Chương 82: Không Cho Mặt Mũi
-
Hùng Ca Đại Việt
- trọng nghĩa phạm
- 1840 chữ
- 2021-01-08 01:35:54
Thật là khốn kiếp! bọn chúng ép người quá đáng! Bọn chúng xem đất Giao Chỉ là đất vô chủ!
Sỹ Huy sau khi trở về thì ngay lập tức rống giận, không ngừng đập phá trút giận lên đám thị thiếp nô tỳ.
Công tử bớt giận! thù này chúng ta sẽ trả, nhưng không phải lúc này!
Túc Anh lúc này mới để lộ ra nét mặt thâm hiểm.
Ah! Túc tiên sinh ngươi có ý ….!
Nói đến đây Sỹ Huy chợt dừng lại
Các ngươi ra ngoài!
Sỹ Huy trầm giọng đuổi đám thị nữ ra bên ngoài.
Sau khi tên thị nữ rời đi, thì ngay lập tức Sỹ Huy vội hỏi
Tiên Sinh! Ngươi có cao kiến gì ?
ta hỏi ngươi hàng hóa từ Thanh Châu, Kinh Châu muốn chuyển đến Giao Chỉ ta thì phải đi bằng con đường nào?
Túc Anh nhàn nhạt hỏi.
Có hai con đường chính yếu một là theo đường bộ từ Luy Lâu ngược lên đến Khúc Dương thành rồi từ đó đi xuyên qua Hợp Phố mới qua Kinh Châu. Còn đường thứ hai chính là đường biển. có thể thuận theo sông Mi Linh ( tên gọi sông Hồng thời Bắc thuộc) mà ra biển rồi đi men theo ngược lên Kinh Châu, Thanh Châu!
Sỹ Huy trầm giọng nói.
Công Tử à! Ngươi biết! ta cũng biết! ai ai cũng biết!
Túc Anh mắt mắt đầy thâm ý.
Ý tiên sinh ?
Sỹ Huy tiếp tục ngờ vực.
ha ha ha! Lời ta chỉ có thế! Còn ý tứ của công tử thế nào, làm sao ta biết được!
nói xong Túc Anh cười dài một cái rồi rời đi. Để lại Sỹ Huy suy ngẫm một mình.
Khúc Dương là một nơi vô cùng hỗn, tạp nơi đó là một nơi long xà lẫn lộn, ngoài ra sơn tặc, hải tặc cũng có không ít, ta biết được tuyến đường của vận chuyển hàng hóa của hai cái nhà kia, tùy tiện chọn thời cơ đánh cướp, như vậy là không những báo được cừu ngày hôm nay, hơn nữa còn lấy được vô số tài phú.
Sỹ Huy âm thành thầm tính toán.
không phải ta vừa mới cho Nguyễn Hữu Cảnh thành lập một đội thủy quân hay sao! Chỉ cần ta thường xuyên lời ra ý vào, nói hai cá nhà kia xấu vô cùng cực, không ngừng hà hiếp bóc lột dân ta, sau đó ;ại xúi dục hắn ta lựa đường đánh cướp!
Sỹ Huy âm thầm nghĩ kế.
tốt! tốt! chuyện rất tốt! ta phải nhanh lập tức trở về Luy Lâu, dâng bình rượu quý này cho lão cha! Kiếm một chút ích lợi tức mới được!
Sỹ Huy vuốt ve bình rượu giống như là vuốt ve mỹ ngọc, nữ nhân vậy.
Và thế là sáng ngày hôm sau, Sỹ Huy không từ mà biệt cùng toàn bộ tùy tùng trở về Luy Lâu. Ngay cái khoảnh khắc Sỹ Huy rời đi, Phạm Long cũng ngay lập tức nhận được tin tức. hắn không nhịn được mà cười dài một tiếng, Sỹ Huy rời đi hắn cũng thuận tay, thuận chân mà làm việc.
Một loạt các chiêu cáo, chiêu một công tượng, nhân công làm việc được bố cáo toàn trấn, hầu hết tất cả các lưu dân đều gọm lại toàn bộ, bọn không những được cung cấp thức ăn, nơ ở, nơi làm việc mà còn được kê khai lại nhân khẩu, nghề nghiệp.Cung cấp cho bọn họ một thân phận bình dân chứ không phải là lưu dân ly tán.
Trong thời khắc chuyển sang tiếc mùa đông như thế này, thời tiết trở nên lạnh lẽo vô cùng, nếu như Phạm Long lúc này không ra bố lệnh này hẳn là trong mùa đông năm nay sẽ có vô số người chết vì đói, vì rét.
Vẫn giống như quy tắc củ tại Nam Linh thôn, muốn có việc làm, nhà ở, thứ ăn, việc đầu tiên chính là kê khai thông tin, nghề nghiệp cùng quê quán, sau đó dự theo những thông tin trên mà sẽ xếp vào các công việc khác nhau, như làm nông, làm mộc, rèn đúc, công tượng,…. Hơn nữa những ai có thiên phú cũng được xếp vào những nhóm trên.
Bởi vì một lúc phải lưu thu một lượng lớn người, thế nên vấn đề chổ ở cũng vô cùng thiếu thốn, thế nên công việc đầu tiên bọn họ làm sau khi kê khai, chính là xây dựng nhà ở tập thể, có thể một lúc chứa được nhiều người, chỉ đủ cung cấp chổ ăn chõ ngủ mà thôi.
Tình trạng chật chội,dơ bẩn mất vệ sinh là điều không thể tránh khỏi. thế nhưng trong thời điểm này có một chỗ chăn gió, một nơi có thức ăn là điều tốt cho đám lưu dân lắm rồi.
Một mực chiêu thu đến hơn 3 vạn người, đội ngủ nhân lực dưới tay Phạm Long phải là việc cực lực trong suốt 5 ngày mới xong, lần này không như lần ở Nam Linh Thôn, hầu hết lưu dân ở Trấn Mê Linh là từ nơi khác đến, tứ cố vô thân, không một chút gia sản hằng ngày phải co ro nằm thoi thóp trong mấy cái xó xỉnh ngoài bến tàu, ngoại thành.
Thế nên sức khỏe, thể lực không hề có, hơn nữa người già bệnh tật rất nhiều, nhóm người này thu lưu hầu như không có tác dụng chỉ tốn lương thực.
Nhưng Phạm Long đã đặc ra thiết lệnh, cho dù là một người sắp chết cũng phải kê khai đầy đủ, già yếu bệnh tật không thể làm việc thì cũng không thể bỏ mặc cho bọn họ tự sinh tự diệt được, một ngày cấp hai chén cháo cũng không tốn là bao.
Mà lúc này Nguyễn Hữu Cảnh cũng đã đến du học tại Phục Hưng Thôn. Do đã có thư gửi đi từ trước nên hai võ tướng hàng đầu Phục Hưng thôn cùng Như Nguyệt thôn là Nguyễn Sí cùng Phạm Long Lão và Lỗ Phúc đều ra nghênh đón Nguyễn Hữu Cảnh.
Hữu Cảnh đại nhân!
cả ba cùng nhau thi lễ.
Oh! Ngươi là Nguyễn Sĩ! Còn ngươi là Ngũ Lão! Quả thật thanh niên có tố chất hơn người, cốt các cực kỳ thích hợp!
Nguyễn Hữu Cảnh nhìn hai người ngay lập tức khen không dứt miệng.
Đại nhân quá khen!
bọn họ khiêm tốn, thế nhưng lại không có một điểm kinh sợ với Nguyễn Hữu Cảnh mà còn ngược lại có thêm một cỗ chiến ý, muốn vượt qua một cái Võ Quân.
Chủ Công! Hẳn là nói cho các ngươi biết! ta đến đây là để làm gì?
Nguyễn Hữu Cảnh tỏ ra là một vị cao nhân nói.
Thái độ này của Nguyễn Hữu Cảnh khiến cho hai người cũng thấy không thích cho lắm, luôn có một tư thái mắt cao hơn đầu.
Hữu Cảnh đại nhân, nêu như ngươi đên đây để chỉ điểm bọn ta võ học, ta xin cung kính nhận. còn nếu như ngươi đến đây để học hỏi cách luyện quân pháp thì hãy nên nhớ, một chữ cũng là thầy mà nữa chữ cũng là thầy!
nói đoạn khôn để cho Nguyễn Hữu Cảnh kịp lộ ra thái độ hai người đã quay người rời đi chỉ còn để lại một mình Lỗ Phúc với nét mặt cười khổ.
Xem ra ngạo khí rất lớn!
Nguyễn Hữu Cảnh cười như không cười nhỏ giọng.
Mời đại nhân!
Lỗ Phúc cố gắng làm theo đúng lễ tiết nên có, quả thật đối vơi Lỗ Phúc, gặp một vị võ quân chính là một đại sự kiện, ngay cả thủ lịnh nghĩa quân trước kia là Lương Long cùng lắm chỉ là một cái đại võ sư mà thôi.
Nguyễn Hữu Cảnh theo sau Lỗ Phúc cùng hắn đi tham quan một vòng Như Nguyệt thôn cùng Phục Hưng thôn, cũng như kể về những truyền kỳ của Phạm Long trong suốt quá trình quật khởi, ban đầu chỉ từ một tên con của Lý trưởng bị sơn tặc giết hại cả nhà, cho đến Võ Tánh anh minh thần võ ra sao, Nguyễn Sí sát phạt như thế nào, cũng như Phạm Ngũ Lão tài hoa ra sao huấn luyện quân lính như thế nào, Lỗ Phúc đêỳ nói cho Nguyễn Hữu Cảnh nghe.
Đặc biệt khi đi đến khu vực quân doanh, khi nhìn thấy sân huấ luyện thì Nguyễn Hữu Cảnh kinh ngạc vô cùng. Hình thức huấn luyện vô cùng khác biệt, quân lính không những chỉ luyện tập các trận pháp, quân trận, chiến trận, mà còn dựng nguyên một cái mô hình thành trì, chiến trường,. từ cơ sở đó mà không ngừng luyện tập.
Trên các bãi chiến trường khác nhau, như đồng ruộng bùn lầy, cho đó khu vực cao ráo bình nguyên, thậm chí là chiến trường trong rừng cây rậm rạp cũng được bố trí huấn luyện.
Mà lúc này Nguyễn Hữu Cảnh nhìn thấy chính là một nhóm trung đội dường như đang thi đấu cái gì đó. Chỉ thấy bọn họ phân ra thành hai tổ. lần lượt mổi tổ hai người cùng nhau thi đấu, trên mỗi người lính là một bộ trang bi bao gồm một cái ba lô trên lưng, một thanh chiến đao dát ngang hông, một túi tên với 20 mũi tên cùng một thanh cung tên và một cây dao găm. Trên người còn được trang bị giáp da màu đen hẳn là được làm từ da cá sấu.
Vòng đầu tiên chính là chạy vuột qua các chướng ngại vật, ví như hàng rào gổ, gọc gổ, tiếp theo đó là bò trường dưới một hàng rào đặt nằm ngan chỉ cách mặt đất chừng 3 tấc, sau đó là bò trường qua một bãi bùn thật lớn hơn nữa khi bò qua bãi bùn lại phát ra những âm thanh rất nhỏ, đồng thời trên đoạn đường chạy như vậy còn phải dùng cung tên bắn vào các mục tiêu.
Qua được hố bùn, lại phải lội qua một hồ nước lớn, khi khi xuống nước lại không được phát ra tiếng động hay âm thanh gì cả, ngay cả những gợm sóng nước cũng nhỏ vô cùng. Sau khi vượt qua hồ nước thì phải trèo cây, trèo tường.
Đó chính là một trong những bài tập tổng hợp của Ưng Sát Vệ cũng như là một phần trong quá trình luyện tập của đội quân Phạm Ngũ Lão.
Nguyễn Hữu Cảnh nhìn đến phát hỏng cả mắt tay không ngừng chỉ chỉ trỏ trỏ, miệng cũng không ngừng phát ra những tiếng khen ngợi.
Cầu gạch đá các kiểu….. đủ số lượng tối bạo chương. Ngoài ra bộ nguyên thời đại tuần sau sẽ tiếp tục…
Main thông minh, bá đạo, sát phạt, hậu cung, map rộng, truyện sắp kết thúc
Bất Diệt Long Đế