• 5,177

Chương 1868: Ngoại truyện: cổ mẫn (hoàn)


Vì tương lai của mình, dĩ nhiên cô phải dạy dỗ thật tốt.

Chẳng hạn như uốn nắn những thói quen không tốt, cai thuốc kiêng rượu, cấm8 ăn uống chè chén quá độ, ngày thường còn phải theo cô học võ nghệ cường thân kiện thể...

Bọn trẻ...
chỉ có thể như vậy?
Cảm xúc nóng nảy của cô cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, trong tim trong mắt chỉ có vầng sáng phía trước.
Lúc này Liễu Xa cũng bước vào quan trường, trong mắt người ngoài, đôi vợ chống này dường như đã bước ra khỏi nỗi đau nhưng hai người biết không phải như vậy.
Hai năm thoáng cái đã trôi qua, Đông Khánh xảy ra không ít chuyện nhưng Cổ Mẫn chẳng tâm trạng đầu để ý.
Đứa trẻ được tìm thấy ở một viện hoang phế vắng vẻ, cơ thể nhỏ bé cuộn lại, bắp chân vừa xanh vừa sưng, cả người lạnh lẽo cứng ngắc.
Cổ Mẫn gần như phát điên đẩy thị nữ tôi tớ ra, giành lấy thi thể con trai hai mắt khép kín, khóc chết ngất.
Chuyện này phải kể đến nửa năm trước, Cổ Mẫn cùng hắn ra ngoài đi chơi, trên đường gặp một phụ nữ có thai bị sơn tặc cầm tù mấy năm, đối phương khó khăn lắm mới trốn khỏi hang cọp nhưng bụng lại mang cái thai bảy tháng, cái thai này căn bản không thể nào chịu được sự giày vò trong quá trình bỏ trốn nên giữa đường đã muốn sinh.
Nếu không ai phát hiện có lẽ cô ta đã phải chết giữa đường.
Có lẽ ông trời nhìn thấy nửa đời trước Cổ Mẫn sống quá thoải mái nên bây giờ tìm cô đòi cả gốc lẫn lãi.
Cô thấp thỏm nuôi con đến bốn tuổi thì trong bụng lại có một sinh mệnh nhỏ, ngày tháng dần trôi đến lúc sắp lâm bồn.
Trong lúc cô tưởng rằng bóng đen sắp tan đi thì bi kịch lại một lần nữa giáng xuống.
Mùa xuân năm đó vừa qua, tuyết động của quận Hà Gian còn chưa tan hết thì đích thứ tử vô ý rơi xuống hồ nước chết đuối.
Theo như thầy thuốc kiểm tra, đứa bé có lẽ do ham chơi chạy tới tiểu viện rồi bị rắn độc cắn, chết do không được chữa trị.
Sao Cổ Mẫn có thể tin được chứ?

Cửu Tinh Liên Châu?
Cổ Mẫn bò xuống giường liếc mắt nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ, trong lòng hơi hồi hộp.
Cô cuống quýt lấy di động ra gọi điện cho Khương Sâm.
Từng câu từng chữ hẳn nói ra đều khiến cô phải suy nghĩ kĩ ba lần.

Đúng.
Liễu Xa cười nói:
Một chuyện nhỏ, chuyện nhỏ không đáng gì? So với Cổ Mẫn, so với con, chỉ là chuyện nhỏ chẳng ý nghĩa.
Vấn để mẹ chồng nàng dâu từ xưa đến nay luôn là vấn đề nan giải không thể tránh khỏi, đó là chưa nói bà mẹ chồng này và mẫu thân Cổ Mẫn lúc còn trẻ đã có một đoạn ân oán.
Mẹ chồng thường xuyên ỷ vào thân phận làm khó dễ Cổ Mẫn, Cổ Mẫn cũng không tức không buồn, vừa quay đầu liền ném vấn đề nan giải cho Liễu Xa.
Lúc ý thức của cô tan rã đã nhìn thấy Khương Sâm đang nói gì đó với Liễu Xa.
Thù mới hận cũ, yêu hận đan xen làm Cổ Mẫn đánh mất lý trí, tiến lên cho Liễu Xa một cái tát.
Cổ Mẫn khẽ n6ói:
Để sau này khi ta bạo hành huynh, huynh sẽ không đến mức bị ta đánh chết.
Khóe miệng Liễu Xa giật giật, buồn bực nói:
...
M5uội nói thật à?
Cổ Mẫn buồn cười nói:
Huynh nói sao? Nhìn huynh yếu đuối như vậy, bình thường ta nói chuyện còn phải khắc chế, khó chịu lắm.
Liễu Xa:
...
Nếu như không phải nhìn hắn yếu đuối, có phải mỗi lần Cổ Mẫn không vui sẽ đánh hắn đến chết à? Sau đó không lâu, Cổ Mẫn phát hiện ông chồng mới nhậm chức nhà mình còn là một người có tư tưởng chủ nghĩa đàn ông.
Cô chưa từng nghĩ đến chuyện Liễu Xa không phải là người.
Liễu Xa kinh ngạc nhìn hai bàn tay mình, chán nản nói:
Đúng.
Cổ Mẫn cười lạnh một tiếng.

Ta đã mất con, ta không thể nào lại mất cả muội!
Cổ Mẫn cầm cổ áo Liễu Xa, nghiến răng nghiến lợi nói:
Vậy cứ để nhi tử của ta chết oan như vậy sao?

Sẽ có cơ hội! Nhất định sẽ có cơ hội báo thù, chúng ta bàn bạc kĩ hơn đã.
A Mẫn, muội phải bình tĩnh lại mới có thể báo thù cho đại lang!
Từ đó về sau sức khỏe Cổ Mẫn dần yếu đi, thỉnh thoảng còn mắc bệnh, người ngoài đều nói Cổ Mẫn quá đau đớn vì mất đi con trai, bị đả kích quá lớn, có điều Cổ Mẫn lại cảm thấy không phải như vậy, sức khỏe của cô trở nên tệ hơn chắc chắn liên quan đến lần tập kích hôm đó! Sự thật đúng là như vậy, sức khỏe của cô trở nên kém đi không chỉ vì trưởng tử mà quan trọng nhất là đã bị nữ xuyên không dùng thuật sưu hồn.

Sâm Sâm, cậu ở đâu?
Giọng Cổ Mẫn nghe vô cùng hoảng loạn.
Biết Khương Sâm đang ở cổng trường, Cổ Mẫn vội đạp xe đạp chạy tới, không ngờ còn gặp
người quen cũ
.
Ngày hôm sau Liễu Xa đã bị Cổ Mẫn kéo đi đăng ký kết hôn, bởi vì cô không muốn con mình gánh cái danh con ngoài giá thú.
Sau khi đăng ký kết hôn xong thì chuẩn bị đến bệnh viện thụ tinh ống nghiệm...
Cổ Mẫn cũng từng nghĩ đến chuyện này, cô hơi đau đầu đỡ trán.
Thành tích học tập của cô vốn chẳng ra làm sao, sống ở cổ đại hơn hai mươi năm, cuối cùng ngay cả gõ chữ trên điện thoại như thế nào cũng quên mất, nếu không nhờ có Liễu Xa thiên vị cho cô đi cửa sau, e là cô đã lòi đuôi từ lâu rồi.
Liễu Xa nói:
Không, vẫn còn cơ hội sống lại...
Chúng ta có thể thụ tinh ống nghiệm để các con chuyển thể trùng sinh, chúng vẫn là con của chúng ta.
Cổ Mẫn nửa tin nửa ngờ nhìn hắn, một lúc sau mới hỏi:
Cái giá? Cái giá là gì? Anh đã đồng ý làm gì cho Thần Đế?
Liễu Xa cười nói:
Một chuyện nhỏ.

Việc nhỏ?
Cổ Mẫn không tin lắm, giờ cô không tin câu nào Liễu Xa nói cả.
Cô cứ nghĩ chỉ cần tránh đi là có thể bình yên vô sự, nhưng sự thật chứng minh cô đã quá ngây thơ.
Có lúc, cô chẳng có ý quấy mưa gió, đáng tiếc kẻ địch lại không chịu buông tha, đây cô vào chỗ chết.
Đêm đó, Cổ Mẫn bệnh chết.
Không ai có thể ngờ cặp vợ chồng từng được coi là ân ái trong mắt người ngoài đã nảy ra một trận cãi vã, Cổ Mẫn bị người chồng yêu sâu đậm bóp cổ chết.
Khương Sâm nhìn thấy nước mắt trên mặt cô và que thử thai trong tay cô bèn đi tìm Liễu Xa.
Nếu không có Cổ Mẫn ngăn cản, Liễu Xa lại lấy giấy đăng ký kết hôn bên người ra, e là hai người này sẽ vừa đánh vừa phá nát căn biệt thự ở ngoại ô.
Hai người đã thành hôn một năm mà vẫn chưa có con nối dõi, mẫu thân Liễu Xa rất có ý kiến.
Bà ta làm chủ nhét cho Liễu Xa một nha đầu thông phòng, thành tâm muốn Cổ Mẫn bực bội, kết quả đã bị Liễu Xa đóng gói nguyên đai nguyên kiện trả về.
Đợi lúc Liễu Xa nhận được tin gấp gáp trở về thì chỉ thấy con gái ngồi bên hồ nước dùng bàn tay nhỏ vỗ nhẹ bả vai mảnh mai của Cổ Mẫn, Cổ Mẫn thì quỳ trên mặt đất, hai mắt vô thần ôm lấy thứ gì đó ướt sũng.
Liễu Xa nhìn thấy cảnh này kinh sợ đến mức hai chân mềm nhũn ngã xuống hành lang.
Đùa à?
Thật sự tưởng cô yêu người này đến chết đi sống lại, ngay cả nguyên tắc cơ bản nhất cũng đánh mất sao? Liễu Xa cười khổ:
Vốn dĩ anh cũng không dám hy vọng xa vời em sẽ tin tưởng anh.
Cổ Mẫn mỉa mai nói:
Tôi cũng không thể tha thứ cho anh.
Cô đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi nơi khiến cô hít thở không thông này, Liễu Xa đột nhiên đưa tay giữ chặt cổ tay của cô.
Cổ Mẫn vẫn có thể tiếp nhận được, cô đến từ tương lai, bắt đầu từ năm lớp ba tiểu học đã bắt đầu học những kiến thức và chương trình học liên quan đến sinh lý, nam nữ đều học.
Trong khóa học không chỉ nói rõ sự khác biệt sinh lý giữa nam nữ, mà những kiến thức như đứa trẻ thụ thai sinh nở như thế nào, còn cả giữ gìn vệ sinh cá nhân như thế nào đều được dạy rất toàn diện.

Đây là cái gì?
Liễu Xa buông tay ra, ôm lấy một thùng thủy tinh
tạo hình đặc biệt, bên trong có ba đốm sáng xanh yếu ớt.

Hồn phách, hồn phách của ba đứa trẻ, đại lang, nhị lang cùng với
Liễu Hi
- con gái của chúng ta.
Cổ Mẫn không kìm được đỏ mặt.
Cô không phải người có ý chí sắt đá, bị Liễu Xa tỏ tình mỗi ngày làm sao cô có thể chịu nổi.
Cổ Mẫn đỡ đẻ, mặc dù Liễu Xa không đồng ý nhưng cũng không cách nào làm trái ý cô.
Chính lần này Liễu Xa đã tận mắt nhìn thấy một phụ nữ sẽ sinh con như thế nào, hắn sợ đến mức một tháng vẫn chưa bình thường trở lại.
Gió lạnh thổi, Cổ Mẫn mới hơi bình tĩnh lại, hai mắt đã khóc đến mức không còn nước mắt.

Ngay cả nhị lang mà ta cũng không thể nào bảo vệ được...
lại gặp phải Vương Huệ Quân? Vương Huệ Quân!!! Nữ xuyên không đó đã chiếm thân thể bạn thân của cô! Cổ Mẫn đột nhiên bừng tỉnh, nắm lấy tay Liễu Xa nói:
Nhi tử đâu?
Liễu Xa nói:
Vẫn chưa tìm được...
Vừa dứt lời, nhũ mẫu của con trai cuống quít chạy tới, đẩy cửa ra, kêu khóc:
Tìm được đại lang rồi!
Tìm thấy rồi à? Cổ Mẫn đầu tiên là vui mừng nhưng sau khi thấy phản ứng của nhũ mẫu thì cảm thấy tim như rơi xuống.
Tìm được con là chuyện vui, vì sao bà ta lại khóc?
Dẫn ta đi gặp đại lang.
Cổ Mẫn vén chăn lên, lảo đảo đứng dậy, trái tim như chìm trong biển sâu lạnh thấu xương.

Chỉ như vậy với mình muội thôi.
Đây cũng không phải là khuynh hướng thích chịu ngược đãi, hắn chỉ không đành lòng làm tổn thương Cổ Mẫn mà thôi.
Hy vọng cô có thể thuộc về mình, hy vọng mình có thể đem tất cả những gì tốt nhất đến trước mặt cô.
Không chỉ lo lắng bị người bên ngoài hại, cô lo lắng về sự uốn nắn của bản thân lịch sử hơn, cô lo con trai út cũng sẽ không thể nào chạy thoát.
Lo lắng tích tụ trong lòng nên bệnh tình của cô càng nghiêm trọng hơn.
Sao cô có thể chấp nhận việc con gái được cô nuôi mười hai năm rồi sẽ bị hồn phách định sẵn trong số mệnh chiếm lấy thân thể: Nếu không làm như vậy, triều Khương nên thành lập sẽ không còn tồn tại, loạn thế vốn nên sớm kết thúc sẽ còn kéo dài.
Loạn thế kéo dài thêm một giây, sẽ có thêm cô hồn dã quỷ đếm không hết.
Dù là thiên hạ chia chia hợp hợp cuối cùng sẽ thống nhất nhưng vương triều mới thành lập không phải triều Khương.

Có lẽ...

A Mẫn?
Bên người Cổ Mẫn ngoài đích nữ, vú già và nha đầu thì không có một ai dám bước lên an ủi.
Nửa ngày sau, sắc trời dần tôi đi.
Mắt Liễu Xa thâm quầng, hai mắt vằn vện tia máu, cằm mọc đầy râu trông rất tiều tụy.
Hắn run rẩy nói:
A Mẫn...
Nhưng nó không thể nào đến chơi bên hồ nước được...
Mọi người đều biết, đứa bé này sinh ra đã sợ nước, đi nơi nào chơi chứ không thể nào đến gần hồ nước.
Liễu Xa phát hiện điểm ấy, đã sớm phái người lấp hết hồ nước trong phủ, không ngờ con trai lại chết đuối ở một nơi khác.

Liễu Xa
nhe răng cười một tiếng, tự lẩm bẩm, giống như đang cảnh cáo ai đó.

Nhìn thấy chưa, đây chính là kết quả của những kẻ muốn chống lại ta.
Cái gọi là Liễu Xa chỉ là thất tình lục dục nó chia tách ra.
Cái đầu của đứa bé lớn như vậy mà ra từ chỗ đó, khắp nơi đều là máu, hắn vừa nhìn thấy hai chân như nhũn ra...

Sợ rồi à?

Ngày hôm sau, tin tức Cổ Mẫn chết bệnh truyền ra ngoài, bên ngoài nghe đồn Liễu Xa bị đả kích lớn, bệnh không dậy nổi.
Sau đó phong vân biến ảo, mấy năm chớp mắt trôi qua.
Nhớ tới hai kiếp, cô phát hiện Liễu Xa này chính là Liễu Xa kia, đã làm ra chuyện buồn nôn như vậy mà người đàn ông này còn dám xuất hiện trước mặt cô?
Liễu Xa!
Cô nói tục:
Cút mẹ nó đi!

A Mẫn?
Liễu Xa không những không giận mà còn cười, giống như người nhận cái tát khó hiểu không phải là hắn.
Người mù cũng có thể nhìn thấy tâm trạng của hắn rất vui vẻ, nếu như có bối cảnh thì hẳn là trăm hoa đua nở.
Cổ Mẫn ngẫm lại, trong đầu thoáng hiện lên vài ký ức rời rạc.
Cô nhớ con trai bị mất tích, mình cuống quýt đi tìm...
Vì tính đặc biệt của Liễu Xa, Khương Bồng Cơ không thể đối phó như hệ thống bình thường, miễn cưỡng hấp thu dung hợp hắn.
Liễu Xa lợi dụng bản thân để đánh bạc, làm một vụ giao dịch với cô.
Biểu muội Bạch Điệp của Liễu Xa thấy vậy bèn chủ động ở bên chăm sóc cho Cổ Mẫn bệnh nặng.
Thỉnh thoảng cô ấy lại trò chuyện với Cổ Mẫn giải sầu, mong khuyên giải được cô.
Dù như vậy, tình hình của Cổ Mẫn vẫn tệ đi từng ngày.
Cổ Mẫn thầm cảm thấy, e là mình không thể sống lâu nữa, cô nói thẳng tất cả với Liễu Xa, thậm chí còn nói cả những câu hoang đường như một cơ thể hai linh hồn, nói cho Liễu Xa tất cả những thứ mình biết.
[Ta và Cổ Mẫn sống một kiếp, đợi tới khi nàng ấy sống thọ tới già, ta sẽ tự vẫn trở về thân đao, thế nào? Hắn và Cổ Mẫn có hẹn ước ba kiếp, giờ lại chỉ có thể ở bên cạnh cô một kiếp nghe thật đáng tiếc, nhưng đối với Liễu Xa bây giờ mà nói, như vậy đã đủ rồi.
Liễu Xa hiểu rõ Cổ Mẫn, cũng biết điểm yếu nhất trong trái tim cô.
Cổ Mẫn rất lo lắng, với sự hung tàn của nữ xuyên không kia, e là nữ nhi muốn sống đến mười hai tuổi cũng khó.
Có lòng báo thù nhưng lại không đủ sức, cảm xúc này khiến cô không thể nào thoải mái được.
Đứa trẻ chỉ mới có hai tuổi, bên cạnh có thị nữ và nhũ mẫu trông coi, sao nó có thể đến một nơi vắng vẻ cách mấy ngàn mét như vậy để rồi bị rắn cắn?
Chắc chắn là cô ta! Chắc chắn là người phụ nữ kia làm!
Người phụ nữ ác độc chiếm thân thể Vương Huệ Quân kia đã ám toán cha con Tạ Khiêm! Không biết đối phương có bản lĩnh gì mà không chỉ có thể đả thương Cổ Mẫn, mà còn thần không biết quỷ không hay mang đứa trẻ đi hạ độc chết nó.
Cổ Mẫn gần như muốn xông vào hoàng cung tìm người phụ nữ ác độc kia tính sổ, kết quả lại bị Liễu Xa giữ chặt lại.
Liễu Xa cũng không rõ khi nói chuyện riêng Cổ Mẫn không khách sáo như vậy, tại sao vẫn được rất nhiều phụ nữ yêu mến? Đợi sau khi hắn nhìn thấy Cổ Mẫn tham gia yến hội mới bừng tỉnh đại ngộ.
Người này không thành thật! Trước mặt các phu nhân là một con người hoàn toàn khác, ôn nhu như nước, đoan trang hào phóng lại không mất đi khi khái hào hùng thư thái, còn trước mặt hắn lại khác, siêu cấp độc mồm độc miệng! Càng tệ hơn là, Liễu Xa còn loáng thoáng nghe thấy quý phu nhân nào đó ám chỉ Cổ Mẫn ma kính
với cô ta, thần kinh của hắn lập tức sụp đổ.
Cô cứ tưởng con gái ngốc nghếch vô hồn, tương lai cơ thể này sẽ nghênh đón một hồn phách cường đại, nhận một cuộc sống mới đúng nghĩa.
Kết quả là? Con gái sinh ra đã có hồn phách hoàn chỉnh! Điều này có nghĩa cô con gái này là sinh mệnh hoàn toàn mới, chính là con gái của Cổ Mẫn.

Ta học cái này làm gì?
Liễu Xa rất khô3ng hiểu, những động tác tập võ cổ quái kỳ lạ đó thực sự rất xấu hổ.
Hằng ngày vào buổi sớm mai trời chưa sáng phải ngồi dậy rèn lu9yện kiện thân khiến hắn vô cùng đau khổ, trước đây hắn cột tóc lên xà nhà lấy dùi đâm đùi cũng không mệt mỏi như vậy.

Xem ra chỉ cường thân kiện thể thôi chưa đủ, còn phải uốn nắn về mặt tư tưởng nữa mới được.
Liễu Xa hỏi:
Tư tưởng của ta sai lệch gì sao?
Cổ Mẫn nói:
Tam quan bất chính, ta sợ huynh đến tuổi trung niên sẽ phải chịu thiệt.
Kinh nghiệm lịch sử mách bảo cô, tư tưởng của Thần Đế bệ hạ tiên tiến, Liễu Xa cứng nhắc bảo thủ này sớm muộn gì cũng bị bệ hạ chỉnh đốn.
Cổ Mẫn uốn nắn người ta không phải ngày một ngày hai mà mưa dầm thấm đất, thăm dò từng chút từng chút một để tiến hành cải tạo trong vô thức.
Lẽ nào không thể vẹn toàn đôi bên sao?
Cổ Mẫn bế con gái đang ngủ say, vẻ mặt suy sụp, đáy mắt tràn đầy tuyệt vọng.

Cá và tay gấu không thể chiếm hết được, ta cũng bất lực..

Nghe nói phụ nữ cổ đại sức khỏe yếu, xương chậu nhỏ, lúc sinh rất nguy hiểm.
Phụ nữ hiện đại thì khác, gần như ai cũng đều tập luyện thuật luyện thể nên khó khăn và nguy hiểm lúc sinh nở đều giảm xuống rất nhiều.

Con, hay là đừng cần nữa?
Cổ Mẫn liếc mắt:
Ta không cần huynh nữa cũng được à?
Liễu Xa nói:
A Mẫn, ta nói thật đấy! Mấy ngày nay ta toàn nằm mơ thấy muội rong huyết khó sinh, ta sắp không chịu nổi nữa rồi.
Cổ Mẫn thở dài:
Huynh không thể nghĩ tốt về ta một chút à? Cái gì mà rong huyết khó sinh? Những chuyện này sẽ không xảy ra với ta đâu.
Mang thai mười tháng, cuối cùng cũng đến ngày sinh.
Cổ Mẫn cứ tưởng là Thần Để mình nhớ nhung mãi, kết quả lại là một bé trai.
2 Ma kính: Từ cổ dùng cho đồng tính nữ.
Bên ngoài một đám phụ nữ ngấp nghé vợ của hắn, vợ thì lúc nào cũng nghĩ đến nuôi trai lơ, thật sự coi đầu hắn là thảo nguyên có thể chăn dê phi ngựa à?
Trai lơ không đẹp trai bằng lang quân Liễu Trọng Khanh, nhưng người ta thắng về số lượng.

Anh đúng là biết cách trốn tránh trách nhiệm, anh cho rằng tôi sẽ còn tin tưởng những chuyện ma quỷ anh thêu dệt ra hết lần này đến lần khác sao?
Nửa giờ trước đó, cô vừa mới bị
Liễu Xa
dùng tay bóp cổ chết.
Giờ lại nói với cô, kẻ giết cô không phải bản thân hắn?
Đợi lúc Cổ Mẫn không còn động tĩnh, sắc mặt Liễu Xa dữ tợn buông lỏng tay, đáy mắt tràn ngập lệ khí, không còn sự ôn hòa và khoan hậu ngày thường.
Hắn phất tay, Cổ Mẫn chết trong trạng thái chật vật trở lại dáng vẻ ốm yếu tái nhợt giống như cô chỉ đang ngủ một giấc.
Cổ Mẫn nghe thấy chồng mình ngày nào cũng tỏ tình thì không kìm được châm chọc.

Thế nào gọi là fan filter?
Cổ Mẫn cười nói:
Yêu sâu đậm một người, hai mắt vĩnh viễn chỉ nhìn thấy được ưu điểm, phớt lờ khuyết điểm hoặc những điểm thiếu sót, đây chính là fan filter.
Cuối cùng muội cũng tỉnh lại rồi.
Liễu Xa chưa từng cảm thấy tuyệt vọng như vậy, hai đả kích rất lớn giáng lên người hắn cùng một ngày.
Con trai hai tuổi mất tích, vợ toàn thân đẫm máu bị vứt ở thiền viện, suýt nữa là không cứu được.
Khỏi cần phải nói, chỉ riêng điều này cũng đủ để nâng Thần Để lên tới trời.
Đúng là người bạn của phái nữ Mặt Liễu Xa tái nhợt, nghiêm túc nói:
Sau này muội cũng sẽ như vậy à?
Cổ Mẫn nói:
Ừm.
Mặt Liễu Xa càng khó coi hơn, bước đi cũng xiêu vẹo.
Để chúng ta một lần nữa cùng bảo vệ chúng ở thế giới này.
Hãn ở nụ cười yếu ớt, hồn phách của ba đứa trẻ này chính là động lực để chèo chống hăn chờ đợi hơn trăm năm, hắn tìm Cổ Mẫn rất lâu rất lâu, nhìn cô sinh ra rồi lớn lên, luôn nấp ở một nơi bí mật gần đó không dám hiện thân, mãi cho đến khi cô thành
Cổ Mẫn
mà hắn quen thuộc hắn mới nhận ra sự chờ đợi không điểm cuối của hắn đã kết thúc:
Anh và Thần Đề em nói đã làm một vụ giao dịch, cô ấy giúp anh tìm ba hồn phách này, giúp anh tới gặp em, cái giá phải trả là...
anh phải giúp cô ấy làm xong một việc...
Hai tay Cổ Mẫn đang đặt trên thùng thủy tinh.
Nhức đầu nhất là thói quen nói chuyện, Khương Sâm không chỉ dưới một lần nghi ngờ Cổ Mẫn.
Nếu không phải Cổ Mẫn còn nhớ rõ những bí mật nhỏ giữa hai người thì cô thật sự không thể che giấu được nữa.
Trong mắt Cổ Mẫn, cái gọi là vấn để mẹ chồng nàng dâu này chẳng qua là kết quả của con trai kẹp ở giữa bỏ mặc mọi chuyện không để ý.
Mẹ chồng càng giày vò, Liễu Xa càng xa cách cô thì Cổ Mẫn càng tranh thủ có thêm nhiều thời gian cùng tinh lực kinh doanh việc buôn bán của mình.

Anh còn là người sao?
Cổ Mẫn vô cùng giận dữ, trên trán nổi đẩy gân xanh, vẻ mặt dữ tợn:
Anh đưa cái ngọc bội nát này cho Sâm Sâm định làm gì? Lừa cậu ấy đến lăng mộ định làm gì? Trong bụng anh đang tính toán những gì? Nói đi, đừng giả vờ câm điếc nữa!
Liễu Xa cười khổ nói:
Nếu như anh nói, anh chẳng làm gì cả thì em có tin không?

Anh nói những lời này với quỷ đi!
Cổ Mẫn cả giận nói:
Nếu như tôi lại tin những lời ma quỷ của anh, hai chữ Cổ Mẫn của tôi sẽ viết ngược!
Khương Sầm nhìn tình thể thay đổi thì đầu suýt chút nữa muốn nổ tung.
Từ lúc nào Mẫn Mẫn lại thân với giáo sư Liễu Xa như vậy? Suy cho cùng cũng là chuyện nhà, dưới sự đề nghị và khẩn cầu của Liễu Xa, Cổ Mẫn đã đến nhà hắn tiếp tục trò chuyện.
Một ngày nọ, Cổ Mẫn đang ở trong nhà xử lý vài chuyện rắc rối thì bỗng nhận được một tin dữ đáng sợ, nhũ mẫu hầu hạ con trai ngủ trưa tỉnh dậy thì thấy tiểu lang quân trong phòng không thấy đâu! Đứa bé chỉ mới hai tuổi, đi đứng đã vững nhưng chưa thể đi nhanh, bên ngoài còn có thị nữ hầu hạ, đứa bé sao có thể đột nhiên biến mất không thấy đâu? Cổ Mẫn nghe thấy thì hãi hùng khiếp vía, cuống quít đi tìm con trai, kết quả nửa đường bị phục kích.

Trọng, Trọng Khanh.
Cổ Mẫn cố gắng mở mắt, đầu đau đến mức muốn nứt ra, giống như có người đang đưa tay xé đầu cô ra làm hai, cổ họng cảm thấy buồn nôn.
Bánh xe lịch sử ung dung lao về phía trước, chạy theo một hướng không ai biết được.
Lại nói một bên khác, Cổ Mẫn vì thiếu dưỡng khí rơi vào đêm tối, cứ tưởng mình chắc chắn phải chết, ý thức đã sắp biến mất, từng cảnh tượng xa lạ đột nhiên hiện lên.
Cô phát hiện mình lại mang thai, sau mười tháng, trải qua một ngày một đêm đau đớn, trong tình huống hơi khó sinh cô đã sinh một trai một gái.
Cặp sinh đôi này trắng trẻo đáng yêu, hai đứa bé vừa cười sẽ lộ ra cặp lúm đồng tiền nhỏ rất đáng yêu.
Liễu Xa tính toán rất chu toàn, trong hơn trăm năm qua hắn đã tính đi tính lại vô số lần, đưa ra từng phản ứng của cô, mỗi hành động đều tính toán rõ ràng, ứng đối ra sao trong lòng càng hiểu rõ.
Chuyện đã phát triển đúng như hắn dự liệu...
Uyên Kính tiên sinh rất bất đắc dĩ.
Cổ Mẫn mất khống chế khóc lớn, tiếng động làm con gái trong lòng bị đánh thức, hai mẹ con cùng nhau khóc thảm thiết.
Nên nhớ, cùng một gương mặt nhìn lâu sẽ cảm thấy không còn mới mẻ nữa.
Liễu Xa nghiến răng nói:
Muội đúng là cái gì cũng dám nói.
Cổ Mẫn cười khúc khích nói:
Ta còn chuyện gì cũng dám làm nữa kìa.
Liễu Xa cắn răng nói:
Nạp thiếp? Đời này ta không thể nào nạp thiếp, muội cũng đừng nằm mơ định nuôi trai lơ gì đó, cả đời này cũng không thể!
Cổ Mẫn cười sâu xa nhìn Liễu Xa đang vừa tức vừa giận.
Đúng là yêu thảm rồi, sau khi cưới tình cảm hẳn dành cho Cổ Mẫn ngày càng sâu đậm, rõ ràng Cổ Mẫn không dịu dàng hiền lương như những phụ nữ bình thường nhưng hắn vẫn thích không kiềm chế được.

Nhi tử có một mình nàng là đủ rồi, chuyện con nối dòng đã có đại ca lo.
Liễu Xa không phải đích trưởng tử càng không phải là độc đinh, hắn thật sự không nỡ để Cổ Mẫn phải gánh cái tội đó.
Phần lớn đàn ông trên đời này chỉ biết gieo hạt chờ nở hoa kết trái, thật tình không biết sinh đứa bé đáng sợ cỡ nào, Liễu Xa nhớ tới mà mồ hôi lạnh ứa ra.
Quan hệ của hai người thực sự hòa hợp trở lại là sau khi Cổ Mẫn mang thai.
Khi cô nhìn thấy que thử thai có hai vạch đã chạy thẳng vào nhà vệ sinh nữ bật khóc.
Cuộc đời thuận buồm xuôi gió của cô cũng bắt đầu chậm rãi bước xuống dốc bên kia của cuộc đời.
Cổ Mẫn phát hiện một người xuyên không, một người xuyên không giấu ác ý rất lớn với cô.
Năm đầu khi thành hôn hắn còn mong ngóng sớm sinh hai đứa trẻ, giờ hắn lại vô cùng sợ hãi, trong đầu toàn nghĩ đến những chuyện khó sinh, rong huyết.
Duyên phận kỳ diệu như vậy đấy, lúc Liễu Xa ngóng chờ đứa con thì mãi chẳng có động tĩnh gì, khi hắn không muốn, đứa bé cứ thế mà tới.
Hoàng thất người ta đều nói, tính chính là thiên tính, không phải là thứ không thể nói thẳng ra nên không cần phải tị hủy.
Cho dù đã học kiến thức lý luận nhưng đây là lần đầu tiên giúp người ta đỡ đẻ.
Cô nhìn thấy tên
Liễu Xa
đểu cáng mặc đồ tây ra vẻ nhã nhặn đang đứng ở cổng trường nói chuyện với Khương Sâm rất lâu, cuối cùng còn vươn tay đưa cho Khương Sâm một ngọc bội âm dương ngư, Cổ Mẫn không kìm được hét to, muốn Khương Sầm tránh xa
Liễu Xa
.
Tên súc sinh đó không phải thử tốt! Dưới sự kích động, một luồng không khí mới mẻ tranh nhau rót vào lồng ngực.

Những chuyện kia...
thật sự không phải là anh làm.
Cổ Mẫn cười, là cười lạnh, cô nói:
Anh lại muốn nghĩ ra những lời quỷ quái gì để lừa tôi à?
Cái gì mà không phải hắn làm? Trước khi tên khốn này bóp chết cô đã nói ra tất cả rồi! Đại lang do chính hắn thả rắn độc cắn chết, nhìn nó tắt thở, nhị lang là hắn tự tay nhấn xuống hồ nước tắt thở chết đuối! Hai đứa bé đều là ruột thịt của hắn, rốt cuộc vì sao hắn phải ra tay độc ác như vậy?
Em có thể nghe anh giải thích một lần không? Chỉ ba phút thôi.

Được! Quỳ giải thích.
Cổ Mẫn giận quá hóa cười, cô cũng phải nghe thử một chút xem tên đàn ông giống súc sinh này có thể nghĩ ra những lời gì để xóa tội.
Nếu được, cô
hy vọng Liêu Xa có thể sống tốt, tuyệt đối đừng lặp lại kết cục trong lịch sử.
Mùa xuân vừa qua, còn chưa đến giữa hè, cuộc sống của cô bắt đầu phải đếm ngược.
Có lẽ thật sự giống như mẫu thân nói, trong đầu hắn bị trúng độc rồi, hoàn toàn không thể nào cứu chữa được.

Không, ta chỉ cảm thấy nguyên nhân do huynh là fan filter
thì có
T Fan filter: Fan hâm mộ tình nguyện lọc ra và phớt lờ hầu hết khuyết điểm của idol.
Oán phu Liễu Xa có ý kiến, những sổ sách loạn cào cào này có đẹp hơn hắn không?
Đâu phải ta không nuôi nổi muội muội cố gắng như vậy làm gì? Nhìn ta lâu thêm một chút không được sao?

Cho dù là nam hay nữ, dù sao cũng nên có sự nghiệp và nguồn lực kinh tế của riêng mình.
Có nói huynh cũng không hiểu đâu.
Cổ Mẫn ung dung gảy bàn tính, kết toán lợi nhuận của một năm, lợi nhuận mỗi năm đều tăng cao gấp đôi, nhìn kho vàng nhỏ ngày càng đẩy hơn cô cảm thấy rất thư thái, cười nói với Liễu Xa:
Trong tay có tiền thì chẳng có gì phải sợ, nếu sau này huynh có cưới tiểu thiếp, ta cũng có vốn liếng nuôi dưỡng thêm vài tên trai lơ cho đỡ thèm
Liễu Xa cũng đã quen với phong cách nói chuyện của Cổ Mẫn.
Sau khi kiểm tra, sắc mặt Liễu Trần không được tốt lắm.
Vì hồn phách của bé gái này rất hoàn chỉnh, hai con người trong suốt linh động, vừa tròn một tuổi đã có thể gọi
cha
,
mẹ
rất rõ ràng.

Như vậy có nhanh quá không, hơn nữa...
anh thấy ở tuổi chúng ta không cần phải thụ tinh ống nghiệm.

Anh còn muốn chạm vào tôi?
Cổ Mẫn cười lạnh hỏi hắn:
Nhưng giờ anh đang là giáo viên của tôi đấy!
Thầy trò há có thể yêu nhau? Liễu Xa:
...
Giờ đã là thời đại nào rồi.
Cổ Mẫn ráng chống đỡ lo xong xuôi tang sự cho con trai, vì quá mệt mỏi nên lại sinh non, đứa bé sinh ra gầy yếu, cơ thể đã từng khỏe mạnh của cô hoàn toàn sụp đổ.
Cô cho rằng người hạ độc thủ là nữ xuyên không có ác ý với cô và Thần Để nên đã nén đau thương nói với bên ngoài người rơi xuống nước chết yểu là đích nữ với ý định che giấu.
có thể nể tình con.
Cảm xúc của Cổ Mẫn giống thùng thuốc nổ đang nổ tung.

Anh còn mặt mũi nhắc đến con với tôi! Liễu Trọng Khanh, anh làm tôi quá buồn nôn đấy!
Liễu Xa lại kéo tay cô, cưỡng ép kéo cô vào một căn phòng, trang trí trong căn phòng khiến Cổ Mẫn quên nổi giận.

Tuy có con là chuyện vui, nhưng huynh cũng không cần vui đến mức ngất đi như vậy chứ?
Cánh môi Liễu Xa mấp máy mãi vẫn không thể nói ra được một câu.
Do dự mấy ngày, một câu nói của Liễu Xa khiến Cổ Mẫn muốn đánh chết hắn.
Từ miệng Liễu Xa, Cổ Mẫn nghe được một câu chuyện khác.
Liễu Xa không phải người, hắn là tình cảm do hệ thống tách ra, tương đối độc lập nhưng lại không thể hoàn toàn độc lập.
Liễu Xa không phát hiện ra điều này nhưng mẫu thân Liễu Xa lại phát hiện.
Từ lúc Cổ Mẫn vào cửa, con trai trước kia vốn thân cận với bà ta giờ đã ngày càng xa cách, càng ngày càng không bị khống chế nữa.
Nếu truy tận nguồn gốc, hắn cũng là người bị hại.
Nếu Cổ Mẫn bình tĩnh lại thì sẽ không trút giận lên người hắn, sẽ vì ba đứa con mà tha thứ cho hắn.
Chẳng qua chỉ là một thứ chẳng phải là sinh mệnh gì, vậy mà cứ hết lần này đến lần nọ muốn phản kháng nó? Ngay cả mất hai đứa con trai cũng không chịu rút ra bài học! Người phụ nữ ngu xuẩn tên Cổ Mẫn này cũng vậy, muốn tìm đường chết khiêu chiến ranh giới cuối cùng của nó, thật là đáng chết!
Vừa dứt lời, cơ thể Liễu Xa bắt đầu đột nhiên run rẩy kịch liệt, rơi vào trạng thái ngủ say.
Cô ta vốn định tới đó tìm đại lang quân, kết quả bị Liễu Xa đẩy ra.
Về sau đại lang chết yểu, nha hoàn cũng không nghi ngờ Liễu Xa hạ độc thủ, không có bằng chứng, nói ra sợ phá hoại tình cảm vợ chồng của chủ nhân.
Không biết có phải ảo giác không, ba cảm xúc mạnh yếu khác nhau truyền tới, cực kỳ ấm áp khiến vành mắt cô đỏ lên khó hiểu.
Hình như có âm thanh non nớt loáng thoáng gọi cô bên tại.
Biết nha hoàn tới, Cổ Mẫn cho rằng cô ta tới để nói chuyện giải khuây cho mình, chưa từng nghĩ rằng cô ta lại nói một tin tức có thể gọi là sấm sét giữa trời quang.
Lúc trưởng tử bị rắn độc cắn chết, nha hoàn từng thấy Liễu Xa đi từ phía viện hoang vu tới.
Điều khiển Cổ Mẫn hoảng sợ là, hình như đối phương không phải nhắm vào cô mà là nhắm vào Thần Đế tương lai! Mấy lần xung đột mâu thuẫn, mặc dù người kia không thật sự gây ra chuyện gì làm tổn hại người khác nhưng Cổ Mẫn vẫn hãi hùng khiếp vía.
Rất nhanh, dự cảm này đã được chứng thực.
Không ai ngờ, nha hoàn hồi môn của Cổ Mẫn trở thành cọng rơm cuối cùng đè bẹp cô.
Nha hoàn này tính vốn lanh lợi, Cổ Mẫn rất thích, được cô giúp cho một mối hôn sự tốt, cả nhà đều làm người hầu trong phủ.
Hẳn luôn cảm thấy nói chuyện với cô nhiều thêm hai câu sẽ phải giảm thọ, nhưng không nói thì sẽ tức mất mạng.
Vậy chẳng qua chỉ là khác biệt giữa chết chậm rãi và chết hành hình.
Fan filter càng dày thì biểu hiện sẽ càng khoa trương, thậm chí không có thuốc chữa, ngay cả khuyết điểm và thiếu sót của người ta cũng sẽ trở thành điểm tốt.
Liễu Xa xoa cầm nói:
Ta đúng là đã hết thuốc chữa, chỉ có muội mới có thể kéo dài tính mạng cho ta.
Cổ Mẫn lại nói:
Không chỉ như vậy, ta còn hoài nghi huynh có khuynh hướng M.
Liễu Xa trừng mắt nhìn, khiêm tốn thỉnh giáo.

Em
là gì?
Cổ Mẫn vuốt cằm nói:
M là một từ chỉ những người có tính cách và xu hướng tâm lý chịu ngược đãi, huynh có đam mê bị ngược đãi.
Liễu Xa không thể nào tán đồng phán đoán này.
Chuyện nhị lang chết đuối ở hồ nước, dường như cô ta cũng nhìn thấy bóng dáng Liễu Xa, kết quả Liễu Xa lại từ phủ nha trở về, thực sự kỳ quặc.
Con mắt Cổ Mẫn mở cực lớn, hai bàn tay gầy gò có thể nhìn thấy xương siết chặt tấm chăn, hơi thở dồn dập, gương mặt đầy vẻ khó tin.
Không biết hai người nói chuyện cái gì mà sắc mặt Cổ Mẫn tĩnh mạch dẫn con rời đi, trở về quận Lang Gia tìm gặp Uyên Kính tiên sinh.

Thuận An, ta van cầu huynh nghĩ cách...

Trai lơ đẹp trai hơn ta à?

Vì để xóa bỏ hoàn toàn tên đàn ông cặn bã trong giấc mơ của Cổ Mẫn, Liễu Xa luôn ngoan ngoãn phục tùng cô, hơn nữa, vì vợ mình quá có tiếng nói trong giới phu nhân sĩ tộc, mỗi lần kết thúc yến hội đều thu hoạch được rất nhiều người thích nên cảm giác nguy cơ trong lòng hắn chưa bao giờ giảm bớt.
Hắn là thất tình lục dục của hệ thống, bản thân là một phần của hệ thống.
Khương Bồng Cơ muốn sưu tập hệ thống hoàn chỉnh để hoàn thiện cây đao kia, Liễu Xa không thể nào chạy thoát.
Cô tham lam hít thở, bỗng dưng hai mắt mở to.
Cảnh tượng trước mắt vừa quen thuộc vừa xa lạ, trần nhà trắng như tuyết trong phòng ngủ phóng đại trước mắt cô, vô số ký ức lấp đầy trong đầu cô.
Đứa bé Liễu Chiêu kia sống rất tốt, không có gì phải tiếc nuổi thì cứ để nó chuyển thể đi.
Nhưng ba đứa trẻ này, hy vọng có thể trao cho chúng một cuộc sống mới.

Chất từ chất nữ thật sự là thông minh đáng yêu, nhìn rất lanh lợi.
Trong bữa tiệc chọn đồ vật đoán tương lai, đại huynh Liễu Cấp nhìn cặp cháu trai cháu gái, cười khen một câu.
Cổ Mẫn thì sững sờ ngay tại chỗ.
Thông minh, đáng yêu, lanh lợi? Ánh mắt cô bỗng dưng nhìn về phía con gái, cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn chân lan tràn đến đỉnh đầu.
Bữa tiệc chọn đồ vật đoán tương lai kết thúc không lâu, Cổ Mẫn tìm cớ dẫn con gái đến chùa Thượng Phật tìm Liễu Trần đại sư.

Anh nói...
Đại lang, nhị lang và thậm chí là cái chết của tôi, tất cả đều do cái được gọi là bản thể nhân lúc anh không chú ý đã bám vào người làm ra?
Cổ Mẫn đã từng đoán, nhưng cũng chỉ nghi ngờ Liễu Xa bị tâm thần phân liệt.
Thần Đế là một người hoàn toàn khác.
Cổ Mẫn giấu suy nghĩ này trong lòng trở về quận Hà Gian nhưng Liễu Trần đại sư đã dập bỏ mộng đẹp của cô.
Đứa bé trong lòng cô có tướng chết yểu, sống không quá mười hai tuổi, quỹ tích cuộc đời sẽ bị lái về một tương lai không thể dự đoán trong năm đó.

Làm gì vậy?
Cánh môi Liễu Xa mấp máy, mãi mới nặn ra được một câu.

Anh biết em ghét anh, hận không thể khiến anh bốc hơi khỏi nhân gian, có điều...
Khương Sâm nghi ngờ:
Thật sự không phải anh ta đã cưỡng bức cậu chứ?
.

Cổ Mẫn nói:
Không phải mà, chuyện giữa tớ và anh ta tương đối phức tạp...

Đây là tớ tình nguyện, có điều...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế.