• 1,453

Chương 152: Ám Triều Hung Dũng


Thời gian tựa như một cái chớp mắt, thấm thoát mà mười ngày đã trôi qua. Truyện "Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Ở đây hơn mười ngày, có thể nói Ngô Lai đã được thoải mái tận tình hưởng thụ, ngày nào cũng triền miên ôn nhu với đám nữ nhân Trương Ngọc Oánh, Lãnh Ngưng Vũ, thế mà đám nữ nhân này ở cùng với nhau hơn mười ngày, lại thân thiết với nhau hơn tỉ muội vậy.

Thấy đám nữ nhân đối xử với nhau thuận hoà như thế, khiến tâm lý Ngô Lai cực kì hoan hỉ, tình cảm đối với đám nữ nhân lại càng sâu nặng.

Hơn mười ngày, thời gian tính ra không ngắn mà cũng chẳng dài, nhưng trong khoảng hơn mười ngày thực ra cũng đã phát sinh những sự tình kinh nhân, hơn nữa chúng nhân ở đây vẫn chẳng hay biết những sự tình đã phát sinh trong hơn mười ngày qua.

Trong khoảng thời gian này, Ngô Lai sung sướng chìm đắm trong hạnh phúc nồng nàn, đâu biết rằng bên ngoài đang phát sinh những sự tình trọng đại.

Từ khi Ngô Lai giao Hổ Phách Thần Châu, sau đó thì bị Ngoan Lạt Song Quái cướp được, trên giang hồ lại nổi lên một trường tranh đoạt Hổ Phách Thần Châu, rồi cứ thế kéo dài mãi cho đến sau này, chỉ là võ công của Ngoan Lạt Song Quái quá cao cường, chỉ có một số cao thủ bắt kịp Ngoan Lạt Song Quái, mặc dù những người này có bắt kịp Ngoan Lạt Song Quái, chỉ bởi mỗi người có một tâm địa riêng, nên đã không chịu toàn lực công kích, kết cục là có vài tên đã bị Ngoan Lạt Song Quái đánh trọng thương, giương mắt nhìn Hổ Phách Thần Châu đi mất, đương nhiên, Ngoan Lạt Song Quái cũng phải thụ trọng thương mà đào tẩu.

Sự việc Hổ Phách Thần Châu bị Ngoan Lạt Song Quái mang đi, lập tức được truyền đi khắp giang hồ, tại thành Lâm Châu, người giang hồ đổ xô đi truy tìm tung tích của Ngoan Lạt Song Quái, thế nhưng Ngoan Lạt Song Quái tựa như không khí chẳng thấy bóng hình, cũng không thấy tăm hơi.

Bản thân Tử Kiếm và Huyền Thiên Thạch, lưỡng đại tuyệt thế bảo vật này xuất hiện tại Lâm Châu, tin tức ấy đã khiến cả giang hồ phải chấn kinh, tiến đến chiếm đoạt, giờ lại nghe thấy tin tức Hổ Phách Thần Châu, tuyệt thế bảo vật là khắc tinh của hết thảy độc vật trên thế gian, xuất hiện tại Lâm Châu. Một lần nữa lại khiến người giang hồ chú ý đến, dẫn đến càng ngày càng nhiều cao thủ tiến về tranh đoạt, đương nhiên Ngoan Lạt Song Quái lúc này cũng trở thành đối tượng mà các đại thế lực cùng các đại cao thủ trên giang hồ tìm kiếm.

Đối với những đại sự phát sinh ở bên ngoài, đương nhiên Ngô Lai không một chút hay biết, hiện tại hắn đang ngụp lặn trong bể ái tình cùng đám nữ nhân Trương Ngọc Oánh và Lãnh Ngưng Vũ, không màng đến sự đổi thay ở bên ngoài. Lúc này có cả một âm mưu khủng khiếp đang từng bước từng bước hướng đến Ngô Lai.

Lại một ngày nữa trôi qua, hiện tại ở một ngã tư đường phồn hoa nhất trong thành, giờ này thành Lâm Châu có thể nói là không quá náo nhiệt, nhưng người đi trên đường vẫn liên miên không dứt, có điều đại đa số trong đó đều là người giang hồ.

Khắp các tửu điếm, quán ăn trong thành Lâm Châu đã sớm chứa đầy các thực khách, ngay cả trên đường lớn cũng đầy nghẹt những người là người, xem qua đều là người giang hồ cả.

Trong khi cúng nhân đang ăn uống và cùng nhau luận đàm chuyện giang hồ đại sự, thì ở không xa chợt vang lên những tiếng la hét thất thanh gây chú ý.

- Là cái gì vậy?
- Ánh sáng phát ra rất cường đại, chắc chắn là có bảo vật.
- Ánh sáng màu tím, đó phải là...

Chỉ thấy cách đó không xa, phía trên bầu trời một toà phủ đệ, đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng cường đại màu tím, bây giờ có vẻ càng thêm mãnh liệt.

Thời khắc này đám đông trên ngã tư đường kêu la không ngớt, càng ngày càng nhiều người chú ý đến cảnh tượng kì quan đó, dĩ nhiên chẳng ai biết rõ chuyện gì đang xảy ra cả, chỉ là vì hiếu kì mà đứng nhìn ánh sáng màu tím chợt xuất hiện mà thôi, thậm chí có một số người giang hồ cho rằng ánh sáng màu tím đó có khả năng là do Tử Kiếm, đứng đầu trong thập đại thần khí phát ra. Đương nhiên, chỉ có Tử Kiếm mới đủ năng lực để phát ra ánh sáng màu tím cường đại đến vậy.

Chúng nhân trên ngã tư đường bắt đàu thi nhau bàn tán về ánh sáng màu tím đó, nhưng cũng chẳng ai hiểu rõ về nguồn gốc của nó, đã xuất hiện thêm vô số nhân vật thần bí, song nhãn loé lên ánh mắt hãi nhân, chăm chú quan sát luồng ánh sáng màu tím.

Vô pháp nhận biết rõ diện mạo của những nhân vật thần bí đó, nhưng là từ song nhãn loé lên ánh mắt khiến gnười ta phải kinh sợ, chứng tỏ họ phải có võ công cực kỳ kinh nhân.

Cũng không biết được họ có phải là những người đã xuất hiện trước tiên hay không, mà tiếp đó lại có thêm vô số bóng người nữa. lướt đến nơi phát ra ánh sáng màu tím với tốc độ kinh nhân.

Những người này động thân cùng một lúc, chỉ là từ ánh mắt thâm sâu khó lường của những nhân vật thần bí này làm cho người không thể biết rõ được về họ, tựa hồ như bóng u linh giữa đêm khuya, họ có thể đột nhiên biến mất tại nơi vừa xuất hiện.

Ngã tư đường vốn đang náo nhiệt, lập tức trầm xuống một cách nhanh chóng, khi những người này lướt đến nơi phát ra ánh sáng màu tím với tốc độ kinh nhân, nơi đó vốn đang phát ra ánh sáng cường đại màu tím từ từ nhạt dần, lát sau biến mất không tung tích.

Khi những người này đến nơi, thì ánh sáng đã biến mất, những người này chỉ còn biết nghi hoặc không thể hiểu nổi chuyện kỳ quái này liền truy tìm khắp bốn phương tám hướng.

Chúng nhân tại nơi đó, nhìn vào toà phủ đệ rất hào hoa và to lớn, chỉ thấy trên biển treo trước cổng viết hai chử lớn: Trương Phủ, hiện tại đích thị là nhà của Ngô Lai.

Phía trên Trương Phủ này, lúc nãy đột nhiên xuất hiện rồi đột nhiên biến mất luồng ánh sáng màu tím đó, khiến cho hết thảy chúng nhân chứng kiến không kịp ứng phó, mặc dù nhìn thấy ánh sáng màu tím xuất hiện ở quanh đây, nhưng vẫn không thể khẳng định được.

Một lát sau, vài người chẳng biết sự tình trên giang hồ cũng dần dần bỏ đi hết, chỉ còn lưu lại một vài người muốn truy tìm bảo vật và điều tra rõ sự việc xảy ra tại hiện trường, họ nghĩ luôn tại đó và đợi chờ quan sát, hy vọng nhìn thấy ánh sáng màu tím một lần nữa.

Tuy nhiên, họ đều thất vọng, chẳng biết đã qua bao lâu rồi, luồng ánh sáng màu tím đó vẫn không hề xuất hiện, mặc dù vậy họ vẫn không cam tâm bỏ đi, có một số người ẩn thân ở những nơi bí mật gần đó, đợi chờ ánh sáng màu tím xuất hiện.

Ngày thứ hai, cũng vào khoảng thời gian đó, ánh sáng màu tím lại xuất hiện trở lại, đột nhiên xuất hiện một cách bất ngờ, rồi lại biến biến mất một cách nhanh chóng, chớp mắt một cái đã biến đi, một số người ở xa xa không hề nhìn thấy, ngay cả những người ẩn tàng ở những chỗ bí mật cũng không hề phát hiện được, chỉ biết ánh sáng màu tím chớp lên trong không phía trên Trương phủ.

Vài ngày nữa trôi qua, ánh sáng màu tím đều xuất hiện vào cùng khoảng thời gian, đồng thời xuất hiện trong khoảng thời gian ngày càng rút ngắn, không ai có thể nắm bắt được, nhưng có một điểm những người này đã có thể xác định được: ánh sáng màu tím chỉ xuất hiện ở trong vùng phụ cận Trương phủ. Đương nhiên, càng ngày càng có nhiều người giang hồ đoán rằng luồng ánh sáng màu tím đó chính là Tử Kiếm trong truyền thuyết, thần khí đứng đầu trong thập đại thần khí phát ra. Trong một thời gian ngắn, Trương phủ đã trở thành nơi mà đa số các thế lực giang hồ và cao thủ giang hồ chú ý đến.

Đoán rằng ánh sáng màu tím là do Tử Kiếm đứng đầu trong thập đại thần khí, phát ra. Khiến cho những cao thủ giang hồ vì giá trị của bảo vật mà đến, càng ngày càng có nhiều cao thủ giang hồ ẩn thân tại các vùng phụ cận Trương phủ, một trường đại chiến tranh đoạt Tử Kiếm sắp bắt đầu.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.