• 4,585

CHƯƠNG 2: HUYỀN TRANG TRỞ VỀ (1)


Tân Nguyệt cắn tai Vân Diệp một cái nói:
- Nữ nhân Cao Ly kia sinh rồi, sinh ra một nhi tử, hiện tại cả ngày ôm hài tử không rời tay Mang canh bổ cô ta cũng không uống, ngày nào cũng chỉ ăn rau, còn gì cũng không ăn Ngay cả nước cô ta cũng phải cho chó cún uống trước rồi mới uống, làm như chúng ta thừa dịp cô ta không chú ý sẽ hại chết hài tử vậy Nữ nhân Cao Ly lòng dạ hẹp hòi, cả ngày ngân trâm không rời tay, phòng bị ai chứ
- Chủ yếu là phòng bị ta, lo lắng ta sẽ hạ tử thủ Vân gia không bỉ ổi như vậy, Uyên Cái Tô Văn về Cao Ly rồi, nghe nói gia tộc bọn họ đã bắt đầu lui về Bình Nhưỡng, đây là điềm báo mưu phản Qua nửa năm, lại cho nữ nhân Cao Ly kia bồng nhi tử về Có nhi tử, chắc hẳn Cái Tô Văn sẽ đẩy nhanh hành động mưu phản Không vì chính hắn thì cũng vì hài tử của hắn, Cái Tô Văn không phản không được Hắn đã tạo nghiệt ở Trường An, ở Cao Ly cũng nên tạo một cái
Tân Nguyệt nghe trượng phu nhắc tới mưu đồ thì không thèm nhắc lại Quân quốc đại sự của nam nhân không phải việc phận đàn bà như nàng có thể nói ra nói vào Có điều thương đội của Vân gia liệu có phải rút toàn bộ về hay không lại là chức trách của nàng
- Đương nhiên phải về, người của Vân gia không làm pháo hôi Nàng có biết hay không, ba người trong thôn trang chính là chết vì làm nội ứng chi ta đánh thành trì, cuộc sống kia quá nguy hiểm, mặc kệ là người một nhà hay là địch nhân đều liều chết, hi vọng sống sót rất xa vời Người của ta không làm loại chuyện này, năm sau từ từ rút họ về đi, để lại vài gián điệp là được rồi Phải là loại không thể bị người Cao Ly phát hiện, một khi Cái Tô Văn nắm quyền, nàng cứ xem xem, chuyện thứ nhất hắn làm nhất định là đại thanh tẩy, chỉ cần là người Đại Đường là sẽ gặp nguy hiểm Nàng sớm chuẩn bị đi
Tân Nguyệt gật đầu rồi cùng Lý An Lan thương nghị xem bằng cách nào để rút người trở về mà thần không biết quỷ không hay Vân Diệp mặc thêm y phục rồi tới tiểu viện của Vinh Hoa Lúc này Vinh Hoa đang cho hài tử bú, Vân Diệp đi vào nàng cũng không dừng lại, chỉ là yêu thương nhìn hài nhi của mình
- Vân hầu, mẫu tử chúng ta đã đến giờ rồi sao Mấy ngày này con mắt ta không dám khép lại, ta mệt mỏi quá, muốn cho hài tử có thể sống lâu ngày nào tốt ngày đó Hiện tại xem ra tới ngày cuối cùng rồi Ta cũng không chống đỡ nổi nữa Ta và hài tử không có giá trị phải không Nếu như phải giết hài tử thì để ta tự động thủ được chứ
Vinh Hoa đã tiều tụy không nhìn ra hình dạng, dường như chỉ một giây nữa thôi là sẽ té xuống mặt đất Thế nhưng ý chí vẫn kiên định vô cùng, không nhìn ra chút thỏa hiệp nào
- Vinh Hoa, ngươi đã thành công có được sự kính trọng của ta Mặc kệ xem như tình nhân hay là mẫu thân, ngươi đều là nổi bật Cho nên, cho ngươi nửa năm tĩnh dưỡng thân thể, hài tử cũng lớn hơn một chút, mẫu tử các ngươi sẽ lên đường về Cao Ly Thương đội Vân gia sẽ đưa ngươi đến biên cảnh, ngươi viết thư bảo Cái Tô Văn tới đón Mẫu tử các ngươi không có giá trị với ta, giết các ngươi ta không làm được, thôi thì trả lại cho Cái Tô Văn
Vân Diệp nói xong thì xoay người đi, vừa rời khỏi, Vinh Hoa phía sau vừa thả lỏng tâm thần đã truyền đến tiếng ngáy nguồn
Quá trình sống của nhân sinh chính là một quá trình phấn đấu, dù cho ngươi không có bất cứ mục tiêu gì, ngươi cũng phải vì cái bụng của ngươi mà cố gắng Càng là người cường đại, lại càng hi vọng có đối thủ cường đại Đế vương không có đối thủ quả thật tịch mịch, đám công văn khô khan cứ nằm năm này qua năm khác, ngày này qua ngày khác khiến nhiệt huyết của ngươi hoàn toàn bị diệt
Đám đế vương cường đại trong lịch sử lúc về già vì sao đều trở nên bạo ngược Quan trọng nhất chính là vì cuộc sống không có mục tiêu, hoặc là say sưa với rượu mạnh mỹ nhân, hoặc là sẽ lấy giết chóc để thỏa mãn ham thích Tần hoàng như vậy, Hán Vũ như vậy, Đường tông cũng không tránh khỏi Là cận thần thân cận nhất của Lý Nhị, Vân Diệp có thể cảm nhận được rõ ràng sự thèm khát máu huyết trong lòng Lý Nhị Đôi khi Vân Diệp hoài nghi Lý Nhị đang mong mỏi có giết chóc đại quy mô xuất hiện
Mang binh chiến tranh vẫn là khát vọng của hắn, một thống soái vô địch hôm nay chỉ có thể nhìn người khác tung hoành trên chiến trường, bản thân chỉ có thể ngồi trong hoàng cung chờ đợi tin tức thắng lợi, thời gian như vậy khiến hắn vô cùng phiền muộn
- Vân Diệp, nếu như trẫm có cơ hội mang theo mười vạn thiết kỵ, nhất định quét ngang thiên hạ, đánh đâu thắng đó Thế giới này quá nhỏ rồi, tiểu nhân khiến cho trẫm hít thở không thông, lầu các hoàng cung cũng quá thấp bé, khiến cho ánh mắt của trẫm không thể phóng rộng Giang sơn như họa, giang sơn như họa nói nghe êm tai, thế nhưng ánh mắt của trẫm còn không thoát nổi khỏi Trường An, nói gì thấy thiên hạ Không bằng mang theo mười vạn thiết kỵ tới chân trời, góc biển xem, dù là da ngựa bọc thây trẫm cũng thấy lâm li thống khoái
Lý Nhị mới uống một chút rượu mà đã say khướt, Vân Diệp xác định hắn không phải say vì rượu mà là vì bực bội trong lòng, rất giống trạng thái của y gần đây Khuyên cũng vô dụng, Lý Nhị mà nghe người khác khuyên mới là chuyện cười Mỗi một lần tiếp thu khuyên can của đại thần, kì thật chính là quá trình ép thêm vào lò xo trong lòng hắn, càng không nói Lý Nhị là một người vô cùng tự kỷ
Trưởng Tôn nghe Lý Nhị nói đến chết thì không khỏi lệ châu lã chã, cầu xin hoàng đế đừng tùy tiện nói ra từ này, còn nói nếu như hoàng đế đi rồi, nàng cũng không muốn sống nữa Lý Nhị thở dài một tiếng kéo tay Trưởng Tôn biểu tình thắm thiết, vô cùng buồn nôn
Trời ạ, chẳng phải chỉ là uống rượu ăn cua thôi sao Sao phải nói mê sảng đến thế, hai phu thê còn phải biểu diễn tiết mục quấn quýt si mê hay sao Ăn một con cua cũng không yên
Lý Nhị không để ý chuyện này, hắn hành phòng (sinh hoạt vợ chồng) cùng phi tử đều có hoạn quan bên cạnh quan sát, thỉnh thoảng ghi lại một chút tình trường, không cần cấm kỵ ai
Vân Diệp quẳng cua xuống bàn định ra ngoài, ai mà biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, hoàng gia Đại Đường thối nát y nhìn không quen
- Trẫm hỏi ngươi đó Vân Diệp, vì sao không trả lời
Lý Nhị thấy Vân Diệp muốn chạy thì lập tức hỏi cái nhìn của y về lý tưởng của mình
- Bệ hạ, bệ hạ trên đỉnh cao nhìn hổ xem ưng, vi thần vô cùng bội phục Cổ nhân nói, Thiên tử kiếm lấy Yến Khê Thạch Thành làm mũi, Tề Đại (Thái Sơn) làm lưỡi, Tấn Ngụy làm sống, Chu Tống làm chuôi, Hàn Ngụy làm vỏ, bao lấy tứ (man) di, bọc lấy bốn mùa, cuộn lấy Bột Hải, vây lấy Thường Sơn, chế ngũ hành, luận hình đức, khai âm dương, cầm xuân thu, hành thu đông Kiếm này thẳng vô cùng, giơ lên là cao nhất, hạ xuống không có thứ thấp hơn, trên quyết phù vân, hạ tuyệt địa kỷ (địa chất) Kiếm này một khi dùng định chư hầu, phục thiên hạ Ngài chỉ cần ngồi ở Trường An là có thể khiến thiên hạ thần phục, đây mới là phong cách của thống soái bày mưu nghĩ kế quyết thắng ngoài ngàn dặm Nếu tự mình mang theo quân đội chạy đông chạy tây, đoạt thành bạt trại thì rất mất thể diện của bệ hạ, dù là giết chết địch nhân cũng là cho hắn thể diện, không cần thiết phải làm vậy
- Cút, Thiên tử kiếm là gì trẫm còn biết rõ hơn ngươi, làm thế nào trẫm tự có chủ ý Những lời sáo rỗng này từ nay về sau đừng có lèm bèm thêm nữa, mất công nói những lời này thà rằng mang thêm hai bình cua ướp vào còn tốt hơn
 
Mị lực cân thiên hạ, Daxua 20p GG... mời nhảy hố Nhiên Cương Chi Hồn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đường Chuyên.