• 450

Chương 48: GHEN TUÔNG


Đây là một câu hỏi hết sức cao thâm, nếu trả lời không khéo thì sẽ ảnh hưởng tới mối quan hệ, Dung Y không biết nên trả lời sao cho p8hải. Dường như Đại B cũng chỉ muốn tìm một người thấu tình đạt lý để bộc bạch tâm sự, không quá quan tâm cô có trả lời hay không. <3br>

Lúc theo đuổi cô ấy, thái độ của cô ấy với tôi không phải không nhiệt tình, một ngày cũng gọi vài lần. Cô ấy rất thích nghe 9tôi kể chuyện trong giới hắc đạo, rất vui vẻ đi xem phim với tôi, thỉnh thoảng còn đặt trước nhà hàng đi ăn cơm với tôi, tuy rằng kh6ông có hẹn ước gì với nhau nhưng ở bên nhau rất vui vẻ, tôi vốn tưởng rằng chúng tôi có thể mãi mãi ở bên nhau như vậy...



5Thẩm Yêu Yêu đá anh rồi à?
Dung Y không biết cách ăn nói, lời nói của cô đã thành công xát thêm muối vào vết thương lòng của Đại B.

Đại B dùng ánh mắt để chặn miệng cô, tiếp tục nói,
Không phải... nhưng cũng không khác là mấy...

Dung Y ánh mắt mông lung theo sau Trần Dịch Thần bò lên tầng, trong lòng viết in hoa hai chữ ấy.
Đèn hành lang bị hỏng, nhập nhèm lúc sáng lúc tắt, dưới ánh đèn rợn người ấy Trần Dịch Thần bỗng nhiên quay đầu lại hỏi cô,
Em có nhớ đôi nam nữ chính trong bộ phim vừa xem khi hẹn hò uống gì không?

Nét mặt của anh dưới ánh đèn mờ ảo chợt sáng chợt tối, Dung Y không cảm thấy có điều gì không ổn, trái lại còn vô cùng trân trọng câu hỏi này của anh vì cả tối nay Trần Dịch Thần đều kiệm lời tiếc chữ như vàng, ngay lập tức đáp:
Cà phê, tám viên đường, nữ chính sợ đắng.

Trần Dịch Thần bối rối trong giây lát, nhưng anh rất biết cách lợi dụng lật ngược tình thế,
Thế còn em? Em đã từng yêu rồi à?

Dung Y trả lời vô cùng đắc ý
Đương nhiên rồi.

Cô đã cùng Trần Dịch Thần của mười năm sau trải qua một tình yêu ngọt ngào nhất. Thời gian đó, sự nghiệp của anh đã có chút ít thành công, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn, thời gian hai người gặp nhau càng ngày càng ít. Anh có thời gian rảnh liền ngay lập tức gọi điện cho cô làm nũng, kể cả trước phiên tòa mười phút cũng phải gọi điện để nghe bằng được cô nói cố lên.
Đại B thật sự rất đau lòng, trốn trong nhà vệ sinh khóc thầm. Khi chuyện đến tai Trần Dịch Thần, anh vô cùng ngạc nhiên hỏi,
Em đã nói gì với Đại B mà cậu ta lại khóc đến nỗi mắt mũi sưng húp vậy?


Em nói anh ta xấu trai, anh ta tự thẹn mình không bằng người khác nên mới vậy đó.
Dung Y tự thấy đây là một câu chuyện rất buồn cười, thế nhưng Trần Dịch Thần lại không cười.
Bây giờ đã tan ca được hai tiếng rồi, nhóm công nhân đã tan làm từ lâu, công trường rất yên tĩnh, chỉ còn lại anh Thần chăm chỉ cần cù dốc hết tâm huyết làm việc.
Mỗi một động tác anh đều nghĩ: Có phải trước đây cô và hắn cũng đều làm thế này? Anh không để ý việc cô đã từng có bạn trai, nhưng anh không thích mỗi lần cô nhớ lại đều mang theo nụ cười vui vẻ ấy.
Vì vậy buổi hẹn hò tối nay không hề có không khí lãng mạn ngọt ngào, Dung Y rất tốn công tốn sức, nhưng lại thấy trên gương mặt Trần Dịch Thần đều là chữ
Ha ha
.
Cô hận không thể vả miệng mình hai cái, tại sao lại nói
đã từng yêu đương
rồi chứ.
Lại càng không thể nói
Anh ấy cũng tên là Trần Dịch Thần, giống anh y như đúc.

Chỉ có thể ba phải.
Nụ cười của Dung Y tắt ngấm, mặt cô nghiêm túc,
Em đã từng yêu vài lần, là cao thủ tình trường, em dạy anh nhé.

Trên đường về, cô ngủ thiếp đi.
Lúc Trần Dịch Thần lái xe, cô không dám ngủ, chỉ sợ lúc ngủ sẽ mơ thấy thế giới kia, nói mớ những câu làm người khác sợ hãi. Nhưng vừa nãy xem bộ phim dài lê thê đó, Dung Y đã thấy buồn ngủ từ lâu rồi. Trong số những người đi xem phim, có mười người thì tám người ngủ gật. Thế nhưng Trần Dịch Thần từ đầu đến cuối lại rất chuyên tâm xem phim, cô chỉ có thể gắng gượng tinh thần, ai bảo bộ phim là do cô chọn chứ?
Các bộ phim mười năm trước đều có thể tìm thấy trên mạng, mà cô là người cực kì thích xem phim, bộ phim này không chỉ xem qua một lần, nên bây giờ xem lại chỉ cảm thấy rất chán.
Từ khi Thẩm Yêu Yêu làm trợ lí của Tô Nam thì ngày càng ít liên lạc với Đại B, muốn hẹn cô ra ngoài cô cũng chỉ nói bận, toàn tâm toàn ý đi theo Tô Nam đánh đông dẹp tây.

Khụ…
Đại B nói như vậy, Dung Y cũng hơi chột dạ. Cô muốn an ủi gã vài câu, nhưng lại cảm thấy chuyện gã nói đúng là sự thật, liền mở miệng đáp,
Cũng có thể là do Tô Nam quá đẹp trai đó...

Cô thật sự không giỏi an ủi người khác, mắt thấy Đại B sắp khóc tới nơi rồi, liền vội vã bổ sung thêm,
Cũng có thế là do cô ấy biết thân phận của anh rồi, tức giận việc anh cố tình lừa cô ấy, nên mới xa lánh anh như vậy.


Chẳng trách thầy bói lại nói em hoa đào nhiều.
Anh đứng dậy, tiện tay ném bút vào trong ống bút
Đi thôi, cao thủ tình trường.

Yêu nhiều lần thì anh tin, nhưng liệu có phải cao thủ tình trường hay không thì chưa biết được.
Cùng ăn bữa tối dưới ánh nến, cùng đi xem phim, cùng sóng vai bước đi trên đường.
Cô đúng là thích nghi rất nhanh với thân phận mới này.

Thuộc về em?
Trần Dịch Thần nhướng mày, ngữ khí càng thêm nặng nề khi thốt ra ba chữ này.
Dung Y cười tươi rói sáp đến gần anh,
Đương nhiên, anh phải đi ăn cơm, xem phim, dạo phố cùng em.
Cô đột ngột chuyển chủ đề
Chả lẽ anh Thần chưa bao giờ hẹn hò yêu đương sao?

Dung Y không phải lần đầu tiên hỏi,
Mấy giờ anh mới tan làm vậy?


Em cứ về trước đi.
Cũng không phải lần đầu tiên anh trả lời như vậy.
Cuối cùng cô cũng không cần phải giả bộ làm cô trợ lý bé nhỏ tăng ca cùng sếp nữa, kìm lòng không đậu nói,
Em là bạn gái anh, thời gian sau khi anh tan làm thuộc về em.

Đại B cười khổ,
Tôi cũng từng nghĩ tới khả năng này rồi, nên đã trực tiếp xin lỗi cô ấy, cũng đã nói thẳng thân phận của mình. Thế nhưng cô ấy... không hề bận tâm, cười tươi rói nói không sao, không quan trọng…

Dung Y nói vòng vo,
Thế thì có lẽ cô ấy thật sự không thích anh rồi.

Vậy nên mới nói, những chuyện tâm sự đừng bao giờ tìm Dung Y.
Quá mệt, vừa lên xe mắt cô đã díp lại. Cô ngủ một giấc ngon lành không mộng mị về đến nhà, Trần Dịch Thần không biết thương hoa tiếc ngọc, lay mạnh cô dậy,
Đừng ngủ nữa, về đến nhà rồi.

Không nhẫn tâm đánh thức cô, nhẹ nhàng bế cô theo kiểu công chúa đưa lên tầng, đây mới đúng là cách chính xác chứ.
Thất bại!
Có một tối anh tăng ca tới mười giờ tối, cô cho rằng anh sẽ về thẳng nhà nghỉ ngơi, thế nhưng anh lại lái xe ba mươi phút tới nhà cô chỉ vì muốn gặp cô. Đến tận bây giờ cô vẫn luôn nhớ lúc ấy, anh thủ thỉ bên tai cô:
Anh nhớ em nhiều lắm.

Hồi ức vô cùng quá tuyệt vời khiến Dung Y không khỏi mỉm cười. Nhưng sắc mặt của Trần Dịch Thần lại dần dần tối sầm xuống, anh đùa nghịch cây bút trong tay, hỏi,
Vậy sao?

Không hổ là lãnh đạo, chỉ hai từ đơn giản đã bộc lộ hết cảm xúc của anh. Mặt anh thể hiện rõ thông tin
Ông đây không thoải mái
, Dung Y không dám cười nữa, nếu như anh hỏi tên của bạn trai trước, cô vẫn chưa nghĩ ra đưa ai để làm bia đỡ đạn.
Anh đột nhiên dừng lại trên bậc thang, vốn dĩ anh đã cao hơn cô một cái đầu, bây giờ lại càng thêm cao. Tuy không nhìn rõ nét mặt của anh, nhưng cô cảm thấy hình như bão táp sắp ập tới, vậy mà anh vẫn cười nói,
Lúc chiếu phân cảnh đó em vẫn còn ngủ gà ngủ gật, trong tình trạng đó mà em vẫn nhớ được chi tiết như vậy, thật làm người khác khâm phục.


Đến lúc này mà cô vẫn chưa nghe ra hàm ý mỉa mai đúng thật là đồ ngốc rồi.


Đây là phim quay lại, em đã xem qua bản gốc rồi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa.