Chương 59: Bạch Gia Huynh Muội
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1637 chữ
- 2019-09-05 02:21:55
Lão hán đáp :
Đúng thế! Các người mau chạy đi!
Ngô Lai nói :
họ là bá vương gì ? Sao các người lại sợ họ như vậy ?
Lão hán đáp :
khách quan, các người con không mau chạy đi! Đừng có hỏi nửa .
Nói rồi lắc lắc đầu, khẩu khí than thở, bắt đầu thu giọn tàn vật của cuộc đánh nhau.
Ngô Lai tiếp tục hỏi tới, đã bị bạch y nhân cắt ngang
Bạch y nhân nói :
3 vị bằng hửu còn không mau ly khai chổ này! Chúng ta vừa đi vừa nói .
Nói rồi cùng với cô nương mặc y phục hồng phần bước tới trước 3 người .
Nghe được, càng làm Ngô Lai hiếu kỳ trong lòng, vì vậy nói :
được! không biết hai vị xưng hô thế nào ?
Bạch y nhân đáp :
Tại hạ là Bạch Y của Bạch Gia Trang, đây là xá muội Bạch Vân, không biết 3 vị xưng hô thế nào ?
Ngô Lai phân biệt ra tên mình và Lãnh Ngưng Vũ, Tuyết Nhi hai nàng nói ra với 2 người .
Nói tới Bạch Gia Trang còn có tên Bạch Gia Sơn Trang, còn là mộlt địa phương kỳ quái phi thường, người của trang thường qua lại trong giang hồ, nhưng ít khi quãn tới sự tình của giang hồ, trong trang rất nhiều cao thủ phi thường, có bao nhiêu, người trong giang hồ rất ít người biết tới, vì người Bạch Gia Trang rất ít khi tại giang hồ lộ ra vỏ công .
Bạch Gia Trang trong giang hồ đã không phải là một cổ lực lượng nhỏ, khỏi nói cũng biết là người của Bạch Gia Trang không dể trêu vào, nhưng cùng với thế lực không ngừng lớn mạnh, đã không khỏi cảm thấy tịch mịch, Bạch Y và Bạch Vân huynh muội muốn đi kinh nghiệm giang hồ một phen, không nghĩ tới gặp được bọn Ngô Lai tại đây, sau khi thấy được Ngô Lai khí độ bất phàm, đã nghĩ tới cùng họ kết giao .
Đang nghe tới danh tự của Ngô Lai, Bạch Y hỏi :
Vô Lại ?
nói rồi sắc mặt không khỏi có vẻ cổ quái nhìn Ngô Lai, không tưởng nổi bổng có người có danh tự cổ quái như vậy . Bên cạnh cô nương mặc y phụ phấn hồng, cũng là Bạch Vân, nghe xong, phát ra một tiếng cười, thanh âm nghe thật êm tai, làm Ngô Lai không khỏi hiếu kỳ chăm chú đo lường Bạch Vân, phát hiên thấy Bạch Vân tuy không có mỹ lệ động nhân tâm như Trương Ngọc Oánh các nàng, nhưng có một vẻ mỹ lệ bên trong .
Nghe xong, Ngô Lai không khỏi cười khổ, giải thích :
Ngô là Ngô, Lai là lai, hai vị xin đừng hiểu lầm .
Bạch Y thấy Ngô Lai biểu tình như vậy nói :
Nguyên là vậy, Ngô huynh, Lãnh cô nương và Tuyết Nhi cô nương.
Ngừng rồi tiếp :
Chúng ta trước nhất ly khai chổ này rồi nói tiếp nha!
Ngô Lai gật đầu, bỏ lại vài lạng bạc cho lão hán, bồi thường các thứ bị đánh hư, sau dó các người lên xe ngựa, để Lãnh Ngưng Vũ, Bạch Vân, Tuyết Nhi 3 nàng trong xe, tự mình và Bạch Y ngồi phía trước xe đánh xe đi .
Đi được một khoãng thời gian, Ngô Lai cuối cùng không nhịn được hiếu kỳ trong lòng, hỏi :
Bạch huynh, những người lúc nãy là ai ? vì sao lão hán lại sợ bọn họ ?
Bạch Y đáp :
họ là người của Kỳ Liên tam thập lục trại trong Thanh Phong Trại, như người ta nói song quyền nan địch tứ thủ, họ người đông, dù vỏ công của huynh có cao cường, cũng có thể thua .
Ngô Lai nói :
Kỳ Liên Tam Thập Lục Trại ? Là địa phương gì ?
Bạch Y kỳ quái hỏi :
Ngô huynh không biết gì về Kỳ Liên Tam Thập Lục Trại à ?
Ngô Lai ngượng ngùng đáp :
huynh đệ, ta mới ra giang hồ không được vài ngày, hơng nửa mới tới chổ này lần đầu, sao lại có thể biết cái gì là Kỳ Liên Tam Thập Lục Trại chứ ?
Bạch Y ồ lên môt tiếng, giải thích :
Kỳ Liên Tam Thập Lục Trại này là nói chung về 36 cái sơn trại trên Kỳ Liên Sơn, trong liên miên máy trăm dặm trên Kỳ Liên Sơn tất cả có tổng cộng 36 sơn trại, nhưng bọn họ dùng tương hổ tương liên (cùng liên hệ với nhau), nếu như đắc tội với bọn họ, sẻ rất là phiền, hơn nửa trong trại có rất nhiều người, dù là cao thủ cũng rất khó đối phó với bọn họ, hà huống bọn họ lại không thiếu gì cao thủ .
Ngô Lai kinh ngạc phi thường hỏi :
bọn họ như là chiếm đất xưng vương, quan phủ lại không quãn tới à ?
Ngô Lai đang nghĩ, cái này bằng với chiếm đất xưng vương, vì vậy mới hỏi .
Bạch Y nói :
Quãn ? Quan phủ quãn thế nào đây ? liên miên mấy trăm dặm là núi, quan phủ thế nào mà biết được họ trốn ở chổ nào, dù biết cũng không có năng lực, làm sao mà quan binh có thể đối phó với chúng nhân hàng ngàn hàng vạn của sơn trại .
Tạm ngừng rồi lại nói :
lại còn nói trong triều đình có người của bọn họ, khi có môt động tĩnh nào, bọn họ đã biết trước, trốn mất vô ảnh vô tung . Triều đình đã phái tới nhiều binh lính bao vây, nhưng đều bị thảm bại cáo chung, sau này triều đình đã không còn để ý tới họ, họ cũng không dám làm chuyện gì thương thiên hại lý, sợ làm triều đình nổi giận, bị triều đình bao vây .
Ngô Lai hỏi :
Thật à ? nếu là như vậy chúng ta phải trước tiên ly khai chổ này!
Bạch Y nói :
nếu như cùng bọn họ thành địch thì sẻ tăng thêm rất nhiều phiền nảo cho chúng ta .
Xe ngựa dưới sự điều khiễn của Ngô Lai, tiếp tục phóng nhành về phía trước .
Đang chạy được giây phút, Ngô Lai đột nhiên nói :
Bạch huynh, bọn huynh phải đi đâu ?
Bạch Y đáp :
bọn ta cũng không có gì chỉ đi ra giang hồ tham quan, nghe nói Tử Kiếm và Huyền Thiên Thạch ở tại Lâm Châu xuất hiện, vì vậy cũng muốn tới Lâm Châu thử vận khí .
Nghe xong, Ngô Lai khờ đi, không tưởng được lại có nhiều người đi tìm hạ lạc của Tử Kiếm và Huyền Thiên Thạch, không khỏi bắt đầu trầm tư .
Bạch Y tịnh không chú ý ra Ngô Lai đang trầm tư, nên nói :
Không biết Ngô Lai huynh đệ các người đang đi đâu ?
Ngô Lai đáp :
ta vốn phải đi Lâm Châu, nhưng ````````````.
nói chưa xong, hướng vào bên trong xe nhìn vào 3 nàng .
Lúc này 3 nàng đang nói chuyện vui vẻ, thấy Ngô Lai hướng vào chổ này nhìn, liền vội đình chỉ đàm thoại, nhìn về hướng Ngô Lai. Ngô Lai liền thu hồi ánh mắt .
Bạch Y không khỏi hiếu kỳ hỏi :
nhưng gì ?
Ngô Lai không khỏi lắc đầu cười khổ, còn chưa hồi đáp, đã có người thế hắn hồi đáp rồi .
Vô Lại đại ca hiện tại bồi tiếp bọn muội đi Dương Châu.
Tuyết Nhi đưa ra khuôn mặt khả ái của nàng .
Nguyên là đàm thoại của 2 người đều bị Tuyết Nhi nghe được, vì vậy hồi đáp thay cho Ngô Lai .
Bạch Y hỏi :
Thế à ?
Thấy biểu tình chân thật của Tuyết Nhi, Bạch Y không còn nói nhiều, nghĩ là Ngô Lai và 2 nàng quan hệ không nhỏ, nghĩ là Ngô Lai hiện tại là hộ hoa sứ giả .
Không khí trầm mặc một lúc, Tuyết Nhi lại trở vào bên trong xe hướng về Bạch Vân hỏi đông vấn tây .
Đột nhiên có một trận tiếng móng ngựa gấp gáp nổi lên, càng lúc càng gần tới bên xe ngựa của bọn Ngô Lai .
Đang ngồi trong xe, Tuyết Nhi không khỏi hiếu kỳ chui đầu ra ngoài nhìn .
Chỉ thấy hơn chục đại hán tay nắm binh khí, cưởi ngựa cấp tốc chạy ngang qua trước mặt Tuyết Nhi.
Phiến khắc lúc mấy đại hán ngang qua Tuyết Nhi, một trận ngựa hí nổi lên, chỉ thấy mấy đại hán lúc nãy đột nhiên trụ ngựa lại, ngăn lại đường đi của xe ngựa.
Mắt thấy xe ngựa xắp nàng vào ngựa của đám người này, đột nhiên xe ngựa đang chạy nhanh bị Ngô Lai trụ lại .
Chỉ thấy ngựa vốn đang chạy cuồng lên bị Ngô Lai kéo lại phía sau, đột nhiên chân trước tung lên, đã kéo được vó ngựa chạy cuồng, tiếng ngựa hý nổi lên, trong xe 3 nữ nhân bị một trận lay động mạnh, liền vội ổn trụ thân thể, đều kinh hoảng hết hồn ló đầu ra .
Thấy được chính là chục đại hán mới vừa vượt qua xe ngựa của mình .
Các đại hán này đang ngăn trở xe ngựa của bọn họ, trên mặt đang hung hãn nhìn bọn người Ngô Lai, trong đám còn có Cẩu Tử vừa rồi bị Tuyết Nhi đã thương .
Hên là trước đây Ngô Lai có học qua cách điều khiễn xe, nếu không thì đã nàng vào bọn người này .
Người đầu lỉnh là một đại hán khoãng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tay cầm đại đao, lạnh lùng ngắm nhìn bọn người Ngô Lai trước mắt, nói với Cẩu Tử ở kế bên :
có phải là bọn họ không ?