• 1,162

- 35 -


Số từ: 1271
Dịch giả: H.M
C.ty Nhã Nam phát hành
Nhà Xuất Bản Hà Nội
Người phụ trách thẩm vấn Osugi Masaya đương nhiên là viên cảnh sát trưởng chỉ đạo việc điều tra vụ án này. Đáng ngạc nhiên ở chỗ Hayase là người phụ trách ghi lại lời khai. "Cấp trên cho rằng anh Hayase là người thích hợp nhất cho nhiệm vụ này." Cảnh sát trưởng nói với vẻ mỉa mai.+
Hayase chẳng hề hay biết cấp trên của anh đã trao đổi những gì. Hầu hết các điều tra viên khác cũng giống như anh. Một ngày nọ có bao nhiêu chứng cứ không biết từ đâu ra rồi Osugi Masaya, một thanh niên trẻ từ trước tới giờ hoàn toàn không xuất hiện trong quá trình điều tra, bị đưa vào danh sách nghi phạm. Đương nhiên trong số những điều tra viên chỉ có duy nhất Hayase biết được đó là hành động bí mật trong bóng tối của Cơ quan Cảnh sát quốc gia hay chính xác hơn là của Gamo Yosuke.
Kể từ sau lần gặp nhau tại quán cà phê ở khách sạn, anh và Gamo đã nhiều lần liên lạc lại với nhau. Anh ta yêu cầu Hayase hai chuyện.
"Thứ nhất là chuyện mấy cái phiếu ăn. Anh hãy hỏi Akiyama Rino xem cô ấy có nhớ chúng hay không. Tôi đoán rằng câu trả lời sẽ giống như chúng ta kỳ vọng."
Gamo dường như đã biết từ trước ba tấm phiếu ăn kia là chìa khóa để phá vụ án nhưng không thể không thận trọng.
"Vì cần phải viết một cách hợp lý và chặt chẽ trong báo cáo điều tra, mà thông tin của tôi lại từ nguồn không chính thức nên không thể công khai được."
Gamo không nói cho Hayase biết về nguồn gốc của thông tin kia.
Về yêu cầu thứ hai, khi nới với Hayase, thái độ của Gamo khá nghiêm trọng.
"Chuyện này hơi khó nói một chút, đó là về việc bắt giữ hung thủ. Nguyện vọng của anh Hayase là tự mình còng tay hung thủ nhưng thật đáng tiếc, xin anh hãy từ bỏ chuyện này đi."
Hayase đoán là do sự can thiệp từ đội điều tra số Một của sở Cảnh sát nhưng Gamo phủ nhận.
"Là vấn đề từ trước đó. Tôi đã cố tình không báo cho ban chuyên án thông tin mà tôi nắm được. Để giải quyết chuyện này cho hoàn hảo thì cần phải có sự tham gia của Cơ quan Cảnh sát quốc gia. Nhưng tôi sẽ không để anh Hayase đừng ngoài cuộc đâu. Tôi sẽ sắp xếp để anh có mặt trong lúc áp giải nghi phạm. Ngoài ra anh cũng sẽ cùng tham gia vào những tình huống quan trọng. Điều kiện này anh có chấp nhận được không?"
Lời lẽ của anh ta rất lịch sự, nhưng lại buộc anh không thể từ chối. Lý lẽ anh ta đưa ra cũng rất hợp lý, xứng đáng là một công chức cao cấp. Hayase chấp nhận điều kiện của anh ta. Vốn dĩ anh cũng nghĩ bản thân mình không thể nào còng tay hung thủ được. Đời thực đâu có giống như trong phim truyền hình.
Osugi Masaya khi bị đưa vào phòng thẩm vấn trông hốc hác như người mất hồn. Làn da vốn nhợt nhạt giờ chuyển sang màu xám còn môi thì tím tái.
Sau khi hỏi xong một số câu đơn giản về tên tuổi và địa chỉ, cảnh sát trưởng bắt đầu vào chuyện chính. Đầu tiên ông ta hỏi về hành tung của anh ta trong ngày xảy ra vụ án, "Anh đã làm gì và ở đâu trong ngày hôm đó."
Osugi Masaya không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt bàn.
"Sao vậy? Anh không thể trả lời ư?" Cảnh sát trưởng lại hỏi.
Nhưng Osugi Masaya vẫn không nói gì. Hayase nhận ra anh ta không có ý chống đối mà chỉ không còn sức để bịa ra lời khai thích hợp được thôi.
Có lẽ cũng nghĩ như thế nên cảnh sát trưởng đi ngay nước cờ tiếp theo. Ông cho Masaya xem mấy tấm phiếu ăn và nói nó được lấy ra từ chiếc phong bì đặt trên bàn uống nước tại hiện trường.
"Có nhiều người làm chứng rằng lúc còn sống ông Akiyama Shuji muốn đãi các thành viên trong ban nhạc Pendulum của cậu cháu trai Naoto một bữa ăn tại nhà hàng Fukumanken. Trên thực tế ông Akiyama đã bỏ một tấm phiếu ăn vào quan tài của anh Naoto. Vậy nên có thể cho rằng ông Akiyama để sẵn ba tấm phiếu ăn này định đưa cho các thành viên còn lại trong ban nhạc. Hơn nữa, chúng tôi cho rằng, trong số các thành viên của ban nhạc, nếu có người biết nhà ông Akiyama thì nhiều khả năng đó chỉ có thể là anh, bạn thân với anh Naoto từ thời phổ thông nên mới mời anh đến gặp thế này. Thế nào? Có phải hôm xảy ra vụ án anh đã đến gặp ông Akiyama hay không?"
Cuối cùng Osugi Masaya cũng có phản ứng. Anh ta ngẩng đầu lên, đôi môi nhợt nhạt khẽ mấp máy.
"Phiếu ăn... thì ra là thế à? Ông ấy thật sự đã để sẵn sao?" Giọng anh ta the thé như giọng con gái.
"Anh có thể nói thật với chúng tôi được không? Nếu anh vẫn khẳng định mình không liên quan gì đến vụ án thì chúng tôi buộc phải kiểm tra ADN."
"ADN..."
"Chúng tôi đã lấy được một vài mẫu ADN không phải của nạn nhân ở hiện trường vụ án. Chúng tôi sẽ đối chiếu xác nhận xem đó có phải là của anh hay không. Anh đã hiểu rồi chứ. Nếu như anh từ chối kiểm tra thì cần phải đưa ra được lý do hợp lý."
Cảnh sát trưởng nói rất tự tin. Đương nhiên là như vậy. Trên thực tế việc xét nghiệm ADN đã được tiến hành.
Chỗ ADN đó được lấy từ tấm giẻ rửa bát trong bếp nhà ông Akiyama Shuji. Theo đề xuất của Hayase, tổ điều tra đã chú ý tới việc chiếc cốc thủy tinh bị xếp ngược được lau rửa sạch sẽ nên suy luận rằng đã có người sử dụng cái giẻ rửa bát treo bên cạnh bồn nước. Nếu như dùng tay trần để rửa thì nhiều khả năng sẽ lưu lại da tay và các chất nhờn khác trên giẻ. Sau khi phân tích, đúng như dự đoán, họ thu được ADN không giống của ông Akiyama. Cảnh sát bí mật lấy mẫu tóc của Osugi Masaya để xét nghiệm và kết quả là ADN hoàn toàn trùng khớp. Đương nhiên hành vì này không hợp pháp nên không thể dùng làm bằng chứng trước tòa được. Vậy nên họ cần phải tiến hành kiểm tra chính thức lại một lần nữa.
Osugi Masaya thở dài, nét mặt anh ta cũng thư thái hẳn. Hayase cảm thấy vậy là chuyện đã kết thúc.
Trực giác của anh đã chính xác. Osugi Masaya nhìn thẳng vào mặt cảnh sát trưởng và nói, "Tôi hiểu rồi." Anh ta tiếp tục.
"Hôm đó tôi đã đến nhà ông Akiyama và ra tay giết ông ấy."
Osugi Masaya sau đó nhìn như vừa hồi sinh. Anh ta không hề hoảng loạn và bắt đầu kể lại những chuyện xảy ra trước đấy, cũng như sự việc xảy ra trong ngày hôm đó như nghiền ngẫm lại tội ác của mình.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hoa Mộng Ảo.