểu rõ, vợ cậu với cậu nguyên bản sẽ không xem như người cùng thế hệ. Tên cầm thú như cậu đây, cậu thật đúng là hạ thủ được! Ai, nói cho mình một chút, vợ cậu lần đầu tiên là không phải sợ hãi? Gặp bộ dạng cầm thú này của cậu, cô ấy vẫn không thể ngất đi nha?
Giang Tu Nhân trừng mắt Trọng Tinh Hỏa:
Sẽ không nói cho cậu biết! Mình cho cậu tò mò chết luôn! Hắc hắc, kỳ thật cậu sai rồi, vợ của mình lúc ấy tại quan hệ nam nữ phương diện này rất ngu, nàng chỉ biết mãnh liệt xem chằm chằm vào mình, như một Bảo Bảo hiếu kỳ.
Giang Tu Nhân cười dâm nói.
Trọng Tinh Hỏa bĩu môi:
Cậu chính là tai họa.
Giang Tu Nhân xoa bóp trán của mình:
Hiện tại đại khái có phương hướng, chuyện dễ làm hơn, sau này trở về mình chậm rãi tra xét. Còn có chính là muốn cậu nhìn chừng Tịch Hi, phòng ngừa cô ấy làm loạn. Tốt nhất điều đến làm thủ hạ của vợ cậu, để cho Thu Anh xem chừng cô ấy.
Ừ, mình vừa rồi chính là nghĩ như vậy . Nàng chỉ là tốt nghiệp khoa chính quy, cho nên tại cấp bậc cùng trên chức vụ rõ ràng lở dở. Vợ của mình chính chỗ đều cũng có thực quyền, nàng vẫn là còn trống một chức phó.
Không cần phải cho cô ta một chỗ phó thực quyền, cho nàng một cái chức đang trống.
Giang Tu Nhân hung dữ nói.
Ý kiến hay. Cứ làm như thế. Vợ của mình có rất nhiều chiêu đối phó cô ấy, nàng ở thủ hạ ta chơi đùa không cần đa dạng.
Lâm Miểu không có việc gì một mình đi ra ngoài đi bộ, ngày mai sẽ phải trở lại Bắc Trữ rồi, Lâm Miểu nắm lấy cơ hội đến CD tiến hành cuối cùng một hồi đổ máu. Gặp nàng, Tiểu Ái nở nụ cười:
Miểu Miểu, mình đang muốn gọi điện thoại hỏi cậu còn ở kinh thành hay không.
Lâm Miểu:
Hì hì, ngày mai sẽ trở về, cậu muốn gởi gì đó cho muội muội cậu sao? Mình đem giúp cậu.
Tiểu Ái cảm kích nói:
Có được hay không?
Đương nhiên.
Tiểu Ái từ trong phòng làm việc của mình lấy ra một kiện áo khoác ngoài mỏng con chồn nhung màu da cam, cho Lâm Miểu mặc thử:
Đây là mình hướng tổng tài Á châu cố ý dùng hồ sơ cá nhân của cậu xin, toàn bộ Á châu đưa lên chỉ có 10 cái. Tổng tài nhìn hồ sơ cá nhân của cậu quyết định đem bộ y phục này cho cậu, Miểu Miểu, nói cho cậu biết một tin tức tốt, triển lãm quý tiếp theo nhất định sẽ có vị trí của cậu cùng Giang tiên sinh, bởi vì hồ sơ cá nhân cho thấy các người chỉ mặc quần áo CD của chúng ta. Nếu như cậu không quan tâm mình sẽ thu về, mình không có quyền đem bộ y phục này bán cho người khác.
Trong lời nói Tiểu Ái bỏ đi ý niệm trong đầu rất nhiều người . Đương nhiên giá cả đã dọa đến đại bộ phậncác nữ nhân muốn có được bộ y phục này.
Lâm Miểu cũng không cam lòng cho cởi:
Mình lại không điên khùng, thật đẹp! Quả thực chính là trời kiều nghê thường (cầu vòng của bầu trời). Bộ y phục này mình mặc vào như bà lão.
Áo khoác ngoài màu sắc thanh nhã, ấm áp, chế tác tinh tế, sang trọng, xúc cảm hảo vô cùng, hình thức xa hoa, đơn giản lại chú ý chi tiết. Đặc biệt màu sắc quần áo thật là thật đẹp, đem Lâm Miểu nổi bật lên loá mắt sặc sỡ, một mực bắt lấy ánh mắt người khác. Lâm Miểu nghịch ngợm nói:
Tại thời điểm mình mặc có hay không muốn dâng hương cúng? Mới không cô phụ cảnh đẹp lần này.
Tiểu Ái cười nói:
Mỹ nữ, nhanh cởi ra a? Cậu không nóng sao? Cậu yên tâm, hôm nay mình gọi người đem quần áo của cậu đều đưa đến Bắc Trữ, để Tiểu Mễ đưa cho đến nhà cho cậu.
Lâm Miểu ôm tiểu Ái:
Cậu thật tốt, lúc này cậu chính là muốn mình cho Tiểu Mễ cái tủ lạnh mình đều là cam tâm tình nguyện .
Có thể tới trong lúc này, phần lớn là có tiền lại có thời gian, mỗi ngày đi dạo phố giống như đi làm. Cho nên có mấy người nhận ra Lâm Miểu chính là ngày cho Chu Nhược chịu đựng người đứng đầu hàng người.
Lúc này, một người nam nhân mỉm cười:
ALS, cái nghê thường này tôi đưa cho vị tiểu thư này.
Tiểu Ái rõ ràng bị sợ đến:
Chu, Chu tiên sinh, ngài, ngài nói cái gì?
Thanh âm Tiểu Ái đều rung động .
Những nữ nhân kia biết rõ trò hay ra sân. Có lẽ sẽ có người đang nghĩ, lúc này thích hợp nhất là cắn hạt dưa.
Lâm Miểu nhìn lại, một nam nhân có khí chất cùng Giang Tu Nhân rất giống nhau. Nhìn thấy người nam nhân này người ta sẽ nghĩ tới từ thứ nhất anh tuấn, mà nhìn đến Giang Tu Nhân sẽ nghĩ tới từ xinh đẹp. Nhưng rất kỳ quái, khí chất của bọn hắn cùng tác phong lại tương tự kinh người.
Nam nhân đối với Lâm Miểu mỉm cười:
Tôi nói, bộ y phục này tôi đưa cho vị tiểu thư này. Ký đơn của tôi.
Tâm của Lâm Miểu bỗng có chút nhúc nhích.