• 5,177

Chương 1546: Đánh nhiếp lương, tấn công dương đào, kiếm chỉ thiên hạ (86)


[Meo Meo Meo]: Đây quả thật là thủ đoạn
đánh uyên ương
vô cùng tàn nhẫn mà người đời vẫn nói, cuối cùng tui cũng gặp đư8ợc.

Cá muối đúng là cá muối, căn bản là không đứng đắn được bao lâu đã lạc đề.

[Hoa Mãn Lâu Hào Hoa Phon3g Nhã]: Ngoại trừ những trường hợp yêu không cần não thì làm gì có ai không quan tâm đến việc trên tay người yêu mang nợ9 máu với người thân của mình chứ? Bên trong những câu chuyện ngược trên internet, nam chính giết sạch cả nhà nữ chính mà6 vẫn có kết Happy Ending, tuy nhiên đây đều không phải thực tế.
Đám cá muối thấp thỏm quan sát, người nào người 5nấy đều lo lắng cho Khương Bồng Cơ và Vệ Từ.
Bọn họ theo dõi livestream nhiều năm như vậy đương nhiên hiểu rõ tính cách của hai người họ, cả hai đều là kiểu người trong mắt không chứa được một hạt cát.
Ánh mắt Khương Bồng Cơ nhìn Vệ Ưng mang theo sát ý, tay trái đặt lên chuôi đao Trảm Thần ở bên hông, ngón tay hơi siết chặt lại.
Sắc mặt anh tái nhợt tạ lỗi với Khương Bồng Cơ, cô nhìn hai mắt thâm đen của anh, trong lòng mềm nhũn.

Vì bày mưu hiến kế cho trận chiến này Tử Hiếu đã cực khổ rồi, đi xuống nghỉ ngơi trước đi.

Giọng của Khương Bồng Cơ rất bình tĩnh, đôi môi Vệ Từ hoàn toàn không còn màu máu nữa, lúc đứng dậy còn hơi không vững, người không biết còn thật sự tưởng rằng anh tu tiên quá lâu nên cơ thể không chịu đựng được. Một vị tiểu tướng đưa tay ra đỡ Vệ Từ thì phát hiện cánh tay anh đang không kiềm chế được mà run rẩy.
Diêm Vương còn không so đo chuyện này, chẳng lẽ chết trong tay đao phủ thì kém người ta một bậc còn chết trong tay Khương Bồng Cơ thì có thể hơn người một bậc?
Nói Vệ Ưng không phải cố ý bắt bẻ, e rằng năm triệu cá muối sẽ không tin.
Bầu không khí trở nên nghiêm trọng, bên trong trướng mọi người mơ hồ có loại ảo giác một giây giống như một năm, mãi đến khi Vệ Từ phát ra một tiếng than khổ sở.
Khương Bồng Cơ lạnh lùng nói:
Từ đầu tới cuối ta không hề muốn hủy hoại huynh ấy nhưng ta lại thấy chính ngươi mới là người muốn hại huynh ấy.

Người biết rõ tình hình thì nghe hiểu rõ ràng còn người không biết rõ thì không hiểu gì hết, như kiểu rơi vào sương mù vậy.
Tay phải của Vệ Ưng bắt lấy đao Trảm Thần, lưỡi đao sắc bén lập tức cắt ra một vết máu thật dài trên lòng bàn tay của hắn.
Hơn nữa làm người bên gối của nữ chư hầu dễ dàng lắm sao?
Bên trong còn liên đới đến bao nhiêu hiểu lầm rắc rối và lợi ích đây?
Vệ Từ chẳng khác nào bị người gác lên đống lửa nướng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị người ta hại chết.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Vị chư hầu trước mặt này có thù oán lớn cỡ nào với em trai hắn mà lại hại hắn một đời như vậy?
Khương Bồng Cơ
soạt
một tiếng rút đao Trảm Thần ra, lưỡi đao đặt trên cổ Vệ Ưng, cô lạnh lùng nói:
Người đi rồi, còn gì muốn trăn trối nữa không?


Chủ công, e là quân sư đang rất mệt mỏi, để mạt tướng đưa quân sư về nghỉ ngơi trước nhé?

Sắc mặt Vệ Từ cực kỳ yếu ớt, hai chân dường như không còn sức lực, rất có khả năng ngã xuống đất bất cứ lúc nào.
Nếu không có người dìu anh trở về, thật sự sợ rằng nửa đường anh sẽ ngã xuống và gặp nguy hiểm.
Dường như hắn không cảm giác được đau đớn, ngực phập phồng, đồng thời lộ ra một nụ cười ác độc.

Ngươi có thể học theo những nam đế kia, thiết lập tam cung lục viện, năm thê bảy thiếp, hai mươi bảy phu nhân, tám mươi mốt ngự thê.
Giọng Vệ Ưng khàn khàn, hắn nói:
Bây giờ Lan Đình Công cũng coi như người đứng đầu thiên hạ, chỉ cần ngươi muốn thì có cái gì mà ngươi không có được?

Tại sao không thể bỏ qua cho Vệ Từ chứ?

Không ngờ chân tướng lại là như vậy!
Người đàn bà trước mặt này thật sự muốn hoàn toàn hủy hoại Vệ Từ hay sao?
Nếu Khương Bồng Cơ và Vệ Từ có thể lập gia đình thì đã kết hôn từ lâu rồi, dây dưa đến tận bây giờ không có động tĩnh gì có lẽ hơn phân nửa là muốn để Vệ Từ ẩn thân cả đời.
Vệ Ưng rất bình tĩnh hỏi ngược lại cô:
Nếu không thì sao? Lan Đình Công cho là vì nguyên nhân gì?

Bầu không khí bên trong doanh trướng đọng lại một cách dị thường, tràn ngập sự lúng túng khiến người ta hít thở khó khăn. Đám Kỳ Quan Nhượng nhịn không được liếc mắt sang người đang mặt cắt không còn chút máu là Vệ Từ, hình như hơi lo lắng. Chủ công nhà mình và Vệ Từ
cấu kết
với nhau, đây là điều mà không ít tâm phúc ngầm hiểu. Nếu như Vệ Ưng chết trên tay chủ công thật, vậy Vệ Từ... Phương diện lý trí còn có thể hiểu được chứ về phương diện tình cảm e là sẽ gặp khó khăn.
Khương Bồng Cơ không trả lời, Vệ Từ đang ngồi quỳ nghiêm chỉnh lại siết chặt vạt áo, bởi vì dùng sức mà đầu ngón tay trắng bệch.
Trong nội tâm sóng biển trào dâng nhưng trên mặt Khương Bồng Cơ vẫn giữ bình tĩnh như lúc ban đầu, cô hỏi Vệ Ưng:
Tại sao ngươi lại nói ra một yêu cầu như vậy?

Vệ Ưng đáp:
Chết trong tay đao phủ tầm thường không bằng chết trong tay Lan Đình Công, đây coi như là một vinh dự.

Khương Bồng Cơ cười lạnh:
Chỉ vì nguyên nhân này thôi sao?

Vệ Ưng nghiến răng nghiến lợi nói:
Chẳng lẽ ngươi muốn hủy hoại nó?

Người Vệ Ưng thấy có lỗi nhất chính là cậu em trai này, vốn tưởng rằng em mình tìm được một minh chủ đáng để phó thác, kết quả lại là dê vào miệng cọp.
Chẳng trách mấy lần hắn sắp xếp cho Vệ Từ xem mắt chọn vợ để sinh con nối dõi thì anh đều không đồng ý.

Nghe nói Lan Đình Công võ nghệ cao cường, có thể nói là đệ nhất dũng tướng, vong hồn dưới trường đao trong tay nhiều vô kể.
Vệ Ưng nói:
Giết người chẳng qua là một đao chém xuống, đầu rơi xuống đất thôi mà, ngay cả cái này Lan Đình Công cũng keo kiệt hay sao? Hay là tại hạ như vậy quá hèn mọn, không xứng làm bẩn tay ngài?

Đám cá muối lo lắng quan sát, hận không thể nhào qua màn hình giúp Khương Bồng Cơ làm thịt Vệ Ưng.
Dù sao kiểu gì cũng phải chết, chết ở trong tay ai thì có cái gì khác nhau?
Tay trái Khương Bồng Cơ đặt lên chuôi đao, đôi mắt lạnh lùng nhìn Vệ Ưng, thế mà đối phương lại không sợ hãi chút nào khi đối mặt với cô.

Đi đi, nhớ mời một quân y có y thuật tốt đến khám cho quân sư, có lẽ không cẩn thận bị nhiễm gió lạnh rồi.

Khi vị tiểu tướng nhiệt tình kia đưa Vệ Từ rời khỏi doanh trướng thì suy đoán trong lòng Vệ Ưng cũng được chứng thực, hắn than thầm trong lòng.
Bất luận Vệ Từ dùng sắc dụ quân vương hay hai người lưỡng tình tương duyệt thì dư luận vẫn luôn hà khắc với phe yếu thế hơn. Lấy một ví dụ, vị Long Dương Quân kia có nhiều bản lĩnh, kết quả người đời sau vừa nghĩ đến ông ta đều nói ông ta là nam sủng phục vụ cho người, công lao, tài năng và học vấn đều dựa vào việc đi cửa sau.
Long Dương Quân sống năm 243 TCN, là nam sủng của Ngụy An Ly Vương.
Bây giờ còn có thể giấu giếm được, sau này nếu bại lộ ra thì chắc chắn Vệ Từ chính là người bị chỉ trích suốt trăm nghìn năm lịch sử.
Dù Vệ Ưng không nói thẳng ra nhưng Khương Bồng Cơ vẫn hiểu được ý của hắn.


Quả là một lý do đường đường chính chính, hay lắm!
Khương Bồng Cơ cười lạnh, nói:
Lần đầu tiên ta gặp được người nói ra lòng riêng của mình một cách cảm động như vậy đó.


Quả thật là Vệ Ưng muốn tốt cho em trai nhưng cũng có ý nghĩ muốn chọc tức Khương Bồng Cơ, có lẽ theo quan điểm của hắn thì đây gọi là
vẹn cả đôi đường
chăng?

Bất luận như thế nào, Vệ Từ bị hắn đẩy vào chỗ chết rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế.