Chương 5 - Ngô Lai diễm ngộ
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1826 chữ
- 2019-09-05 02:21:47
Đương khi con mắt của Ngô Lai ngó nhìn vào trong phòng qua cửa sổ, xuất hiện trước mặt hắn là một khung cảnh lãng mạn khiến hắn vô cùng kích động.
Thuận theo ánh mắt Ngô Lai tới nơi đang nhìn, chỉ thấy trong phòng phía sau bình phong một mĩ nữ toàn trần truồng đang ngồi bên trong cái chậu tắm, mái tóc dài xõa lên trên vai, thân thể nảy nở, da thịt trắng tinh như tuyết, nữ nhân này đích thị là Trương phủ đại tiểu thư Trương Ngọc Oánh.
Đột nhiên, Trương Ngọc Oánh đứng lên tại chỗ, thân thể nảy nở, cái bụng bằng khẳng thanh khiết trắng sáng, cái eo nhỏ nhắn đôi chân thon dài cùng hiện ra trước mặt Ngô Lai, khiến hắn máu mũi chảy ra, mắt mở to ra, chăm chăm nhìn người mĩ nữ đầy đặn thơm trước mặt, bất giác toàn thân khô nóng.
Khi toàn thân Ngô Lai khô nóng lên, thân thể hắn không thể khống chế phá vỡ cửa sổ trước mắt, phóng thẳng tới bồn tắm Trương Ngọc Oánh đang đứng.
Trương Ngọc Oánh vừa mới lau khô người, chính đang chuẩn bị khởi thân mặc y phục nghỉ ngơi, đột nhiên bị thân thể Ngô Lai đè lên.
Vốn dĩ Trương Ngọc Oánh không thể mộc dục muộn như vầy, chỉ bởi dị tượng tối nay, âm thanh rầm rĩ khiến Trương Ngọc Oánh không cánh nào ngủ được.
Truyền thuyết về hiện tượng này Trương Ngọc Oánh có biết qua, vì thế cũng khá là kích động, sau đó mới trái lệ tắm trễ vậy, không ngờ được lại có người nhìn trộm.
Trương Ngọc Oánh nhìn xem có thứ gì để ném không, vốn tính lách mình tránh đi, nhưng tốc độ quá là nhanh, nàng ta căn bản không có cơ hội né tránh, bị ép người vào trong bồn tắm.
Ngô Lai thấy mình phóng bay, hạ xuống sau một cái nhảy dài, đột nhiên cảm giác được trước người mình có thứ gì, liền lập tức nắm lấy, ôm chặt mắt nhắm lại.
Trương Ngọc Oánh bị một nam nhân lạ ôm lấy, hơn nữa hai tay đối phương đang để trên bộ ngực căng tròn của mình, hạ thể truyền lại một cảm giác dị dạng, từng đợt từng đợt cảm giá ê ẩm mê mê từ hai quả đồi và bụng dưới truyền lên trên thân thể nàng ta, khiến nàng thư thái kêu lên rên rỉ.
Nguyên là, Ngô Lai đè lên thân thể Trương Ngọc Oánh phía dưới, hai tay chính đang để lên trên bộ ngực nẩy nở của nàng ta, mà Ngô Lai lại cảm thấy trong tay mình vật gì âm ấm mềm mại, tiện tay nắm nặn vài cái, cảm thấy thư sướng, liền ngắt nhéo không thôi.
Đồng thời, hạ thể chi vật (vật ở hạ thể) của Ngô Lai (tự hiểu lấy) đang đương chọc lên trên tiểu phúc bằng phẳn của Trương Ngọc Oánh, cảm giác được nhiệt độ từ bụng dưới phẳng phiu của nàng truyền lại, khiến hạ thể chi vật của hắn hưng phấn không ngừng. Khi chạm tới tiểu phúc bằng phẳn của Trương Ngọc Oánh, lại khiến nàng ta cảm nhận được một khoái cảm chưa từng có.
Nghe thấy tiếng rên rĩ, Ngô Lai liền mở trừng hai mắt, thấy được dung nhan cực kì mĩ lệ của Trương Ngọc Oánh, thêm tay đang ngắt véo bộ ngực căng tròn, khiến dục hỏa trong lòng hắn bốc cao, lập tức liền hôn lấy nàng ta.
Trương Ngọc Oánh bị Ngô Lai đùa nghịch làm cho dục tình dâng cao, lại thêm nhiệt độ nước tắm ấm nóng khiến cho khuôn mặt ửng hồng xinh đẹp.
Trương Ngọc Oánh không thể tự chủ ôm chặt lấy vai của Ngô Lai, đáp trả nụ hôn của hắn, đồng thời duỗi tay xé bỏ quần áo rách nát trên người hắn.
Ngô Lai bị Trương Ngọc Oánh mân mê làm cho không nhịn được dục tính, theo đó làm tới bên trong chậu tắm của nàng ta.
Trương Ngọc Oánh vửa ôm chặt lấy vai Ngô Lai vừa rên rỉ kêu:
Không muốn đâu … không thể ở đây hãy bế thiếp lên trên giường đi.
Trương Ngọc Oánh dục tính đã cao trào, dục hỏa khó nhịn, như còn nhịc nữa, nhiều khả năng sẽ bị dục hỏa thiêu đốt mà chết.
Nghe thấy câu rên rỉ của Trương Ngọc Oánh, Ngô Lai dục tính càng khó nén, lập tức cầm lấy nàng ta bế lên trên giường, bản thân củng nhanh chóng phóng lên.
Hai người lúc này dục tính đang lúc cáo trào, đều nhiệt tình nghênh đón đối phương. Sau đó một trường mây mưa đại chiến nổ ra.
Sau khi mây tan mưa tạnh, Trương Ngọc Oánh nằm tựa lên trên ngực Ngô Lai, thỏ thẻ:
Vô Lại, chàng là người thế nào vậy? Sao lại xuất hiện ở ngoài phòng của thiếp chứ?
Ngô Lai đáp:
Ta là Ngô Lai, ta vốn dĩ là muốn nhìn trộm nàng tắm.
Trương Ngọc Oánh kêu ré lên một tiếng, cười nói:
Vô Lại, thiếp chỉ là hỏi tên chàng, chàng lại đùa bỡn làm thiếp bật cười.
Ngô Lai làm oai, nói:
Ta vốn được gọi là Ngô Lai.
Trương Ngọc Oanh lạ lùng hỏi:
Chàng thực sự được gọi là Vô Lại sao?
Ngô Lai tức thì minh bạch Trương Ngọc Oánh ngộ nhận tên mình, tức thì liền giải thích với nàng ta.
Trương Ngọc Oánh hiểu ra:
Nguyên lai là vậy.
Rồi lại hỏi:
Làm thế nào mà chàng lại biết được phòng của thiếp thế?
Ngô Lai liền đem việc đánh cá với Vương Hải kể hết cho Trương Ngọc Oánh nghe, sau đó nói tiếp:
Ta vốn dĩ là đang ở ngoài cửa nhìn trộm nàng tắm, đột nhiên không hiểu nguyên nhân ra sao, thân thể ta lại không thể khống chế mà phóng qua từ ngoài cửa sổ vào đây, đập lên trên người nàng, sự tình sau này ra sao thì nàng cũng biết rồi đấy.
Trương Ngọc Oánh nghe Ngô Lai kể lại, thầm nghĩ: Có thể là số mệnh đã định vậy rồi!
Trương Ngọc Oánh đột nhiên hỏi:
Vô Lại, chàng hiện đang làm gì? Gia đình thì thế nào?
Ngô Lai vốn đang mặt đầy vẻ hạnh phúc, nghe thấy câu hỏi của Trương Ngọc Oánh, tức thời trở nên ảm đạm, đáp:
Ta chỉ là một tên nhãi ranh trên đường, gia đình thì cũng chỉ có mỗi mình ta, ta từ nhỏ chỉ có một mình, ngay cả họ của mình mà cũng không biết.
Nghe xong, Trương Ngọc Oánh trong lòng thương mến nói:
Vô Lại, chàng từ đây về sau hãy ở đây với thiếp, thiếp đã là người của chàng, nhà này cũng là nhà của chàng.
Ngô Lai gật gật đầu.
Trương Ngọc Oánh tựa mình lên trên ngực Ngô Lai, ngửi thấy khí tức nam nhân trên người hắn, thì thấy mê say. Đột nhiên ngửi thấy mùi hôi trên người Ngô Lai, hỏi:
Vô Lại, chàng đã không tắm bao lâu rồi?
Ngô Lai đáp:
Ta cũng không rõ nữa, đại khái khoảng một tháng gì đấy.
Trương Ngọc Oánh la lên:
Thế nào? Một tháng sao? Không tắm chừng ấy thời gian, trên người có mùi hôi khó mà ngửi được, còn dám lên trên giường bổn tiểu thư.
Nói xong liền rời người khỏi lòng Ngô Lai, một cước đá hắn về phía chậu tắm cách đấy không xa.
Ngô Lai la to một tiếng, thân thể lập tức rơi vào trong chậu, đến khi hắn rõ ra, bản thân đã ở trong bồn, hắn chỉ còn có thể cười khổ.
Nhưng lần này Trương Ngọc Oánh lại kêu lêu
ây da
.
Ngô Lai nghe thấy Trương Ngọc Oánh đau đớn kêu, tức thì quan tâm:
Chuyện gì thế?
Trương Ngọc đáp:
Không có gì, không có gì, khả năng là da trên người chàng dày quá, đâm vào chân thiếp.
Nói xong trên mặt xấu hổ đỏ lên.
Chỉ tiếc là Ngô Lai chỉ biết chuyện quan hệ nam nữ, hoàn toàn không rõ tại sao Trương Ngọc Oánh kêu đau, chỉ nghĩ là bởi do da mình dầy.
Nguyên lai Trương Ngọc Oánh một thân xử nữ bị phá, tất nhiên không thể loạn động, nhưng mùi hôi trên người Ngô Lai quã thật rất nặng mùi, vì thế nàng ta một cước đá hắn vào trong chậu tắm, để tẩy rửa xú khí trên người, ai ngời động tác quá lớn, làm động đến vết thương phía trên của bản thân.
Ngô Lai hỏi:
Thế nào rồi? Để ta coi sao.
Nói rồi liền theo đó rời khỏi chậu.
Trương Ngọc Oánh tức thì hoảng sợ kêu lên:
Ngươi không được qua đây, ngươi trước hết phải tẩy rửa xú khí trên người đã, nếu không đừng nghĩ tới việc lên giường.
Ngô Lai nói:
Tốt tốt, ta tắm đây.
Vừa nói vừa tắm rửa tẩy đi mùi hôi trên người. Nhưng vì Trương Ngọc Oánh đã tắm qua nên nước trong bồn vẫn còn lưu hương của nàng ta, khiến Ngô Lai chìm trong say đắm, hắn vừa tắm vừa hít mùi thơm trong nước.
Còn Trương Ngọc Oánh nằm dài trên giường, lần đầu tiên quan sát kĩ thân thể hắn, người hắn cao ráo, đôi vai rộng, rất dễ nhìn tuy không anh tuấn, con mắt mê người, khiến người vui lòng, khiến cho Trương Ngọc Oánh càng nhìn càng thêm yêu. Nghĩ thầm: Dù không như mình đã hi vọng, nhưng không phải cũng là một lang quân như ý sao? Mỗi động tác của Ngô Lai, đều khiến nàng ta si mê.
Lúc này Ngô Lai dù vẫn đang tắm rửa trong chậu, nhưng vẫn nghĩ đến tâm sự của mình.
Ngô Lai nghĩ thầm: Ta chung qui đã có thể đoạt được trái tim một trong Lâm Châu tứ đại mĩ nữ, ta phải để cho mọi người biết, Ngô Lai ta tuy chỉ là một tên Vô Lại, nhưng lại có vận khí không ai có, Ngô Lai ta từ đây về sau sẽ phát đạt.
Lúc này chỉ mới vào hạ, thâm canh bán dạ có chút lạnh lẽo.
Ngô Lai vừa tắm vừa nghĩ, đột nhiên cảm thấy hơi lạnh, liền lập tức phóng lên trên giường, vùi mình vào trong chăn của Trương Ngọc Oánh.
Trương Ngọc Oánh vốn đang nghĩ đến chuyện riêng, đột nhiên cảm thấy có thân thể lạnh giá ép chặt lên, hoảng sợ muốn đẩy thân người đè lên trên người mình ra, chưa kịp động thủ thì bị đối phương hôn lấy, giữ lấy trước ngực.
Ngô Lai ôm chặt lấy ngực Trương Ngọc Oánh, vừa hôn vừa sờ, khiến nàng ta cả người khó chịu, Ngô Lai dục dục hỏa dâng cao, chính đang muốn hưởng thụ Trương Ngọc Oánh lần nữa, thì bị nàng ta ngăn cản.
Trương Ngọc Oánh kêu:
Vô Lại, không muốn.
Ngô Lai tức thì dừng tay hỏi:
Chuyện gì vậy?