• 1,453

Chương 37: Tử Kiếm Nghi Đoàn


Thấy chúng nhân nhìn kỹ mình, Ngô Lai làm như nhớ ra, khoa trương kể lại :
lúc đó ta và đệ tử Hổ bang đánh nhau, đột nhiên một đạo tử sắc quang mang cường đại từ xa bay lại, nhanh chóng xuyên vào quần nhân. Sau khi tử quang qua đi, Hổ bang đệ tử trên mặt đất chết hết .

Trữ Thanh Sương gấp gáp hỏi :
sau khi đạo tử quang tới rồi đi đâu ?


Ngô Lai cười ầm lên đáp :
nguyên lai Sương Nhi của ta đã lo lắng .
Thấy nhản quang của Trữ Thanh Sương hung hăng, Ngô Lai nói nhanh :
lúc Hổ bang bang chủ Uông Hoa và phó bang chủ Trầm Kế Mưu thấy được tử quang,sợ quá tung người đào tẩu, ai biết 2 người đang bay lưng chừng trên không, bị đạo tử quang kích trúng, hóa thành 2 đám mưa rồi tan đi trong không trung, còn đạo ánh sáng đó hình như là một bảo kiếm phát ra tử quang, sau khi tử quang giết chết 2 người thì tiểu thời không thấy nửa .

Phong Vân các người trầm tư nghĩ về những câu nói của Ngô Lai. Đối với những câu của Ngô Lai, Phong Vân các người hơi có hoài nghi, vì Ngô Lai biết 1 trong thập đại thần khí, Thanh Song Kiếm, chắc nhất định biết Tử Kiếm, dù hắn không nói, các người cũng không có biện pháp .

Thấy chúng nhân hãm nhập trầm tư, Ngô Lai trong lòng thầm cười, 1 bên nhìn chung quang, 1 bên ngửi ra u hưng xử nử phát ra từ trên người Trữ Thanh Sương .

Trầm tư giây phút, Mộng Vũ Tâm đột nhiên hỏi :
Ngô huynh, không biết ngươi và Hổ bang có thù gì, tại sao đêm khuya tới Hổ bang?


Ngô Lai đã vì người của tạp viện báo thù, đau thương trong lòng đã xã ra, nghe hỏi đáp :
Người Hổ bang vì tranh đọat bá chủ của Hổn Hổn Nhai vớ Long bang, giết những người vô tội trong tạp viện . Tạp viện tuy không phải là chổ sinh ra ta, nhưng là chổ nuôi ta lớn lên, họ là thân nhân của ta, lúc họ trút hơi thở cuối cùng, còn muốn ta vì họ báo thù . Bọn chúng ta là Hổn Hổn, chỉ mong múôn được sinh hoạt hạnh phúc, nhưng họ không có lấy một ngày tốt, như vậy mà đi .


Ngô Lai ngừng rồi lại nói :
Người Hổ bang thật đáng giết, họ tới hài đồng 10 tuổi cũng không tha.
Ngô Lai tuy trước đây không có 1 lần nói tới sát nhân biểu tình lúc người của tạp viện thảm tử, nhưng thật không thể che đậy ưu thương ảm đạm trong lòng .

Chúng nhân từ lời nói của Ngô Lai đã biết được thân thế của Ngô Lai, đồng thời căm hận với sự tàn nhẩn của Hổ bang, đồng tình với những người vô tội đã thãm tử, đủ thứ tình cảm quấn chung với nhau nổi lên, làm không khí nhất thời bi thương phi thường .

Vương Bân nhếch người tiến tới bên Ngô Lai, vổ vai Ngô Lai nói :
bọn người này đúng là đáng giết, dù có chết 1 vạn lần cũng chưa đủ, Ngô huynh đệ, đừng quá thương tâm, dù gì sự tình đã phát sinh, ngươi đã trả được thù, hãy bỏ qua đi .


Ngô Lai đáp :
đa tạ ngươi, ta không có sao .


Tới giờ, Mộng Vũ Tâm đã từ không khí bi thương tỉnh lại, mặt có ý xin lổi với Ngô Lai nói :
Ngô huynh, xin lổi, ta không nên hỏi về sự kiện này, làm ngươi thương tâm .


Ngô Lai nhanh chóng khôi phục lại khuôn mặt tươi cười trước đó, đáp :
Mộng huynh, không quan hệ, chúng ta chưa có nêu lên sự tình không vui này .


Trư Thanh Sương nhìn Ngô Lai, trong mắt đồng tình, nhưng có một cái gì đó nàng không biết, không thể nói là tình cảm, có cả thích thú và các cảm tình trong đó .

Ngô Lai đột nhiên có cảm ứng, nhìn về hướng Trữ Thanh Sương .

Lúc ánh mắt 2 người chạm nhau, Trữ Thanh Sương rung lên một cái, liền tránh né ánh mắt Ngô Lai, nhìn vào chổ khác, đồng thời trong lòng cảm thấy kỳ quái, vì sao mình lại sợ chạm phải ánh mắt của Ngô Lai .

Ngô Lai thấy Trư Thanh Sương né tránh mục quang của mình, cười ầm lên nói :
Sương Nhi, nàng có phải đã yêu ta không ?
Ngô Lai đã khôi phục lại cá tính Vô Lại .

Trứ Thanh Sương nghe được, Trên khuôn mặt lãnh nhược hàn sương đã thấy đỏ lên, làm Phong Vân các người bên cạnh lấy làm kỳ, không thể tưởng giang hồ nhân xưng là Vi Hàn Nữ Thanh Sương, Trữ Thanh Sương đã đỏ mặt .

Trứ Thanh Sương nổi giận nói :
Ngô Lai, ngươi đúng là Vô Lại .
Nói xong mặt đỏ lên, bắt Ngô Lai thì không có biện pháp .

Lúc này Trữ Thanh Sương đang nổi giận lên, so với lúc trước thì càng mỹ lệ động nhân, làm cho những đại nam nhân nhìn phát ngốc .

Ngô Lai nói :
Sương Nhi à, ta vốn là Vô Lại, nàng không phải không biết .


Ngô Lai ngưng rồi nói tiếp:
Sương Nhi, nói thật, nàng nổi giận thật rất mỹ lệ .


Nghe được, Trứ Thanh Sương xấu hổ quá, nhìn về hướng khác, không lý tới Ngô Lai nửa .

Chúng nhân thấy 2 người như tình nhân cãi nhau, cười ầm ỉ lên, không khí vốn bi thương giờ tiêu tán vào thinh không .

Sauk hi cười xong, Phong Vân nói :
Theo như Ngô thiếu hiệp nói, đạo tử quang cường đại chính là Tử Kiếm trong truyền thuyết, không nghi ngờ gì nửa .


Nghe xong câu nói của Phong Vân, Ngô Lai cười thầm trong lòng, tự nghĩ : ngươi đương nhiên không tìm được, vì Tử Kiếm ở trên thân ta. Nói vậy chứ Ngô Lai chỉ có thể nghĩ trong lòng, đương nhiên không thể nói ra.

Kế bên Vương Bân gật đầu nói
đúng, ta nghĩ tử quang cường đại chính là 1 trong thập đại thần khí mà chúng ta muốn tìm, Tử Kiếm .


Thấy chúng nhân thay phiên nhau gật đầu, Vương Bân hỏi:
Mộng huynh, ngươi đã biết Tử Kiếm ở đâu chứ ?


Mộng Vũ Tâm đáp :
đúng .


Vương Bân nói :
dù gì thì mọi người đều muốn tìm Tử Kiếm, ta kiến nghị là chúng ta cùng nhau tìm, như vậy mọi người đều có thể tiếp ứng tốt cho nhau .


Phong Vân nói :
đúng, có rất nhiều người trong giang hồ tìm kiếm Tử Kiếm, nhiều người đang ở tại phụ cận, lúc họ nghe được Tử Kiếm xuất hiện ở đây, nhất đinh sẻ tới ngay, chúng ta lúc này nhân đơn lực bac. Hơn nửa chúng ta còn cùng Quỹ Cốc Tà Điện kết thù, họ khẳng định sẻ hướng vào chúng ta báo phục, vì vậy chúng ta chỉ tùy thời mà phòng bọn họ báo phục .
ngừng lại rồi nói tiếp :
Không biết Ngô thiếu hiệp ý thế nào ?


Ngô Lai đáp :
cái này ? Ta sợ là không thể nhanh cùng các người, ta còn có vài sự tình trọng yếu để làm, nếu như mọi người có chuyện hay cần gì, cứ tới Trương phũ kiếm ta.


Lúc này kế bên Trữ Thanh sương cũng nói :
Ta không thể đi theo, ta đã đi ra hơn 2 tháng, nếu không về, sư phụ ta sẻ lo lắng, hơn nửa Thanh Sương Kiếm trong tay ta, ta phải trở về, giao Thanh Sương Kiếm cho sư phụ ta .


Mọi người minh bạch, Trữ Thanh Sương trong tay có Thanh Sương Kiếm là một trong Thập Đại Thần Khí, nếu như bị người giang hồ biết được, tất sẻ cướp đọat . Trữ Thanh Sương nếu như đem Thanh Sương Kiếm để ở Tuyết Cung, bằng vào uy danh và thế lực của Tuyết cung, dù bị người giang hồ biết được Thanh Sương Kiếm tại Tuyết Cung, mấy ai dám cướp đọat .
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.