• 5,177

Chương 1800: Nói xấu người khác


Con ngươi thâm trầm của Liễu Xa nhìn con trai, hỏi cậu với ngữ khí thoải mái như đang hỏi chuyện thời tiết:
Nhắc nhở cái gì?

Nh8ắc nhở...

A tỷ có thể sẽ gặp nguy hiểm...

Dù sao mấy năm nay a tỷ cũng đối đãi với phụ tử chúng ta rất...
Mấy ch3ữ cuối cùng Liễu Chiêu còn chưa nói ra khỏi miệng đã phát hiện ánh mắt của phụ thân mình vô cùng đáng sợ, tạo cho cậu áp lực rất 9lớn.
Con đoán nó sẽ lựa chọn thế nào?
Có lẽ ngay từ lúc đầu không nên có ý đồ với Vệ Từ, để cho hệ thống chỉ biết được điểm yếu của cô.
Liễu Chiêu im lặng.

Phụ thân, lúc trước hình như người muốn nhi tử đi hối a tỷ sinh con...
Giờ lại trách người ta mang thai quá sớm, mang thai không đúng lúc, như vậy thì cũng tiêu chuẩn kép quá.
Dù Liễu Xa hận hệ thống chỉ muốn chết nhưng ông cũng biết hệ thống chủ xảo quyệt, không dễ dàng thất bại như vậy.
Chỉ cần không giết chết hệ thống chủ thì kiểu gì nó cũng sẽ ngóc đầu trở lại, trả thù tàn nhẫn hơn trước.
Khương Bồng Cơ không e ngại hệ thống chủ, nhưng người cô để ý thì chưa chắc.
Liễu Chiêu không ngờ phụ thân nhà mình lại có một mặt khác nguy hiểm đến như vậy.
Nghĩ lại cũng đúng, nếu nh6ư Liễu Xa thật sự là văn sĩ bình thường, năm đó đến quận Hứa xa xôi đã không thể nào chèn ép được những
lệ làng
kia chứ đừng nó5i là danh chẩn Đông Khánh.
Thực chất Liệu Xa cực kỳ tàn nhẫn, có điều mấy năm nay ông tu thân dưỡng tính, che giấu rất giỏi, người ngoài dần dần quên mất ông từng là nhân vật hung ác người người kiêng kỵ.
Trong mắt người ngoài, nó chẳng có gì không tốt với Cổ Trăn...
Sự thật đúng là như vậy, những năm nay hiểu nữ này đúng là không có gì giả dối.
Nó quá tốt, tốt đến mức Cổ Trăn cũng quên mất thân phận của mình và thân phận của nó, thật sự cho rằng giữa hai người có tình mẫu tử.
Cổ Trăn chưa từng nghĩ đến kết cục thất bại sao? Bà ta từng nghĩ tới, nhưng bà ta quá tự tin rằng dù mình có bị bắt cũng sẽ không xảy ra chuyện gì lớn.
Năm đó Vệ Từ bị hệ thống ký sinh rồi tự sát, không phải suýt chút nữa là toi rồi à? Giờ không những có Vệ Từ mà còn có cả đứa con chưa ra đời, con trẻ còn yếu ớt hơn cả Vệ Tư, Khương Bồng Cơ phải bảo vệ an toàn cho họ.

A tỷ con đã đưa ra quyết định sai lầm nhất, đó là tùy tiện mang thai vào lúc này.
Nhược điểm của nó càng nhiều, kẻ địch sẽ càng dễ dàng đối phó với nó.
Liễu Xa thở dài:
Một khi Vệ Từ hoặc hài tử rơi vào tay kẻ địch...
Nó có thể đối xử với con như đệ đệ nhưng tuyệt đối không có tình tỷ đệ thật sự.
Đứng từ góc độ này mà nói, Liễu Xa và Khương Bồng Cơ là cùng một loại người.
Cho dù hai người này cha hiền con hiểu như thế nào, người ngoài đều bị quan hệ của hai người làm cảm động, còn đầu óc của bản thân họ thì lúc nào cũng tỉnh táo, không ai bị cái gọi là tình cảm này mê hoặc.
Đời này của Liều Xa chỉ bị mê hoặc một lần, cam tâm tình nguyện hãm sâu trong đó, người ấy chính là Cổ Mẫn.
Dù chuyện có bại lộ, bà ta vẫn sẽ là hoàng thái hậu tương lai, Khương Bồng Cơ sẽ không thật sự đối phó với bà ta.
Dựa trên cơ sở này, Cổ Trăn mới có gan làm liều hết lần này đến lần nọ, cuối cùng bị Khương Bồng Cơ lập kế ngược lại.
Liễu Xa nói:
Con nhớ cho kĩ, nó là Khương Bồng Cơ, không phải Liễu Hi.
Khương Bồng Cơ có thể so chiều với hệ thống chủ nhiều lần như vậy, còn hơi chiếm thế thượng phong là đã đủ để biết người phụ nữ này không phải hạng lương thiện gì.
Lần mang thai này, nếu cô không hề cân nhắc đến chuyện dụ rắn ra khỏi hang, Liễu Xa không tin.

Cứ chờ đi, chờ bọn họ phân xong thắng bại chúng ta sẽ thanh tịnh.
Liễu Xa cười nhạo:
Con cũng đừng lo lắng a tỷ con bị sao, nó không nguy hiểm đến tính mạng đầu, còn con ấy...
Giờ người vi phụ lo lắng nhất là con, sợ là chết cũng không thể nhắm mắt.
Cho dù hệ thống chủ thắng hay là Khương Bồng Cơ thắng, Liễu Xa được coi là tình cảm của hệ thống cũng không thể sống tiếp được.
Hệ thống chỉ có ghét bỏ ông thì vẫn cần hấp thu ông để tăng thực lực.
Khương Bồng Cơ thì càng không cần nói, ông giờ là thân thể con người nhưng vẫn có thể lờ mờ phát hiện cây đao bên hông Khương Bồng Cơ rất đáng sợ.
Liễu Xa hiểu rõ tính tình Khương Bồng Cơ cho nên ông sẽ nhắc nhở con trai ngu ngốc...
Đầu óc phải tỉnh táo, lúc nào cũng phải ghi nhớ câu thần chú này.
Liễu Xa nở nụ cười hung ác:
Con có tin không, nếu con có thể trở thành mồi nhử rắn ra khỏi hang, con đoán nó có đẩy con ra không?
Liễu Chiêu:
..

Liễu Chiêu đáp:
Có lẽ...
chúng ta đã nghĩ nhiều rồi?
Liễu Xa cười giễu, chưa trả lời.
Suy nghĩ nhiều? Không, ông còn sợ là mình đã nghĩ quá ít.
Chắc chắn có! Có điều...

A tỷ không phải người lạnh lùng tuyệt tình, tỷ ấy làm như vậy tất sẽ tính toán chu toàn, sẽ không để mồi phải vào bụng rắn thật!
Liễu Xa thở dài:
Dĩ nhiên là vậy, nếu không người thua chẳng phải là nó sao?
Về lý trí có thể hiểu được, nhưng về tình cảm thì không thể nào chấp nhận được, chuyện này chính là vậy đấy.
Cho dù Khương Bồng Cơ đẩy ai ra làm mồi nhử, khi mồi nhử biết được chân tướng thì cũng khó có thể bình thản chấp nhận.
Liễu Xa giễu cợt:
Con cho rằng do con đi hồi sinh con nên mới khiến nó quyết định sinh đứa bé à? Người ta đã quyết định từ trước rồi, không liên can gì đến con.
Thằng nhóc này đang nghĩ gì vậy, nó thật sự nghĩ mình có sức ảnh hưởng lớn với Khương Bồng Cơ như vậy sao? Liễu Chiêu:
...
Đây là cha ruột à?
Có điều..
Liễu Xa đổi chủ đề:
Khó đảm bảo đây không phải kể dụ rắn ra khỏi hang của nó.
Chỉ là một câu rất đơn giản đã làm Liễu Chiêu cảm thấy cả người lạnh toát.
Dụ rắn ra khỏi hang thì dĩ nhiên phải có mồi nhử dụ
rắn
, nếu thật sự a tỷ cố ý làm như vậy thì chẳng phải cô đang đem nhược điểm của mình ra làm mồi nhử sao? Liễu Xa cười nhạo:
Con vẫn chưa ngốc đến mức hết thuốc chữa, nó đúng là đối xử tốt với con nhưng dù tốt mấy cũng không thể nào che giấu được lòng dạ xấu xa của nữ nhân này.
Không thấy Cổ Trăn ở hậu viện à? Cổ Trăn giẫm lên ranh giới của nó, nó liền giết tận gốc, xé đi hình tượng dịu dàng giả tạo bao nhiêu năm.
Đối mặt với khí thế áp bức này, Liễu Chiêu lộ ra ánh mắt phức tạp khó phân tích.

Trung lập có thể mọi việc đều thuận lợi, một khi chọn đội, thắng còn được, nếu thua sẽ vạn kiếp bất phục.
Liễu Xa giảm bớt khí thế, khôi phục lại trạng thái bình thường, giống như khi thể ban nãy chỉ do Liễu Chiêu hoa mắt nhìn nhầm.

A tỷ sẽ không trách tội chứ?
Liễu Xa nhớ tới Khương Bồng Cơ, cười nhạo:
Trong lòng nó tự hiểu.
Hệ thống chỉ là một kẻ tâm tư thâm trầm, tính trước làm sau, ngoại trừ vài thời điểm óc bị nhúng nước ra thì rất khôn khéo.
Hai người này ai thắng ai thua, đối với Liễu Xa mà nói không có gì khác biệt.


Ôi, thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn.
Liễu Xa cảm thấy mình vẫn còn có thể cứu vớt được một chút...

Cùng lúc đó, Khương Bồng Cơ liên tiếp hắt xì mấy cái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế.