Chương 431: Hạng mục thuê ngoài (outsourcing) đầu tiên của thành phố tương lai
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 850 chữ
- 2022-02-06 07:14:03
Tôn Bồi nghe vậy thì hơi sững sờ, sau đó ông kéo mở ngăn kéo, lấy một xấp tài liệu ra, đưa cho Tô Hòa rồi nói:
Giáo sư Tô, tôi còn định đi tới khoa 8y học để tìm cô nữa đây. Đây đều là những vật liệu mà các giáo sư khoa cơ khí viết đơn xin cấp, cô xem xem có thể phê chuẩn hay không, và có thể tài3 trợ bao nhiêu kinh phí dành cho việc nghiên cứu khoa học? Tốt nhất hãy đưa ra một con số cụ thể. Còn về phần hạng mục nghiên cứu khoa học mà cô nói9 thì để tôi xem trước đã, sau đó sẽ sắp xếp nhân viên thích hợp để hoàn thành.
Tô Hòa gật đầu, nhận lấy một xấp tài liệu, tỉ mẩn đọc từng t6ờ một. Sau khi xem xong, cô rút chiếc bút máy ở túi trước ngực mình ra, viết một con số lên góc phải bên trên của tờ đơn này, sau đó lại tìm ra một 5tờ giấy viết thư ở trên bàn làm việc của Phó khoa Tôn, viết tên hạng mục nghiên cứu khoa học, tên của người phụ trách hạng mục và kinh phí dự tính mà cô chuẩn bị cấp lên trên bức thư.
Chỉ cần không phải là hạng mục nghiên cứu khoa học quá bất hợp lý thì Tô Hòa đều cho phép, bởi vì cô tin tưởng vào trình độ của các phó giáo sư và giáo sư của Khoa Cơ khí Thanh Đại. Tuy nhiên, có một vài hạng mục cũng bị cô bác bỏ không chút do dự, bởi vì những hạng mục này hoặc là toàn viết lung tung, phần lớn đều là lời nói chung chung không rõ ràng, Tô Hòa đọc cả buổi cũng không hiểu đề tài là gì, hoặc là nói thách quá ác, hạng mục nghiên cứu khoa học chỉ cần 200 đồng là có thể hoàn thành, thế mà người kia lại có gan đòi 20000 đồng từ Tô Hòa... Đối với loại người không đứng đắn như này, Tô Hòa đương nhiên sẽ không tha thứ một cách dễ dàng.
Tô Hòa giải thích với Tôn Bồi:
Phó khoa Tôn, phần lớn đề tài đều rất thiết thực, tôi cảm thấy những dự án khoa học như này là có thể làm, cho nên tôi có thể phê duyệt luôn số kinh phí mà thành phố Tương Lai có thể cấp phát. Thế nhưng tài chính của thành phố Tương Lai cũng không phải tự nhiên mà có, kinh phí của mỗi hạng mục tôi đều xem xét tiết giảm một cách hợp lý, tuy nhiên nếu như về sau nghiên cứu thật sự cần thì kinh phí cũng có thể tăng lên. Song, cũng có một vài dự án xin kinh phí quá lớn, ngay cả một phần mười tôi cũng không muốn phát, ngài cứ nói với bọn họ rằng để bọn họ xin kinh phí từ Bộ giáo dục đi, thành phố Tương Lai không muốn trở thành loại coi tiền như rác.
Nghe Tô Hòa nói như vậy, Tôn Bồi cũng không nhịn được mà cầm những hạng mục bị Tô Hòa từ chối lên đọc lướt qua, ngay sau đó khuôn mặt chợt đỏ bừng xấu hổ. Ông mắng thầm:
Ông Quách này suy nghĩ như thế nào vậy chứ? Một hạng mục chỉ cần dùng hai trăm ngàn là có thể hoàn thành, thế mà không biết xấu hổ xin người ta năm triệu, người ta đồng ý mới là lạ...
Tô Hòa thoáng suy nghĩ rồi bổ sung thêm:
Số kinh phí dùng cho nghiên cứu khoa học nên phát huy đúng vai trò của nó, tôi cũng đã ghi khá chi tiết về quy tắc xin cấp kinh phí cho đề tài khoa học ở trên ‘Học báo Nhật Tân’ rồi. Nếu như muốn xin cấp kinh phí thì hãy dựa theo quy tắc trên đó mà xin, tới lúc đó hãy đưa cho tôi xét duyệt. Tôi sẽ dùng hệ thống kiểm tra hạng mục nghiên cứu khoa học để đánh giá tổng hợp, đồng thời việc kiểm tra và xét duyệt kinh phí cũng sẽ theo sát trong toàn bộ quá trình nghiên cứu.
Trong quá trình nghiên cứu, mỗi một nghiên cứu sinh sẽ được trợ cấp một khoản kinh phí cơ bản không nhỏ, sau khi hoàn thành việc nghiên cứu thì cũng sẽ nhận được một khoản tiền thưởng. Có điều, nếu như bị điều tra ra rằng đã tham ô kinh phí nghiên cứu khoa học thì thành phố Tương Lai sẽ thu hồi tất cả kinh phí nghiên cứu khoa học, cũng sẽ cấm nộp đơn xin kinh phí vĩnh viễn đối với người đó, đồng thời người phụ trách hạng mục này phải bồi thường cho thành phố Tương Lai với số tiền gấp năm lần kinh phí nghiên cứu khoa học dành cho hạng mục này!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.