• 216

Chương 255: Say rượu làm loạn


Bên lề đường có những chiếc ghế đẩu, bàn nhỏ và ông chủ trông quán với những viên thịt nướng đang được xoay tròn thật nhanh trên nh8ững viên than đỏ hồng.

Những phần thịt mỡ được người ta nướng từng chút lên, sau đó lại chảy xuống nhỏ lên than hồng nổ nh3ững tiếng lách tách, tuy rằng chưa được ăn nhưng mới chỉ nhìn thôi cũng đã là một việc vô cùng mỹ mãn.

Còn có cả một bình 9nước đang đun trên chiếc lò than bên cạnh kêu ùng ục với những lá trà và hoa tiêu.

Thận dê của ông đã xong rồi đây.
Ông chú nướng thịt đeo chiếc mũ trắng bê lên hai đĩa thận dê.
Tuy Cao Điền Hổ cũng có kinh nghiệm ăn thịt xiên nướng vào nửa đêm với bạn bè, thế nhưng khi phải ăn cùng bố mình thì ông luôn cảm thấy không thoải mái.

Bố ơi, bố cũng vừa vừa phai phải thôi ạ.
Nếu như thích đúng người thì coi đó là may mắn của cả đời.
Thằng nhóc Thành Triển này có con mắt tốt hơn con nhiều, nó rất chú ý đến mọi việc.
Chúng ta ăn xong chỗ thịt này thì về thôi bố, muộn lắm rồi.
Cao Điền Hổ vừa nói xong đã bị bố mình đập cho một cái vào trán:
Anh thì biết cái gì.
Thích thì phải nhanh chóng mà giành lấy, muộn là không còn đâu.
Muộn thế này rồi anh vẫn còn ở chỗ ta làm gì, còn không về với vợ anh đi? Tẹo nữa về nhớ bảo vợ anh một câu là không được phép giới thiệu cho Thành Triến những đứa con gái lung tung nữa.
Thằng nhóc này giờ đã có bạn gái rồi mà quân nhân thì phải chung tình!
Cao Điền Hổ vừa bị mắng vừa bị đánh cho một trận, thật sự quá...
Sắc mặt của Cao Điền Hổ đen sì, bố không thể lúc nào cũng nói tới cháu trai mình cùng với một con chó được!
Cho dù trong lòng ông đang bất mãn nhưng Cao Điền Hổ vẫn phải ngoan ngoãn đáp lại:
Bố cứ yên tâm, thằng nhóc Thành Triển thích ai con cũng sẽ không can thiệp.
Thanh niên mà, thích nhầm người thì coi như một bài học.

Trước đây chúng ta vẫn lo chuyện thằng Thành Triển không tìm được bạn gái thì giờ không cần lo lắng nữa.
Thằng nhóc ấy đã tự mình hiểu ra rồi, với tính cách của nó thì ương bướng lắm.
Lúc trước ta bón cho nó và Hắc Tử cùng một lúc, nó thì ăn như vậc còn Hắc Tử lúc nào cũng gầy nhom.

Lần trước Thành Triển dẫn ta đi ăn thịt xiên nướng cũng không nói gì.
Chỉ có con là lắm điều.
Ông lão đã quen thói mắng mỏ thằng con trai của mình nên mắng vô cùng thuận miệng.

Thằng Thành Triển mà cũng bằng lòng ăn thịt xiên nướng bên lề đường á? Con nhớ mẹ thằng bé nói cái thằng nhóc thối ấy bây giờ mặc quần áo cũng toàn mấy chục nghìn tệ một bộ.
Một nồi vừa to vừa đen.
Nước nó6ng hôi hổi được đổ vào trong bình sứ, trước khi ăn thịt thì uống lấy một ngụm trà, ừng ực từng ngụm rồi sẽ cảm nhận được vị trà, v5ị tê dại và cả vị mặn...
Mùi vị lẫn lộn khiến người ta thấy trong thân thể không còn cảm thấy lạnh lẽo nữa mà đã thông mạch được toàn thân.
Khuôn mặt của ông lão đỏ bừng, tiếng nói cũng to và vang hơn.
Ông chú nướng thịt đứng bên cạnh nghe vậy cũng cười lớn.
Hai bố con nhà này vẫn còn có thể sinh con.
Cao Trường Lâm lườm con mình một cái.

Con nhà anh ấy.
Anh là do ta sinh ra, Thành Triển là do anh sinh ra đó.
Cao Trường Lâm mang khuôn mặt hầm hừ vừa uống rượu đã say bí tỉ.
Chỉ hơi dính một tí dầu vào là tiền giặt quần áo của nó còn đắt hơn tiến ăn thịt nướng đấy.
Cao Điền Hồ luôn có thói quen tranh đoạt tình cảm với con trai khi ở trước mặt bố mình.
Mà kết quả lại không cần nói cũng biết.
Bởi vì chuyện quần áo mà Cao Điền Hổ lại bị bố mình mắng thêm một trận nữa.
Đêm hôm còn gọi hai đĩa thận to thế này.
Ngày mai lính quân y của bố lại tìm con để cáo trạng đấy.
Cao Điền Hổ nhìn miếng thận bóng nhẫy dầu đang tỏa lên hỗn hợp mùi thơm của tương và một loại mùi hôi đặc thù, tỏ vẻ bất lực.

Con không nói, ta không nói thì ai mà biết.

Con không biết cái thằng nhóc thối nhà con...

Bố ơi là nhà chúng ta, nhà chúng ta.
Cao Điền Hổ thấy bố mình đã uống được hai vò rượu, đột nhiên lại đưa cho mình một vò, bộ dáng thì rất vui mừng, nhưng ông cũng bất lực sửa lại lời nói cho đúng.

Cái thằng tiểu tử nhà chúng ta thể mà lại đưa con gái đến bệnh viện.
Cao Trường Lâm vô cùng đắc ý.
Cao Điền Hổ phẫn nộ:
Thằng nhóc thối nhà bố sẽ không làm chuyện gì khiến con người ta to bụng đấy chứ?

Thấy bố mình vừa mắng vừa ăn liên mồm món thận dê, Cao Điền Hổ cũng không cam tâm rơi vào thế yếu.
Nếu như để bổ mình ăn khiến cho sức khỏe ông không tốt thì chỉ bằng mình nhanh chóng cướp món ăn về tay.
Hai bố con ông đang ăn thận dê nướng, uống ly trà nóng, trên khuôn mặt dính đầy dầu mỡ, tuy dân dã nhưng lại cũng rất ấm áp.
Không phải bố bảo con đi ăn thịt xiên cùng với bố sao...

Nhìn thấy bố mình lảo đảo lại vẫn gọi thêm một đĩa thận nữa khiến Cao Điền Hổ chỉ muốn gửi ngay tin nhắn cho lính quân y rằng ngày mai phải kiểm tra ông cụ này cho cẩn thận.

Tối xấu gì thì ông cũng phải đưa bố mình về nhà đã.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.