Chương 247: Cưỡng hôn
-
Hắc Thiên Kim
- Tống Tượng Bạch
- 1933 chữ
- 2022-02-06 10:11:08
Đến nơi thì cô ấy đã cảm thấy có gì đó không đúng lắm rồi, nhưng vì nhát gan, lại tò mò cuộc sống của đàn chị nên vẫn ở lại xem.
Cô ấy cũ8ng loáng thoáng hiểu được vì sao bố của đàn chị lại đổi việc rồi.
Khi nào con gái của ông đến chơi thì sẽ mời hết khách đi, chỉ để lại không gian cho con gái ông đến chơi.
Mà giờ ông ta lại muốn chơi đùa với con gái của Chu Mộc! Vương Học Lịch vô thức cầm lấy túi sách của mình.
Nhưng một ông chủ quặng mỏ ở một nơi như ông ta thì làm sao có thể dễ dàng kết giao được với người có bối cảnh như vậy cơ chứ?
Vậy mà hôm nay lại có thể nhìn thấy người thật ở ngay trước mắt rồi.
Chi Chi rất thẳng thắn, gật đầu nói:
Các thầy ở đây hình như đều quen bổ tớ đấy.
Thành Triển, cậu có quen không?
Cao Thành Triển biết được một số tập tục ở Đại Kinh là thích gọi người khác là
thầy
để thể hiện mình là người có văn hóa.
Vì có thể gọi là đến và luôn hiểu được tâm tình của ông chủ mà thư ký Lý - Lý Học Khốn đã điều chỉnh cho chiếc gương chiếu hậu trong ô tô chiều thẳng vào người Chủ tịch Cao.
Giờ anh lại nhìn thấy Chủ tịch Cao bị cô gái kia đè trên người.
Trước đây chúng ta đã từng gặp qua một lần.
Ngài vẫn còn nhớ chứ?
Vương Học Lịch hỏi bằng giọng điệu tha thiết.
Nếu cậu uống vào sẽ loạn tính đấy.
Chi Chi vô cùng kinh ngạc.
Thật sao? Tớ cảm thấy uống ngon lắm.
Hôm nay vậy mà lại được gặp Chủ tịch tập đoàn Thịnh An rồi.
Ông ta vội vàng cầm ly rượu đi đến.
Đi bệnh viện.
ô tô quay đầu xe gấp tạo nên tiếng kết chói tai, đồng thời cũng khiến hai người ngồi sau lắc lư một chút.
Chi Chi ngã lên người Cao Thành Triển.
Nếu muốn đến thì gọi tớ đi cùng.
Nhớ chưa?
Cuối cùng thì Chi Chi vẫn bị Cao Thành Triển kéo đi.
Cao Thành Triển cổ đỡ Chi Chilên, lo lắng hỏi:
Cậu không sao chứ?
Chi Chi nhìn chằm chằm Cao Thành Triển, đầu hơi choáng.
Không sao, chỉ là có hơi thèm ăn thịt.
Chi Chi cười hì hì rồi đột nhiên rướn người lên cắn vào môi Cao Thành Triển.
Rốt cuộc mình đã tạo nghiệp gì cơ chứ! Ông ta sớm đã nghe nói vị chủ tịch trẻ tuổi của Tập đoàn Thịnh An này bụng dạ nham hiểm, đến cả người thân cũng không tha, thủ đoạn vô cùng độc ác, lại còn có bối cảnh vô cùng sâu.
Chủ tịch Cao hiểu lầm rồi.
Ngay sau đó cậu chỉ muốn kéo cô gái này lên đánh cho một trận mà thôi.
Sao lại vẫn có thể cười vô tâm vô phế như vậy được chứ! Chẳng lẽ cậu ấy lại không sợ những nơi như này sao? Đặc biệt là lại còn nhìn thấy đồ uống màu cam vàng ở trước bát đồ ăn của Chi Chi thì mặt của Cao Thành Triển xanh mét.
Chẳng lẽ vị này đi nhầm phòng ư? Không thể nào.
Câu lạc bộ Trường An có quy định hết cả.
Dạ Thần Ý vẫn chưa đến.
Chúng ta đợi một chút được không?
Nghe thấy lý do này, Cao Thành Triển liếc sang nhìn đàn chị mà Chi Chi đang chỉ vào.
Tiếp theo, vì để con gái có một nơi hát karaoke nhưng không gặp phải những trường hợp trên mà ông tự mở một câu lạc bộ cao cấp.
Ai muốn vào chơi thì phải nộp rất nhiều tiền.
Nhưng lần này không có tiếng gõ cửa mà cửa đã mở ra.
Đám Vương Học Lịch nghe thấy tiếng mở cửa thì bị dọa cho mất hồn mất vía. <5br>
Chẳng lẽ Chu Mộc đến đây rồi? Nghe nói năm đó con gái của Chu Mộc đến quán karaoke chơi thì bị mấy tên doanh nhân ở Quảng Nam trêu đùa.
Cao Thành Triển nghĩ đến hậu quả thì không kìm được lửa giận.
Sau này cậu sẽ không quen cái kiểu đàn chị như vậy nữa.
Được gọi là vị chủ tịch trẻ tuổi nhất và xuất thân cao nhất.
Đồng thời còn là đối tượng hợp tác quan trọng của mỏ quặng quốc gia Nam Hồ bọn họ.
Lúc này Vương Học Lịch đăng kích động đến run lên.
Thật đúng là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được chẳng tốn chút công phu.
Đến tận lúc lên xe rồi nhưng chủ tịch vẫn cầm chặt tay của cô gái kia.
Tay Chi Chi bị nắm đau, mím môi nói:
Cậu buông tay ra đi.
Cậu cảm thấy được Chi Chi đang cắn môi mình.
Răng nanh vô cùng sắc.
Nơi đó loạn lắm.
Nước uống đặt trước mặt cậu có tác dụng kích dục.
Lúc đi cô vẫn còn vẫy tay với đàn chị và Lý Miên Miên, nói:
Nếu sau này có hoạt động nào mà Dạ Thần Ý đến nữa thì chị lại gọi em nhé.
Vương Gia nhìn thấy nét mặt nghiêm trọng của thiếu niên bên cạnh chi Chi thì chỉ muốn lập tức quỳ xuống.
Cô ta cảm thấy mình sẽ gặp đen đủi.
Trên người cậu thiếu niên này là bộ đồ tây vô cùng xa xỉ.
Là một gã nhà giàu mới nổi nhờ làm chủ mỏ quặng, Vương Học Lịch cũng có chút mắt nhìn.
Ngay sau đó ông ta lại thấy vị này đi thẳng đến bên người của con gái Chu Mộc.
Nghe thấy tiếng mở cửa, Chi Chi vô thức nhìn sang.
Chủ tịch Cao.
Tôi là Vương Học Lịch, chủ quặng mỏ số bốn ở Nam Hồ.
Mình đau có nỡ cắn cậu ấy đâu.
Nhưng cô nhóc này lại cắn mình đau như vậy.
Cao Thành Triển lắc đầu:
Trước đây tôi không nhớ.
Sau này có lẽ cũng không có ai còn nhớ nữa rồi.
Vương Học Lịch nghe xong thì chân mềm nhũn đến suýt chút quỵ xuống.
Mỗi cậu chạm vào môi Chị Chi, cảm nhận được môi cô mềm như kẹo bông vậy.
Hơi thở của hai người quyện vào nhau.
Nhưng điều làm ông ta để ý không phải bộ quần áo này mà là ông ta biết người thiếu niên này.
Người này chính là Chủ tịch Tập đoàn Thịnh An ở Đại Kinh.
Nơi đây không phải nơi tốt lành gì.
Lần sau cậu đừng tự đến đó một mình nữa.
Nhưng đàn chị nói đó là hoạt động do trường học tổ chức mà.
Chi Chi giải thích.
Người làm chủ một quặng mỏ nhỏ như ông ta ở tầng nào cũng đều phải theo quy định hết.
Chủ tịch Tập đoàn Thịnh An không thể ở đây được.
Bố em thế nào cũng rất vui cho xem.
Đám Vương Học Lịch run rẩy.
Nếu có chuyện gì thì trước tiên phải chạy đã.
Những người đi vào không phải Chu Mộc, cũng không phải Dạ Thần Ý mà là một thiếu niên vô cùng cao ráo, anh tuấn.
Sau đó không thể không buông Chi Chi ra.
Nhìn thấy trên môi cô có máu thì biết đây có lẽ là máu của mình.
Kết quả nhìn thấy Thành Triển hùng hổ đi vào.
Chi Chi ngạc nhiên hỏi:
Thành Triển? Cậu cũng đến tham gia hoạt động sao?
Cao Thành Triển nhìn thấy Chi Chi vẫn còn vô cùng hoạt bát ngồi đấy thì thở phào một hơi.
Nhưng giờ làm sao mà biển ra được một Dạ Thần Y cơ chứ? Đúng 9lúc này, cửa phòng đột nhiên bị mở ra.
Mọi người đều quay đầu nhìn về hướng cửa vì nếu là phục vụ thì sẽ phải gõ cửa trước rồi mới vào. 6
Vương Học Lịch rất muốn lẫn vào giới thượng lưu ở Đại Kinh.
Ông ta cũng từng nghĩ đến chuyện thông qua ai đó để làm quen với bên Tập đoàn Thịnh An rồi.
Nhưng cậu lại không nỡ.
Cho nên sau một hồi giao chiến thì cậu bị cắn một cái thật mạnh.
Chúng tôi tôn trọng Chi Chi còn không kịp ấy chứ.
Bố của Chi Chi là người mà chúng tôi luôn lấy làm gương để học tập theo.
Vương Học Lịch nhìn Chi Chi với ánh mắt nịnh nọt.
Kết quả là ông gọi cả cảnh sát và công nhân ở quặng mỏ đi mấy cái xe đến bao vây cả cái quán karaoke đấy.
Sau đó đám người đó không chỉ vào bệnh viện hết mà cả dự án đầu tư hơn trăm triệu cũng tan thành mây khói.
Lúc ăn cơm cảm thấy khát nên tớ đã uống hai cốc.
Nghe thấy Chi Chi nói vậy thì Cao Thành Triển giật mình.
Tiểu Lý.
Vương Gia cảm thấy cơ thể mình như đang bị dao cắt thành từng chút một vậy.
Ánh mắt của thiếu niên đột nhiên xuất hiện này vô cùng sắc bén.
Nhưng nhìn Chi Chi như này thì chắc chắn là coi bọn họ là thầy giáo thật rồi.
Câu vươn tay ra xoa đầu Chi Chi, không biết nên giải thích như nào với cô mà chỉ nói:
Sau này không được đến đây nữa.
Không khí bỗng chốc trở nên vô cùng khẩn trương.
Người cậu không còn chút sức lực nào, giống như bị rút cạn hết vậy.
Đắc tội Chu Mộc không nói, giờ lại đắc tội thêm một vị sát thần nữa...
Cao Thành Triển bị Chi Chi làm cho dở khóc dở cười.
Cậu tức muốn chết nhưng một câu cũng không nỡ mắng.
Lý Học Khôn lái xe chờ ở dưới tầng, nhìn thấy Chủ tịch Cao nhà mình đang kéo tay một cô gái đi ra thì thở hắt một hơi.
Hai tay của cậu giơ cao nhưng rồi chầm chậm buông xuống, vòng qua chạm vào lưng của cô gái.
Cao Thành Triển ôm lấy Chi Chi, cảm thấy giống hệt như trong hàng nghìn lần cậu đã tưởng tượng.
Lúc này cô ấy cảm thấy thật khó tin, cũng vừa cảm thấy đáng sợ, lại tò3 mò.
Không nghĩ rằng các thầy ở đây lại cung kính Chi Chi như vậy.
Nhưng cậu dùng lưỡi mình để cạy mở răng cô ra, vươn sâu vào.
Khi cảm nhận được lưỡi mình chạm vào đầu lưỡi của Chi Chi thì cậu chỉ muốn liều mạng
ăn
luôn nó,
nuốt
vào bụng mới vừa lòng.
Đừng nói mà...
Ông ấy sẽ không vui đâu, không vui một chút nào đâu.
Hiện nay ngành than đá không còn phát triển như trước nữa.
Nhưng nếu được hợp tác với Tập đoàn Thịnh An thì vẫn có thể trải qua cuộc sống an nhàn.
Tớ đến đưa cậu về.
Dù có tức giận như nào thì nhìn thấy Chi Chi như vậy cậu cũng không thể nào to tiếng được.
Chi Chi nhìn đồng hồ cảm thấy cũng muộn rồi.
Nhưng nghĩ đến Dạ Thần Ý thì cô lại có chút do dự.
Nhưng mà đàn chị đã nói là đến tham gia hoạt động lần này có thể gặp được Dạ Thần Ý.
Sau đó Chi Chi còn vẫy tay chào các vị
thầy
ở đây:
Chào các thầy nhé ạ.
Về nhà em sẽ kể với bố là gặp được bạn của bố.
Biết cậu sức lớn rồi.
Cao Thành Triển nghiêm túc nói:
Không buông.
Biết tối nay sai ở đâu chưa?
Chi Chị nghiêm túc nhìn Cao Thành Triển rồi lắc đầu.
Khóe môi của Chi Chi có vết máu trông như một yêu tinh nữ vậy.
Đôi mắt mênh mông, mờ mịt của cô khiến cho Cao Thành Triển không dám nhìn.
Cậu ôm chặt cô vào lòng, không để cô làm loạn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.