• 1,453

Chương 204: Ngũ Sắc Độc Chưởng (2)


Nghe vậy, Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành bốn người sắc mặt đại biến, không ngờ Ngô Lai hiểu biết tuyệt học của mình như vậy.

Mã Thành Phong khôi phục sắc mặt nhanh chóng, lạnh lùng nói:
Dù chúng ta không thể phát huy uy lực mạnh nhất của Ngũ Sắc Độc chưởng vì thiếu mất Hồng Diễm chưởng, nhưng ta tin rằng với công lực của huynh đệ chúng ta cùng bốn loại tuyệt thế chưởng pháp này, cũng đủ đối phó với ngươi.
Ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng cũng không có một chút chắc chắn.

Ngô Lai cười lạnh nói:
Vậy ư? Mong rằng đúng như những lời ngươi vừa nói, bốn loại tuyệt thế chưởng pháp của các ngươi có thể dễ dàng đối phó với ta.



Đại ca, không cần phí lời với hắn, giết hắn xong, tự nhiên chúng ta sẽ có được Tử Kiếm.


.Lúc này, Dư Danh đứng bên cạnh độc ác nói, việc bị chặt đứt tay trái đã làm thay đổi tính cách trầm ổn ít nói của gã, biến thành nóng nảy, hai mắt đảo lộn liên tục phát ra hung quang chưa từng xuất hiện bao giờ, lúc này gã chỉ muốn giết hết mấy người, báo mối thù bị chặt tay.kien


Được, để Ngô Lai ta lĩnh giáo một lần tuyệt học đã thất truyền trên giang hồ mấy chục năm – Ngũ Sắc Độc chưởng, bất quá ta muốn nhắc nhở các người ngàn vạn lần đừng dè dặt, ta đã biết khuyết điểm Ngũ Sắc Độc chưởng, thì nhất định có biện pháp đối phó với độc chưởng của các ngươi.
Lúc này, Ngô Lai đột nhiên lạnh lùng nói.

Nghe vậy, hai người Mã Thành Phong và Niên Dữ Hành vốn định xuất thủ vội vàng dừng cước bộ, lúc này bọn họ không còn lựa chọn nào khác ngoài dự định cho sinh tử của bản thân. Con người càng già thường càng sợ chết, đến như hai người Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành, đã thành danh giang hồ mấy chục năm, lúc này
chết
là từ mà bọn họ sợ nhất, cũng là từ mà bọn họ vĩnh viễn không muốn nhắc tới.


Nếu như hắn hiểu rõ Ngũ Sắc Độc chưởng như vậy, nói không chừng hắn thực sự có cách đối phó với độc chưởng của chúng ta.


Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành hai người trong lòng cơ hồ đồng thời xuất hiện ý nghĩ như vậy, trên mặt xuất hiện vẻ do dự.

Thấy Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành hai người không xuất thủ, Dư gia huynh đệ cũng không dám xuất thủ. Dù sao họ cũng đã trông thấy võ công của Ngô Lai, biết rằng võ công của hai người mình không phải là đối thủ của Ngô Lai, nhưng cũng không muốn buông tha.


Đại ca, nhị ca, đừng do dự nữa, có lẽ hắn chỉ biết tên của Ngũ Sắc Độc chưởng, chứ căn bản không biết Ngũ Sắc Độc chưởng là thứ gì.


Thấy Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành vẫn còn do dự, Dư Danh để báo mối thù chặt tay, không thể không khuyên Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành xuất thủ, bởi vì chỉ có bốn người bọn họ liên thủ, mới có khả năng giết được mấy người Ngô Lai.


Đúng, có lẽ hắn chỉ biết tên của Ngũ Sắc Độc chưởng thật, chúng ta không cần do dự nữa.
Lúc này, Dư Văn cũng khuyên nhủ.

Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành nghe thấy, không nói gì, cũng không xuất thủ, rõ ràng vẫn còn do dự. Với võ công Ngô Lai vừa biểu hiện, dù hắn không biết khuyết điểm của Ngũ Sắc Độc chưởng, nhưng hiện tại chỉ còn có Tứ sắc chưởng bọn họ vị tất là đối thủ của Ngô Lai.


Các người đừng nên do dự nữa.
Ngô Lai đột nhiên lạnh lùng nói:
Các ngươi phải minh bạch ngươi không giết người, người liền giết ngươi là đạo sinh tồn, các ngươi nên hiểu rõ, từ khi thê tử của ta chết trong tay các ngươi, mối thù giữa chúng ta đã hình thành, các ngươi hôm nay phải chết, trừ phi các ngươi có thể chạy thoát khỏi tay ta.


Thấy vẻ mặt lãnh khốc của Ngô Lai, Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành đã minh bạch, hôm nay không phải bọn Ngô Lai chết, thì là chính mình chết, bởi vậy bọn họ đều đưa ra lựa chọn giống nhau.

Bốn người nhìn nhau, màu sắc song chưởng càng thêm rõ ràng, chân khí cường đại ngưng tụ tại song chưởng, cơ hồ đồng thời tung thân lao tới Ngô Lai.

Ngô Lai chỉ lạnh lùng nhìn song chưởng của bốn người, khi độc chưởng của bốn người tới trước thân, Ngô Lai mới chuyển động.

Ngũ Sắc Độc chưởng là một loại chưởng pháp vô cùng lợi hại trên giang hồ, không phải một, mà là năm loại chưởng pháp không giống nhau, nội công tâm pháp không giống nhau, phân biệt là Bạch Ngọc chưởng, Hồng Diễm chưởng, Lục Diễm chưởng, Hắc Dục chưởng và Lam Diễm chưởng, đều là chưởng pháp hiểm độc, bất cứ trúng một chưởng gì trong năm loại độc chưởng này, nếu như không có tuyệt thế cao thủ với nội lực cường đại đem độc tố bức ra ngoài hoặc là kịp thời dùng tuyệt thế linh dược, người trúng độc sẽ chết trong vòng năm giờ, hơn nữa nếu trúng loại độc gì, thân thể sẽ biến thành màu đó.

Ngũ Sắc Độc chưởng tên là Ngũ sắc, chẳng những là do có năm loại chưởng pháp năm màu tạo thành, mà còn là do hợp kích chưởng pháp uy lực cường đại. Tương truyền, năm loại chưởng pháp liên hợp, uy lực cường đại so với từng loại chưởng pháp đạt tới cảnh giới tối cao thì gấp mấy chục lần, nhưng Ngũ Sắc Độc chưởng này đã biến mất rất nhiều năm, chỉ có trăm năm trước xuất hiện một lần.

.Trăm năm trước giang hồ phồn thịnh, cao thủ như mây, cùng lúc với sự xuất hiện của Đoạn Hồn lệnh, Ngũ Sắc Độc chưởng cũng xuất hiện trong giang hồ, hơn nữa bởi một thiếu niên chỉ mới hai mươi tuổi sử dụng, thiếu niên này không chỉ là kỳ tài trời sinh, hơn nữa càng thông minh tuyệt đỉnh. Ngũ Sắc Độc chưởng vốn là một loại hợp kích chưởng pháp, không ngờ bị người đó toàn bộ luyện thành, dung hợp, từ đó trở thành một loại chưởng pháp mới, uy lực so với Ngũ Sắc Độc chưởng liên hợp càng thêm lợi hại.kien

Nói thẳng ra thì người giang hồ sợ hãi Ngũ Sắc Độc chưởng hơn là Đoạt Hồn lệnh, từng có thời, có người sử dụng Ngũ Sắc Độc chưởng sát tử vô số giang hồ cao thủ, khiến giang hồ tinh anh tổn thất gần hết. Ngũ Sắc Độc chưởng bị người giang hồ xác định là võ công tà ác, phàm người nào sở hữu Ngũ Sắc Độc chưởng sẽ trở thành công địch của người giang hồ.

Thiếu niên vừa xuất giang hồ, liền gặp sơn tặc, bị bức bách phải sử dụng Ngũ Sắc Độc chưởng, vừa khéo bị một vị cao thủ tuyệt đỉnh trên giang hồ phát hiện, lập tức xuất thủ, muốn đem trừ bỏ đi, qua gần trăm chiêu liều mạng, vị cao thủ đó thụ thương phải bỏ chạy, có thể thấy sự lợi hại của Ngũ Sắc Độc chưởng thế nào.

Sau đó, vị cao thủ thụ thương đó lại hẹn mấy vị cao thủ, liên hợp truy sát thiêu niên kia, cuối cùng trải qua mấy chục ngày truy kích, bức thiếu niên kia tới một vách núi, thiếu niên kia đương nhiên không cam tâm thúc thủ chịu trói, bởi vậy cố gắng toàn lực phản kháng, qua nửa ngày giao đấu, thiếu niên bị mấy người đánh rơi xuống vách núi, nhưng mấy vị cao thủ cũng thụ thương không nhẹ.

Gần một trăm năm qua, trên giang hồ liền không có xuất hiện tung tích Ngũ Sắc Độc chưởng, đương nhiên, mấy người Mã Thành Phong biết Ngũ Sắc Độc chưởng là một bí mật, người trong giang hồ sợ rằng không có mấy người biết được, nhưng lúc này chưởng pháp của bốn người cũng chỉ bất quá đạt được ba bốn phần mười toàn bộ uy lực của Ngũ Sắc Độc chưởng.

Chỉ thấy nhân ảnh đan xen, chưởng ảnh đầy trời, bạch, lục, hắc, lam, tử năm màu chân khí lấp lánh bao bọc năm người, bốn màu đầu tiên là màu sắc chân khí đặc hữu của Ngũ sắc độc chưởng của bốn người Mã Thành Phong, còn tử sắc chân khí là chân khí do Ngô Lai luyện thành Tử Thiên Tâm Quyết phát ra.

Đột nhiên, bốn loại chân khí bạch, lục, hắc, lam thần tốc ngưng tụ thành một đạo chân khí cường đại đủ cả bốn màu, nghênh đón tử sắc chân khí của Ngô Lai.


Bùng!


Hai đạo chân khí cường đại gặp nhau, phát ra một âm thanh chấn thiên, thân ảnh bốn người Mã Thành Phong cùng lúc với tiếng nổ, thần tốc bay ngược ra ngoài, tới mấy trượng mới dừng lại, còn thân ảnh Ngô Lai bay ngược ra tốc độ so với bốn người càng nhanh hơn, sau đó, sau khi thân hình chạm đất còn lùi lại mấy bước, há miệng thổ ra một ngụm máu, sắc mặt hơi tái đi.


Vô Lại, chàng không sao chứ?


Ba người Trương Ngọc Oánh, Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết Nhi ở xa cũng bị tiếng nổ bên này kinh động, không nhịn được quay đầu nhìn lại, thấy Ngô Lai thụ thương, ba người sắc mặt đại biến. Lãnh Ngưng Vũ lớn tiếng hỏi, cùng với âm thanh, liền cùng Trương Ngọc Oánh, Tuyệt Nhi hai người chạy tới chỗ Ngô Lai, nhưng bị Ngô Lai cản lại.

Ngô Lai lắc đầu nói:
Ta không sao, các người ở đó coi chừng thi thể của Xuân Nhi và Nguyệt Nhi.


Nghe vậy, ba người Trương Ngọc Oánh lập tức dừng lại, bởi vì bọn họ tin tưởng Ngô Lai.

Ngô Lai có chút kinh ngạc nhìn bốn người Mã Thành Phong ở phía ngoài mấy chục trượng, không nghĩ đến hợp lực của bốn người lại lợi hại như vậy, cả mình có lực lượng của Huyền Thiên Thạch và Tử Kiếm cũng không thể đề kháng, không ngờ còn khiến mình thụ thương.

Bốn người Mã Thành Phong đều là cao thủ đã thành danh bốn năm chục năm, mỗi người ít nhất cũng có năm sáu chục năm công lực, cho dù Ngô Lai có lực lượng của Huyền Thiên Thạch và Tử Kiếm cũng không thể kháng cự, nhưng điều này cũng không thể nói lực lượng của Tử Kiếm và Huyền Thiên Thạch không tốt, mà là Ngô Lai chưa dung hợp toàn bộ năng lượng của hai loại tuyệt thế bảo vật này.

Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành, Dư gia huynh đệ thấy Ngô Lai thụ thương, sắc mặt xuất hiện vẻ cuồng hỷ, nếu như có thể khiến Ngô Lai trọng thương hoặc là bắt giữ, bọn họ có thể dễ dàng có được Tử Kiếm. Lúc này bọn họ tin chắc rằng Tử Kiếm trong tay Ngô Lai.

Chân khí trong cơ thể Ngô Lai thần tốc vận chuyển mấy vòng, tu phục những kinh mạch bị thương tổn, lạnh lùng nhìn bốn người Mã Thành Phong nói:
Xem ra ta đã xem nhẹ các ngươi, các ngươi chịu chết đi!
Âm thanh vừa dứt, người đã như thiểm điện lao tới bốn người.

Cùng lúc Ngô Lai chuyển động, bốn người Mã Thành Phong cũng chuyển động, hợp kích của bốn người bọn họ có thể khiến Ngô Lai thụ thương, đã cho họ lòng tin rất lớn, bởi vậy bốn người không hề do dự nghênh đón Ngô Lai, tuy nhiên lần này bọn họ đã sai. Cao thủ quyết đấu, một sai lầm rất nhỏ, cũng khiến họ vạn kiếp bất phục, khiến họ mất đi tính mạng.

Khi Ngô Lai cách bốn người Mã Thành Phong chỉ vài xích, một đạo ánh sáng từ bên hông Ngô Lai đột nhiên bay ra, một đạo tử sắc quang mang cường đại, chém tới bốn người Mã Thành Phong.


A!



A!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.