Chương 525: Kế hoạch tương lai của tô hòa
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1388 chữ
- 2022-02-06 07:16:14
Họ cố ý ăn chậm lại để Tô Hòa được no, lúc thì tâm sự về sự phát triển của quốc gia, lúc thì tâm sự về phương pháp đối ngoại. Đến khi tốc 8độ dùng đũa của cô chậm lại thì ông cụ Tiêu mới dời đề tài sang cô.
Ông cụ hỏi:
Tô Hòa, cháu có kế hoạch gì cho năm mới không?
3
Ngoài ra, thành phố Tương Lai phân chia cho trường Đại học Công nghệ Quốc phòng hạng mục nghiên cứu trang thiết bị quân sự hoàn chỉnh. Tuy rằng nhà trường đã đảm nhiệm thuận lợi và cũng tìm ra rất nhiều trường đồng minh trong nước, nhưng cháu cảm thấy trình độ của bọn họ vẫn còn thiếu một chút, cần công nghệ máy tính hỗ trợ, từ viên đạn đến những vũ khí và thiết bị phòng thủ tiên tiến... Cháu tin qua sự xúc tác và tiến bộ của công nghệ máy tính, chúng ta có thể chào đón một con đường hoàn toàn mới.
Ông cụ Tiêu nuốt lời nói sắp thốt ra xuống bụng, ý định ban đầu của ông là để Tô Hòa dành nhiều tài nguyên phù hợp của thành phố Tương Lai vào việc nghiên cứu trang thiết bị quân sự hơn, hiện giờ nghe nói cô đã lập kế hoạch và tỏ vẻ coi trọng nghiên cứu trang thiết bị quân sự hơn cả mình nên đương nhiên là ông sẽ không nhắc nhở thừa thãi làm gì.
Tô Hòa dời mắt sang Bộ trưởng Cam Lâm của Bộ Giáo dục:
Bộ trưởng Cam nên biết cá nhân tôi đã chủ trì hội trường về nguồn năng lượng trong Diễn đàn Giáo dục Đại học Cao đẳng nước Z được tổ chức vào tháng trước.
Cô thấy Bộ trưởng Cam gật đầu mới tiếp tục:
Tôi hy vọng rằng chúng ta có thể tập hợp các lực lượng tiên tiến trong nước về lĩnh vực nguồn năng lượng lại để mau chóng kiểm soát công nghệ nhiệt hạch hạt nhân, qua đó loại bỏ thứ cực kỳ quan trọng trong năng lượng kinh tế nước nhà - nhiên liệu ra khỏi cấu trúc kinh tế. Đến khi việc kiểm soát phản ứng nhiệt hạch hạt nhân có đột phá thì dầu mỏ, than đá và khí thiên nhiên đều sẽ tồn tại dưới dạng nguyên liệu hóa học chứ không phải là ngành công nghiệp năng lượng quan trọng hạn chế sự phát triển của chúng ta.
Đáng tiếc đây không phải là đáp án như mong muốn của ông cụ Tiêu.
Xem ra cháu đã lập kế hoạch cả rồi...
Ông cụ Tiêu cười vài tiếng rồi hỏi tiếp:
Vậy cháu có tính toán gì về mặt nghiên cứu không?
Nửa đầu năm cháu không tiện ra ngoài nên chỉ có thể trao đổi với đám học trò bằng máy tính và công nghệ Internet. May là cháu ở Thanh Đại, cách phòng thí nghiệm không xa nên bọn họ đi hai mươi phút là đến chỗ cháu. Nếu như bọn họ gặp vấn đề trong nghiên cứu thì cháu cũng có thể giúp được, hơn nữa cháu cũng có thể lo chuyện thành phố Tương Lai nên không ảnh hưởng lắm.
Nửa cuối năm sau khi cháu sinh con cũng là lúc thành phố Tương Lai xây xong, trọng tâm của cháu sẽ chia thành hai nửa, một nửa là chăm sóc gia đình và nửa còn lại là công việc. Cháu sẽ tiếp tục góp một phần công sức nhỏ của mình vào việc xây dựng quốc gia và khiến nó tỏa sáng.
Ngay khi ông cụ Tiêu chuẩn bị nói
Cháu treo đầu dê bán thịt chó cũng được
thì Tô Hòa lại đổi đề tài bằng cách nói về lĩnh vực nghiên cứu mới của mình.
Có điều nghiên cứu dược phẩm không phải là trọng tâm công việc của cháu. Trong bốn tháng tới, tức là trước khi cháu sinh con, cháu sẽ lên kế hoạch tăng cường hợp tác với bên Viện trưởng Hàn Tấn để tranh thủ bàn bạc về công nghệ hàng không vũ trụ trong nước. Công nghệ máy tính đã bước qua thời kỳ mới phát sinh và phát triển đến trạng thái khá ổn định nên chúng ta có thể thâm nhập vào lĩnh vực khác. Vì lĩnh vực công nghệ hàng không vũ trụ của quốc gia khá yếu nên cháu đang chuẩn bị tăng cường trao đổi, hợp tác với Viện trưởng Hàn Tấn để thúc đẩy sự nghiên cứu và phát triển lĩnh vực này.
Tô Hòa nói thêm:
Thành phố Tương Lai sẽ không ngừng thăm dò thế giới tự nhiên, ngoài hai nơi là ‘lòng đất’ và ‘biển sâu’ ra thì còn có cả ‘trời cao’ nữa. Thành phố Tương Lai sẽ tích cực tìm kiếm khoáng sản trong vũ trụ vô tận nhằm thực hiện công nghệ khai thác quặng vũ trụ trước khi thế kỷ mới bắt đầu, qua đó việc cạn kiệt tài nguyên không còn là vấn đề của nhân loại nữa.
Đương nhiên, dù chúng ta muốn tiến hành thăm dò ‘lòng đất’, ‘biển sâu’ hay ‘trời cao’ thì đều cần phải giải quyết vấn đề nguồn năng lượng trước. Ba nguồn năng lượng hóa thạch là than đá, dầu mỏ và khí thiên nhiên chỉ tạm cung ứng cho nhu cầu cuộc sống và sản xuất cơ bản của nhân loại thôi, chứ còn việc cung cấp năng lượng cho tàu vũ trụ và tên lửa hàng không bay lên hành tinh xa hơn thì quả thật là giật gấu vá vai, vậy nên việc cải cách nguồn năng lượng cũng là vấn đề tôi đặc biệt quan tâm.
Cháu ư?
Tô Hòa không rõ tại sao đề tài bỗng chuyển sang mình, có điều cô đã sớm lập kế hoạch nên cũng không cần phải giữ bí mật9 làm gì, thế nên cô chọn một vài nội dung không bí mật để kể.
Cô đặt đũa xuống, uống một ít nước ấm rồi nói:
Hiện giờ cháu cứ đế6n văn phòng là đám học trò kia lại trở nên căng thẳng. Đợt tới có lẽ chúng sẽ được thảnh thơi một thời gian nhưng có điều sẽ không lâu đâ5u. Bây giờ cháu đã được sáu tháng rồi, cùng lắm là giữa tháng tư sẽ sinh. Sau khi sinh, người nhà có thể chăm con giúp cháu nên cháu chỉ trông con một tháng là có thể đi làm lại, chắc là cũng vừa lúc thành phố Tương Lai xây dựng xong, tức là nửa cuối năm nay.
Có thể khẳng định những vị lãnh đạo đang ngồi tại đây đều tham gia vào Diễn đàn Giáo dục Đại học Cao đẳng nước Z do Bộ Giáo dục tổ chức ấy, hơn nữa đạt được không ít lợi ích nên không ai tỏ ra quá kinh ngạc khi nghe Tô Hòa nói về việc
kiểm soát phản ứng nhiệt hạch hạt nhân
, hiển nhiên bọn họ đều đã chuẩn bị tâm lý trước rồi.
Trong thời đại
nói về sự đổi màu hạt nhân
này, nếu như tâm lý không vững thì sợ là không ai dám thử nghiệm vũ khí hạt nhân như vậy.
Cháu định tiếp tục nghiên cứu y học hay là cơ khí? Vừa rồi ta nghe Bộ trưởng Bộ Ngoại giao và Bộ Thương mại nói rằng thành phố Tương Lai đã tạo quan hệ với Hiệp hội Dược phẩm Hoàng Gia nước S, lẽ nào cháu định tiếp tục nghiên cứu dược phẩm?
Tô Hòa gật đầu:
Đương nhiên cháu vẫn sẽ nghiên cứu dược phẩm, ít nhất là phải nghiên cứu ra thứ gì đó liên quan đến bệnh ung bướu. Nước ta đầu tư bảy chục triệu nên cháu không thể treo đầu dê bán thịt chó mà đúc kết đề tài qua loa chứ...
Nhóm ông cụ Tiêu lẳng lặng lắng nghe Tô Hòa nói về kế hoạch và dự định tương lai của mình, bất giác trong phòng chỉ còn mỗi giọng nói của cô. Tuy nơi này chỉ cách bên ngoài một bức tường nhưng lại hoàn toàn tách rời với không khí vui mừng và náo nhiệt ngoài đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.