Chương 91: Thứ Khách Thâu Tập
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1505 chữ
- 2019-09-05 02:22:03
Trong lúc thanh âm phiêu phù bất định của Niên Dữ Hành vang dội lại cả rừng cây, cả nửa ngày vẫn không có động tĩnh gì, nghĩ chắc người đã đi xa rồi .
Nghe xong, Ngô Lai, Quản Phong Chỉ và Bạch Y ba người nhìn nhau một cái, đều phát sợ muốn nhảy lên, nếu đơn giản bị lảo độc vật đi theo, cái đó còn được, còn không phải cả ngày chỉ phòng bị lảo độc vật này, có thể nào không nói là mấy người phát sợ múôn nhảy cả lên ? Nhưng cũng hết cách .
Quản Phong Chỉ Nói :
xem ra lần sau chúng ta có gặp lại lảo độc vật này nhất định không thể buông tha cho lảo, nó bằng không, lảo không biết lại dùng loại độc vật gì để đối phó chúng ta, thậm chí có Hổ Phách Thần Châu bên mình, chúng ta cũng không thể xem nhẹ phòng bị, dù sao cũng lòng người hiễm ác .
Nghe xong, Ngô Lai và Bạch Y đều có đồng cảm nghĩ gật đầu . Dù sao có một người toàn thân độc vât như thế làm địch nhân tịnh không phải là một hảo sự.
Lúc này độc xà đã mất đi khống chế giống như đã thanh tỉnh, lúc mọi người đang nói chuyện đã thần tốc lui lại, nháy mắt đã biến mất trong rừng cây
Quản Phong Chỉ Ngẩng đầu nhìn trời, đã là canh ba, nói :
chúng ta trước tiên rời khỏi nơi đây! Nghĩ chắc lảo độc vật đã đi xa rồi .
Ngô Lai đáp :
Được rồi! chúng ta mau rời chổ này .
nói xong dẫn đầu đi tới hướng xe ngựa, trong lòng con ôm Tuyết Nhi, tay kéo theo Lãnh Ngưng Vũ, Lãnh Ngưng Vũ bị Ngô Lai lôi kéo tịnh không giảy dụa, vì lúc này nàng đã nhắm hai mắt lại, không dám mở hai mắt nhìn hiện trường đầy máu me làm người nôn mửa trước mắt .
Thấy ba người Ngô Lai đã đi đến xe ngựa, Quản Phong Chỉ, Bạch Y bống người cũng mau đi theo sau .
Lúc mọi người ngồi lên xe, Bạch Y đột nhiên thở dài :
Lần sau thiên vạn đừng gặp lại Niên Dữ Hành cái lảo độc vật này, nói không chừng, thậm chí chúng ta không bị lảo giết chết, cũng bị mấy độc vật của lảo làm mệt chết, ta hiện tại đã cả người vô lực rồi, nếu như lại đến một đàn rắn nửa, sợ là ta kiên trì không nổi nửa .
vừa nói vừa đi tới xe .
Xe ngựa này tịnh không phải rất lớn, ngòai xe chỉ có thể ngồi hai người, nhóm năm người họ ngồi bên trong xe, hai người ở ngòai xe đương nhiên là Ngô Lai và Bạch Y .
Nghe xong, Ngô Lai gật gật đầu .
Lúc này, Bạch Y thật sự không còn bao nhiêu khí lực nửa, dối diện với nhiều rắn công kích như vậy, ngay cả cao thủ cũng cảm thấy vô lực, Ngô Lai cũng cảm thấy có điểm mỏi mệt .
Tốc độ của xe ngựa rất chậm, nguyên nhân có thể là vì đêm tối nhìn không rỏ đường đi, cũng có thể là mọi người đều rất mỏi mệt chính là lý do .
Đi được một lát, Ngô Lai đột nhiên mừng rở nói :
có rồi, Quản tiền bối, độ trong nội thể của tiền bối ta đã nghĩ ra được biện pháp giải đi .
Nghe vậy, mọi người đều vui mừng, đặc biệt là Quản Phong Chỉ và Quản Minh .
Thật vậy à ?
Quản Minh vẻ mặt vui mừng ngạc nhiên hỏi, nếu như Ngô Lai thật sự có biện pháp giải được độc trong nội thể gia gia hắn, gia gia hắn sẻ an toàn, Quản Minh đương nhiên kinh ngạc vui mừng phi thường .
Quản Phong Chỉ nét mặt cùng ngạc nhiên hỏi :
thật vậy ? Ngô thiếu hiệp .
Quản Phong Chỉ tuy ngoài miệng nói là chính mình không thèm để ý tới độc trong nội thể, nhưng khi nghe được Ngô Lai nói có biện pháp, thì nhịn không được cao hứng trong lòng .
Là người thì đều sợ chết, thậm chí là một người già cả gần chết, hắn vẫn còn có ky vọng mình có thể tiếp tục sống sót, đây là mặt yếu nhất của con người, Quản Phong Chỉ là người không phải là thần, lảo đương nhiên cũng sợ chết .
Ngô Lai gật gật đầu, đáp :
Không sai. Ta đã nghĩ ra được biện pháp .
Bạch Y hỏi :
biện pháp gì ? Ngô huynh mau nói, đừng có vòng vo nữa .
Lúc này, mấy người Lãnh Ngưng Vũ cũng đã xốc lên màn che xe, nhìn về phía Ngô Lai, trong mắt lộ vẻ tò mò, rỏ ràng là muốn biết biện pháp của Ngô Lai.
Chỉ nghe Ngô Lai đáp :
thì là lợi dụng Hổ Phách Thần Châu.
Thấy mọi người nhãn thần nghi hoặc, Ngô Lai nói tiếp :
Hổ Phách Thần Châu là khắc tinh của mọi độc vật trên thế gian, nó tự nhiên có thể giải được độc của Lục Diễm Chưởng.
Nghe xong mọi người ngây ra, Hổ Phách Thần Châu này dĩ nhiên là khắc tinh của mọi độc vật trên thế gian, nó tự nhiên có thể giải độc của Lục Diễm Chuởng, ta sao lại không nghĩ tới . Cách nghĩ này trong lòng mọi người như tựa hồ đồng thời xuất hiện ra .
Quản Minh hỏi :
Ngô đại ca, vậy là Hổ Phách Thần Châu có thể giải đi độc trên thân gia gia của đệ, huynh sẻ giúp gia gia của đệ giải độc chứ?
Nói xong nét mắt chờ đợi nhìn Ngô Lai.
Quản Phong Chỉ liền vội ngăn lại :
Minh nhi, trước hết đừng có đem chuyện giải độc ra bàn, chúng ta còn phải trước tiên ra khỏi chổ này rồi nói sau .
Đột nhiên, Quản Phong Chỉ nghe được một loại âm thanh kỳ quái, âm thanh đó chỉ có lảo giang hồ mới có thể nghe hiểu được, nếu như để Ngô Lai, Bạch Y bọn họ nghe được, bọn họ khẳng định không để ý tới, nhưng Quản Phong Chỉ lại để ý, vì lảo là một lảo giang hồ, lảo biết âm thanh này là gì – là âm thanh đao kiếm rút ra khỏi vỏ .
cẩn thận, có thích khách!
Quản Phong Chỉ đột nhiên hét lớn lên.
Đồng thời lúc Quản Phong Chỉ hét lớn, Đọat Mệnh Kiếm đã nắm trong tay, chuẩn bị tùy thời công kích tới thích khách sẻ xuất hiện .
Đồng lúc Quản Phong Chỉ hét lớn lên, một cổ sát khí cường đại đập tới Ngô Lai, Bạch Y.
Nghe xong, Ngô Lai, Bạch Y và mọi người trong xe đều ngẫn ra.
Trong lúc mọi người ngơ ngẫn, cổ sát khí kia đã tới trước mặt Ngô Lai và Bạch Y.
Cảm giác được sát khí cường liệt đập tới, lúc này Bạch Y vì do lúc vừa rồi chém rắn, tiêu hao quá nhiều nội lực, vẫn chưa có khôi phục lại, không có khí lực để đở, chỉ lăn xuống mặt đất từ trên xe, lúc này xe vốn đang chạy rất chậm cũng dần dần ngừng lại .
Đồng lúc Bạch Y lăn xuống, chổ của Bạch Y vừa rồi xuất hiện một thanh kiếm, một thanh kiếm đâm lên từ phía dưới xe, nếu như không phải Bạch Y phản ứng đủ nhanh, thì đã bị một kiếm đó đâm trúng .
Một kiếm thất bại . Thích khách rỏ ràng đờ ra, không tưởng nổi Bạch Y có thể né tránh một kích trí mệnh của mình .
Đồng lúc thích khách đờ ra, kiếm trong tay tịnh vẫn không ngừng, nhanh như thiểm điện hướng tới Ngô Lai bên cạnh .
Trong lúc đó, Ngô Lai cũng đã có phản ứng lại, một chưởng vổ tới trường kiếm của thích khách đâm tới .
Một tiếng hừ lạnh, trường kiếm của thích khách bị Ngô Lai phát xuất ra kình khí cường đại chấn rung lên, thích khách cũng đã rỏ ràng bị một chưởng của Ngô Lai với lực lượng cường đại dọa cho muốn nhảy lên, thích khách rỏ ràng không nghĩ tới vỏ công Ngô Lai cao cường như thế, như có thể chấn rung trường kiếm của mình, hừ lạnh chíng là biểu hiện không phục .
Đồng thời lúc thích khách hừ lạnh, người cũng như thiểm điện từ xe bắn ra, trong tay trường kiếm thần tốc đâm tới Ngô Lai, nháy mắt thời gian đã công ra được hơn chục kiếm.
Chỉ thấy hơn chục đạo kiếm ảnh như thiểm điện quét tới Ngô Lai.
Thấy vậy, Ngô Lai phi thân bay lên, trong tay phát ra kình khí cường đại nghênh lấy những kiếm ảnh của thích khách đâm tới.
Đồng lúc này, Quản Phong Chỉ mấy người trước mặt cũng đã xuất hiện trường diện kinh nhân.