Chương 198: Đánh tới cửa (7)
-
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
- Nhất Thế Phong Lưu
- 609 chữ
- 2020-02-01 05:00:47
Nguồn: lacthuylinh.wordpress.com
Thanh Huyền chỉ có thể trố mắt.
Ta hỏi ngươi,người của Hách Liên phủ đâu?
tay Phong Vân nắm chặt thành quyền.
Hách Liên Phong Vân ?
Thanh Huyền vừa nghe lập tức liền hiểu được, trước mắt không phải là Vân tiểu thư của đế quốc Cổ Mã, mà là Hách Liên Phong Vân của Á sắt.
Lập tức, bất chấp hai người tướng mạo tương tự có điểm đáng ngờ mà người khác không thể hiểu nổi, sắc mặt Phong Vân hàm chứa sát ý nói:
Đem người nhà của ta giao ra đây, nếu không các ngươi chết không có chỗ chôn đâu.
‘’ Chết không có chỗ chôn, ha ha, chỉ bằng ngươi sao ?
Thanh Huyền cười lớn tiếng như đang nghe một chuyện cười nào đó rất hay ho.
Phong Vân vừa nghe thấy vậy, hai mắt đã trở thành màu đỏ.
Ta hỏi ngươi một lần nữa, gia khuyến của Hách Liên đâu?
Thanh âm như kinh lôi, nổ vang tứ phương.
Thanh Huyền nhìn đại linh sư cấp bậc nho nhỏ của hệ cỏ cây cư nhiên dám uy hiếp hắn, vì thế cười lạnh, nói:
Ngươi không xứng hầu ta nói chuyện, ta cho sống còn có thể sống , muốn giết liền giết, ngươi tốt nhất đừng làm ta……
Lời còn chưa nói xong, Phong Vân đã hoàn toàn phẫn nộ rồi.Lập tức cái gì cũng không nói, hai tay mạnh mẽ vung lên.
Một thanh kiếm linh lực lục sắc ngưng tụ ở trong tay Phong Vân.
Tốt lắm, vậy ngươi sẽ được chôn cùng bọn họ.
Thanh âm như hàn băng Bắc Cực,con mắt đã chuyển sang màu đỏ của Phong Vân tràn ngập sự bi phẫn cùng đau thương, lửa giận tích tụ lại trên thân kiếm, một kiếm liền hướng đến đám người Thanh Huyền mà lao tới.
Nhanh như chớp,xé ngang trời cao .
Linh lực do Phong Vân cướp đoạt lúc trước tập hợp lại thành một lực lượng to lớn, tạo nên một sức mạnh vô hạn.Kiếm khí lục sắc giống như con thanh long, từ trên chín tầng mây lao vút xuống , quét qua hàng vạn quân.Toàn bộ quân của thành chủ trong nháy mắt bị linh lực của lục sắc bao phủ ở bên trong, dòng khí linh lực dao động kinh người.Kiếm vung lên lần nào là đem mấy chục linh vương quất cho ngã trái ngã phải lần ấy.Thanh Huyền trước còn không hiểu gì,lúc sau ánh mắt đã biến sắc nhanh chóng.
Linh hoàng, linh hoàng.
Một kiếm oai phong như thế, cư nhiên chỉ có thể là linh hoàng, trừ bỏ cấp bậc linh hoàng này, hắn không thể tưởng còn có cấp bậc nào khác.
Trời, không phải nói hắn một tháng trước vẫn chỉ là đại linh sư sao?
Như thế nào, như thế nào, hiện tại chính là linh hoàng ?
Đây không phải là lên cấp quá nhanh sao , hay là tin tức của hắn bị sai lầm rồi.
Kiếm tới giữa không trung, gào thét một đường đi xuống.
Thanh Huyền kinh hãi nhìn thanh long trong không trung cuốn khói nhẹ nhàng ,trong nháy mắt tạo thành một kiếm đi tới chỗ hắn.Đồng thời mấy chục linh vương phía sau hắn, cũng đều đang cố gắng chống đỡ.
Ầm ầm.
Lục quang khắp nơi, lóe ra toàn thành Phượng Hoàng.
Chỉ nghe một tiếng đất trời rung chuyển, ầm ầm vang một tiếng nổ lớn, toàn bộ phượng hoàng thành cơ hồ đều vỡ thành trăm mảnh.
Chạy mau, mau……
Ông trời của ta, chạy mau a……