Chương 60 : Gặp Mặt
-
Hư Giới Chi Thần
- 1789 chữ
- 2021-09-08 11:41:46
Tử vong khu vực vậy mà không có dừng lại, thậm chí còn càng có xu hướng tiến sâu vào bên trong!
Đây rốt cuộc là có chuyện gì, tiếp tục như vậy ngay cả vị trí thập trụ cũng biến mất hay sao?
Thần Lâm nhíu mày khó hiểu, bất quá hắn rất nhanh liền hiểu tra đấu trường này vấy đề.
Tử vong khu vực cũng mặc dù tiếp tục mở rộng, tuy nhiên khi đến gần thập trụ liền tự động tách ra, hoàn toàn bị ngăn cách phía bên ngoài!
Thì ra là thế, khó trách những người khác lại vội vã như vậy!
Trên đường đi hắn phát hiện mấy cái dị tộc kia di chuyển rất cấp tốc, thậm chí gặp nhau cũng không xảy ra xung đột.
Xem ra chính là muốn nhanh chóng tiến về Thập trụ, thoát khỏi khu vực tử vong.
Nghĩ đến đây Thần Lâm liền dừng lại trầm tư, với tốc độ này, không quá mười phút nữa khu vực tử vong sẽ bao phủ toàn bộ băng tuyết chi địa.
Hắn chưa trải nghiệm đứng trong tử vong khu vực sẽ như thế nào, tuy nhiên chắc chắn sẽ chẳng tốt đẹp gì.
Thôi, tính ra số người ta đã loại bỏ cũng đã gần ba mươi, từng đó có lẽ là đủ!
Chiến đấu dài như vậy, hắn đối với thực lực bản thân cũng tương đối hiểu rõ.
Trừ phi thực sự gặp phải cường địch, nếu không khả năng hắn bị loại từ vòng trừng phạt là rất thấp.
Hiện tại đấu trường cơ chế, hắn cũng chỉ còn cách nhanh chóng tiến tới thập trụ vòng sáng.
Còn việc có tranh được một vị trí trong thập trụ không, lúc đó lại tính tiếp...!
Xoạt!
Thần Lâm lập tức quay người, hắn quyết định đi về phía Hoàng kim trụ ở trung tâm, nơi đó chứa đựng phần thưởng lớn nhất của đấu trường.
Như vậy chắc hẳn số lượng người chơi tập trung sẽ rất đông, không chừng trong lúc tranh đoạt chém giết hắn có thể kiếm được thêm không ít điểm tích lũy!
Thần Lâm di chuyển, tử vong khu vực cũng kéo đi theo, tại lúc hắn đến trụ hoàng kim, vùng màu đen đã gần như lan tràn toàn bộ Băng tuyết chi địa rồi!
Ân, đây là có chuyện gì vậy?
Vừa đến gần Hoàng kim trụ xong, Thần Lâm liền không nhịn được nhíu mày, bởi vì số lượng người ở đây lại ít ngoài dự tính của hắn.
Chỉ có trên dưới hai mươi người, chuyện này rốt cuộc là sao, bọn họ chê hoàng kim bảo tọa?!
Hoàng kim bảo tọa chính là đấu trường vị trí số 1, cũng tượng trưng cho phong phú nhất phần thưởng.
Theo Irie nói phần thưởng này thậm chí còn có thể khiến một người nghịch thiên cải mệnh.
Tuy nhiên số lượng người chơi tranh đoạt lại ít đến đáng thương, chẳng lẽ ở hoàng kim trụ khu vực có gì đó dị biệt hắn không biết?
Cạch!
Thần Lâm vừa bước đến liền hấp dẫn đám người xung quanh, cảm nhận bọn hắn tỏa ra khí tức, Thần Lâm cũng khẽ nhíu mày lại.
Thật mạnh!
Hắn trong lòng thầm kêu, hiện tại hắn hiểu ra tại sao nơi này lại ít như vậy rồi!
Nó cũng giống như dị năng tháp khu mua bán tầng 1 với tầng 2 vậy, hoàng kim bảo tọa vốn chỉ là cuộc chơi của kẻ mạnh.
Những người chơi khác không dám đến nơi này không phải bởi họ không ham, mà là tự biết thân biết phận!
Một loại quy luật ngầm bất cứ người chơi nào cũng phải biết!
Nhân loại...?!
Một tên nhân tộc cũng dám tới nơi này sao?!
Ngược lại lớp da cũng không tệ, có muốn phục vụ tỷ tỷ không?
Đúng lúc này một thanh âm ngọt ngào vang lên, chỉ thấy lên tiếng là một cái hồ tộc nữ tử, Thần Lâm nhìn về phía cô gái này xong, cả người đều bị đơ ra mất mấy giây.
Thật đáng sợ mị lực, còn tốt linh hồn ta đủ cao!
Thần Lâm âm thần cảm thán, hồ tộc nữ nhân này bề ngoài tuyệt đối thuộc loại đỉnh cấp mỹ nữ, dung mạo xinh đẹp, đầy đặn cơ thể càng khiến nam nhân quên mất chính mình.
Tuy nhiên đấy chỉ là một phần, cái đáng sợ là nàng khí chất, tràn ngập một loại khiến người ta mê mẩn mị lực.
Đây là lần đầu hắn nhìn thấy mị lực ngưng tụ đến thực chất như vậy, quả thực là khó tin!
Ân?!
Hồ tộc nữ tử nhìn thấy Thần Lâm trấn tĩnh bộ dạng, phía sau cái đuôi liền khẽ động, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Nàng mặc dù chưa vận dụng kỹ năng, tuy nhiên bản thân mị lực cũng đủ để khiến một đám nam nhân dục hỏa sôi trào.
Tuy nhiên nàng lại không cảm nhận được trên người tên nhân tộc này biến đổi gì, chuyện này...
Không tầm thường...!
Chậc chậc, ngươi vậy mà còn sống...?!
Đột nhiên một cái quen thuộc thanh âm vang lên, khiến Thần Lâm không khỏi nhíu mày, chỉ thấy từ phía xa dần dần đi tới bốn người.
Đây còn không phải là đội ngũ của hắn bốn cái dị tộc hay sao?
Độc giác tộc Ryan với Liam, Thỏ nhân tộc Amrita cùng với Tinh linh tộc Jean!
Người nói chuyện chính là Độc giác tộc Liam, tên này nhìn về phía Thần Lâm, khuôn mặt kinh ngạc đến cực hạn nói ra.
Thần Lâm, ngươi còn sống, thật tốt quá!
Amrita khuôn mặt cực kì vui vẻ chạy đến, nàng cũng cực kì khó tin, Thần Lâm không phải bị con Phệ Hải Ngạc kia nuốt chửng rồi sao?
Vậy mà hắn vẫn còn sống sót?!
Thần Lâm nhìn tới hai tên độc giác tộc kia, hai con ngươi liền biến thành lạnh lẽo, đối diện Liam thấy vậy liền cười lạnh.
Làm sao, muốn trả thù bọn ta, xem ra dũng khí cũng không tệ a!
Liam trong lòng khinh thường, tên phế vật này có thể sống được xem ra chín mười thành là nhờ vận khí.
Đã thế còn dám đối với bọn hắn sinh ra sát khí, ha ha...đúng là nực cười!
Liam toàn thân phát ra sát cơ, ở phía sau Tinh Linh tộc Jean cũng thở dài lắc đầu.
Quả nhiên ma mới vẫn là ma mới, đã may mắn sống sót còn không biết an phận.
Đã thế lại còn dám đi vào hoàng kim trụ, quả nhiên là nghé con không sợ hổ, ngu xuẩn đến cực hạn!
Thần Lâm, kệ bọn hắn, chúng ta kiếm một chỗ khác đi!
Amrita đứng ra ngăn cản, nàng cũng hiểu Thần Lâm tâm trạng, nhưng mà ở trong cái mạnh được yếu thua thế giới này.
Điều đầu tiên là phải tự biết phân biết phận a!
Giận dữ thì để làm gì, còn không bằng an phận cắn răng phát dục, đây chính là kẻ yếu phải chịu số phận a!
Thần Lâm nghe vậy liền âm thầm cười lạnh trong lòng, hãm hại hắn suýt nữa trở thành Phệ Hải Ngạc trong bụng thực vậy, chuyện này đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua!
Hắn còn đang định lấy ra Lưỡi Đao Khát Máu, thì đúng lúc này một cái rợn người cảm giác, khiến Thần Lâm hai tròng mắt đều co rút lại.
Ai...?!
Thần Lâm trong lòng thầm kêu, cảm giác này giống như bị một đầu yêu xà nhìn chằm chằm vậy, khiến người ta cảm thấy âm lãnh đến rùng mình.
Hắn vội quay qua bên trái, chỉ thấy ở phía xa sau tán cây, từ bao giờ đã xuất hiện một bóng người.
Đó là một tên nam tử, làn da trắng bệch, đặc biệt là đối phương dựng đứng hai đôi đồng tử, càng khiến bề ngoài hắn trở nên yêu dị mười phần.
Thần Lâm có thể cảm nhận rõ ràng đây chính là thứ nhìn chằm chằm vào bản thân từ nãy đến giờ, cảm giác này...giống như bản thân bị nhìn thấu vậy, cực kì khó chịu!
Hắn là ai?!
Thần Lâm nhíu chặt mày, muốn dùng quan sát để dò xem người này, chỉ có điều hệ thống hiện lên thông tin, càng khiến hắn cảm thấy khó tin.
Trắng không!
Tất cả đều là dấu hỏi chấm, căn bản không cách nào dò xét!
Chuyện gì xảy ra vậy?!
Thần Lâm chấn động kêu lên, chẳng lẽ là vì thực lực người này quá mạnh, không cách nào dò xét?
Không, đây chỉ là cấp thấp đấu trường, nếu tên kia có thực lực mạnh như vậy, làm sao có thể tiến vào đây?
Chỉ thấy xà nhãn nam tử hướng về phía Thần Lâm khẽ cười một tiếng, sau đó quay người rời đi, miệng vẫn còn lẩm bẩm không ai nghe được thanh âm.
Quả nhiên là ngươi!
Lại còn là nhân tộc, thật thú vị...!
Thần Lâm cũng không biết xà nhãn nam tử nói gì, tuy nhiên một điều hắn có thể chắt chắn chính là...
Mạnh!
Tên kia tuyệt đối rất mạnh!
Trực giác hắn nhắc nhở nguy hiểm không phải ảo giác, thậm chí còn là người đầu tiên hắn không thể nhìn được thông tin!
Thần Lâm, có chuyện gì vậy?!
Amrita nhìn sắc mặt Thần Lâm, cũng quay sang phía bên trái nghi hoặc hỏi.
Không, chúng ta đi!
Thần Lâm hít một ngụm khí, hắn còn định ra tay xử lý hai tên Độc giác tộc kia, tuy nhiên hiện tại xem ra vẫn nên ẩn nấp một chút.
Dù sao hiện tại coi như giết chết hai tên kia cũng chẳng giải quyết được gì, đây là Đấu trường, bọn chúng sẽ không thực sự tử vong!
Hừ, quả nhiên là hèn nhát nhân tộc!
Liam nhìn Thần Lâm quay đi liền khịt mũi khinh thường, hắn cũng không ra tay.
Một lúc nữa trong quá trình tranh đoạt hoàng kim bảo tọa, để tên làm bia chắn đạn cũng không tệ a!
Xung quanh đám người nhìn thấy vậy cũng nhẽ nhàng lắc đầu, quả nhiên nhân tộc vẫn là nhân tộc!
Vừa nãy nhìn thấy tên này có thể chống lại mị lực của hồ yêu, bọn hắn còn tưởng có thực lực đâu, xem ra là tưởng tượng quá nhiều rồi!
Tiếp theo sự việc vẫn tương đối yên bình, tất cả đều bảo toàn thực lực, thậm chí một câu nói chuyện cũng không có!
Thần Lâm vẫn luôn để ý sau gốc cây tên yêu dị nam tử kia, rất nhanh thời gian liền kéo đến nửa đêm.
Lúc này bắt đầu có biến cố phát sinh!