• 5,177

Chương 1678: Chiếm nam thịnh, giết an thôi (88)



Nghĩa nữ kia của ta rất thích cô, có điều lúc nhỏ gặp nhiều chuyện long đong nên tính cách hơi kỳ quái, nếu có chỗ nào vô 8lễ, mong cô thông cảm, nhờ các binh sĩ dưới trướng của cô coi sóc giúp con bé một chút.
Lữ Trưng trầm tư ba giây, chần ch3ờ nói:
Nó cũng là một đứa trẻ mệnh khổ.


Ánh mắt Khương Bồng Cơ lóe lên tia kinh ngạc.
Dù sao cũng là huynh đệ đồng môn cùng một thầy dạy dỗ, sự hiểu biết của Lữ Trưng về Vệ Từ dĩ nhiên người ngoài không thể nào so sánh được.
Trong mắt người ngoài, có lẽ họ đều cho rằng Khương Bồng Cơ ép buộc Vệ Từ, Vệ Từ không thể không khuất phục dâm uy của cô, nhưng Lữ Trưng hiểu, nếu Vệ Từ không có ý với người đó thì đừng nói dùng sức mạnh quyền lực ép bức, dù có kề dao lên cổ anh, anh cũng sẽ không dễ dàng khuất phục.
Chỉ cần đây là lựa chọn của chính Vệ Từ, Lữ Trưng sẽ tôn trọng.
Có điều…
Lữ Trưng có vẻ coi quân cờ là Vệ Từ, chỉ muốn bóp nát nó.

Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, quả là không lừa ta.

Ngoài miệng Khương Bồng Cơ nói như vậy, nghe không khách sáo lắm nhưng Lữ Trưng hiểu rõ ý nghĩa thực sự cô muốn biểu đạt. Khang Hâm Đồng là con gái nuôi của Lữ Trưng, dĩ nhiên sẽ được chăm sóc đặc biệt hơn những người khác. Giờ đưa Khang Hâm Đồng đặt dưới mắt anh ta thì sẽ tránh cho Lữ Trưng vừa bệnh vừa phải lo lắng đến tình hình của con gái nuôi.
Lữ Trưng được Khương Bồng Cơ sắp xếp ở một nơi khá yên tĩnh để dưỡng bệnh, cô còn dặn y sư đừng tiếc y dược, có gì hữu dụng thì cứ dùng.
Có tình cảm với ai cũng được, sao cứ phải chọn Khương Bồng Cơ có độ khó cao nhất?
Bây giờ là chư hầu, sau này là đế vương.

Mấy năm nay, cậu không thay đổi nhiều lắm.

Lữ Trưng đặt sách dạy đánh cờ sang bên cạnh, ra hiệu cho Vệ Từ ngồi xuống ghế đệm đối diện mình.
Rốt cuộc anh nảy sinh tình cảm vượt trên quân thần với Khương Bồng Cơ từ khi nào?
Vệ Từ nói:
Có lẽ là từ kiếp trước.

Không chịu nghỉ ngơi mà vẫn còn đánh cờ, y sư nào gặp phải bệnh nhân không chịu phối hợp như vậy cũng đều phải nổi giận.
Lữ Trưng đã nghe thấy tiếng bước chân Vệ Từ đi tới nhưng đợi tới khi nghe anh mở miệng giáo huấn thì mới chịu nhướng mắt lên nhìn người ta một cái.
Anh nói thật nhưng Lữ Trưng lại nghĩ anh miệng lưỡi dẻo quẹo.

Thói tốt không học, toàn học thói xấu, công phu miệng lưỡi bắt chước Liễu Hi à?


... Chuyện với chủ công, Từ sẽ chú ý chừng mực, cố gắng không ảnh hưởng đến nàng... cũng cố gắng bảo vệ bản thân...

Muốn ở bên cô đến lúc bạc đầu, bầu bạn với cô đến già thì hai người đều phải thật khỏe mạnh.
Hai người thành một đôi chỉ có thể là nam nữ đều có ý.
Khương Bồng Cơ thì không cần phải nói rồi, tám trăm năm trước, Lữ Trưng đã nghe Khương Bồng Cơ hứa sẽ kéo được Vệ Từ lên giường, nhưng Vệ Từ thì sao?
Lữ Trưng ra hiệu Vệ Từ chọn cờ để đánh cờ cùng mình.
Trong mấy sư huynh đệ, kỳ nghệ của Vệ Từ được coi là tốt nhất, Lữ Trưng thì xếp hạng từ dưới lên, thường xuyên bị ba người Vệ Từ, Trình Tĩnh, Hàn Úc đem ra hành hạ. Bóng ma thời đi học của anh ta, một là Khương Bồng Cơ, hai là câu
đánh một ván cờ
của Vệ Từ, cả hai đều không ngừng trêu chọc anh ta.
Để rửa sạch nỗi nhục, anh ta đã bỏ không ít công sức vào chuyện đánh cờ, không biết hôm nay có thể giành được chút thể diện nào không.
Vệ Từ im lặng, anh nói thật mà người ta vẫn không chịu tin, làm người thành thật chẳng dễ dàng.
Vệ Từ suýt không nhận ra, tướng mạo của Lữ Trưng tiều tụy hơn nhiều so với tưởng tượng của anh, tinh thần có vẻ hơi xuống dốc, tóc mai hai bên cũng lấm tấm bạc. Tuổi tác hai người không chênh lệch nhau nhiều nhưng nếu so sánh giữa Vệ Từ và Lữ Trưng thì hình như Lữ Trưng già hơn anh gần mười tuổi.
Vệ Từ nói thẳng:
Trông huynh già đi nhiều.

Câu này của Vệ Từ xuất phát từ nội tâm.
Cho dù là Lữ Trưng hay Trình Tĩnh, Hàn Úc, sự tôn trọng và thấu hiểu của họ khiến Vệ Từ cảm thấy rất ấm lòng.
Cô cứ nghĩ Lữ Trưn9g sẽ nói khác, chẳng hạn như giận dữ với cô, chẳng hạn như hỏi thăm thái độ của cô đối với An Thôi, chứ không ngờ anh ta s6ẽ nói giúp cho đứa con gái nuôi của mình. Trước kia, Khương Bồng Cơ không để ý lắm đến Khang Hâm Đồng, nhưng Lữ Trưng đã n5ói vậy thì dĩ nhiên cô phải chiếu cố nhiều hơn, để tâm hơn đến người này rồi.

Ta sẽ phái người đưa cô bé đến chỗ huynh, vừa hay có thể cùng giám sát, tiết kiệm được vài nhân thủ.

Hai người không nói gì, chỉ trầm mặc đánh hai ván, Lữ Trưng vẫn thua thảm hại như trước.
Đợi đến khi thu thập tàn cuộc, Lữ Trưng nhướng mắt nhìn khí chất của Vệ Từ càng ngày càng trầm ổn, giống như một viên bi được mài thành viên minh châu sáng bóng, tuy ánh sáng không lóa mắt nhưng người ta vẫn không dám coi thường. Nhìn bề ngoài như thế này, ai có thể ngờ trong bụng anh lại là hàng tấn gian trá chứ?
Lữ Trưng có ý ám chỉ, Vệ Từ ngày ngày ở cạnh Khương Bồng Cơ nên mồm mép cũng bắt đầu giống nhau rồi?
Vệ Từ không biết lời cá cược thời niên thiếu giữa Khương Bồng Cơ và Lữ Trưng, nhưng anh giỏi đoán lòng người, câu này của Lữ Trưng mang theo ý nghĩa vi diệu nào đó.
Thân phận của cô đã định trước là, nếu Vệ Từ muốn đi bên cạnh cô, dưới chân sẽ là bụi gai, có lẽ đi được nửa đường sẽ phải quỳ.

Đa tạ.

Lữ Trưng gật đầu:
Thầy cũng thường nói cậu có chủ kiến, cậu đã nói vậy thì chắc chắn đã có quyết định riêng, người ngoài không tiện khuyên nhiều.

Anh ta là sư huynh đệ với Vệ Từ nên dĩ nhiên lập trường tương đối thiên về phía Vệ Từ.
Sau khi Vệ Từ chần chừ vài giây liền cẩn thận hỏi:
Thiếu Âm biết rồi?


Cái này cũng dễ đoán thôi...
Móng tay của Lữ Trưng được bảo dưỡng rất tốt, lúc này anh ta đang vân vê một quân đen lại càng làm nổi bật sự tái nhợt của móng tay, anh ta đặt quân cờ vào vị trí chỉ định, miệng nói:
Sao Liễu Hi có thể lọt vào mắt xanh của cậu? Năm đó, cậu xa cách cô ấy lắm cơ mà.

Lữ Trưng vuốt ve quân cờ lạnh băng, khẽ nhếch môi than thầm một tiếng, anh ta nói với Vệ Từ:
Ta biết tính cách cậu ôn hòa, có vài việc không thể nói thẳng nhưng ỷ lại tình nghĩa đồng môn nên ta đành lắm miệng một câu. Tính cách của Liễu Hi và cậu khác nhau, nếu cậu thật sự muốn cùng cô ấy cầm sắt hài hòa, nhớ kĩ một câu, tuyệt đối không dính dáng đến chuyện gì cả! Sau này, văn võ nội đấu cũng vậy, sĩ thứ chi tranh cũng vậy, tốt nhất cậu đừng nhúng tay, đừng tỏ thái độ. Nếu thật sự không kìm được nữa thì tốt nhất cũng phải hỏi thăm thử ý kiến của Liễu Hi chứ đừng làm những chuyện trái với ý cô ấy. Bình thường vợ chồng có xích mích cùng lắm là cãi nhau một trận, nhưng nếu giữa cậu và Liễu Hi xảy ra mâu thuẫn thì không phải chuyện riêng trong nhà nữa.

Lữ Trưng không chỉ nói về đạo quân thần mà còn nói về đạo vợ chồng.
Lúc Vệ Từ nghe tin chạy tới, trên vai Lữ Trưng khoác một chiếc áo màu xanh xám, ngồi quỳ trước bàn cờ, tay cầm sách dạy đánh cờ, lúc thì nhíu mày suy nghĩ, lúc như chợt hiểu ra, lúc thì dùng ngón tay gõ gõ lên bàn cờ nhẩm tính gì đó... không hề giống tù nhân một chút nào.
Vệ Từ thấy trên mặt Lữ Trưng đúng là có vẻ đang bệnh liền không tán thành, anh nói:
Nghe nói huynh đang bệnh nặng, sao không chịu ở trên giường nghỉ ngơi.

Chỉ cần Vệ Từ vĩnh viễn đứng bên ủng hộ cô, để lợi ích của cả hai mãi mãi buộc chặt với nhau thì động đến Vệ Từ chính là động đến lợi ích của Khương Bồng Cơ.

Như vậy, cô sẽ trở thành lá chắn hữu lực và mạnh nhất của Vệ Từ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế.