• 684

Chương 263: Lần đầu gặp mặt


Trên thực tế, con trai cũng vậy.

Nếu như con gái là dòng suối thì con trai là con sông.
Chạy ra khỏi nơi này.
Chạy ra khỏi thành phố này.

Sau này thường xuyên đến đây chơi nhé, cái thằng bé Thành Tuấn ngày nào cũng nhắc về cháu suốt bên tai.
Lục Thành Tuấn nhìn biểu cảm của bố mẹ mình.
Cậu vừa căm phẫn vừa tức giận.
Cậu độc lập tự mình giải quyết.
Cậu chăm chỉ, nỗ lực.
Ở đầu đường phía trước, Liễu Mạch đang kéo lấy tay chồng, đoan trang tao nhã đứng ở đó tiễn khách.
Nhìn thấy con trai ở đối diện chạy tới, Liễu Mạch tối sầm mặt.
Ông cười nói:
Biết người con thích rồi thì bình thường cứ yên tâm mà dắt về nhà chơi.
Nhưng phải chú ý một chút, đừng có quậy quá gây ra án mạng.
Không ngờ rằng, không ngờ rằng cô lại là bạn qua thư của Thành Tuấn.
Nhìn hai người tay trong tay, nụ cười trên mặt của Lục Cẩm Hoa càng lớn.
Chi Chi chỉ hít thở nhè nhẹ, sau khi đứng lại vẫn có thể chào hỏi mọi người.
Nhìn hai người trước mặt, chắc là bố mẹ Thành Tuấn, cô vừa nhìn thấy họ ở trên sân khấu.
Lục Cẩm Hoa rất phấn khích.
Đây đúng là duyên phận.
Vừa rồi mẹ không ở đây, Chi Chi còn lo sợ rằng mẹ sẽ lại đột nhiên biến mất nữa.
Lúc này nhìn thấy bà xuất hiện, trong lòng Chi Chi yên tâm hơn.
Ngọn gió trước mặt, cũng không còn mang lại cảm giác nhẹ nhàng nữa.
Một thiếu niên mặc đồ tây xanh nhạt, nắm lấy tay một thiếu nữ váy xanh nhạt cùng nhau chạy.
Nước mắt cậu không ngừng chảy ra.
Cô là chị gái của cậu.
Chưa từng nói dối người khác.
Chưa từng lừa gạt người khác.
Chi Chi lễ phép chào:
Cháu chào cô chú, cháu là Chu Chi Chi, bạn qua thư của Thành Tuấn.
Lần đầu gặp mặt, mong cô chủ quan tâm nhiều hơn.
Liễu Mạch lần đầu mặt đối mặt với nữ sinh này ở khoảng cách gần như vậy.
Nhưng lúc này đây, tất cả chỉ khiến cậu cảm thấy đau xót, thống khổ.
Cậu muốn dẫn cô chạy ra khỏi chỗ này.
Cậu kéo tay Chi Chi, từ đi chầm chậm đã chuyển thành chạy vụt.
Cậu nhìn thấy khung cảnh hai bên đang lùi dần về sau.
Bố cô ấy là tội phạm cải tạo, ông cô ấy là một người tàn tật cụt chân, cô được nghỉ học sẽ giúp gia đình làm việc, kiếm tiền đóng học phí.
Bố cậu là lãnh đạo quân đội, ông cậu là lãnh đạo cấp cao quốc gia, cậu chưa từng phải lo lắng về vấn đề tiền bạc, trong nhà không thiếu bảo mẫu, người giúp việc.
Lúc này, Liễu Mạch đột nhiên có chút run rẩy, có chút không tự nhiên mà buông lỏng cánh tay của chồng.
Lục Cẩm Hoa cũng ngày người.
Cậu trông chờ vào cuộc sống tốt đẹp, cậu vì cái
tốt đẹp
đó mà cố gắng.
Nhưng thực tại như lấy cậu ra làm trò đùa.

Ông Lục, xin ông hãy tự trọng, con gái tôi tuyệt đối sẽ không bước chân vào cửa nhà họ Lục các người.
Chi Chi ngẩng đầu, nhìn thấy mẹ đi đến.
Cô vô cùng kích động.
Cô vừa học vừa bán thịt xiên.
Cậu đã từng cảm thấy tất cả mọi hoạt động của Chi Chi đều khiến cậu cảm thấy thú vị, sinh động.
Cậu đi rất nhanh, rất vội, luống cuống chạy bừa, không biết là đi đâu, chỉ muốn chạy ra ngoài.
Cậu không muốn người nhà nhìn thấy Chi Chi.
Cô gái tóc dài trước mặt với cô gái trọc đầu kia hình như là một, không ngờ rằng cô bé lại là bạn qua thư của Thành Tuấn.
Ông vẫn luôn nghe Thành Tuấn nói về bạn qua thư của cậu, đôi khi cậu còn mang dáng vẻ xấu hổ.
Ông ban đầu còn cảm thấy cô bé này thật đáng thương.
Trong lòng không hiểu sao cứ luôn nghĩ tới cô.
Chi Chi cũng bị Thành Tuấn kéo chạy mà thở hồng hộc, có chút không sao hiểu được, cảm giác Thành Tuấn hôm nay đột nhiên trở nên khác lạ.
Nhìn thấy bố mẹ, sắc mặt Thành Tuấn trắng bệch.
Hành lang dài như bất tận, chạy mãi không đến điểm cuối cùng.
Thế nhưng điểm cuối cùng cũng không được như ý.
Cậu mở miệng định nói, nhưng cổ họng như bị cái gì đó chặn lại, nói không ra hơi.
Cậu giống như con cá mắc cạn bị người ta bỏ mặc, chỉ biết mở miệng, không thể kêu cứu, chỉ có thể nằm chờ chết.
Còn nữ sinh này nữa, vẫn chưa gặp mặt nhau đã ném thịt vào người mình, làm bẩn quần áo của bà ta, khiến bà ta phải đi thay bộ quần áo khác.
Liễu Mạch cảm thấy đây đúng là khắc tinh của mình, mới nhìn đã thấy ghét rồi.
Cô ở trên thảo nguyên chăn thả gia súc.
Cô lên núi săn bắt.
Lúc này, bà ta quên mất, trước đó bà ta dặn người phục vụ qua hắt nước trái cây.
Nhưng trước mặt chồng và các vị khách, Liễu Mạch vẫn vô cùng dịu dàng tao nhã.
Cậu thực sự đang run rẩy.
Mọi tế bào trong cậu đang3 kích động phát run, phẫn nộ phát run.
Cậu từ nhỏ làm việc gì cũng cẩn thận phép tắc.
Chưa từng làm tổn thương người khác.
Con trai nuôi phí cơm mà, còn cái gì mà trầm cảm chứ, ngày thường không chạy không nhảy, im im như người chết vậy.
Bây giờ gặp được người con gái nó thích thì khác hoàn toàn, cả người cứ như sống lại, trước kia thì cứ như người chết vậy.
Con trai sẽ không khóc một cách tùy t8iện.
Nhưng khi khóc, lại như nước vỡ bờ đê, sóng cuồn cuộn chảy.

Bố nói bừa cái gì đấy!
Cậu khàn khàn quát, nhưng không có lực một chút nào.
Lục Cẩm Hoa chỉ nghĩ là con trai đang xấu hổ, nam sinh 18 tuổi cũng phải biết thích con gái chứ.
Hay đúng hơn, cậu không muốn để Chi Chi gặp người nhà mình.
Cậu cảm thấy khuôn mặt ai cũng thật ghê tởm, giống như mình vậy.
Cậu muốn đưa Chi Chi trốn khỏi đây.
Trốn khỏi cái chốn đông người này.
Nhưng thiếu niên chạy phía trước, những giọt nước mắt bị gió hong khô, rồi một lần nữa lại ướt đẫm.
Cậu nhớ lại lúc nhỏ khi nhận được thư của Chi Chi.
Chạy ra khỏi quốc gia này.
Chạy ra khỏi hành tinh này.
Đây vốn là một cảnh tượng đẹp đẽ.
Dịu dàng như một khung cảnh tình yêu.
Thể lực của Chi Chi tốt hơn của Thành Tuấn.
Thành Tuấn chạy nhanh như muốn tắt thở.
Đây là bạn của con à, tại sao lại không giới thiệu một chút nhỉ.
Ánh mắt của Liễu Mạch dường như ngay từ đầu đã dán chặt vào nữ sinh kia, vốn không thèm nhìn con trai.
Bà ta cũng không chú ý đến biểu cảm tuyệt vọng trên khuôn mặt con trai.
Nhìn thấy con trai chạy đến, khuôn mặt thân thiện, giọng nói nhẹ nhàng.

Thành Tuấn, con xem con đi, vừa nói con đủ 18 tuổi đã hấp ta hấp tấp chạy loạn rồi.
Bố mẹ con rất là tiến bộ.
Lục Cẩm Hoa nói xong, còn tỏ vẻ
ông bố của năm
, nháy nháy mắt với con trai.
Lúc này, một giọng nữ lạnh lùng vang lên.
Nhưng 9cách đó không xa, chị gái đang dương dương đắc ý dẫn anh Thành Triển đến nhìn, nước mắt cậu giàn giụa, cậu khóc càng thêm tuyệt vọng.
Cậu nhanh chóng đẩy Chi Chi ra.

Để tớ đưa cậu về
Thậm chí cậu còn không để ý bàn chân cậu đã dẫm vỡ cái trâm thành hai mảnh.
Thành Tuấn kéo tay Chi Chi, đi ra ngoài.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.