• 54

Chương 26 Đám nữ sinh vui nhộn


Số từ: 1094
Dịch giả: Khánh Thủy
NXB Lao Động
Nguồn: Sưu tầm

Có chuyện gì vậy ạ? Tớ hỏi ngay khi bước vào phòng hiệu trưởng.

Con nói cho bố mẹ biết đi,
mẹ nói.
Thầy Braddock mời bố mẹ đến và nói có việc vô cùng quan trọng. Bố con phải huỷ mấy cuộc hẹn khám nha khoa để đến đây đấy.

Tớ không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Tớ nhìn bố mẹ và chỉ có thể nói là bố mẹ không bình thường.
Con không biết mà.
Tớ không nói dối. Tớ không đi học muộn. Điểm số của tớ vốn vẫn tốt, và năm nay điểm số của tớ còn khá hơn năm ngoái cơ mà…
Cửa văn phòng hiệu trưởng mở và Hiệu trưởng Braddock bước ra ra hiệu cho bố mẹ và tớ vào trong. Thầy Braddock to béo, hói đầu và trông thầy có vẻ là một người đàn ông tử tế, cho đến khi thầy mở miệng. Khi bố mẹ và tớ bước vào văn phòng làm bằng panô giả gỗ treo đầy ảnh và cúp chiến thắng mà thầy gặt hái được trong những ngày tháng oai hùng tại trường McKinley ba mươi năm về trước, tớ thấy mạch đập nhanh hơn.

Tôi rất xin lỗi vì đã mời ông bà đến đây gấp như thế này.
Thầy ra hiệu về phía bố mẹ tớ.
Nhưng phía nhà trường đang có chút vấn đề với trò Penny và sự việc đang nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng tôi. Tôi không biết liệu ông bà có biết gì về Hội nho nhỏ mà Penny đã khởi xướng hay không.

SAO CƠ?
Tất nhiên là chúng tôi biết chứ,
Bố nói.
Tụi trẻ họp tối thứ Bảy hàng tuần tại nhà tôi mà. Một đám nữ sinh vui nhộn.

Thầy hiệu trưởng Braddock cựa mình trên ghế.
À, việc đó đang gây ra một số rắc rối tại trường.

Thật sao?

Thật sao?
Mẹ hỏi.
Như rắc rối gì thưa thầy?

Thầy Braddock kéo thẳng cà vạt.
Thưa ông bà Bloom, rắc rối là ở chỗ Penny đã lợi dụng kinh nghiệm không may mắn của mình để khiến toàn bộ nữ sinh trong trường quay lưng lại với các nam sinh.

Tớ điếng cả người.
Thưa thầy, Hội không phải như vậy ạ!

Thầy Braddock giơ tay ra hiệu cho tớ im lặng.
Tôi rất tiếc vì Penny không tìm cho mình được một người bạn trai…


Thầy nói sao cơ!
Mẹ phản đối.
Thầy Braddock lại giơ tay lên.
Tôi xin lỗi. Tôi muốn nói rằng quả là không thích hợp khi Penny rêu rao tư tưởng đó với các nữ sinh trong trường, đặc biệt là các nữ sinh lớp 10 mới chân ướt chân ráo vào trường.


Thầy ạ,
mẹ nói.
Penny Lane đã khởi xướng một nhóm bạn tuyệt vời. Đây không phải một tổ chức hoạt động giấu giếm, thay vào đó tụi nhỏ dành thời gian ở bên bạn bè thay vì phải chịu áp lực là đi hẹn hò. Thưa thầy Braddock, chắc hẳn thầy biết mấy chuyện tình yêu tình báo lãng mạn ở tuổi này thường gây ra mớ hỗn độn thế nào rồi. Tôi rất ngạc nhiên khi thầy không khuyến khích hoạt động này.
Tớ nhìn mẹ và thấy hai má mẹ đỏ bừng. Sự việc rồi sẽ hay ho đây.

Thưa bà Bloom, tôi không cho phép một học sinh đứng lên kiểm soát trường học. Penny đang lấy đi quá nhiều quyền lực ở trường này. Sự ảnh hưởng của trò này đối với các nữ sinh đang có xu hướng nằm ngoài tầm kiểm soát.

Mẹ sốt ruột dậm chân lên sàn.
Và tôi giả định là thầy không gặp rắc rối gì với việc toàn bộ nam sinh ngưỡng mộ một cầu thủ giỏi? Thầy Braddock, xin phép cho tôi hỏi thầy một câu. Có thành viên nào trong Hội mắc lỗi gì không?


À, thật ra là không. Nhưng Hội nho nhỏ của trò này không được nhà trường cho phép, vì vậy…


Vì vậy,
mẹ cắt lời thầy,
việc đó không liên quan gì đến thầy.

Thầy Braddock đằng hắng.
Vì vậy, chắc ông bà hiểu rõ vấn đề, rằng hành động không được nhà trường cho phép sẽ không được nhà trường khuyến khích. Tôi không thể cho phép hành động này tiếp diễn.

Mẹ vắt chéo chân.
Xin lỗi thầy Braddock, nhưng điểm số của Penny có bị tụt không?


Không…


Trong học kỳ này điểm số của Penny còn tiến bộ hơn, phải không thầy?

Thầy ngó nhanh qua hồ sơ mỏng dính về tớ.
Tôi đoán là vậy.


Vậy thì Penny Lane không làm gì sai trái cả, và Hội không ảnh hưởng đến điểm số của con bé, và Hội cũng họp bên ngoài trường. Tôi nói có đúng không thầy?


Thật ra thì…


À, vậy thì tôi không thấy có vấn đề gì ở đây cả.


Thưa bà Bloom, vấn đề là
– mặt thầy Braddock như muốn nổ tung –
là sau khi bài báo xuất hiện trên tờ Monitor, rất nhiều nam sinh trong trường đã phàn nàn. Không chỉ có vậy, tôi còn nhận được nhiều báo cáo đáng buồn từ Hội Cố vấn.

Đợi đã, Ryan sẽ không…

Vẫn chưa xảy ra chuyện gì, nhưng điều đó không có nghĩa là sẽ không xảy ra chuyện gì. Việc này báo hiệu rắc rối – RẮC RỐI – thưa ông bà.

Mẹ đứng lên.
Tôi thực sự sẽ không nói từ…


Becky.
Cuối cùng bố cũng lên tiếng. Bố đứng lên và đặt tay lên vai mẹ. Thầy Braddock tỏ ra bớt căng thẳng, có lẽ thầy hy vọng bố tớ sẽ có cùng quan điểm với thầy.

Cám ơn ông Bloom.


Penny Lane,
bố nói,
mình về thôi. Và thưa thầy Braddock, tôi chắc chắn là thầy sẽ không tranh cãi việc chúng tôi sẽ đưa Penny về, vì tôi nghĩ thật không công bằng cho con bé nếu nó phải ở lại đây sau khi thầy xúc phạm nó như vậy.

Bố lấy áo khoác. Tớ chỉ biết nhìn bố.

Và, thưa thầy Braddock, với tư cách là phụ huynh của Penny, chúng tôi khuyến khích Hội
nho nhỏ
như thầy vừa gọi. Việc làm của con bé rất hay, và thầy nên treo ảnh con bé lên tường thay vì trừng phạt nó. Chúng tôi rất tự hào về nó.

Bố ôm và hôn lên trán tớ.
Con yêu, mình về thôi. Con đi lấy sách vở đi.

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hội Những Trái Tim Cô Đơn.