Chương 183: Tranh đoạt thần châu (4)
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1743 chữ
- 2019-09-05 02:22:19
Quỷ Diệt cất tiếng hỏi: "Ngươi làm sao tìm được nơi này?"
"Làm sao tìm được nơi này ư?" Quách Phóng ha ha cười lớn, nói: "Hành động của các ngươi lớn như vậy, chỉ cần là người hơi có đầu óc đều có thể đi theo tới xem, lúc này sợ rằng đã có cao thủ khắp nơi ẩn tàng ở xung quanh đây."
Nghe vậy, Quỷ Diệt kinh hãi, ví bằng thực sự giống như lời Quách Phóng nói, thì kế hoạch của bọn họ lần này đúng là thất bại hoàn toàn.
Quỷ Diệt chú ý quan sát bốn phía xung quanh, tịnh không có phát hiện ám thị của thuộc hạ, trong lòng tức khắc bình tĩnh, ha ha cười lớn nói: "Quách Phóng, ngươi đừng tới hù dọa chúng ta, hành động của chúng ta lần này vô cùng bí ẩn, người giang hồ không thể phát hiện ra."
Quả thực, mấy người Quỷ Diệt khi phát hiện ra Song Quái, liền nghĩ tới điều này, ngay sau đó liền từng nhóm đi tới mao ốc nơi Song Quái ẩn thân, hành động không thể nói là không bí ẩn.
"Bí ẩn ư?" Quách Phóng ha ha cười lớn, nói: "Hành động của các ngươi nếu mà thực sự bí ẩn như vậy giống như lời ngươi nói, thì lại làm sao có thể bị ta phát hiện ra? Có thể khiến cho rất nhiều cao thủ của Quỷ Cốc Tà Điện tham gia, chỉ cần là người có tâm đều sẽ chú ý tới hành tung của các ngươi.
Dừng lại một chút, thấy mấy người thần sắc không tin, Quách Phóng tiếp tục nói: "Lâm Châu thành lúc này có thể nói là gió nổi mây phun, bất luận động tĩnh gì đều có thể khiến cho cao thủ giang hồ cao thủ hết sức cảnh giác, các ngươi nói là hành động của các ngươi có thể giấu được người giang hồ sao?"
Nghe vậy, Quỷ Diệt lại một lần nữa biến sắc, có lẽ đúng như lời Quách Phóng nói, hành động của bọn họ sớm đã bị cao thủ giang hồ chú ý, như vậy thì bọn họ lúc này đang ở trong vòng vây của cao thủ giang hồ, cho dù đoạt được Hổ Phách Thần Châu, bọn họ cũng vị tất có thể ly khai, bởi vì bọn họ khi đó sẽ trở thành công địch của giang hồ chúng nhân, thành đối tượng vây công.
Quỷ Diệt liếc mắt với Quỷ Tâm bên cạnh, Quỷ Tâm hiểu ý gật gật đầu, sau đó nhân lúc Quách Phóng và song quái không chú ý, lặng lẽ lùi về phía sau cạnh bọn người Quỷ Diệt, Quỷ Đao, Tà Tâm, tiện đó ẩn vào trong đêm tối.
Quỷ Diệt lạnh lùng nhìn Quách Phóng, nói: "Hổ Phách Thần Châu là tuyệt thế bảo vật, chỉ cần là người trong giang hồ thì đều muốn có được, dĩ nhiên, ngươi cũng không phải ngoại lệ, biết đâu ngươi là kẻ duy nhất gặp được hành động của chúng ta lần này, nhưng mà ngươi tuyệt đối sẽ không nói cho người khác, bởi vì đó không phải là tính cách của ngươi, cũng không phải loại phong cách của ngươi, hơn nữa chủ yếu là ngươi cũng muốn nhân cơ hội đoạt được Hổ Phách Thần Châu."
Nghe vậy, Quách Phóng gật gật đầu, nói: "Quỷ đại hộ pháp quả nhiên không hổ là đại hộ pháp của Quỷ Cốc, lại hiểu rõ bản nhân như thế, bản nhân thật sự cảm thấy vô cùng vinh hạnh, bất quá, lần này ngươi có lẽ phải thất vọng." Nói xong quay đầu về rừng cây phía xa, la lên: "Âu Dương huynh, ra đây đi!"
"Quách huynh, ngươi cũng thật là, cũng không muốn cho ta nghỉ ngơi ở chỗ này hơn một chút, phải biết rằng bám theo bọn họ đi một đoạn đường xa như vậy, cái bộ xương già cả này của ta đều đã nhanh chóng thành cái khung rời rạc rồi.
Ngay khi thanh âm của Quách Phóng vừa dứt, trong rừng cây phía xa đã truyền đến thanh âm của một lão giả, cùng với tiếng nói phát ra, chưa đến một khắc, lão giả đã xuất hiện ở bên cạnh Quách Phóng, đây là một người niên kỉ vào khoảng lục tuần, trên người ăn vận rách rưới cũ kỹ, lưng hơi gồ lên, có phần hơi còng, nhưng hai mắt lại sáng ngời hữu thần.
Chỗ lão giả ẩn thân cách Quách Phóng ít nhất cũng ba bốn mươi trượng, lão giả chỉ lách mình một cái đã xuất hiện bên mình Quách Phóng, có thể thấy được võ công của ông ta cũng hết sức cao cường.
"Âu Dương Hoa!"
Bọn người Quỷ Diệt, Tà Tâm cùng với song quái thấy lão giả đều thốt ra tiếng hô kinh hãi, nhìn lão giả với vẻ không dám tin.
Âu Dương Hoa, một nhân vật trong chốn giang hồ vốn có màu sắc thần bí, một thân công lực cực kỳ cao thâm, ông ta mỗi một lần xuất hiện, đều khiến cho người giang hồ ghi nhớ khắc sâu danh tự của mình, lần đầu tiên khiến cho người giang hồ ghi nhớ ông ta là vào lúc 40 tuổi, ông ta khi đó vừa mới xuất đạo, chỉ một mình chém chết Giang Nam Thất Sát, bảy người này hoành hành giang hồ tà đạo đã lâu, sau đó, Âu Dương Hoa liền biến mất, lúc tái xuất hiện lại giết Ngũ Quỷ, Tam Ma, những người này là nhân vật tà đạo hành ác giang hồ mấy chục năm, sau khi giết xong những người này, Âu Dương Hoa liền biến mất hoàn toàn trong chốn giang hồ, bởi vì lưng ông ta hơi gù, cho nên đã được người giang hồ gọi là Thần Đà, còn như binh khí mà ông ta sử dụng, người giang hồ rất ít người biết được, bởi vì người giang hồ cho tới tận bây giờ vẫn chưa từng thấy qua ông ta sử dụng binh khí.
Quỷ Diệt lạnh lùng nhìn Âu Dương Hoa, nói: "Âu Dương Hoa, không thể tưởng được đến cả ngươi, một người không quản việc giang hồ, người mấy chục năm không xuất hiện đã xuất hiện rồi, xem ra ngươi hôm nay cũng là vì Hổ Phách Thần Châu mà đến."
Âu Dương Hoa gật gật đầu, nói: "Xem như là vậy đi! Ta đã mắc nợ người ta một việc, đáp ứng người đó phải trợ giúp hắn làm một việc, mà việc này chính là trợ giúp hắn đoạt được Hổ Phách Thần Châu."
Quỷ Diệt nói: "Nói như vậy thì ngươi đối với Hổ Phách Thần Châu cũng là quyết tâm phải đoạt được."
Âu Dương Hoa gật gật đầu.
Quỷ Diệt nói: "Đã như thế, ngươi chính là định trở thành kẻ địch với Quỷ Cốc Tà Điện chúng ta, ngươi phải biết đến hậu quả của việc trở thành kẻ địch với Quỷ Cốc Tà Điện bọn ta."
Âu Dương Hoa nói: "Hậu quả ư? Đó đã không phải là điều lo lắng của ta, ta hiện tại chỉ muốn có được Hổ Phách Thần Châu."
"Âu Dương huynh, huynh đã muốn có được Hổ Phách Thần Châu, chúng ta liền đem Hổ Phách Thần Châu giao cho huynh, chúng ta có chút việc phải đi trước."
Lúc này, thanh âm của Nguyên Mãnh truyền đến, mặc dù đã trải qua một khoảng thời gian nghỉ ngơi, thương thế của hai người đã có chuyển biến tốt, nhưng tạm thời cũng không thể động võ, Song Quái bây giờ chỉ muốn ly khai khỏi chốn thị phi này, tiến hành trị thương.
Âu Dương Hoa nghe vậy, ngẩng đầu nhìn về phía song quái, tịnh không có trả lời ngay.
Quỷ Diệt ở bên cạnh nghe vậy, sắc mặt khẽ biến đổi, nếu như Âu Dương Hoa thực sự tiếp nhận Hổ Phách Thần Châu trong tay Song Quái, bọn chúng muốn có được Hổ Phách Thần Châu thì lại càng khó khăn hơn, huống chi bên cạnh vẫn còn có một Quách Phóng, một cao thủ có võ công không mảy may thua kém so với Song Quái và Âu Dương Hoa, lão ta cũng sẽ không dễ dàng cho phép mấy người mình đoạt được Hổ Phách Thần Châu.
"Nguyên huynh, Hổ Phách Thần Châu, ta nhất định phải có được." Âu Dương Hoa đột nhiên ha ha cười lớn nói: "Bất quá không phải là bây giờ, các ngươi nên tự bảo vệ bản thân mình trước đi, ta không muốn nhanh chóng trở thành đối tượng cho người giang hồ vây công như vậy."
Nghe vậy, Song Quái chỉ có cười khổ, không có nghĩ đến bản thân hai người muốn đem Hổ Phách Thần Châu bỏ ra rồi chuồn êm, cũng bỏ không được.
Lúc này, Quỷ Tâm vốn đã rời đi đột nhiên xuất hiện, lách mình một cái đi đến bên cạnh Quỷ Diệt.
Quỷ Diệt hỏi: "Quỷ Tâm, thế nào?"
Quỷ Tâm nói: "Bọn họ tạm thời vẫn chưa phát hiện cao thủ giang hồ tiếp cận nơi này."
Quỷ Diệt gật đầu, quay đầu đối diện với Quách Phóng và Âu Dương Hoa, nói: "Ta thấy các ngươi đừng nên ngăn cản chúng ta đoạt được Hổ Phách Thần Châu, với võ công của các ngươi, chúng ta có lẽ rất khó đối phó, nhưng nếu như chúng ta liều xuất ra toàn lực, tin rằng việc có được Hổ Phách Thần Châu vẫn chắc chắn thành công."
Quách Phóng cười lạnh nói: "Các ngươi không sợ có được Hổ Phách Thần Châu sẽ trở thành công địch của người giang hồ sao?"
Sợ chứ, chúng ta đương nhiên là sợ." Quỷ Diệt nói: "Bất quá chờ sau khi chúng ta có được Hổ Phách Thần Châu chuyển về, các ngươi muốn đi cướp lại Hổ Phách Thần Châu, e rằng cũng không phải dễ dàng như vậy."
Quách Phóng nói: "Đúng lúc các ngươi có được Hổ Phách Thần Châu, cũng không có khả năng đi ra khỏi khu rừng cây này, đoán chừng bên ngoài rừng rậm lúc này đã tụ tập rất nhiều cao thủ giang hồ."
"Điều này thì không cần ngươi hao tâm tổn trí." Quỷ Diệt nói: "Chúng ta đã tra xét qua bốn phía xung quanh, cho tới bây giờ vẫn không có phát hiện cao thủ giang hồ tiếp cận rừng rậm này."