• 5,177

Chương 1478: Ngoại truyện, chúc tết đoan ngọ mạnh khỏe


Cảnh tượng lạ lẫm xung quanh khiến anh cảm thấy rùng mình, đến lúc anh nhìn thấy bảng giới thiệu trước điểm du lịch Đế Lăng, anh giống n8hư rơi xuống hầm băng vậy, vừa tức vừa buồn.

Triều Khương truyền đến bây giờ đã qua tổng cộng mười ba vị hoàng đế, lăng mộ của 3Thái Tổ được gọi là
Thần Lăng
, đến bây giờ, đó vẫn là ngôi mộ hoàng đế duy nhất được công khai.

Vệ Từ không biết con cháu sau9 này suy nghĩ thế nào, tùy tiện để người khác đến lăng mộ tổ tiên tham quan, quấy nhiễu sự yên tĩnh của tổ tiên, đúng thật là... Nghĩ n6hư vậy, anh cũng không biết nên dùng từ ngữ nào để thể hiện sự tức giận và đau buồn trong lòng mình.
Lúc này, Vệ Từ mới nhận ra trên tay cô bé có cầm một chuỗi bánh chưng.
Quả nhiên cô bé này là...

Ngài không nói tiếng nào mà đã trốn nhà đi, phu nhân đang rất tức giận đấy.

Tuy hoàng thất nói rằng giao quyền lực ra, sửa thành quân chủ lập hiến, nhưng cũng đâu phải đã chết hết đâu, thế mà lăng mộ tổ tiên lại bị người khác bắt mở ra.
Vệ Từ quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp trắng trẻo của một bé gái mới sáu, bảy tuổi, đôi mắt cô bé ửng đỏ.

Ngươi cũng thấy nhục nhã sao?
Vệ Từ hỏi cô bé.
Cô bé nói:
Chẳng lẽ không phải à?

Vệ Từ nhìn cô bé, cảm giác rất thân quen, thậm chí còn có cảm giác xúc động gần gũi.

Ở đây nhiều người lắm, ta dẫn ngươi đến chỗ khác, chờ người nhà của ngươi đến được không?

Vệ Từ cảm thấy hơn ngạc nhiên, anh còn chưa kịp nghĩ nhiều, hai cô gái trưởng thành rất có khí chất đến cản đường hai người.

Thái tử Huệ Thường.

Cô bé lạnh lùng hỏi:
Tết Đoan Ngọ, ta đến thăm tổ tông không được à?

Có rất nhiều kẻ lừa đảo, cô bé này có vẻ ngoài xinh đẹp như vậy, nói không chừng có thể sẽ gặp xui xẻo.
Cô bé liếc nhìn anh, nhếch miệng đưa tay ra.
Vệ Từ nắm tay cô bé đi về phía trước, thuận miệng hỏi:
Vì sao vừa nãy ngươi lại nói ‘vô cùng nhục nhã’?

Vệ Từ giống như một con rố5i gỗ, để người khác xô đẩy mình qua cửa kiểm tra, đi qua cửa đầu tiên vào lăng mộ.
Gọi là Đế Lăng, nhưng bài trí trong này lại không hề có cảm giác âm u, nhưng cũng không có sự xa hoa lãng phí của hoàng đế, ngược lại rất rộng rãi đơn sơ.
Đi vào trong Đế Lăng là hai hành lang lát đá dài, hai vách tường có khắc những bức tranh kể lại sự tích của Thái Tổ từ nhỏ đến lớn, đi xuyên suốt cả đoạn hành lang bằng đá này, dường như có thể nhìn thấy cả cuộc đời của cô. Đế Lăng là một trong những điểm du lịch nổi tiếng nhất cả nước, số lượng khách nơi đây đón tiếp mỗi ngày có hạn, vé vào cửa thường không đáp ứng đủ nhu cầu. Vệ Từ đi theo dòng người, đi được khoảng trăm mét, anh nhìn thấy vài đoàn du lịch, hướng dẫn viên du lịch đang giới thiệu các sự tích lịch sử gắn liền với các bức tranh vẽ cho du khách. Vệ Từ mím chặt môi, lảo đảo đi về phía trước, sắc mặt anh tái nhợt lại, trông giống như một hồn ma trong Đế Lăng.
Cô bé lạnh lùng nói:
Gần một trăm năm trước, lực lượng tư bản dân gian phát triển, xúi giục dân chúng ép buộc hoàng thất thay đổi pháp luật, tầm ảnh hưởng của hoàng thất càng ngày càng yếu đi. Nữ đế thời đó đưa ra quyết định, chủ động ký kết hiệp ước quân chủ lập hiến. Có điều, hoàng thất chung quy vẫn là hoàng thất, luôn có người lo rằng nữ đế có thể phục vị, năm lần bảy lượt chạm vào giới hạn. Hoàng thất đã từ bỏ quyền lực lâu rồi, ngoại trừ nắm một ít binh quyền trong tay ra, căn bản không có thứ gì để dựa vào, nên không thể không thỏa hiệp. Hơn hai mươi năm trước, lăng mộ của Thái Tổ sụp đổ, người ngoài lấy cớ bảo vệ di tích lăng mộ, mong muốn phái chuyên gia vào tu sửa, qua đó nghiên cứu lịch sử về thời đại cũ, hơn nữa còn quá đáng hơn khi đưa ra yêu cầu vô lý là xây dựng nơi này thành điểm tham quan.

Vệ Từ nghe vậy không khỏi rùng mình:
Quá đáng thế à... Vậy thì tại sao lại phải ủy quyền lập hiến?


Bởi vì...
Cô bé nghiêng đầu trầm tư một lát, buồn bã nói:
Thời gian luôn chảy về phía trước, hoàng thất không thay đổi kịp. Nếu như hoàng thất cố chấp giữ lấy quyền lực không chịu buông tay, ắt sẽ phải đối chọi với trào lưu của cả thời đó, hai bên nhất định phải hy sinh một. Hoàng thất lựa chọn hy sinh lợi ích của mình là vì suy nghĩ cho sự ổn định của cả quốc gia, cũng vì đổi lấy sự trường tồn lâu dài hơn.

Theo sách sử ghi chép, ngoại trừ nữ đế đang tại nhiệm lúc này, kết cấu lăng mộ của mười hai vị hoàng đế trước đó giống nhau y như đúc.
Vào
Thần Lăng
tương đương với nhìn thấy lăng mộ của mười một vị đế vương khác.
Vệ Từ đi theo dòng người, đi qua
hành lang đá
, du khách rất đông, may mà thân hình của anh đủ cao, rất có cảm giác hạc trong bầy gà.
Hốc mắt Vệ Từ đỏ bừng, anh đứng ở góc cuối hành lang đá, từ từ bình tĩnh lại.
Lúc này, anh nghe thấy một giọng nữ trẻ tuổi nói lên tiếng lòng của anh ra.

Vô cùng nhục nhã!

Vệ Từ nghe thấy một hướng dẫn viên nào đó nói:
Chúng ta đang được nhìn ngắm một bức vẽ cực kỳ nổi tiếng: ‘Thái Tổ răn dạy’, cảnh cáo thiếu đế lúc bấy giờ không được làm tang lễ quá rầm rộ, tất cả mọi thứ chôn theo đều phải đổi thành đất bình thường, không được chôn vàng bạc châu báu theo người. Đây cũng là phong tục của tất cả hoàng đế triều Khương, theo sử sách ghi lại, Khương Nhân Tông là hoàng đế ‘xa hoa lãng phí’ nhất trong lịch sử triều Khương, tài sản chôn cùng cũng chỉ nhiều hơn tổ tiên hai miếng kim bài được làm bằng vàng ròng. Trên làm dưới theo, điều này cũng khiến phong tục mai táng sau triều Khương trở nên đơn giản hơn, đồng thời, lăng mộ của triều đại này cũng là mục tiêu mà không có bất cứ một nhóm trộm mộ nào muốn đến, bởi vì ở đây không có gì đáng giá cả.

Tài sản chôn theo trong Đế Lăng có thể coi là nghèo nàn, nhưng diện tích thì không hề nhỏ, toàn bộ lăng có thể chia thành năm phần.

Hành lang đá
ghi lại tất cả câu chuyện về đế vương khi còn sống,
mộ chính
là nơi mai táng quan tài đế vương,
Tinh xá
chứa sách vở tranh vẽ của đế vương lúc còn sống,
Thần đường
là nơi đặt tượng đất nung của các hạ thần và hoàng đế đương triều, cuối cùng là
Ngoại điện
là nơi đặt tượng đất nung của hàng nghìn binh sĩ.
Nòng cốt chủ yếu của thời đại này là khoa học kỹ thuật.
So sánh về mặt này, hoàng thất vẫn chưa từng thua, sớm muộn gì cũng phải khiến bọn tư bản thừa nước đục thả câu này thua sạch cả quần lót của tổ tiên mười tám đời!
Tổ tiên?

Ta đi đặt bánh rồi về.

Nếu không phải ngày lễ đặc biệt, mộ chính của Thần Lăng sẽ không mở cửa cho người ngoài, nhưng hậu duệ hoàng thất có thể đến để tế bái tổ tiên.
Vệ Từ phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ, hai người phụ nữ gọi cô bé là
Thái tử Huệ Thường
đều không nhìn thấy anh.
Không có sự thay đổi nào mà không cần hy sinh đổ máu, trừ phi có một bên chủ động lùi xuống, chấp nhận thay đổi.
Vệ Từ nghe xong, yết hầu như nghẹn lại, không biết nên nói gì tiếp.

Có điều...
Sắc mặt của cô bé bỗng trở nên nghiêm nghị hơn, cô bé than thở:
Hoàng thất nhượng bộ không có nghĩa là không nhớ mối thù hận này nữa. Từ bỏ quyền lực cũng không có nghĩa là để người khác chà đạp! Mối thù bị ép mở cửa lăng tổ tiên này, sớm hay muộn cũng phải đòi lại...

Cô bé kéo Vệ Từ đi qua mật đạo đến mộ chính đế lăng, xung quanh trống trải, chỉ có ánh sáng từ ngọn đèn duy nhất được lắp gần đó.
Mộ chính đế lăng chỉ có một quan tài, bên trong lại táng hai thi thể.
Ngoại trừ dòng dõi hoàng thất, không ai có thể biết được thân phận của thi thể nam kia, một vài chuyên gia lắm chuyện đã nghiên cứu tham khảo, nhưng không thể đoán được.
Cô bé nói:
Cũng đâu phải mẹ không biết ta thích trốn nhà đâu, cùng lắm lúc về bị phạt chút gia pháp thôi.

Từ lúc lập hiến đến bây giờ, hai vị nữ đế đều có tính cách dịu dàng mềm mỏng, ít nhất biểu hiện ra bên ngoài là vậy.
Mẹ của cô bé luôn tỏ ra tốt tính trước mặt người ngoài, ai biết được lúc bà tức giận đã đánh con gái hung dữ đến mức nào.
Cô bé cảm thấy rất khó hiểu, thi thể nam trong quan tài cũng là tổ tiên của cô bé, nói thẳng ra thì đây là chuyện nhà của cô bé, người ngoài nghiên cứu gì chứ.

Vệ Từ thấy cô bé đặt hai cái bánh lên đĩa, cung kính làm lễ với tổ tiên.

Cô bé nói:
Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy tổ tiên hiển linh, bức họa người xưa lưu lại vẽ rất đúng, nếu không thì ta sẽ không nhận ra được.


Vệ Từ:
...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế.