Chương 312 : Cao Thủ Vân Tập (2)
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 2038 chữ
- 2019-09-05 02:22:41
Vừa liếc mắt một cái nhìn mười đại hán, Quỷ Diệt cười nói, vẻ mặt rất là tự tin.
"Đúng vậy!" Tà Binh nói: "Lần này đúng là Cốc chủ và Điện chủ đã xuất hết tâm huyết, đã đưa hết tinh anh của hai phái chúng ta đến Lâm Châu thành, còn lại chỉ là những thủ vệ tầm thường cùng những người già yếu vô dụng thôi.
Quỷ Diệt nói: "Hy vọng lần này chúng ta không để cho họ thất vọng."
Không đợi Tà Binh nói chuyện, Quỷ Diệt đã nói: "Các ngươi đúng là đã làm chuyện tốt cho chúng ta, chỉ mới ngày hôm nay đã tới, sự có mặt của các ngươi làm cho chúng ta phi thường cao hứng, hơn nữa vẫn ở chỗ này chờ các ngươi, đợi các ngươi từ giờ ngọ tới giờ, thật là làm cho chúng ta nôn nóng a."
"Chúng ta tự nhiên biết các ngươi nôn nóng, cũng biết tình huống bên này không ổn nên không dám trì hoãn, chúng ta không thể làm gì khác hơn là ngay cả ban đêm cũng lo chạy tới, tranh thủ từng giờ khắc, lúc này mới chạy tới, hy vọng là kịp lúc." Nghe vậy, Tà Binh cười cười nói, nhưng trên mặt khó che dấu một tia uể oải mệt mỏi, ngay cả cao thủ như hắn mà cũng có cảm giác đó chứng tỏ họ đã đi rất gấp.
"Đương nhiên là tới kịp rồi, nếu các ngươi còn chưa tới, chúng ta còn không biết kế hoạch sau này phải làm thế nào bây giờ."
"Tà Binh huynh, không biết Cốc chủ và Điện chủ khi nào mới tới?" Lúc này Tà Tâm bên cạnh đột nhiên hỏi. Bởi vì trong lòng hắn cũng rõ ràng, nếu hai phái đã xuất hết tinh anh, Cốc chủ và Điện chủ chắc chắn cũng không thể không đến, vì vậy hắn mới hỏi.
Tà Binh lắc đầu nói: "Không rõ lắm, Cốc chủ và Điện chủ chỉ ra lệnh cho bọn ta đi trước, bọn họ sẽ theo sau. Về phần lúc nào sẽ tới ta cũng không biết."
"Mặc kệ lúc nào tới, chỉ cần Cốc chủ và Điện chủ tới, phần thắng của chúng ta sẽ hơn nhiều." Nghe vậy Quỷ Tâm gật đầu nói. "Mà nhiệm vụ lần này của chúng ta là trước khi cao thủ của Thiên Vương môn tới thì phải ra tay, làm yếu đi thế lực của bọn họ."
Tà Tâm gật đầu nói: "Không sai, mục đích Cốc chủ và Điện chủ phái chúng ta đến đây là chúng ta phải thương nghị cho thật tốt kế sách đối phó với Thiên Vương môn."
"Được lắm, chúng ta không nói chuyện này nữa, các người đã chạy một đoạn đường và thời gian dài như vậy đã rất là mệt rồi, trước tiên hãy nghỉ ngơi đã rồi chúng ta sẽ chuẩn bị rượu và thức ăn cho các ngươi tẩy trần." Lúc này Quỷ Diệt tiếp lời nói, nói xong nhìn về phía Tà Binh, Tà Thiên, Tà Đao, Quỷ Kiếm cùng mười đại hộ vệ, cùng đợi bọn họ trả lời, vẻ mệt mỏi của bọn người Tà Binh làm sao tránh khỏi mắt của hắn, hắn cũng hiểu rõ bây giờ họ rất cần nghỉ ngơi.
Nghe vậy Tà Binh quay nhìn về mọi người phía sau, đảo mắt thấy bọn họ không còn che giấu được vẻ mệt mỏi trên mặt, bèn nói: "Cũng tốt, chúng ta cả đêm lo đi gấp như vậy dù cho là người giang hồ cũng không thể chịu nổi, các lão đầu chúng ta cũng đã mệt rồi, cần phải nghỉ ngơi rồi sau đó sẽ lại thương nghị cách đối phó Thiên Vương môn."
Quỷ Diệt quay đầu nhìn Quỷ Tâm nói: "Quỷ Tâm huynh, làm phiền ngươi hãy đưa mấy người Tà Binh huynh về phòng khách nghỉ ngơi."
Quỷ Tâm gật đầu, hướng về đám người của Tà Binh nói: "Tà Binh huynh, xin theo ta." Nói xong liền dẫn đường hướng phòng khách đi đến.
Tà Binh mấy người cùng gật đầu, cùng đi theo về hướng phòng khách, chớp mắt chỉ còn lại Quỷ Diệt, Tà Tâm, Tà Nhân cùng Lưu Tinh Trạch.
"Sư điệt, khổ cực cho ngươi rồi!" Lúc này Quỷ Diệt hướng Lưu Tinh Trạch nói.
Nghe vậy Lưu Tinh Trạch hành lễ đáp: "Sư bá nói quá lời rồi, được làm việc cho Quỷ Cốc Tà Điện là may mắn của ta, còn là bổn phận của ta nữa." Thanh âm vẫn lạnh như băng, không vì Quỷ Diệt khen ngợi mà cao hứng, gương mặt vẫn không hề thay đổi.
"Tốt lắm, ngươi cũng mệt mỏi mấy ngày rồi, hãy về phòng nghỉ ngơi đi. Đêm hôm nay không chừng còn có nhiệm vụ." Quỷ Diệt vỗ vai hắn nói.
Lưu Tinh Trạch gật đầu: "Dạ, sư bá. Sư điệt sẽ chờ nghe sư bá phân công. Các vị sư bá, sư thúc, nếu không có việc gì, Tinh Trạch xin lui xuống." Thấy Quỷ Diệt gật đầu, lúc này hắn mới rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn đi xa, Quỷ Diệt, Tà Tâm, Tà Nhân đồng thời lắc đầu. Tà Tâm thở dài nói: "Lưu sư điệt cũng không biết là nguyên nhân gì, lần trước trở về lại biến thành lãnh đạm ít nói, không còn nhìn thấy vị sư điệt náo động trước kia nữa."
"Có thể Tà Kiếm huynh đã chết làm cho hắn hoàn toàn biến đổi, đột nhiên biến thành lạnh lùng như thế." Quỷ Diệt tiếp lời nói: "Công lực Lưu sư điệt đúng là mỗi ngày đều tăng, không lâu trong tương lai võ công hắn sẽ đạt tới cảnh giới như chúng ta, thậm chí còn có thể vượt qua chúng ta nữa, có thể đạt tới cảnh giới như Cốc chủ và Điện chủ."
Tà Tâm cùng Tà Nhân gật đầu không nói gì, bởi vì từ lần Lưu Tinh Trạch cùng Tà Kiếm sư phụ của hắn đi chấp hành nhiệm vụ trở về, lại hoàn toàn biến đổi tánh tình trở nên lạnh lùng lãnh đạm, lại ít nói. Đương nhiên lúc đó họ nhận ra võ công hắn đột nhiên tăng mạnh nhưng không biết là có chuyện gì xảy ra, hắn không nói nên bọn họ cũng không tiện hỏi.
"Được rồi, không nói chuyện này nữa, chúng ta cũng nên đi chuẩn bị, khi họ nghỉ ngơi xong thì chúng ta cùng thương nghị kế hoạch đối phó Thiên Vương môn." Lúc này Quỷ Diệt đột nhiên nói, cắt đứt sự trầm tư của Tà Tâm và Tà Nhân hai người.
Nghe vậy cả hai cùng nhìn Quỷ Diệt, đồng thời gật đầu không nói gì, trên mặt lộ vẻ tươi cười, lại thêm cười lạnh, ánh mắt lộ ra sát khí mà ánh mắt Quỷ Diệt cũng lộ hung quang, mỗi lần nhắc tới Thiên Vương môn đều ngập tràn lửa giận.
Cùng lúc đó tại phủ đệ bên kia cũng có một nhóm người đang ngồi đợi tại Thiên Vương môn phủ đệ.
Lúc này mặt trời đã lặn, màn đêm dần buông xuống, bên ngoài Thiên Vương môn người lưu lại không nhiều lắm, nhưng cũng không ít, điều này là do họ ở tại một địa phương cũng có nhiều người giang hồ, lại không phải là nơi hẻo lánh, bốn phía xung quanh cũng có rất nhiều người cư ngụ cho nên xung quanh cũng có vẻ náo nhiệt. Khi nhìn lên thấy vách tường rất cao thì cũng biết bên trong phủ viện tuyệt đối không nhỏ, mà trang trí bên trong cũng không hề tầm thường, mà lúc này nơi trước cửa có bốn thủ vệ vác bảo đao đang đứng, người đi đường cũng không dám đứng gần cũng không hề nhìn thấy được nội phủ bên trong.
Phủ viện bên trong đề phòng vô cùng sâm nghiêm, sợ rằng cũng không kém Quỷ Cốc Tà Điện, chỉ thấy trong nội viện các ngõ ngách đều có rất nhiều thủ vệ, trang phục và binh khí cũng đều cùng một loại thống nhất, hai mắt hữu thần chứng tỏ bọn họ đều là cao thủ. Trong đại sảnh lúc này có Thiên Vương môn tứ đại trưởng lão đang lẳng lặng ngồi.
"Khẩn cấp triệu tập mọi người đến là vì có chuyện khẩn yếu cần báo cho mọi người."
"Chuyện trọng yếu gì vậy?" Đỗ Thành kỳ quái hỏi.
Thượng Trung Dân nói: "Chuyện này đúng là tin tức tốt, ta vừa nhận được bồ câu đưa tin, tứ đại sứ giả của chúng ta đang dẫn cao thủ chạy tới, hơn nữa lúc này đã cách Lâm Châu không xa, phỏng chừng tối nay là có thể tới cho nên ta mới triệu tập các ngươi nghênh đón bọn họ."
"Nhanh vậy sao?" Vạn Phù kinh ngạc nói: "Không phải hai ngày trước mới xuất phát sao? Sao mà tới nhanh như vậy chứ?" Tốc độ của tứ đại sứ giả đúng là nhanh hơn Vạn Phù tưởng tượng.
"Đúng vậy!" Đỗ Thành cũng kinh ngạc nói: "Tốc độ của bọn họ quá nhanh, làm cho chúng ta có chút ứng phó không kịp."
"Không sai!" Thượng Trung Dân nói: "Tốc độ bọn họ đúng là quá nhanh, bất quá họ đến sẽ làm tăng thêm thực lực cho chúng ta để chúng ta có thể đối phó Quỷ Cốc Tà Điện, nghe nói hai ngày gần đây Quỷ Cốc Tà Điện cũng phái cao thủ tới trợ giúp, thực lực phải nói là kinh người, chẳng những là bát đại hộ pháp mà còn có mười đại hộ vệ thân tín, xem ra là bọn họ đã bỏ hết tâm huyết vốn liếng ra rồi."
"Mười đại hộ vệ?" Đỗ Thành kinh ngạc nói: "Thật không nghĩ được lần này họ xuất vốn không nhẹ, xem ra muốn chiếm tiện nghi khi tranh đấu với họ cũng phi thường khó khăn."
"Không sai, nếu để cao thủ của họ đến kịp thì thực lực sẽ vượt qua chúng ta." Vạn Phù nói: "Chúng ta bây giờ phải nghĩ ra biện pháp làm suy yếu thực lực của bọn họ, nếu không chờ bọn họ thực lực lớn mạnh thì sẽ tạo ra uy hiếp rất lớn với chúng ta, chúng ta muốn đối phó với họ sẽ không còn dễ dàng nữa." Dừng một chút hắn lại nói: "Cừu hận của ba phái chúng ta đã không còn tránh được nữa, cho dù chúng ta không xuống tay với họ thì họ cũng không bỏ qua cho chúng ta, đến lúc đó sợ rằng chúng ta sẽ nguy mất."
Nghe vậy cả ba người Thượng Trung Dân liếc mắt nhìn Vạn Phù, trong mắt có tia nghi hoặc, bởi vì bọn họ từ đầu đến cuối không hiểu vì sao hắn lại muốn vội vã ra tay, mặc dù họ đối với hắn đã có hoài nghi, nhưng khổ nỗi không tìm được nguyên nhân.
"Nói thì nói vậy nhưng nếu bây giờ chúng ta ra tay không phải nói với người giang hồ rằng những đệ tử của Quỷ Cốc Tà Điện đều do chúng ta giết chết sao?" Thượng Trung Dân trầm ngâm nói: "Đối với môn phái chúng ta sau này trong giang hồ thanh danh và địa vị càng nghiêm trọng, chúng ta cũng là không nên khinh thường vọng động, đợi tứ đại sứ giả đến rồi chúng ta sẽ thương lượng, tốt hơn chúng ta chờ bọn họ đến rồi hãy nói."
Nghe vậy Vạn Phù đành im lặng, cả Đỗ Thành và Đoạn Lộ cũng không nói gì, chỉ là ánh mắt có chút hoài nghi nhìn Vạn Phù.
Vạn Phù nghe tin cả ba phái cao thủ đều đang chạy tới, trong lòng không hề thấy mừng rỡ, đồng thời cũng phá hủy kế hoạch lúc đầu của hắn cho nên lúc đầu hắn mở miệng khuyên Thượng Trung Dân ra tay nhưng hắn không đồng ý vì vậy Vạn Phù rơi vào trầm mặc không nói chuyện, chỉ nhớ đến tâm sự của mình. Vì vậy trong đại sảnh nhất thời yên lặng. Mà Thượng Trung Dân bốn người cùng chờ đợi tứ đại sứ giả đang đến.