Chương 534: Ba đứa nhỏ nghịch ngợm
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1210 chữ
- 2022-02-06 07:16:27
Bọn họ đến sau mới càng cảm nhận được sự thần kỳ của thành phố Tương Lai.
Khi Tô Hòa đang xây dựng thành phố Tương Lai8, cô đã sắp xếp xong
Đại trận dưỡng chính
và
Đại trận khải trí
. Mặc dù những trận pháp này không có tác dụng ngay lập tức3 với các nhà nghiên cứu khoa học, nhưng có thể âm thầm biến đổi tư chất của một người, giúp giảm bớt tạp niệm trong lòng ngườ9i đó, để họ có thể tập trung toàn bộ tinh thần và trí lực vào việc nghiên cứu khoa học.
Không chỉ có tiền mà phải nhanh tay mới có thể cướp được những bất động sản đặt trước đó, có tiền mà chậm chân thì chỉ đành ngậm ngùi than thở, khách sạn trên tầng 28 ở cổng thành phố Tương Lai đã trở thành nơi rất được ưa chuộng.
Dĩ nhiên, dù ai đó có mua được nhà ở khu vực xung quanh thành phố Tương Lai cũng không được coi là thuận lợi. Diện tích thành phố Tương lai lên đến 20000 mét vuông, lại cấm xe cộ từ bên ngoài, chỉ mở một con đường bình thường, hơn nữa còn có tầng tầng lớp lớp kiểm tra rất nghiêm ngặt, người thực sự được hưởng sự tiện nghi của thành phố Tương Lai chỉ có nhân viên và người thân của thành phố Tương Lai mà thôi.
Lúc này, ba đứa nhỏ đã hơn mười tháng, thể chất cả ba đều rất tốt, lớn hơn những đứa trẻ cùng tháng rất nhiều, lại thông minh hơn người. Vì thế mới đầu tháng Chạp, ba đứa nhỏ đã mọc răng và học nói rồi.
Không biết có phải do nặng tình mẫu tử hay không mà dù thời gian Tô Hòa ở cạnh ba đứa nhỏ không lâu, nhưng câu đầu tiên mà ba đứa nhỏ nói được chính là
mẹ
, sau đó là
bà ngoại
và
ông ngoại
, sau đó nữa là
cụ bà ngoại
,
ông bác
,
bà bác
. Những người bình thường ít gặp như
bác
,
dì
,
chú
cũng học được, nhưng chỉ có
bố
là chúng nhất quyết không nói.
Đa số mọi người đều nhận ra rằng không khí ở thành phố Tương Lai tốt hơn các thành phố khác rất nhiều. Người có điều kiện muốn đến thành phố Tương Lai nghỉ dưỡng, người có tiền hơn còn muốn mua một khu đất ở đây, xây một căn biệt thự nhỏ. Đáng tiếc thành phố Tương Lai không có ý định dùng đất với mục đích thương mại, những người này chỉ đành từ bỏ. Trong phạm vi tỉnh Ký Bắc, xung quanh thành phố Tương Lai đã xây dựng những khu nghỉ dưỡng, một vài công ty bất động sản đánh hơi được miếng thịt béo bở cũng bắt đầu mở mang buôn bán xung quanh thành phố Tương Lai.
Bởi vì thành phố Tương Lai đã xây dựng hệ thống đường sắt và đường cái đến tận nơi, mọi người cũng không cần lo lắng vấn đề giao thông nữa. Vậy nên những công ty bất động sản có khi còn không chen chân vào được, bởi những chỗ trống kia đã được đặt trước.
Tần Nguyên thật sự bị tổn thương, có hôm anh còn dành riêng ra một khoảng thời gian chỉ để dạy ba đứa nhỏ nói. Nhưng ba đứa bé bình thường thông minh như thế, chỉ có lúc này lại ngốc nghếch, Tần Nguyên có dạy thế nào cũng không học được.
Những âm tương tự như
pāpā
,
pàpà
,
dādā
đều nói được, tại sao lại không nói được
bàba
chứ.
Trong ba tháng này, có thể nói thành phố Tương Lai đã thay đổi từng ngày. Mỗi ngày đều có hàng nghìn người đến báo danh, các thiết bị cũng không ngừng được chuyển đến. Thêm việc thành phố Tương Lai ở ngay cạnh hồ Bạch Dương, trong dịp nghỉ hè, không ít gia đình ở thủ đô sẽ đưa người nhà đến du lịch, nhìn ngắm những tòa nhà chọc trời mới xây xong, nhìn những khu vực đã được quy hoạch rạng rỡ, cuối cùng còn có thể thăm quan nơi nghiên cứu khoa học của thành phố Tương Lai, tìm hiểu chính sách nghiên cứu khoa học của nước nhà...
Từ khi thành phố Tương Lai chính thức đưa vào hoạt động, du khách từ bên ngoài không khi nào ngớt, so với không khí nghiên cứu khoa học đầy căng thẳng trong các tòa nhà, khách du lịch đến đây thong dong thoải mái hơn nhiều.
Anh lạnh người, bắt đầu tin lời Tô Hòa, anh tiếp tục dạy anh cả Tần Hải. Ban đầu Tần Hải còn không muốn gọi, nhưng thấy tay Tần Nguyên giơ lên, cậu bé bắt đầu sợ, ngọt ngào gọi một tiếng
bố
, sau đó há miệng đòi ăn.
Tần Nguyên tức tối, càng lúc anh càng tin lời Tô Hòa, anh lại nhìn về cậu con trai Tần Lục, bình tĩnh giơ tay lên:
Con tự gọi hay để bị đánh đòn mới gọi?
Tần Lục tròn mắt vô tội nhìn Tần Nguyên. Dù bàn tay anh cách cậu bé chưa đến 20cm, cậu vẫn giương khuôn mặt vô tội ra như thể nghe không hiểu Tần Nguyên đang nói gì.
Tần Nguyên cảm thấy có lẽ cậu con trai Tần Lục đúng là ngốc thật, anh nhẫn nhịn rồi nghiêm túc dạy con:
Đứa bé ngốc này, gọi bố!
Tần Nguyên không nhịn được mà hỏi Tô Hòa:
Em nói xem, có phải ba đứa nhỏ có thù oán với anh không? Sao mấy đứa gọi người khác được mà không gọi anh?
Tô Hòa nhịn cười, khẽ trừng mắt nhìn mấy đứa nhỏ đang chơi đùa bên bàn, ba đứa nhỏ nhất thời không dám nghịch ngợm nữa. Lúc ấy Tô Hòa mới nói với Tần Nguyên:
Anh lại dạy lần nữa đi, em nghĩ ba đứa nhỏ cố ý trêu chọc anh đấy!
Tần Lúc nghiêm túc học theo:
Sợ!
Là ‘bố’, không phải ‘sợ’!
Đáng lý ra, việc khánh thành6 thành phố Tương Lai phải là một việc vô cùng quan trọng đối với nước Z, phải cử hành một buổi lễ long trọng. Thế nhưng thực 5tế thì lại chẳng hề có gì.
Phải mất ba tháng để mọi người di chuyển đến thành phố Tương Lai và chính thức bắt đầu làm việc.
Tần Nguyên không tin:
Mới lớn ngần này mà đã nghĩ được mấy trò đó rồi à?
Dù tin hay không, Tần Nguyên vẫn tiếp tục dạy ba đứa nhỏ gọi
bố
. Lần này cô bé Tần Không trung thực nhất, Tần Nguyên mới dạy một lần là nói được rồi, còn nói tròn vành rõ chữ nữa chứ. Thậm chí còn gần bằng người dẫn chương trình phát thanh mà Tô Kiến Quốc nghe hàng ngày.
...
Thời gian thấm thoát, đảo mắt đã lại đến một mùa xuân mới.
Chữ
bố
đọc là
bàba
, còn
sợ
là
pà
.
Sau khi nhấn mạnh lại, thấy cậu con trai của của mình vẫn mơ màng, Tần Nguyên đành nhắc lại:
Bố!
Tần Lục cười để lộ hai cái răng nanh nhỏ:
Dạ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.