• 1,453

Chương 233: Vô Ảnh Sát Thủ


Nghe vậy, Lăng Đường chủ và lão giả cùng ngây ra, sau đó hai người cùng biến sắc mặt.


Ngô Lai, Sát Thủ minh chúng ta vốn còn muốn cho ngươi sống thêm vài ngày, không nghĩ đến ngươi lại dám đến tìm chúng ta. Vậy thì hôm nay chính là tử kỳ của ngươi.


Không đợi lão giả kia ngăn cản, Lăng Đường chủ đã giận dữ nói. Ngô Lai khi tới đây thì không sử dụng Bách Biến Thần công mà đã khôi phục diện mạo thực, cho nên đã bị Lăng Đường chủ nhận ra.


Thật sao?
Ngô Lai cười lạnh nói:
Bọn Sát Thủ minh các ngươi không giết được ta thì cũng nên biết là Ngô Lai ta sẽ tìm đến báo thù. Đã là người của Sát Thủ minh, các ngươi đều phải chết.
Ngô Lai khi nói hai mắt đột nhiên phát ra sát khí mãnh liệt.


Động thủ!


Nhìn thấy trong mắt Ngô Lai đột nhiên phát ra sát khí cường đại, không đợi Ngô Lai ra tay, Lăng Đường chủ hướng đến mười hắc y nhân đang vây quanh Ngô Lai quát to. Lăng Đường chủ nói xong, đồng thời phi thân tới. Lão giả bên cạnh cũng tiến đến đánh Ngô Lai.

Mười hắc y nhân này đều là sát thủ giỏi nhất của Sát Thủ minh tại Lâm Châu thành, phản ứng tự nhiên là nhanh kinh người. Lăng Đường chủ vừa nói ra, tức thì mười hắc y nhân liền lắc mình tới Ngô Lai, binh khí trong tay lóe hàn quang chém về phía hắn.

Khi mười hắc y nhân đồng thời ra tay, Ngô Lai cũng động thân, lắc mình đến bên hai hắc y nhân gần mình nhất, song chưởng phân biệt đánh vào ngực hai hắc y nhân.

Hai hắc y nhân kia chỉ cảm thấy hoa mắt, tiếp theo hai cổ kình khí cường đại đã tới ngực hai người. Hai người như trúng phải một đòn nghiêm trọng, toàn thân chấn động, binh khí trong tay đều rơi xuống đất, thân thể hai người đồng thời bị Ngô Lai đánh tung lên, về phía Lăng Đường chủ và lão giả.

Không đợi hắc y nhân bên cạnh hắn phản ứng, thân ảnh Ngô Lai đã xuất hiện trước mặt bọn họ, xuất chưởng như điện đánh tới.


Binh! Binh! Binh!


Mấy tiếng lớn cơ hồ đồng thời vang lên, thân ảnh mấy hắc y nhân đang vây công Ngô Lai đã như lưu tinh bay ra xa nằm dài trên đất, bụi đất bay lên. Mấy hắc y nhân há mồm hộc máu, giãy giũa trên mặt đất trong chốc lát, rồi không nhúc nhích gì nữa, vì đã bị Ngô Lai dùng chân khí cường đại chấn đứt kinh mạch mà vong mạng.


Binh! Binh!


Mấy tiếng vang lớn vừa dứt, thì tiếp theo lại có hai tiếng vang lên. Hai hắc y nhân bị Ngô Lai ném về phía Lăng Đường chủ và lão giả cũng vừa vặn rơi xuống đất, không còn động tĩnh gì.

Nguyên lai, Lăng đường chủ và lão giả kia đang như tia chớp đánh tới Ngô Lai, không ngờ Ngô Lai đột nhiên ném hai hắc y nhân về phía mình, hai người không thể không vội vàng né tránh.

Lăng Đường chủ sau khi rơi xuống đất thì kinh ngạc nhìn hắc y nhân đã chết đi, biến hóa này quá đột ngột, căn bản không nghĩ mười hắc y nhân mình đem đến, thế mà chỉ một hai chiêu thì tất cả đã bị diệt. Có thể hình dung vẻ mặt lão giả kia cũng kinh hãi đến thế nào, ánh mắt hoảng sợ nhìn Ngô Lai. Mặc dù đã biết sự lợi hại của Ngô Lai, nhưng không nghĩ đến Ngô Lai lại lợi hại như vậy, mười nhất lưu sát thủ thế nhưng chỉ trong một tích tắc đã bị Ngô Lai giải quyết toàn bộ.

Ngô Lai lạnh lùng giương mắt nhìn hai người, sát khí trong mắt càng lúc càng đậm, một loại cường đại khí thế trên người chậm rãi hướng bốn phía lan ra, bụi trên mặt đất cũng theo khí thế không ngừng tăng lên của Ngô Lai mà bay ra bốn phía.

Cảm nhận được cường đại khí thế của Ngô Lai đột nhiên phát ra, hai người kinh hãi, vội vàng vận công chống cự. Dần dần hai người cảm giác được khí thế càng ngày càng cường đại ép tới mình, trên đầu hai người mồ hôi tuôn ra ngày càng nhiều, quần áo toàn thân ướt đẫm giống như mới dầm mưa.

Lúc này, hai người nhìn nhau, đột nhiên chuyển động, tốc độ so với lúc trước thì nhanh hơn, bởi vì hai người hiểu rằng nếu mình không công kích lại thì sẽ không còn cơ hội nữa, cường đại khí thế của Ngô Lai áp bức bọn họ đến không thở nổi, nếu bọn họ lại không ra tay, chỉ cần phòng tuyến trong tâm bọn họ bị hủy, lúc đó bọn họ muốn công kích thì cũng đã không còn cơ hội nữa.

Ngô Lai lạnh lùng nhìn thân ảnh hai người, đồng tử không ngừng co rút lại, đem công kích của hai người thu hết vào trong mắt. Tốc độ hai người mặc dù rất nhanh, nhưng trong mắt Ngô Lai thì phi thường chậm.

Trong chớp mắt, công kích của hai người đã tới trước mặt Ngô Lai. Chưởng của Lăng Đường chủ phát ra kình khí cường đại hướng đến Ngô Lai, trường kiếm của lão giả thì phát ra trận trận kiếm khí chém tới bả vai hắn.

Công kích hai người còn cách Ngô Lai vài thước, thì hắn đột nhiên động thân, thân ảnh như điện chớp, giữa không trung lưu lại vô số tàn ảnh, một chưởng đánh về phía trường kiếm của lão giả, chưởng kia thì nghênh đón lấy chưởng của Lăng Đường chủ.


Binh! Binh!


Kình khí ba người trong nháy mắt giao nhau, phát ra tiếng vang thật lớn. Thân ảnh Lăng Đường chủ và lão giả như trúng phải một đòn nghiêm trọng, thân thể trong không trung dừng lại, tiếp theo như lưu tinh bay vút ra ngoài. Còn thân thể Ngô Lai bị hợp kích hai người đánh rơi xuống đất, bả vai hơi thõng xuống.

Sau khi rơi xuống đất Lăng Đường chủ và lão giả không ngừng thối lui liền mấy bước. Ngay khi thân thể đứng lại, lão giả kia liền há miệng ói ra một ngụm máu tươi, bị thương không nhẹ. Còn Lăng Đường chủ sắc mặt trắng bệch, cố gắng ngăn cản máu tươi nơi cổ họng chỉ chực trào ra.

Hai người hoảng sợ thấy ánh mắt lạnh lùng của Ngô Lai, căn bản không nghĩ đến liên thủ của hai người, chỉ trong một chiêu đã bị đối phương đả thương, mà nhìn đối phương thì không thấy tổn thương gì.

Lúc này đây, một bóng đen đột nhiên từ một góc như tia chớp lao ra, trường kiếm trong tay mang theo kình khí cường đại, vô thanh vô tức hướng đến hậu tâm Ngô Lai, tốc độ nhanh không thể hình dung nổi. Vốn ở cách Ngô Lai mấy trượng, trong một khắc đã xuất hiện phía sau Ngô Lai cách chỉ vài thước, kình khí trên thân trường kiếm giấu kín cũng đột nhiên như điện bắn về phía hậu tâm Ngô Lai.

Ngô Lại sắc mặt đột nhiên đại biến, khi hắc y nhân kia hướng đến hắn, thì hắn cảm giác được được sát khí rất yếu ớt đánh úp mà thôi, nhưng vẫn xác định được, nên chưa có phản ứng gì thì sát khí đã tới hậu tâm hắn, sát khí vô cùng sắc bén xuyên thấu qua quần áo đâm vào da thịt Ngô Lai vô cùng đau đớn.

Khi Ngô Lai cảm giác được kình khí sau lưng đã tiếp cận da thịt mình, thì ý niệm đầu tiên trong đầu chính là tránh nhanh, Thiểm Thiên quyết phát ra, như tia chớp lao về phía trước để né tránh tập kích phía sau.

Thiểm Thiên quyết của Ngô Lai là cực nhanh, không người nào có thể theo kịp, nhưng thân pháp của hắc y nhân tốc độ có thể so với Thiểm Thiên quyết của Ngô Lai không kém chút nào, trường kiếm trong tay mang theo kiếm khí sắc bén thủy chung vẫn giữ khoảng cách với hậu tâm của Ngô Lai không đến một thước.

Ngô Lai kinh hãi, vội vàng toàn lực xuất Thiểm Thiên quyết, không ngừng chuyển loạn, phi đến trước, cứ nghĩ đã bỏ lại hắc y nhân phía sau, nhưng thủy chung vô pháp gia tăng khoảng cách giữa hai người. Hắc y nhân giống như u linh, bám sát phía sau Ngô Lai, không để hắn thoát khỏi.


Cuối cùng là đối phương đang sử dụng thân pháp gì mà có thể so được với Thiểm Thiên quyết của ta vậy? Không được, ta phải thoát khỏi hắn, bằng không ta sẽ rất bị động.


Ngô Lai toàn lực xử Thiểm Thiên quyết, phi thân theo đường vòng, trong lòng vô cùng kinh hãi trước thân pháp của đối phương vì chính mình đã toàn lực xử ra Thiểm Thiên quyết cũng không thể thoát được. Đồng thời cũng hiểu được chính mình nếu không thể thoát khỏi đối phương, chính mình sẽ bị chế trụ.

Hai người trong thời gian đảo mắt đã chạy hơn mười vòng quanh ngã tư đường, Ngô Lai không thể thoát khỏi trường kiếm của hắc y nhân, còn hắc y nhân cũng không thể tiến thêm được chút nào.

Khi thân ảnh hai người chạy cách Lăng Đường chủ và lão giả hơn trượng, thì hai người nhìn nhau, cơ hồ đồng thời nhằm về phía Ngô Lai đang lao tới, chuẩn bị chặn hắn lại, tạo cơ hội cho hắc y nhân.

Nhìn thấy hai người đột nhiên đánh về phía mình, Ngô Lai đột nhiên nở nụ cười, ngay khi hai người đánh về phía mình, Ngô Lai đã vượt lên lắc mình qua khe hở giữa hai người xẹt đi, làm công kích của hai người rơi vào khoảng không.

Hắc y nhân cùng Lăng Đường chủ và lão giả ba người đều không nghĩ tới Ngô Lai lúc đó đột nhiên từ khoảng trống của hai người phi lướt qua, tất cả đều ngẩn ngơ.

Trong khi còn đang ngẩn ngơ, công kích của hắc y nhân đã tới trước mặt Lăng Đường chủ và lão giả, mà công kích của Lăng đường chủ và lão giả cũng đã tiếp cận hắc y nhân. Ba người phản ứng đều nhanh kinh người, đồng thời dừng lại sát nhau, thân thể lộn một vòng và nghiêng người lướt qua, bay về phía khác mới tránh được làm bị thương đối phương.

Hắc y nhân đang đảo người phi ra ngoài thì hai mắt đột nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ, trường kiếm trong tay gấp rút hướng về phía sau.


Binh!


Một tiếng vang lớn, thân ảnh hắc y nhân ở giữa không trung dừng lại, thân thể chấn động mạnh, như tia chớp lui về phía sau, há mồm ói ra một búng máu tươi, lạnh lùng giương mắt nhìn về hướng người vừa mới công kích mình.

Người công kích chính là Ngô Lai. Nguyên lai, Ngô Lai sau khi lắc mình tránh được công kích của Lăng Đường chủ và lão giả, liền nhanh chóng vọt đến phía sau hắc y nhân, một chưởng đánh tới. Bởi vì hắn hiểu được hắc y nhân bây giờ chính là uy hiếp lớn nhất nêu hắn trước hết phải tiêu diệt kẻ này
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.