• 397

Chương 85: Một cuộc quyên tiền cho người nghèo (2)


Số từ: 1327
Dịch giả: Xuân Dương
NXB Hội Nhà Văn
Nguồn: Sưu tầm
Tướng Decaen bật cười.
- Thưa tướng quân - René nói với ông - Xin ngài vui lòng kể lại giai thoại về Aster cho ngài Rondeau đây nghe. Nếu tôi kể e là ông ấy vẫn không muốn tin tôi.
- Ngài Rondeau thân mến của tôi - Vị tướng quân nói - Aster là một cung thủ rất giỏi của thành Amphipolis, bị Philippe ngược đãi anh ta rời triều đình và lui về Méthone. Chẳng mấy chốc Philippe lên trị vì nơi đây. Thế là Aster muốn trả thù và để cho Philippe biết sự trả thù này đến từ ai, anh ta viết lên mũi tên: "Aster nhằm vào mắt phải của Philippe". Quả nhiên, Philippe không chỉ bị hỏng mắt phải mà còn tưởng chết vì vết thương ấy. Thế là anh ta gửi tiếp mũi tên thứ hai trên đó có ghi: "Thành Méthone bị hạ, Aster sẽ bị treo cổ
. Vua Macédome chiếm được Méthone và giữ lời với Astea. Giai thoại là thế và tôi xin báo nếu chuyện ấy không có thật ít ra nó cũng là lịch sử.
- Quỷ quái! Quỷ quái! Nhưng đó cũng là mục tiêu lẽ ra có thể xứng với điểm bắn của ngài, ngài René ạ.
- Được rồi! - René nói - Tôi thấy rõ là ngài muốn dồn tôi đến cùng thưa ngài Rondeau và ngài không thể tha thứ cho tôi cái việc từ chối giao đâu. Vậy thì sau bữa tối tôi xin được chiều theo ý ngài và nếu ngài chấp nhận lời đề nghị của tôi, tôi cam đoan ngài bỏ cuộc trước mặt tôi.
Kể từ lúc đó câu chuyện trở nên đại khái. Phu nhân Decaen và Alfred nhanh chóng thấy cuộc đấu khẩu nghiêng về ông Rondeau nên ngay khi bữa tối chấm dứt. Đềnghị mọi người sang uống cà phê và rượu mùi bên phòng tập vũ khí.
Mọi người làm theo và thật ra ông Rondeau, với cái bụng bắt đầu nở to hơn mức vẻ điệu đà của ông ta muốn, bị thúc đẩy bởi lòng tự tin quá độ nên không phải là người cuối cùng sang đến nơi.
- Xem lời đề nghị của anh thế nào, anh René. - ông tướng nói.
- Có phải ngài từng nói với tôi phu nhân nhà ta là chủ hội quyên góp vì người nghèo không? - René hỏi.
Rồi anh nghiêng mình trước phu nhân Decaen.
- Vậy được với năm lần xuất chiêu, hoặc ngài Rondeau, hoặc tôi người nào bị nhận năm vết mà không đáp lại sẽ phải trả một ngàn quan.
- Ồ! - Ông Rondeau cười thô lỗ - Tôi nghĩ có thể chấp nhận lời thách cược này, thưa ngài.
Nói rồi ông ta nhặt thanh kiếm chấm mũi xuống đế giày sau đó khua khua trong không trung, uốn nó cong lại rồi vào thủ thế.
Đến lượt René với ngay thanh kiếm đầu tiên anh gặp, cúi chào và cũng vào thế.
- Hân hạnh tiếp chiêu ngài trước. - Anh nói.
Ông Rondeau xuất liền ba chiêu liên tiếp và nhanh chứng tỏ ông ta rất tinh mắt và dẻo tay, nhưng ba đường gươm ấy đều lần lượt bị gạt ra bằng những cử động đơn giản.
- Đến lượt tôi! - René nói.
Mọi người quan sát đường gươm hoa lên.
- Một, hai, ba… - René đếm.
Mỗi người đều đã xuất ba chiêu và ông Rondeau là người bị chạm. René quay lại phía khán giả nói bằng giọng điềm nhiên:
- Ba vết.
- Đến lượt ngài, thưa ngài. - René nói - Nhưng tôi xin báo trước với hai đường gươm đầu ngài sắp tấn công, tôi sẽ đỡ được, dĩ nhiên, nhưng tôi sẽ phản lại hai chiêu luôn. Tôi báo trước vì ngài có thể cho rằng tôi tinh quái hơn bản chất thật và ngài sẽ lúng túng trong đường gươm của mình.
Ông Rondeau mím môi.
- Được rồi, tôi đồng ý.
Quả thật ông ta xuất hai chiêu và René vừa đỡ vừa tấn công luôn bằng hai lần đỡ ấy. Chiêu thứ hai không cãi vào đâu được vì lưỡi gươm dừng ngay trước ngực ông chủ nhà băng.
- Thưa phu nhân - René nói và nghiêng người trước bà Decaen - Ngài đây nợ phu nhân 1000 phăng cho người nghèo.
- Tôi đợi được phục thù - ông Rondeau nói.
- Rất sẵn lòng, mời ông vào thế!
- Không đấu kiếm nữa. Tôi thừa nhận ngài là thầy tôi nhưng về bắn súng thì phải xem đã.
Alfred nhanh nhảu đi mở hai hộp đựng súng ngắn.
- Chỉ bắn một viên thôi đúng không? - René hỏi ông Rondeau - Không cần phải khiến cảng Port-Louis tin rằng đảo bị chiếm.
- Đồng ý, chỉ một viên, thưa ngài. - ông Rondeau đáp - Nhưng chúng ta bắn vào đâu.
- Ngài cứ chờ đã, chuyện này dễ thôi.
Alfred vừa nạp bốn khẩu súng.
- Như thế đủ rồi? - René nói.
- Và không cần ngắm anh nhặt một khẩu bắn một phát đạn trúng giữa thân cây to cách đó hai mươi lăm bước hoặc gần như vậy.
- Ngài có nhìn thấy lỗ viên đạn găm không? - Anh hỏi.
- Rất rõ. - ông Rondeau đáp.
Ông ta cầm vũ khí lên.
- Thoả thuận là viên đạn nào gần lỗ hơn sẽ thắng. - René nói.
- Đồng ý. - ông Rondeau đáp.
Rồi ông ta vô cùng chăm chú chứng tỏ việc trả thù này vô cùng hệ trọng. Cuối cùng phát đạn của ông găm vào thân cây cách viên đạn đầu tiên một pút.
- Chà chà! - ông ta khoái chí nói - Thế cũng không tồi với một viên đạn của ông chủ nhà băng.
Đến lượt René cấm súng lên ngắm và bắn.
- Nào, các ngài hãy đến xem và xác định hai xạ thủ.
Ông tướng, Surcouf, Alfred và nhất là ông Rondeau mạnh ai nấy chạy nhanh nhất có thể đến chỗ thân cây dùng làm bia đạn.
- Ái chà chà! - ông Rondeau nói - Tôi hoa mắt hay là ngài thậm chí còn bắn không trúng thân cây.
- Ngài hoa mắt thưa ngài - René nói.
- Sao tôi hoa mắt được?
- Đúng thế đấy! Ngài không tìm chỗ phải tìm. Hãy moi ở lỗ thứ nhất.
- Sau đó thì sao?
- Ngài sẽ thấy viên đạn đầu tiên.
- Tôi thấy rồi.
- Lôi nó ra.
- Nó đây.
- Được lắm! Hãy lôi tiếp đi.
- Lôi tiếp gì?
- Phải, lôi tiếp, lôi tiếp.
- Ông Rondeau sững người vì kinh ngạc.
- Ngài không thấy viên đạn nữa à? - René hỏi.
- Có thấy, thưa ngài.
- Tôi đã bắn viên đạn thứ hai chồng lên viên thứ nhất. Tôi nghĩ mình không thể bắn gần nó hơn ngoài việc cho chúng vào cùng một lỗ.
Tất cả im bặt trong giây lát. Ngay cả Surcouf cũng ngạc nhiên về tài năng thần kỳ ấy.
- Ngài có muốn trả thù một lần thứ ba không ngài Rondeau? - René hỏi.
- Ồ thật tình là không.
- Tôi sẽ đề nghị ngài một việc dễ thôi.
- Việc gì?
- Bắn chết một trong những con dơi dang bay trên đầu chúng ta.
- Ngài dùng súng để giết dơi à? - ông Rondeau hỏi.
- Tại sao không? - René nói - Tôi giết chúng bằng súng lục giỏi lắm.
Và anh cầm nốt khẩu súng thứ tư hạ ngay một con dơi xấu số đang chập choạng bay trong phòng tập vũ khí.
Tối hôm ấy René vẫn chưa kịp nói với ngài đảo trưởng đảo Pháp việc anh muốn nhờ ông ta.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hiệp Sĩ Sainte Hermine.