• 46,514

Chương 529: Đội chị em ương ca* ánh chiều tà


Sau khi Lý Kiến Thiết kiếm được tiền, dù anh ấy không nói với mẹ ruột mình là Miêu Xảo Trân nhưng chắc chắn sẽ nói với bà cụ Lý.

8Bà cụ Lý không có nhiều khái niệm về hàng trăm nghìn hay hàng triệu mà Lý Kiến Thiết đã nói, chỉ cảm thấy đó là một khoản tiền vô tận nê3n trái tim bà cụ rất bay bổng.

Lúc mới đến thủ đô, bà cụ chỉ hẹn các cụ khác đi chợ mua thức ăn, cùng lắm là tâm sự trò chuyện n9hưng hiện nay mức sống đã được cải thiện nên bà cụ đã có mục tiêu mới để theo đuổi - đó là cùng mấy chị em bạn già thân thiết hẹn nhau đ6ến cửa tiệm cắt tóc uốn xoăn, còn mua một đôi giày da nhỏ mà nửa đời trước bà chưa bao giờ được mang, đúng kiểu
cụ bà xì teen
.
Lý Vệ Quân và Miêu Xảo Trân đã rất sợ hãi trước hành vi bất thường của bà cụ Lý, hai vợ chồng đã từng muốn tìm cơ hội hỏi thử xem có phải bà cụ Lý bị chuyện gì đó làm kích thích hay đang thầm mến một cụ lão cũng góa vợ nào đó hay không.
Mỗi ngày sau khi dặn dò Tô Hòa ăn cơm xong, Lý Thục Phân sẽ ném việc rửa bát sang cho Tô Kiến Quốc, còn bà thì thay bộ quần áo màu sắc tươi trẻ đến cổ vũ bà cụ Lý đang ở đấu trường của
Đội chị em ương ca Ánh Chiều Tà

Đội tình ca nồng nhiệt
.
Lý Thục Phân đi liên tục suốt nửa tháng, mỗi ngày đều vui vẻ đi chơi hớn hở về nhà, đại khái là vì cười nhiều nên người trông rạng rỡ hơn nhiều, giống như đã trẻ lại hơn mười tuổi.
Lý Thục Phân thì vui vẻ nhưng Tô Kiến Quốc suốt ngày nhận thầu rửa bát nấu cơm thì thấy không thoải mái. Ông không dám nói thẳng với Lý Thục Phân, chỉ có thể chờ sau khi Lý Thục Phân ra ngoài khiêu vũ, lặng lẽ phàn nàn càu nhàu với Tô Hòa.

Con gái, con xem mẹ con kìa, đã lớn tuổi rồi mà suốt ngày cứ ra ngoài nhảy múa... Xương cốt già yếu mà nhảy nhót gì chứ?

Tô Kiến Quốc tưởng tượng bộ dáng các cụ bà múa ương ca, bỗng cảm thấy hơi vui mừng nhưng nhịn không được bổ sung thêm một câu:
Dù có nhảy được thì cũng chắc chắn sẽ xấu lắm!

Sau khi nói xong, Tô Kiến Quốc vẫn chờ Tô Hòa trả lời thì lại thấy Tô Hòa đổ mồ hôi ngồi trên sô pha, hai tay đỡ bụng.
Thấy các cụ bà trong nhà không còn nghiêm khắc nữa, nhóm cụ ông đã về hưu rảnh rỗi cũng không chịu cô đơn. Các cụ thành lập đội Thái Cực, suốt ngày kéo một đống người đến công viên đánh Thái Cực.
Loại văn hóa người lớn tuổi này còn mạnh mẽ hơn cả dịch Parshall, trong một thời gian ngắn đã phổ biến khắp thủ đô, hơn nữa đang lan nhanh sang những nơi khác với tốc độ khủng khiếp.
Khi mới bắt dầu, Lý Thục Phân còn kinh ngạc về năng lực làm việc bà cụ Lý, sau đó đã quen dần.
Nhưng Tô Hòa là bác sĩ, Tô Kiến Quốc không tin Tô Hòa thì tin ai?
Ông dìu Tô Hòa vào phòng ngủ nằm xuống, thấy sắc mặt Tô Hòa đã tốt hơn nhiều, dây cung đang căng trong lòng ông mới có thể thả lỏng ra được một ít nhưng vẫn có chút không yên tâm. Sau khi rót cho Tô Hòa một ly nước ấm, thấy bộ dạng của Tô Hòa không giống như bộ dạng lúc sắp sinh, ông vội vàng chạy ra khỏi chung cư giảng viên công nhân viên Thanh Đại đi tìm Lý Thục Phân.
...
Ai ngờ không đợi đến lúc hai vợ chồng tìm được cơ hội hỏi vấn đề này, bà cụ Lý và các chị em bạn già trong ngõ nhỏ đã thành lập đội chị em ương ca. Các cụ bà còn bỏ tiền ra mua chiếc đài phát thanh có âm lượng rất lớn, mỗi khi mặt trời lặn về tây, ánh trăng còn mờ nhạt, các cụ bà rảnh rỗi không có việc gì làm sẽ đi đến ngõ nhỏ, mở đài phát thanh lên, nương theo tiếng nhạc đinh tai nhức óc mà bắt đầu biểu diễn.
Trong đội ương ca của bà cụ Lý có một giáo viên đã nghỉ hưu - cũng là người làm công tác văn hóa chính thức của đội nhạc - đã đặt cho đội ương ca một cái tên rất hợp với tình hình của mọi người, tên là
Đội chị em ương ca Ánh Chiều Tà
.
Có một thì có hai, không bao lâu sau khi
Đội chị em ương ca Ánh Chiều Tà
được thành lập, các bà cụ ở bên cạnh không muốn bị tụt hậu nên cũng thành lập đội nhảy tên là
Đội tình ca nồng nhiệt
. Đội tình ca có xu hướng thích nhảy các bài tình ca đến từ cảng Thanh Châu, trong khi đội ương ca thích nhảy các bài hát dân gian nước Z và các bài hát cổ vũ, hai đội kẻ tám lạng người nửa cân, mỗi bên mỗi vẻ.
Trước khi sinh, bụng của phụ nữ sẽ nặng rồi chìm xuống, giống như trái dưa chín rồi rụng. Khi thai nhi đã đủ chín tháng, đến tuổi chào đời, phụ nữ hơi nhạy bén một chút sẽ cảm nhận được, chỉ là hầu hết mọi người sẽ bỏ quên khía cạnh này mà thôi.
Giác quan của Tô Hoà rất nhạy, thai nhi vừa đủ tuổi là cô đã cảm nhận được, hơn nữa cô còn khác với phụ nữ bình thường. Lúc sinh con, người bình thường sẽ như được dạo một vòng quỷ môn quan nhưng Tô Hòa sinh con, cô sẽ dùng phương pháp mà phụ nữ trong giới tu tiên thường hay dùng - Dùng tu vi trong cơ thể vẽ một
trận thoát thai

trận phú linh
trong bụng, khi chuyển khí lên hai trận pháp quan trọng kia, đứa nhỏ trong bụng sẽ như được ngồi trên truyền tống trận, thoắt cái đã di chuyển trực tiếp từ trong bụng ra ngoài.
Trong quá trình này,
trận phú linh
còn có tác dụng cải thiện xương cốt, nhận thức, ngoại hình, tài năng v.v… của trẻ. Đây cũng là lý do tại sao những đứa trẻ trong giới tu chân lại xinh đẹp, xương cốt và mạch máu càng ngày càng tốt.

Con gái, con sao thế? Con sắp sinh rồi hả?
Tình trạng của Tô Hòa khiến Tô Kiến Quốc lo lắng đến chảy mồ hôi.
Đúng là sắp sinh nhưng Tô Hòa không nói thật với Tô Kiến Quốc mà nói:
Còn mấy ngày nữa mới đến ngày sinh dự kiến mà, chắc là không phải đâu. Là vì ban nãy lúc bố nói đùa con hơi vui quá nên ba đứa nhỏ nhúc nhích. Bố, bố đỡ con đi với, con về phòng nằm chút là khỏe thôi...

Tô Kiến Quốc:
...
Con vui thật à? Sao bố không thấy?
Tô Hòa cắn răng dùng dược linh vẽ
trận thoát thai

trận phú linh
. Trước tiên cô mang chăn đệm đã được chuẩn bị trước ra, một ngón tay chỉ vào da bụng, dược linh tràn ra từ ngón tay kích hoạt trận pháp đang xếp chồng lên nhau.

Bụng Tô Hòa đau nhẹ như bị kim đâm, không quá kịch liệt hay dữ dội. Cô mím môi, đứng ở mép giường chờ sinh mệnh nhỏ ra đời.

Đứa đầu tiên là con trai.

Đứa thứ hai cũng là con trai.

Đứa thứ ba là con gái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.