• 3,639

Chương 2039: Nói chuyện (2)


Tôi bất chợt thả lỏng người, ngồi phịch xuống ghế sofa.

Dùng hai tay vuốt mặt, nắm tóc, khó kiềm chế nổi cảm xúc của mìn8h.


Anh biết chúng sẽ xuống tay với nhóm Ngô Linh đúng không?
Tôi hỏi.
Không nhận được hồi đáp.

Chúng3 sẽ nhắm đến tôi, chúng đã nghĩ đến nhóm Ngô Linh, nghĩ đến anh. Thang Ngữ cũng là một mắt xích. Chúng có ý đánh một mẻ lưới di9ệt trọn ổ. Nhưng bên anh đã mắc sai lầm. Có phải vậy không? Thang Ngữ chưa dùng đến. Hoặc đã dùng rồi, nhưng anh không cắn câu.6 Chỉ có nhóm Ngô Linh chết… anh biết họ sẽ chết đúng không? Họ… cũng biết đúng không?

Những chuyện bị lẩn tránh, bị cố5 tình lãng quên bắt đầu trào lên từ sâu trong kí ức.
Tôi ngừng nói, tâm trạng không thể nào bình tĩnh lại được.

Họ… biết chứ? Mọi chuyện… Họ biết tất cả những chuyện này chứ?
Tôi hỏi.
Hồi lâu sau, tôi nhận được giải đáp.
Sau đó tôi đã liều mạng muốn thay đổi cả thế giới, khiến thế giới trở lại như ban đầu, giết sạch Ông Trời và lũ ma vương trong tương lai. Đó đều là hành vi sau khi bị kích động, muốn được ăn cả ngã về không.
Lúc đó quả thực tôi đã rơi vào tuyệt vọng và từ trong tuyệt vọng, tôi đã nỗ lực hết sức để nắm lấy tia hi vọng mong manh ấy.
Năng lực là thứ được sinh ra từ khát vọng, sẽ phát sinh thay đổi do ý thức của một con người.

Đương nhiên.

Giọng điệu của Diệp Thanh cực kỳ dứt khoát, hệt như từ xưa đến giờ, giọng giòn giã, lúc nói luôn đơn giản nhưng có trọng lượng.
Đương nhiên…

Tấm ảnh mà Cổ Mạch nhận được, video từ camera giám sát mà Nam Cung Diệu đã xem, hồn ma cha mẹ của Lưu Miểu bất ngờ tấn công anh ta và cả Ngô Linh lẫn Huyền Thanh Chân Nhân… họ…
Tôi trở nên nghẹn ngào:
Và cả Kim Hải Phong… cả Cổ Mạch, cùng những người chết trong sự cố ấy… và cả… Thang Ngữ…

Trong gian phòng chỉ còn lại tiếng nói của tôi.

Là để… kích thích tôi?
Tôi gục đầu, dần dần hỏi ra vấn đề khi nãy đã xoay vần trong lòng mình:
Thời điểm của hành động ấy và thời điểm cả thế giới thay đổi… đây chắc hẳn là kế hoạch của chúng. Anh đã biết, anh đã đoán ra, đúng không?

Giống như Hàn Vân, ban đầu chỉ là nguyện vọng rất đơn giản.

Anh biết chúng sẽ ra tay với nhóm Ngô Linh chứ?
Tôi hỏi, lòng thấy đắng chát, cảm giác ấy trào thẳng lên cổ họng:
Họ biết, đám ma vương ấy sẽ tấn công mình đúng không?

Diệp Thanh không đáp.
Tôi nhìn về phía ghế sofa trống rỗng.
Ma vương cảm thấy mình đã nắm chắc phần thắng, muốn tiện thể giết chết luôn cả tôi, rồi thay đổi cả thế giới.
Không còn chướng ngại như tôi thì sau khi chúng thay đổi thể giới, sẽ không còn ai có thể khiến tất cả trở lại như ban đầu. Thậm chí cũng không có ai biết được thế giới đã nảy sinh sự biến đổi ấy.
Tôi đã thành công khiến cả thế giới trở lại trạng thái vốn có.
Dẫu họ có muốn như thế, nhưng thay đổi cả thế giới chỉ trong một lần, e là không thể làm được.

Lần đó ở khu Dương Sơn, là lần đầu tiên anh đi vào thế giới tương lai. Anh vốn chỉ muốn dùng năng lực của tôi để cứu sống Cổ Mạch, Nam Cung Diệu và Ngô Linh đã chết. Thêm một bước nữa, cũng chỉ là thử tìm cách thay đổi thế giới. Là tôi nói ngược rồi đúng không? Anh đã biết đến sự tồn tại của tôi từ lâu. Muốn cứu nhóm Cổ Mạch thì có thể cứu được từ lâu rồi. Anh vẫn luôn muốn thay đổi cả thế giới… Lần nhìn thấy thế giới tương lai ấy, rốt cuộc anh cũng đã nhìn thấy cơ hội đúng không? Suy cho cùng, với tính cách của tôi… anh muốn nhờ cậy tôi, muốn tôi cứu bạn của anh, nếu nằm trong khả năng, vậy tôi nhất định sẽ làm. Nhưng bảo tôi cứu cả thế giới… Lúc đó tôi vẫn còn nhỏ như vậy. Cha mẹ tôi cũng sẽ không đồng ý chuyện này.
Tôi bình tĩnh phân tích:
Anh đã nhìn thấy hành động của ma vương, biết được tình hình thế giới sẽ không ngừng ác hóa. Anh đã nhìn thấy thế giới tương lai nên anh liền tiếp xúc với tôi trước một bước. Hồ sơ trong phòng nghiên cứu, lần lượt hồi sinh nhóm Cổ Mạch, giải quyết sự kiện quái dị… Hơn một năm nay, hiểu biết, nhận thức của tôi đối với những chuyện này đều bắt nguồn từ bọn anh. Tôi chán ghét những sự vật quái dị ấy, tôi chống lại ma vương, đều là chuyện rất tự nhiên. Tôi nảy sinh cảm tình với các anh, sau đó tận mắt chứng kiến các anh chết đi, tinh thần kích động cũng là chuyện rất tự nhiên. Sau đó, thay đổi thế giới…

Nhưng dưới sự sắp đặt của Diệp Thanh, những chuyện này đã biến thành kế hoạch nhắm vào tôi.
Tôi đã bị kích thích mạnh về tinh thần.
Đây là sự thật.
Những cuộc gọi ấy, những lời nói có nội dung mơ hồ, thái độ lẩn tránh của Ngô Linh…

Ngô Linh đã biết rồi.
Tôi nói tiếp:
Cô ấy biết. Nam Cung Diệu có lẽ cũng đã đoán ra. Đoán ra từ lâu. Anh ta đã nghi ngờ Nam Thiên từ lâu.

Cả Nam Thiên nữa.
Tôi nhìn sang ghế sofa đối diện:
Các anh đã bị ma vương nhắm đến từ lâu. Không phải đang lẩn trốn người trong giới quái dị, mà đang lẩn trốn ma vương. Các anh đã có chuẩn bị từ sớm.

Như Trần Dật Hàm suy đoán, Diệp Thanh chắc chắn đã biết được rất nhiều chuyện ở thế giới tương lai. Có lẽ anh ta đã đi vào cửa dị không gian từ trước và trở lại thành công. Còn khu Dương Sơn có lẽ là lần thứ hai anh ta đi vào cửa dị không gian.

… đó là lần thứ hai…
Tôi không khỏi nói ra suy nghĩ của mình.
Giọng của Diệp Thanh vang lên:
Không, đó là lần đầu tiên.

Tôi nhìn chăm chằm ghế sofa phía đối diện.

Từ khu Dương Sơn đi vào chỗ ấy, là lần đầu tiên.
Giọng điệu Diệp Thanh đều đều:
Trước đó, suy nghĩ của tôi rất đơn giản. Tôi chỉ muốn mượn dùng năng lực của cậu, cứu họ ra. Nếu được thì tiến thêm một bước, dùng năng lực của cậu để thay đổi thế giới.

Chúng đã dễ dàng giết chết người của Thanh Diệp, đẩy tôi vào chuỗi hành động mù quáng. Tôi không ngừng vào cảnh mộng, cuống quýt muốn thay đổi chuyện đã xảy ra, để cứu người của Thanh Diệp. Con mèo mun đó đã tấn công tôi rất nhiều lần, nhưng đều bị Diệp Thanh chặn lại.
Sau đó, thế giới đã thay đổi hoàn toàn. Đây chắc là năng lực mà Ông Trời trong tương lai đã vô cùng tốn công tốn sức khi dùng đến. Kế hoạch một khi khởi động, sẽ không thể ngừng lại. Có lẽ đây mới là kế hoạch thực sự của chúng - giết tôi, có điều bị ép phải hành động lâm thời. Mấy năm trước chúng đã bắt đầu tạo ra tác đụng then chốt nhắm vào kế hoạch của Diệp Thanh.
Mọi chuyện này vốn không hề cố tình nhắm đến tôi.
Em trai của Nam Cung Diệu, một trong những người thừa kế Tài chính Tứ Hải, bỏ đi làm ngôi sao…

… Đó là một phần của kế hoạch phải không. Bản thân anh ta chắc cũng không thông minh lắm. Kĩ thuật diễn xuất không tệ, nhưng cũng chỉ là diễn xuất không tệ thôi. Làm ngôi sao là vì bản thân đúng không? Chiếm đoạt thể xác của em trai Nam Cung Diệu, mạo danh thay thế là vì kế hoạch của tất cả ma vương, còn làm ngôi sao là anh ta muốn xây dựng thế lực của mình. Với tiền đề không để lộ thân phận ma vương, không sử dụng năng lực của ma vương, làm một ngôi sao là con đường nhanh nhất để triệu tập tay sai cho mình. Mấy chục mấy trăm ngàn fan, sẽ trở thành nguồn cung cấp sức mạnh cho anh ta. Cho nên sau này khi xung đột với Cố Nhan, anh ta đã vội vã nên bị bại lộ rõ ràng hơn…
Tôi lầm bầm như tự nói với mình:
Nam Cung Diệu đã nghi ngờ anh ta từ lâu. Có lẽ cũng đã dự liệu trước tình huống ấy… đã chuẩn bị sẵn từ sớm… có lẽ cũng đã từng gạt mình dối người… điểm này những người khác đều biết đúng không? Ngô Linh biết mà… Cổ Mạch chắc chắn cũng đã nhận ra. Còn Lưu Miểu cũng không thể không cảm nhận được chút gì hết…

Tôi thở hắt ra một hơi, trầm giọng xuống, chỉ nói với âm lượng đủ để mình nghe thấy:
Họ… đã biết từ lâu… nhưng họ đã giấu… các anh đã giấu… các anh xóa bỏ dấu vết tồn tại của mình, để được hồi sinh… không phải… không, có lẽ ban đầu chỉ là vì hồi sinh, vì đợi tôi kéo bọn anh về lại từ quá khứ, hồi sinh bọn anh. Nhưng nửa chừng thì đã không còn như thế nữa.

Họ đương nhiên biết.


Cổ Mạch biết Tiểu Cổ sẽ chết? Nam Cung Diệu biết Nam Thiên sẽ giết anh ta? Lưu Miểu biết sẽ đối mặt với hồn ma của cha mẹ mình? Còn Ngô Linh và Huyền Thanh Chân Nhân…
Tôi lại trở nên kích động.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.