Chương 278: RẤT MONG CHỜ "BÁCH DỊCH TIÊU MÔ PHỎNG" CỦA CÁC NGƯỜI
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1382 chữ
- 2022-02-04 03:40:13
Kết quả là, trên quốc tế xuất hiện một hiện tượng vô cùng hài hước là không ít người một bên thì đang mắng chửi nước Z mộ8t cách ác độc, một bên thì lại đau xót mà bỏ tiền mua vị thuốc cứu mạng đến từ nước Z này.
Để bảo vệ tính mạng, 3những lời chửi bới ác độc này đương nhiên sẽ không được nói ra trước mặt người dân nước Z, cũng chỉ dám than thở vài câu9 ở trong lòng mình mà thôi, dù sao thì vị Giáo sư Tô keo kiệt bên nước Z kia cũng là người nổi tiếng quốc tế, không thấy6 tình hình bệnh dịch ở đại đa số quốc gia đều được cô khống chế, chỉ có công dân hai nước Y cùng nước C bị Giáo sư Tô ké5o vào danh sách đen vẫn đang sinh hoạt trong cảnh nước sôi lửa bỏng hay sao?
Tuy nhiên, từ khi phòng nghiên cứu dược phẩm Hoàng gia nước Y tuyên bố rằng mình đã phá giải được phương thuốc
Bách Dịch Tiêu
, đồng thời có thể được sản xuất với giá thấp thì toàn thế giới đều sôi sục, ngoại trừ vùng đất nước U không bị ảnh hưởng bởi dịch Parshall và vùng đất nước Z.
Dù sao Tần Nguyên cũng là người trong thể chế, có thể tránh hiềm nghi thì cứ cố gắng mà tránh càng tốt.
Trở lại căn hộ cho công nhân viên chức, hai vị Bộ trưởng của Bộ Thương mại cùng Bộ Ngoại giao này vừa mới đặt mông ngồi xuống ghế sa lon đã bắt đầu kể khổ với Tô Hòa, Bộ trưởng Bộ Thương mại khuyên Tô Hòa nên hạ xuống một giá thích hợp, nếu không sợ là toàn bộ đơn đặt hàng đang có cũng chạy mất, còn Bộ trưởng Bộ Ngoại giao thì nhắc Tô Hòa phải suy nghĩ đến áp lực dư luận quốc tế, làm việc không thể khư khư cố chấp, Tô Hòa nghe mà chẳng hiểu chuyện gì.
Bộ trưởng Tưởng, Bộ trưởng Chu, hai người có thể nói rõ với tôi một chút được hay không, vì sao những đơn đặt hàng ấy lại chạy mất? Hơn nữa tại sao đột nhiên lại có áp lực dư luận lớn như vậy? Chẳng lẽ là có quốc gia đã phá giải được phương thuốc
Bách Dịch Tiêu
rồi sao?
Tô Hòa nghi ngờ hỏi.
Tô Hòa hiểu rõ:
À, là như vậy sao, thế thì đến nhà tôi thương lượng được không? Nhà của tôi rất gần chỗ này, đi bộ mười phút là đến rồi!
Tô Hòa cùng Tần Nguyên đang ở trong chợ bán đồ ăn cạnh Thanh Đại, nơi này cách căn hộ dành cho công nhân viên chức Thanh Đại chưa đến hai cây số, đi một lúc là đến rồi.
Gà vịt đã mua chắc chắn không thể giết ở trong căn hộ được, nhiều súp lơ như vậy để ở nhà của Tô Hòa cũng ăn không hết, Tô Hòa bèn bảo Tần Nguyên mang gà vịt cùng súp lơ sang bên tứ hợp viện, đồng thời cũng là để Tần Nguyên tránh mặt đi một lúc.
Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Tương Bằng Nghĩa mập mạp mặt mày ủ dột vỗ đùi, đống mỡ ngay lập tức rung một cái dữ dội, ông nói:
Đúng vậy đấy! Ngày hôm qua phòng nghiên cứu dược phẩm Hoàng gia nước Y bất ngờ tuyên bố rằng họ đã phá giải được phương thuốc
Bách Dịch Tiêu
đó, hơn nữa họ còn có thể tạo ra một
Bách Dịch Tiêu
với tính chất dược phẩm tương đương đến chín mươi chín phần trăm với chi phí cực thấp, điều này đã khiến toàn thế giới bùng nổ rồi!
Tô Hòa ngạc nhiên một chút, dùng thuật Truyền Âm Nhập Mật hỏi Nhĩ báo thần:
Chuyện lớn như vậy mà sao cậu không nói với tôi một tiếng?
Nhĩ báo thần dùng giọng điệu ghét bỏ nói thầm:
Chuyện này thì tính là cái chuyện lớn gì chứ? Bọn họ vốn không thể nghiên cứu ra được, họ chỉ tổ hợp lại đơn thuốc mà cô đã sử dụng tại bệnh viện Bác Nhân ở cảng Thanh Châu, và phát hiện ra rằng có một số thành phần không thể hóa nghiệm được, nhưng mà Nữ hoàng nước Y đã ra một mệnh lệnh chết, nên họ chỉ có thể gom góp một số thành phần hiện có như tiêu viêm, sát trùng... để biến
Bách Dịch Tiêu
đang tốt lành trở thành một món thập cẩm. Chắc chắn là nó sẽ không có tác dụng, hơn nữa bởi vì không có các vị thuốc để phối hợp mà những gì bọn họ làm được đều là thuốc độc, dùng ba ngày thì chỉ đánh ra phát rắm thôi!
Nhiều nước gần như đã rút hết ngân khố quốc gia để mua thuốc cho công dân của họ được chữa khỏi bệnh, họ đã đặt trước hàng chục nghìn suất
Bách Dịch Tiêu giá cả phải chăng
do phòng nghiên cứu dược phẩm Hoàng gia nước Y sản xuất, đồng thời chĩa thẳng nòng súng chỉ trích vào nước Z cùng Tô Hòa ngay lập tức.
Nhìn thấy những đơn đặt hàng đến từ quốc tế nhanh chóng giảm xuống, Bộ Thương mại nước Z lo lắng!
Nhìn thấy ngày càng nhiều dư luận nhắm vào nước Z, Bộ Ngoại giao nước Z lo lắng!
Lãnh đạo cấp cao của hai bộ trên đã đích thân lên đường, chặn Tô Hòa ở trên chợ bán đồ ăn, lúc đó Tô Hòa đang tay phải cầm một con gà, tay trái cầm một con vịt, Tần Nguyên đi theo phía sau còn đang xách một bọc súp lơ, hai người bị mạnh mẽ chặn lại không kịp chuẩn bị gì.
Mấy người là?
Tô Hòa chưa từng nhìn thấy hai vị lãnh đạo cấp cao này.
Lãnh đạo cấp cao của Bộ Thương mại nhanh chóng mở miệng giới thiệu bản thân:
Chuyên gia Tô, tôi là Tưởng Bằng Nghĩa, hiện đang làm việc ở Bộ Thương mại, chức vị là Bộ trưởng, vị đứng bên cạnh tôi chính là Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Chu Đạt Nhập, ngày hôm nay hai chúng tôi tới tìm cô là muốn thương lượng với cô một chút về chuyện định giá lại
Bách Dịch Tiêu
một lần nữa!
Tô Hòa:
...
Cô cẩn thận nhớ lại một lúc, trước đây khi cô ở bệnh viện Bác Nhân ở cảng Thanh Châu, Vệ Mộc Lương đã thử sử dụng phương thuốc của cô để chữa bệnh cho hai người khách du lịch đến nước Z, hình như cũng có đạt được vài hiệu quả nhất định, nhưng mà sao một phương thuốc đang tốt lành đó đến Phòng nghiên cứu Dược phẩm Hoàng gia nước Y lại biến thành độc dược chứ?
Nghĩ lại thì sự kiện này cũng chẳng phải là chuyện khó nghĩ thông gì.
Bản thân Vệ Mộc Lương là chuyên gia trong nhóm tấn công nhân tố gây bệnh, ngay cả khi ông mượn đơn thuốc của Tô Hòa thì cũng không có khả năng vì tìm không có thời gian tìm ra được một vị thuốc mà trực tiếp mặc kệ, dùng các dược liệu khác theo liều lượng ban đầu để chế thuốc. Chắc chắn ông cũng phải điều chỉnh cho phù hợp để trung hòa độc tính của một số dược liệu, không phải loại thuốc nào được làm ra cũng có khả năng chữa bệnh, ngược lại còn có thể đoạt mạng đó!
Mà những nhà nghiên cứu tại Phòng nghiên cứu Dược phẩm Hoàng gia nước Y thì biết gì về lý thuyết dược phẩm Đông y chứ, chắc chắn là họ đã làm rập khuôn theo đơn thuốc mà Tô Hòa để lại tại bệnh viện Bác Nhân ở cảng Thanh Châu, tự bê đá đập vào chân của mình.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận những chuyện này, Tô Hòa cười an ủi hai vị Bộ trưởng gần như đã rất đau lòng này:
Trước tiên hai vị không nên gấp gáp đâu, nên yên lặng quan sát tình huống!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.