Chương 298: Thâu Tập Quỷ Tà (3)
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 2055 chữ
- 2019-09-05 02:22:39
"Quỷ Đao huynh, còn nhẫn nhịn như vậy làm gì chứ, ngẫm lại chúng ta đường đường là Quỷ cốc Tà điện hai phái sao lại phải sợ Thiên Vương môn. Bọn họ giết quá nhiều đệ tử của chúng ta, chẳng lẽ Quỷ Diệt huynh cũng không muốn chúng ta hướng tới Thiên Vương môn trả thù."
Trong lúc, Hắc y nhân ở dưới mái hiện chuẩn bị phi thân xuống thì cách đó không xa truyền đến tiếng nói chuyện, Hắc y nhân cả kinh vội vàng ẩn núp, ngừng thở, cũng không dám cử động, bởi vì hắn đã nghe ra âm thanh kia chính là một trong hai trưởng lão của Quỷ cốc Tà điện.
Chỉ thấy từ góc khuất của hành lang cách đó không xa đi tới hai người. Đó chính là Quỷ Đao đang nói chuyện cùng với Tà Nhãn, trên nét mặt của Tà Nhãn vẫn còn lộ ra vẻ giận dữ.
"Đúng vậy! Còn nhẫn nhịn làm gì. Người của Thiên Vương môn sớm muộn gì cũng có thể đoán ra hai phái chúng ta lẽ tất nhiên sẽ phản kích bọn họ sớm một chút, cho dù Thiên Vương môn bọn hắn có chút lợi hại, nhưng cũng phải để cho Thiên Vương môn bọn họ biết lợi hại của chúng ta, dẹp bỏ sự cuồng vọng trong lòng của bọn họ."
Nghe vậy, trên mặt Quỷ Đao đầy vẻ tức giận. Dù sao sự tức giận đó bọn hắn không có cách nào chịu được.
không đợi Tà Nhãn mở miệng, Quỷ Đao lại nói: "Vốn dĩ thực lực của Thiên Vương môn cùng Quỷ cốc Tà điện chúng ta không chênh lệch, nếu như thật sự cùng bọn chúng khai chiến, hai phái chúng ta cho dù thắng cũng phải hao binh tổn tướng, hy vọng Cốc chủ cùng Điện chủ sớm tới trợ giúp, mang cao thủ hai phái chúng ta tới nơi, để dễ dàng tiêu diệt diệt uy phong của Thiên Vương môn, cho bọn họ cũng nếm chút lợi hại của hái chúng ta."
Tà Nhãn gật đầu nói: "không nói chuyện này nữa, thời gian không còn sớm , chúng ta hay là đi về trước nghỉ ngơi đi ! Ta tin tưởng rằng không quá vài ngày nữa , chúng ta có thể chút được lửa giận trong lòng."
"Chỉ mong như thế." Quỷ Đao gật đầu nói: "Trong lòng ta đầy một bụng lửa giận không thể không phát tiết ra ngoài."
Quỷ Đao nói xong thở dài, lại nhìn sắc trời nói: "Tà Nhãn huynh, ta xin cáo từ trước ." Nói xong liền hướng nơi xa xa đi luôn. Trong khi hai người này vừa đi vừa nói chuyện đã tới cuối hành lang. Tà Nhãn nhìn Quỷ Đao đi xa khẽ thở dài trong lòng, chuẩn bị cũng rời đi.
Đột nhiên, ánh mắt của Tà Qhãn quét lên hai gã thủ vệ, lạnh lùng quát: "Các ngươi có phát hiện cái gì khác thường không?
Núp ở dưới mái hiên, Hắc y nhân nhìn thấy Tà Nhãn đột nhiên nhìn phía tên thủ vệ đã bị mình chế trụ, trong lòng cả kinh, không biết từ khi nào trong tay đã xuất hiện một thanh trường kiếm, tùy thời chuẩn bị hướng tới Tà Nhãn.
Sao vậy? Dám không đáp lời ta hả, các ngươi có phải không muốn sống nữa phải không?
Thấy hai gã thủ vệ kia không đáp lời, Tà Nhãn không khỏi giận dữ, hữu chưởng đột nhiên như tia chớp đánh về phía một trong hai người. Khi hữu chưởng của Tà Nhãn chạm vào người tên thủ vệ, Tà Nhãn đột nhiên biến sắc mặt. Mặc dù hắn không có sử dụng chút nội lực nào nhưng khi hữu chưởng của hắn phách trúng trên người gã thủ vệ đã khiến cho hắn có cảm giác huyệt đạo của gã thủ vệ đó đã bị phong tỏa. Điều này khiến cho hắn biết có điều không hay đã xảy ra.
Không xong rồi!
Tà Nhãn trong lòng kinh hãi, vội vàng kêu lên:
Có người…
Vừa mới kêu lên được hai chữ liền ngừng lại, bởi vì trong lúc sắc mặt của Tà Nhãn đại biến thì Hắc y nhân đã biết không ổn, vì vậy khi Tà Nhãn mới vừa kêu ra khỏi miệng liền đột nhiên nhân kiếm hợp nhất đâm tới với tốc độ kinh người khiến cho Tà Nhãn cũng cảm ứng được kình khí đang lao tới mới dừng tiếng kêu lại.
Phản ứng đầu tiên của Tà Nhãn chính là lắc mình lui về phía sau, rất mau! Tốc độ lui so với trường kiếm của Hắc y nhân đang đâm tới không kém chút nào, bởi vì hắn hiểu rằng mình đang bị một cao thủ võ công tuyệt đối không kém mình đánh lén, nếu như không tranh thủ thời gian trong nháy mắt hắn có thể bị trường kiếm của Hắc y nhân đâm trúng, thậm chí bị giết, cho nên trong nháy mắt hắn đã vận công tới cực hạn, toàn lực né tránh, tốc độ đã vượt qua cực hạn vốn có của hắn.
Nhờ nỗ lực trong nháy mắt đó, Tà Nhãn mới tránh thoát được chiêu đánh trí mạng của Hắc y nhân, nhưng chiêu thức của Hắc y nhân cũng đã xuất toàn lực.
Hắc y nhân nhất kích không trúng, đột nhiên dừng lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tà Nhãn.
Không thể tưởng được mình đã thoát khỏi sự công kích nguy hiểm đó, Tà Nhãn không khỏi ngẩn ngơ, thân pháp cũng tự nhiên chậm lại.
Trong lúc Tà Nhãn đang ngẩn người ra, trong nháy mắt đó Hắc y nhân đột nhiên tấn công, tốc độ so với vừa rồi còn nhanh hơn, vốn là đang cách Tà Nhãn khoảng chừng ba, bốn trượng sau một khắc cũng đã xuất hiện trước mắt Tà Nhãn, trường kiếm trong tay mang theo kình khí cường đại vô cùng chém về phía Tà Nhãn.
Trong khi Quỷ Đao rời đi, gã Hắc y nhân đang ấn núp ở bụi hoa rậm đột nhiên động, trong mắt sát khí chợt lóe lên, lắc mình theo hướng Quỷ Đao đuổi theo, tốc độ chẳng những rất mau, hơn nữa còn nhẹ như làn khói, trong bầu trời đêm chớp động vài cái liền vô ảnh vô tung, với công lực của Tà Nhãn nếu như không để ý kỹ cũng không thể phát hiện ra Hắc y nhân.
Người nào? Quỷ Túy! Mau đi ra cho ta."
Ngay khi vừa tới sân trước cửa phòng mình, Quỷ Đao đột nhiên lạnh lùng quát, cùng tiếng quát lạnh, lão đồng thời xoay người lạnh lùng quét ánh mắt nhìn bốn phía.
"Quỷ Đao trưởng lão công lực thật là thâm hậu, không có nghĩ rằng tại hạ bám theo Quỷ Đao trưởng lão mới tới đây đã bị trưởng lão phát hiện."
Theo sau lời nói, một Hắc y nhân xuất hiện cách Quỷ Đao khoảng chừng bốn, năm trượng, đó chính là gã Hắc y nhân mới ẩn thân trong bụi hoa.
Ngươi là ai? Dám cả gan xông vào trong địa của Quỷ cốc Tà điện ta, xem ra ngươi chán sống rồi."
Quỷ Đao lạnh lùng nhìn Hắc y nhân đang đứng trước mắt, trong miệng càng cười lạnh nói.
Hắc y nhân nghe vậy lạnh lùng thốt:
Ta là người như thế nào cũng không quan trọng, trọng yếu là mục đích của ta tới đây làm gì?
Mục đích?
Quỷ Đao nghi hoặc liền hỏi:
Ngươi có mục đích gì? Mau mau nói, nếu không đừng trách lão phu đối với ngươi không khách khí.
Lạnh lùng nhìn Quỷ Đao, Hắc y nhân nói:
Mục đích chính của ta là đến đây muốn giết ngươi.
Nói xong trong mắt lóe sát khí.
"Ha ha!" Quỷ Đao nghe vậy cười to nói:
Chỉ bằng vào ngươi mà muốn giết lão phu ư, với võ công của ngươi bây giờ cũng chỉ bất quá là hạng mới vừa nhập vào nhất lưu cao thủ thôi, nếu như ngươi có thể tiếp ta mười chiêu mà không bại, lão phu sẽ tha cho ngươi, nhưng ngươi phải nói cho lão phu biết người phương nào phái ngươi tới ám sát ta.
Được!
Hắc y nhân sảng khoái đáp: "Võ công của bổn nhân mới vừa được đề cao, trong lòng đang ngứa ngáy muốn thử. Nếu như ngươi có thể trong vòng mười chiêu thắng được ta thì ta sẽ đem hết thảy sự việc nói cho ngươi biết.
Nói xong liền bạt ngang trường kiếm, lạnh lùng nhìn chằm chằm Quỷ Đao.
Thấy vậy, Quỷ Đao có chút kinh ngạc liền nói:
Xem ra ngươi vẫn còn vài phần thực lực, lão phu đang trong lòng có chút buồn bực, hôm nay tìm ngươi phát tiết cho hết." Nói xong liền vận chuyển chân khí khắp trong cơ thể vài vòng, toàn thân căng phồng khí lực.
Trong lúc Quỷ Đao rút đao, trong nháy mắt, Hắc y nhân đã động, nhân kiếm hợp nhất nhanh như tia chớp lao đánh về phía Quỷ Đao, rất mau! Với khoảng cách chừng bốn, năm trượng trong nháy mắt đã ở sát bên Quỷ Đao.
Quỷ Đao cả kinh, vội vàng huy đao nghênh đón.
Bình!
Một âm thanh nhỏ vang lên, Hắc y nhân đã bị Quỷ Đao mang theo cường đại chân lực cùng tức giận phổ vào đại đao đánh bay hắn đi ra ngoài.
Ha ha… Chung quy với bản lãnh của ngươi như vậy mà còn nghĩ đi ám sát ta, quả thực là tìm đến chết!
Nhìn Hắc y nhân bị trúng một đao của mình khiến cho bị đánh bay ra ngoài, Quỷ Đao ha ha cười to nói, cũng không thèm có truy kích.
Sau khi, Hắc y nhân bị đánh lui, thân ảnh ở giữa không trung xoay tròn vài vòng lui về phía sau, lúc này mới như tia chớp lao đánh về phía Quỷ Đao, tốc độ so với cú đánh vừa rồi còn nhanh hơn nhiều , bất quá, lần này tả chưởng mang theo một cỗ kình khí cuồng bạo đánh về phía Quỷ Đao, trường kiếm nhẹ nhàng, khe khẽ hướng chỉ về phía Quỷ Đao, có vẻ không hề có lực đạo.
Thấy vậy, vẻ mặt của Quỷ Đao nghi hoặc nhìn Hắc y nhân đang công kích tới, không rõ đối phương tại sao không sử dụng trường kiếm mà lại dụng chưởng, hơn nữa xem ra chân khí được ngưng tụ tại kỳ chưởng có uy lực không nhỏ, nhưng không vượt qua được uy lực khi Hắc y nhân sử dụng trường kiếm. Quỷ Đao mặc kệ, phi thân xuất chưởng đón nhận. Hơn nữa, lúc này Quỷ Đao vì không thể ra tay tiêu diệt Thiên Vương môn nên trong lòng rất tức giận, thầm nghĩ tìm người phát tiết, do đó trong lòng không có suy tính nhiều.
Bình!
Một tiếng vang lớn, hai luồng kình khí của hai người va chạm nhau giữa không trung, thân ảnh của Hắc y nhân giữa không trung bị thổi hất bay chậm rãi về phía sau. Thân thể của Quỷ Đao cũng bị cường đại kình khí của Hắc y nhân chấn bay nhanh chóng lui về phía sau. Sau khi rơi xuống đất, vẻ mặt của Quỷ Đao kinh ngạc nhìn Hắc y nhân.
Thân ảnh Hắc y nhân còn chưa có rơi xuống đất, nhưng người liền như tia chớp đánh về nơi Quỷ Đao rơi xuống đất, tả chưởng ngưng tụ kình khí so với vừa rồi càng cường đại, hiển nhiên uy lực cũng không thể xem thường.
Trên mặt Quỷ Đao đang kinh ngạc biến thành cười lạnh, hữu chưởng nhanh chóng ngưng tụ một cỗ kình lực so với Hắc y nhân càng cường đại hơn, phi thân nghênh hướng đón Hắc y nhân, trên mặt Quỷ Đao tràn ngập tự tin, bởi vì hắn tin tưởng vào thực lực của mình. Vừa rồi hắn mới sử dụng năm thành công lực đã khiến Hắc y nhân phải bay xa ra ngoài như vậy và đoán rằng Hắc y nhân đã dốc hết toàn lực, cho nên lần này cơ hồ ngưng tụ toàn bộ công lực, chuẩn bị đánh cho Hắc y nhân một đòn trí mạng.
Bình!