• 1,022

Chương 118 : Tuân Gia gặp chuyện


-Tỷ...tỷ là...


Diệm Cơ thần trí bắt đầu không minh mẫn nữa rồi,nàng đã trúng Mê Hồn Phấn mà tên võ giả lúc này đã đánh tới khiến cho hồn khí như không thể sử dụng,thân thể như không còn sức lực vậy,nàng cảm thấy buồn ngủ rồi.


Nhưng 1 thân ảnh xuất hiện lên cạnh đỡ lấy nàng,Diệm Cơ ánh mắt liếc qua,hiện lên 1 gương mặt vô cùng quen thuộc.


-Là ta đây,không phải lo...


Cảm nhận được dị trạng bên trong cơ thể của Diệm Cơ,nữ tử lấy từ trong tinh giới ra 1 viên đan dược màu xanh.


-Hồi Tỉnh Đan,nó sẽ giúp cho muội hóa giải Mê Hồn Phần kia..


Nữ tử đưa vào trong miệng Diệm Cơ viên đan dược,viên đan dược vào trong bụng hóa thành những dòng nước ấm chảy khắp cơ thể Diệm Cơ,khiến cho tác dụng của Mê Hồn Phần nhanh chóng bị loại bỏ,thần trí của Diệm Cơ lại trở nên minh mẫn như trước.


-Sương tỷ,đa tạ tỷ rồi...


Diệm Cơ nhìn nữ tử bên cạnh cười nói.


Người nữ tử vừa tới không ai khác chính là Lãnh Như Sương,chính là 1 vị tỷ muội trong số những tỷ muội đã thất lạc,không ngờ nàng lại gặp được Sương tỷ ở đây.


-Không sao,có ta không ai làm gì được muội đâu..


Lãnh Như Sương nhìn đám võ giả Tuân gia trước mặt,vẻ mặt hiện lên sát khí nhàn nhạt nói.


-Người tới là ai,tại sao lại nhúng tay vào chuyện của chúng ta..


Tên trung niên nhìn Như Sương,vẻ mặt hiện lên dị sắc nói.


Hắn cảm nhận được người tới không có bình thường,tu vi của nàng khiến cho hắn nhìn không thấu,hơi thở đều đặn mạnh mẽ khiến cho hắn cảm nhận được,người tới vô cùng nguy hiểm.


-Chuyện của Tuân gia các ngươi,ta chắc chắn nhúng tay vào rồi...


Như Sương cười lạnh nói.


Nàng chính là người đã giết chết 3 tên đệ tử Tuân gia lúc nãy,vì chỗ này tụ tập đông người nên nàng cũng muốn tới xem chuyện gì xảy ra,gần tới nàng đã cảm nhận được khí tức của Diệm Cơ,điều đó khiến cho nàng hưng phấn mà lao thẳng vào,nhưng không ngờ lại đúng lúc đám người này ra tay với Diệm Cơ,nếu nàng tới muộn 1 chút chỉ sợ Diệm cơ đã xảy ra chuyện rồi.


-Hừ...


Tên trung niên gương mặt hừ lạnh 1 tiếng nhìn Như Sương.


-Không biết Cơ trưởng lão vì sao lại ra tay giết hậu nhân của chúng ta,cũng phải cho chúng ta 1 lời giải thích chứ,nếu không thì đừng mong có thể rời khỏi đây...


Hắn quay sang nhìn Diệm Cơ nói.


Chuyện Diệm Cơ cứu được đại tiểu thư hắn cũng biết,cả chuyện nàng trở thành khách khanh trưởng lão nữa,hắn định sẽ 1 lần tới bái kiến nhưng không ngờ lần giáp mặt đầu tiên này lại là liên quan tới sinh mạng của đối phương.


-Giải thích sao,các ngươi làm chuyện gì thì tự các ngươi biết..


Diệm Cơ lạnh nhạt nói.


-Vậy là Cơ trưởng lão đây là không đưa ra được lời giải thích rồi,vậy thì ta chỉ có thể dùng vũ lực trói người về cho cao tầng Tuân gia giải quyết thôi..


Tên trung niên 1 chưởng lại đánh tới,chưởng này so với lúc trước còn mạnh hơn rất nhiều,kình phong của đó đủ khiến cho những người chứng kiến bên ngoài cũng bị ảnh hưởng,nhiều tên tu vi thấp còn không chịu nổi uy áp mà ngã xuống.


-Động vào tỷ muội của ta,đâu có dễ dàng như vậy..


Thân ảnh Như Sương bỗng biến mất tại chỗ,cánh tay trắng tuyết thon dài của nàng đánh ra 1 hào quang,đánh thẳng tới chưởng ảnh của tên trung niên.


Ầm....ầm...


2 chiêu thức đụng vào nhau,cả 2 người lùi ngược về phía sau,Như Sương gương mặt lạnh nhạt nhìn,còn tên trung niên vẻ mặt tràn ngập khó tin,Như Sương không phải người bình thường,tu vi của nàng đã là nửa bước Hồn Tôn rồi,tu vi như vậy chỉ có những thái thượng trưởng lão mới có thể chống lại mà thôi,hắn chỉ có tu vi Hồn Hoàng đỉnh phong vừa đột phá không lâu,so với nàng chắc chắn không chống đỡ được lâu.


-Tuân gia các ngươi làm chuyện gì tưởng ta không biết sao?


Lúc này Diệm Cơ đi tới nhìn tên trung niên nói.


Thanh âm của nàng mang tới chú ý của tất cả mọi người,tên trung niên nhìn nàng khẽ nhíu mày.


-Tuân gia các ngươi ngoài mặt ra vẻ đạo mạo,nhưng bên trong lại nham hiểm,âm mưu,những chuyện xấu xa các ngươi làm tưởng có thể che giấu mọi người hay sao,từ chuyện các ngươi lập nên hắc điếm,kỹ viện,buôn bán nô lệ,ép nữ tử nhà nghèo vào làm kỹ nữ,các ngươi sẵn sàng giết chết bất cứ ai dám làm lộ mọi chuyện,các ngươi tưởng ta không biết hay sao.


Thanh âm của nàng không lớn,nhưng tất cả mọi người đều nghe được.


Bên ngoài vang lên những thanh âm khóc nức nở,đa phần đều là những gia đình bị Tuân gia hãm hại,nhiều người bắt đầu hướng Tuân gia chửi bới điên cuồng.


-Câm miệng,còn nói nữa ta giết hết tất cả các ngươi..


Tên trung niên gương mặt đen lại,những lời của nàng nói hoàn toàn đúng,những chuyện khiến cho hắn ngạc nhiên là nàng làm trưởng lão của Tuân gia không lâu,nhưng lại biết nhiều chuyện như vậy.


-Khà khà,ta còn tưởng các ngươi là người đoan chính,nhưng không ngờ cũng là lòng lang dạ sói mà thôi..


Lãnh Như Sương cười nhạt nói.


-Nếu đã như vậy,chúng ta không còn chuyện gì để nói nữa rồi...


Tên trung niên nhìn 2 người,vẻ mặt hiện lên sát khí.


-Nhanh đi báo cho những trưởng lão khác,có người tìm tới gây chuyện,để trưởng lão xử lý bọn chúng..


Hắn quay sang nhìn tên chủ tiệm nói.


Tên đó nhận lệnh nhanh chóng rời đi,2 người Diệm Cơ và Như Sương nhìn tên chủ tiệm rời đi,vẻ mặt hiện lên hắc khí,nếu như để đám người kia tìm tới,như vậy chỉ sợ không ổn.


-Cơ muội,giết đám người này rồi mau chóng rời đi...


Như Sương quay sang nhìn Diệm Cơ nói.


Diệm Cơ nhanh chóng gật đầu,thanh kiếm của nàng lại lóe lên,nàng lao vào đám đệ tử của Tuân gia xung quanh,còn tên trung niên kia để cho Như Sương đối phó.


-Muốn rời đi,các ngươi tưởng Tuân gia chúng ta là nơi muốn đến thì đến,muốn đi thì đi sao?


Tên trung niên gầm lên 1 tiếng,trong tay hắn xuất hiện 1 bảo đao,hàn quang lóe lên,1 đao ảnh đánh tới Như Sương.


-Chúng ta muốn đi thì không ai có thể cản được..


Như Sương lôi ra thanh kiếm của mình,nàng 1 kiếm đánh tới đao ảnh của tên trung niên.


Keng...


Thanh âm binh khí va chạm vào nhau,2 người khẽ lùi về phía sau,tên trung niên cảm thấy cánh tay của mình tê dại,hiển nhiên 2 binh khí đụng vào nhau,dư chấn truyền tới khiến cho cánh tay của hắn đau nhức.


1 phần cũng là vì đao của hắn chỉ là Địa cấp hạ phẩm binh khí mà thôi,còn của Như Sương đã là Thiên cấp binh khí rồi,kiếm của nàng được lấy theo tên của nàng,chính là Lãnh Sương Kiếm,nó được chính Huy tạo ra từ Vạn Niên Huyền Băng,sức mạnh cũng như độ cứng cáp đủ để so sánh với Thiên cấp binh khí.


Xoẹt...


-A....


Bên kia,Diệm Cơ như là hổ vào trong bầy cừu vậy,không 1 tên đệ tử nào có thể chịu được quá 3 kiếm của nàng,nhiều thanh âm đau đớn vang lên,quay sang nàng đã giết được mấy tên đệ tử của Tuân gia rồi.


-Trưởng lão..cứu....


1 tên ôm lấy cổ của mình,ánh mắt kinh hãi nhìn tên trung niên ngã xuống.


Diệm Cơ nắm chặt thanh kiếm nhuốm máu của mình,cười nhạt nhìn tên trung niên.


-Muốn chết...


Tên trung niên quả thật tức giận rồi,bảo đao mang theo lửa giận ngập trời đánh tới Diệm Cơ.


-Chuyện của muội muội ta,tốt nhất là để yên cho nó làm đi..


Như Sương vung lên thanh kiếm của mình,kiếm quang hiện lên đánh tan đao ảnh của tên trung niên,thân ảnh của nàng xuất hiện trước mặt hắn,vẻ mặt cười lạnh nhìn tên trung niên.


-Đa tạ tỷ rồi..


Diệm Cơ nhìn Như Sương cười nói.


Ngay sau đó nàng lại lao tới đám đệ tử,chỉ 1 lát đã có rất nhiều tên đệ tử ngã xuống rồi,bọn chúng tu vi mạnh nhất cũng chỉ là Hồn Linh mà thôi,còn Diệm Cơ đã là Hồn Hoàng rồi,tu vi đủ để nghiền nát đám người này.


-Các ngươi...


Tên trung niên bị Như Sương để ý,không thể lao lên,vẻ mặt của hắn biến dạng nhìn 2 người,mỗi tên đệ tử ngã xuống là Tuân gia lại mất đi 1 phần trợ lực,làm sao mà hắn không tức giận cho được.


1 lát sau.


-Ai dám làm loạn ở địa bàn của chúng ta..


1 thanh âm từ phía xa vang lên,tiếp theo là 3 thân ảnh lão giả xuất hiện,chính là trưởng lão của Tuân gia.


-Bọn chúng tới rồi...


Diệm Cơ quay trở lại bên cạnh Như Sương,nàng đã giết chết mấy chục tên đệ tử của Tuân gia rồi.


-A.....


3 lão giả xuất hiện trước mặt mọi người,nhìn cảnh tượng đổ nát bên trong,máu chảy khắp sàn,khiến cho 3 lão giả tức giận,người chết đều là đệ tử của Tuân gia.


-Là Cơ trưởng lão làm...


Tên trung niên xuất hiện bên cạnh 3 lão giả,gương mặt nghiến răng nói,hắn mặc dù tức giận nhưng lại không làm được gì.


-Cơ trưởng lão!


3 lão giả quay sang,nhìn thấy Diệm Cơ,trong tay nàng vẫn còn cầm thanh kiếm nhuốm đầy máu.


-Tại sao!


3 người vẻ mặt vô cùng khó hiểu,Diệm Cơ được mời làm khách khanh trưởng lão,đối đãi với nàng vô cùng nồng hậu,nhưng lúc này lại ra tay giết người của Tuân gia.


-Đó là do các ngươi tự mình chuốc lấy mà thôi..


Diệm Cơ lạnh nhạt nhìn 3 lão giả nói.


-Ta không biết tại sao trưởng lão làm vậy,nhưng đã giết người của Tuân gia thì không thể tha thứ,bắt ngươi về rồi trị tội sau..


Cả 3 lão giả cùng lao lên,tu vi nửa bước Hồn Tôn của 3 lão phát động khiến cho 2 người Diệm Cơ và Như Sương có chút khí chịu,rất nhiều chiêu thức hoa lệ xuất hiện trên không trung,khí tức hủy diệt tất cả ập tới.


-Sương Kiếm...


Như Sương vung lên thanh kiếm của mình,thanh kiếm hóa thành rất nhiều luồng kiếm khí đánh tới 3 lão giả.


Ầm...ầm...


Chiêu thức đụng vào nhau,kiếm khí của Như Sương đánh tan mấy chiêu thức của 3 lão giả,nhưng vẫn không chặn lại được 3 lão lao tới.


Vù...vù...


Hồn khí sơ hiện,Như Sương tạo thành 1 hào quang bao bọc lấy 2 người vào trong,3 lão giả đánh tới bị hào quang của Như Sương chặn lại,hồn khí của 3 người đánh ra,đụng vào lớp bảo vệ của Như Sương.


-Chạy...


1 hồi sau..


1 mình nàng là không thể chống đỡ được 3 lão giả này,nàng vung lên 1 cái,hào quang chấn nát khiến cho 3 lão giả lùi về phía sau,ngay sau đó nàng nắm lấy tay của Diệm Cơ,2 người hóa thành 2 luồng hào quang vụt mất.


-Các ngươi nên chuẩn bị đi,Tuân gia sắp tới sẽ không còn yên ổn như mong chờ của các ngươi đâu..


Ngay lúc rời đi,Như Sương để lại 1 câu nói khiến cho đám người Tuân gia nhíu mày.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồn Thần.